Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 16 17 18



16. Chấm dứt

Kim Mingyu dựa vào cửa phòng ngủ nhìn Yoon Jeonghan lấy quần áo từ trong tủ nhét vào vali, bản thân lại vô lực ngăn cản. Những kỷ niệm 5 năm qua ở cùng Yoon Jeonghan liên tục tràn vào đầu y, có phải hay không tất cả cứ như vậy mà kết thúc! ?

Yoon Jeonghan so với Kim Mingyu nhỏ hơn bảy tuổi, lúc Kim Mingyu gặp gỡ Yoon Jeonghan, Yoon Jeonghan vẫn là một đứa nhỏ chưa đến 20, Yoon Jeonghan có bộ dáng xinh đẹp, các phương diện khác cũng đặc biệt xuất sắc.

Kim Mingyu đối với Yoon Jeonghan cũng tựa như Jeon Wonwoo đối với y là nhất kiến chung tình – vừa gặp đã yêu, nhưng do điều kiện gia đình khá giả nên tính tình Yoon Jeonghan có chút nuông chiều tùy hứng, Kim Mingyu phải mất rất nhiều công phu mới theo đuổi được Yoon Jeonghan. Sau đó mới đặt hắn ở trong lòng bàn tay mà nâng niu, chìu chuộng.

Nhưng không có biện pháp chính là, cho dù Kim Mingyu đối xử tốt với Yoon Jeonghan cỡ nào, thì cha mẹ Yoon Jeonghan cũng không đồng ý cho con trai của mình sống cùng với một người đàn ông, tranh luận 5 năm, phân phân hợp hợp Kim Mingyu vẫn thủy chung kiên trì phần tình cảm này. Vậy mà đến cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh phải chia tay, Yoon Jeonghan không thể thờ ơ với bệnh ung thư của mẫu thân mà tiếp tục cùng một chỗ với Kim Mingyu.

"Kim Mingyu, cảm ơn anh 5 năm qua đã chăm sóc em." Yoon Jeonghan thu thập xong đồ vật của mình, kéo vali đi đến trước cửa phòng ngủ.

" Jeonghan ..." Kim Mingyu chăm chú nhìn Yoon Jeonghan, giơ tay lên định vuốt ve gương mặt hắn, lại bị Yoon Jeonghan nghiêng đầu né tránh.

"Đây là chìa khóa nhà, em sau này sẽ không dùng đến nữa, vẫn là trả lại cho anh." Yoon Jeonghan từ trong túi lấy ra chìa khóa chuẩn bị đưa cho Kim Mingyu.

" Jeonghan ..." Y căn bản không định nhận lấy chìa khóa, chỉ một lần rồi lại một lần gọi tên Yoon Jeonghan, không chớp mắt nhìn gương mặt của hắn, trong mắt dâng lên sợ hãi.

"Em đem chìa khóa để trên bàn ." Yoon Jeonghan bị Kim Mingyu nhìn chăm chú đến có chút không được tự nhiên, liền quay mặt muốn thoát khỏi tầm mắt của y.

" Jeonghan !" Kim Mingyu đột nhiên đem Yoon Jeonghan ép lên vách tường, miệng nghé qua trực tiếp hôn lên môi hắn.

Nụ hôn của Kim Mingyu vội vàng mà bối rối, đầu lưỡi dùng sức đỉnh vào răng nanh Yoon Jeonghan ý muốn cạy mở miệng của hắn.

Yoon Jeonghan ngược lại há miệng, hung hăng cắn vào đầu lưỡi Kim Mingyu một cái.

"Ngô..." Kim Mingyu bị đau lui về sau vài bước, biểu tình không thể tin nhìn Yoon Jeonghan.

"Kim Mingyu, xin anh tự trọng một chút, tôi tháng sau sẽ kết hôn. Đúng rồi, hoan nghênh anh đến lúc đó tới tham gia tiệc cưới của tôi." Yoon Jeonghan giơ tay lên lau đi nước miếng trên môi, ánh mắt lạnh như băng nhìn Kim Mingyu mà nói.

" Jeonghan , Jeonghan ... Em sao có thể đối xử với anh tàn nhẫn như vậy! ?" Kim Mingyu thì thào nói nhỏ, trong mắt toàn bộ đều là thương tâm tuyệt vọng.

"Không phải em tàn nhẫn. Kim Mingyu, anh cũng biết chúng ta không thể sống cùng nhau, để anh hoàn toàn hết hi vọng cũng là tốt cho anh thôi. Em phải chuẩn bị cho ngày cưới, em đi trước, tạm biệt." Yoon Jeonghan nói xong liền xách hành lý lên đi thẳng ra khỏi nhà.

" Jeonghan ..." Kim Mingyu trơ mắt nhìn Yoon Jeonghan rời đi, giơ tay lên nhưng rốt cuộc không bắt lại được gì .

Kim Mingyu cô đơn bước ra phòng khách, ngẩng đầu liền nhìn thấy bức ảnh hai người chụp chung trên vách tường.

Năm đó ái tình hai người còn nồng nàng, Kim Mingyu dỗ ngọt Yoon Jeonghan để cả hai cùng mặt đồ cưới chụp một bức ảnh kết hôn, rửa ra thật lớn rồi đặt trong phòng khách, phòng ngủ và rất nhiều nơi dễ nhìn thấy khác.

Kim Mingyu nhìn bức ảnh hai người cùng nhau cười đến dáng bộ thực hạnh phúc, vậy mà bây giờ Yoon Jeonghan nói tháng sau sẽ cùng người khác kết hôn. Phẫn nộ, thương tâm, tuyệt vọng, không cam lòng... Trong nháy mắt toàn bộ đều nảy lên trong lòng.

Kim Mingyu đột nhiên như người điên đem bức ảnh trên tường ném xuống đất, lại vọt vào phòng ngủ đem tất cả ảnh chụp ném đi, kế tiếp, chỉ cần là đồ vật có liên quan đến hai người đều bị y đập bể.

Toàn bộ căn nhà giờ là một mảnh hỗn độn, Kim Mingyu há miệng thở mạnh, thế nhưng cỗ hỏa khí kia vẫn vô pháp khắc chế.

ღ♥ღღ♥ღ ღ♥ღღ♥ღ

17. Phát tiết

Yoon Jeonghan sẽ phải kết hôn, vậy mà trước khi rời đi thậm chí một cái hôn cũng không muốn cho mình, hiện tại dùng cách gì y cũng phải phát tiết cơn giận này, dù sao chuyện này chẳng phải cũng đã làm một lần rồi sao. Kim Mingyu nhớ tới công ty của mình còn có một nhân viên kiêm chức traibao.

Kim Mingyu không có số điện thoại của Jeon Wonwoo, nhưng mà tổng giám đốc Kim Mingyu muốn biết số điện thoại của một nhân viên bình thường thì quá dễ dàng, chỉ trong một lúc, Kim Mingyu liền từ quản lý tài chính tra ra số của hắn.

"Jeon Wonwoo phải không! ? Tôi là Kim Mingyu, cậu lặp tức đến nhà của tôi ngay." Đối phương vừa bắt điện thoại, Kim Mingyu liền biểu lộ rõ ràng mục đích của mình. Chủ yếu là vì Kim Mingyu cảm thấy, đối với loại trai bao này không cần phải ... quanh co lòng vòng.

"Kim ... Kim tổng..." thanh âm Jeon Wonwoo ở bên kia đầu dây nghe rất bối rối, nói chuyện đều lắp bắp.

"Sao vậy, sợ Kim tổng tôi sau khi bao cậu không trả tiền sao! ? Nhanh lên lại đây!" Kim Mingyu trào phúng mà cười, cơ hồ mệnh lệnh vừa mới nói xong, không đợi Jeon Wonwoo trả lời liền trực tiếp cúp điện thoại.

Đến khi đi đến trước cửa nhà Kim Mingyu, Jeon Wonwoo mới kịp nhận ra bản thân có bao nhiêu ti tiện!

Lúc ăn cơm đột nhiên nhận được điện thoại của Kim Mingyu, còn chưa từ trong kinh ngạc mà bình tĩnh lại liền nghe được những lời không thể chịu nổi của y, cộng với những sĩ nhục lúc ban ngày, chỉ cần là một người bình thường sẽ không bao giờ cư xử giống hắn, cơm cũng không ăn, nói dối mẫu thân công ty có việc lặp tức vội vàng chạy đi.

Biết rất rõ bản thân bị Kim Mingyu xem thành cái gì, biết rất rõ đến nhà y sẽ phải chịu sĩ nhục như thế nào, cho dù lần nữa khuyên bảo bản thân cùng Kim Mingyu sau đêm đó đã không còn quan hệ, y cùng Yoon Jeonghan có chia tay hay không không liên quan đến mình, Jeon Wonwoo trong lòng so với ai khác đều rõ ràng, nhưng lại không cách nào khống chế được hành động của mình, đơn giản vì người nọ là Kim Mingyu! Người mình thầm yêu mười năm xảy ra chuyện, hết thảy mọi thứ đều trở nên rối loạn.

Jeon Wonwoo còn ở trước cửa do dự, cửa nhà đột nhiên lại mở ra từ bên trong, ánh mắt Jeon Wonwoo và Kim Mingyu chạm nhau, cả hai đều có chút sửng sốt. Kim Mingyu phản ứng trước, một phen đem Jeon Wonwoo kéo vào trong nhà, sau đó đóng cửa thật mạnh, đặt hắn ở trên vách cửa, hung hăng hôn lên.

Jeon Wonwoo còn chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi Kim Mingyu đã chui vào trong miệng hắn, khuấy đảo mọi ngóc ngách trong khoang miệng, sau đó cuốn lấy chiếc lưỡi mềm nhuyễn mà dùng sức hút. Đầu lưỡi Jeon Wonwoo bị Kim Mingyu hút đến phát đau, đưa tay định đẩy Kim Mingyu ra, lại bị y nắm chặt hai tay đặt lên vách tường.

Jeon Wonwoo chỉ có thể bị động mà tiếp thu cường hôn của Kim Mingyu, thẳng khi lòng ngực vì thiếu dưỡng khí mà sinh ra cảm giác đè nén, thân thể bắt đầu theo bản năng giãy dụa, Kim Mingyu mới buông lỏng đôi môi hắn ra.

"Cậu là trai bao sao kỹ sảo hôn lại cứng ngắt như vậy! ?" Kim Mingyu liếm liếm nước miếng bị chảy ra khóe miệng trong lúc hôn, tựa hồ đối với kỹ thuật hôn của Jeon Wonwoo rất không vừa lòng.

Jeon Wonwoo thân thể cứng đờ, chăm chăm nhìn Kim Mingyu.

"Khuôn mặt cũng không đặc biệt. Cậu lúc nào thì vào Kim thị , sao tôi trước giờ đều chưa gặp qua cậu! ?" Kim Mingyu đưa tay nắm lấy cằm Jeon Wonwoo, ánh mắt ở trên mặt hắn quét qua quét lại.

"Kim... Kim tổng..." Kim Mingyu nhắc đến chuyện này làm trong lòng Jeon Wonwoo đau xót, quả nhiên trong lòng Kim Mingyu hắn chỉ là kẻ xa lạ chưa hề tồn tại.

"Không cần trả lời, dù sao gọi cậu đến cũng không phải để nói chuyện phiếm." Kim Mingyu gợi lên khóe miệng nụ cười trêu chọc, buông cằm Jeon Wonwoo ra, tay chậm rãi cởi bỏ từng cái nút áo của bản thân.

Jeon Wonwoo hai mắt nhắm nghiền, nếu đã đến đây, tất yếu sẽ không cự tuyệt, huống chi chính hắn cũng không có cách nào cự tuyệt.

ღ♥ღღ♥ღ ღ♥ღღ♥ღ

18. Tiến thoái lưỡng nan (H)

Nút áo sơmi của Jeon Wonwoo rất nhanh đã bị Kim Mingyu cởi bỏ đến thắt lưng, vạt áo còn bị mắc kẹt trong quần, Kim Mingyu cũng không vội vàng đem áo sơmi hoàn toàn cởi bỏ, bàn tay thuận theo vạt áo mở rộng sờ soạng đi vào.

"Làn da coi như bóng loáng nhẵn nhụi, xúc cảm sờ lên không tồi." bàn tay Kim Mingyu ở trước bộ ngực xích lõa của Jeon Wonwoo mà tùy ý vuốt ve, lòng bàn tay còn cố ý cọ qua cọ lại đầu vú.

"A..." Đầu vú bàn tay y cọ đến ngứa ngái, Jeon Wonwoo nhắm mắt thở nhẹ một tiếng.

"Làm thế nào vừa chạm vào đầu vú đã mẫn cảm như vậy, tôi còn tưởng cậu đã bị đàn ông chơi đến tê liệt." Kim Mingyu có chút khinh thường cười nhạo một tiếng, cơn giận trong lòng cũng chỉ có thể mượn việc đùa giỡn cùng nhục nhã tên trai bao trước mặt này đến phát tiết. Y dùng ngón cái và ngón trỏ kẹp lấy đầu vú của Jeon Wonwoo, bắt đầu chà xát.

"A a..." Tuy rằng trong lòng vô cùng khó chịu vì lời nói châm chọc của Kim Mingyu, nhưng lại chống cự không được khoái cảm từ trước ngực truyền đến, Jeon Wonwoo không thể khống chế thoát ra tiếng rên rĩ, dù sao tính ra thì đây cũng chỉ là lần thứ hai hắn tiếp xúc với tình dục, thân thể ngây ngô hết sức mẫn cảm, chống không nổi nửa điểm khiêu khích.

"Vừa rồi thấy cậu mẫn cảm như vậy còn tưởng là tay mới, bất quá âm thanh cũng thật dâm đãng đi, mới kêu hai tiếng đã làm tôi cứng lên." Chết tiệt! Kim Mingyu ngoài miệng nói thực khó nghe, nhưng trong lòng lại thầm mắng chính mình, chỉ là nhìn thấy tên trai bao này hai má ửng đở, bộ dáng há miệng rên rỉ không ngừng đã làm khố gian chính mình có phản ứng, cho dù lúc trước ở cùng Yoon Jeonghan cũng không đến như vậy.

Lần đầu cùng Jeon Wonwoo, Kim Mingyu chỉ biết bản thân say rượu lầm tưởng hắn là Yoon Jeonghan, còn tỉ mỉ quá trình làm tình ra sao, y không có nữa điểm ấn tượng .

"Ngô..." Lời nói của Kim Mingyu làm cho Jeon Wonwoo vội vàng ngậm miệng lại, rồi lại theo bản năng mở mắt liếc nhìn về khố gian của y, đũng quần Kim Mingyu thật sự phồng lên một khối to, mặt Jeon Wonwoo nháy mắt liền đỏ bừng, lập tức di dời tầm mắt.

"Vật này đêm đó có cái gì làm cậu hài lòng không! ? Đối với kích thước của mình tôi thực sự tự tin. So với những người đàn ông khác của cậu cũng coi là xuất sắc đi! Trước hết lấy tay giúp tôi thoải mái một chút." Kim Mingyu vừa cười nói vừa kéo tay Jeon Wonwoo đặt vào khố gian của mình.

Jeon Wonwoo cách lớp quần cũng có thể cảm nhận được sự nóng bỏng của dương vật, trong đầu đột nhiên nhớ tới đêm đó mình giúp Kim Mingyu an ủi, thân màu tím cùng gân xanh dữ tợn, quy đầu cực đại mượt mà no đủ, dựng đứng thẳng tắp ở trước mắt mình... Trong đầu Jeon Wonwoo "Oanh" một tiếng nổ tung , trên tay cũng quên động tác, ngơ ngác nhìn khố gian của Kim Mingyu.

"Xem ra cậu đối với thứ này có một kỷ niệm rất đáng nhớ!" Kim Mingyu thấy Jeon Wonwoo ngây người chăm chú nhìn khố gian của mình, tình cờ lại nói đúng những gì hắn đang suy nghĩ.

Bị Kim Mingyu giễu cợt làm cho tinh thần Jeon Wonwoo lập tức phục hồi, vội vàng cách lớp quần cao thấp khẽ vuốt dương vật của Kim Mingyu. Thật ra trong lòng hắn cũng rất mâu thuẫn, một bên bị những câu trào phúng của Kim Mingyu làm cho đau đớn khổ sở, một bên lại vô pháp cự tuyệt cùng Kim Mingyu lần thứ hai tiếp xúc.

Nói bản thân ti tiện cũng được, không có nguyên tắc cũng được, bị Kim Mingyu xem là trai bao , cũng từng khuyên nhủ bản thân sau đêm đó cùng y sẽ không còn quan hệ, thậm chí đã xin từ chức ở Kim thị . Nhưng khi lần thứ hai có cơ hội được ở cùng Kim Mingyu, hắn căn bản là vô pháp cự tuyệt, thậm chí còn mang vài phần chờ mong.

"Cởi bỏ thắt lưng, đưa tay vào trong." Hiển nhiên Jeon Wonwoo chỉ cách lớp quần an ủi làm Kim Mingyu không hề vừa lòng, thanh âm dửng dưng ra lệnh cho Jeon Wonwoo đưa tay vào trong giúp y giải quyết, đồng thời bàn tay đang đặt ở ngước ngực Jeon Wonwoo cũng tiếp tục đùa bỡn với đầu vú của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com