Aran Ojiro
Bạn gặp Aran khi đang làm phóng viên thực tập, còn anh là cầu thủ nổi bật của Inarizaki. Nhưng khác với những gì bạn tưởng, Aran không kiêu căng, chẳng phô trương. Anh luôn lùi lại, làm chỗ dựa cho đồng đội, như nền đất vững chắc nâng bước người khác.
Bạn phỏng vấn anh nhiều lần, nhưng dường như mỗi lần đều nhận được những câu trả lời ngắn, giản dị. “Chơi bóng à? Tui chỉ muốn mọi người cười, vậy là đủ.”
Bạn từng hỏi: “Vậy còn anh thì sao? Có ai đứng phía sau cổ vũ anh không?”
Anh mỉm cười, không nói gì. Nhưng lần sau, trong một trận đấu, khi bạn đến cổ vũ, anh đã nhìn lên khán đài – nơi bạn đứng – và vẫy tay.
“Giờ có rồi.” – anh nhắn bạn sau trận.
Và chỉ một tin nhắn ấy, bạn thấy mình không còn là người ngoài lề cuộc chơi nữa. Bạn là một phần của giấc mơ anh gìn giữ – âm thầm, vững chắc, như chính con người Aran.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com