Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(1) Phiên ngoại 1: Câu Truyện Của Mỹ Nhân Ngư




Beta: Meo Meo

(1) Phiên ngoại 1: Câu Truyện Của Mỹ Nhân Ngư
   


Đã từ lâu rồi, câu chuyện về nàng công chúa mỹ nhân ngư và hoàng tử, luôn là câu chuyện mà Cung Tuấn rất thích từ lúc nhỏ. Bây giờ khi trưởng thành cậu đã không còn quá thích sự ngây thơ của những câu chuyện trẻ thơ nữa nhưng trong lòng cậu nó vẫn để lại ấn tượng sâu sắc



Tình yêu của Cung Tuấn đối với biển cả chưa bao giờ ngừng lớn hơn, cậu yêu thích vị mặn phảng phất trong gió biển, sự mát mẻ mà biển thổi lên đất liền, tiếng sóng rì rầm như bản nhạc nhẹ mỗi lần đánh lên bờ. Vậy nên cậu đã học bơi và bây giờ rất yêu thích vượt lướt sóng, nhưng hiện tại việc công việc bận rộn khiến cậu không có thời gian rảnh để đi biển.



Cung Tuấn nghĩ mà nhíu hai mày lại: cũng đã gần một năm rồi cậu không được đi biển nhưng nếu bây giờ đi lại phải sắp xếp lịch trình và như vậy lại quá phiền mọi người rồi. Trương Triết Hạn đứng từ xa dở cười dở khóc nhìn người này đang vui vẻ lại đột nhiên ủ dột mà nghĩ thầm: chắc nên tìm thời gian dẫn em ấy đi chơi cho khuây khỏa.


Trương Triết Hạn đi tới, dùng tay xoa rối mái tóc của người nọ: " Đang nghĩ gì mà chăm chú thế?"


Cung Tuấn bắt lấy cái tay đang làm loạn trên đầu cậu: " Hạn ca anh đừng nháo "


Trương Triết Hạn cười cười: " được rồi, là chuyện gì khiến bảo của anh nghĩ không thông thế"

Cung Tuấn: "....cũng không có gì, chỉ là dạo này hơi bận nên muốn đi xả hơi tí" Trong đầu cậu chợt loé ra một ý nghĩ, cậu cúi đầu giả như mỹ nhân mong manh mắt ngấn lệ mà nói: "muốn đi chơi với anh"


Trương Triết Hạn làm nghề này làm sao không nhìn ra cậu nhóc nhà mình đang diễn và mục đích của cậu chứ, nhưng anh không hề khó chịu mà nhìn cậu như này chỉ khiến tim anh lân lân đập mạnh, bất đắc dĩ nghĩ: dù sao cũng là người của mình ngoài sủng em ấy còn có thể làm gì.


Mãi đến khi Cung Tuấn đều nghĩ rằng chuyện này đều trôi vào quên lãng thì cậu bị người ta bắt cóc mang đi và chủ mưu còn ai ngoài Ca Vương nữa. Khi đang mơ màng ngủ cậu cảm giác bản thân được bế lên nhưng vì được vây trong mùi hương quen thuộc an toàn mà hoàn toàn bỏ qua mọi thứ tiếp tục chìm vào mộng đẹp. Đến bây giờ lúc cậu tỉnh lại khi nghe tiếng sóng vỗ, cậu vẫn không tin được rằng mình đã ở gần biển đến thế, nhìn cảnh đẹp ngoài cửa sổ là biết được để đặt được căn phòng này thì đã phải tốn bao công sức và tiền bạc.


Rảo bước trên nền cát mịn, để từng luồng gió thổi qua những chớm tóc mai làm cả hai người đều quên đi sự tất bật của cuộc sống, áp lực của bộn bề công việc thường ngày.



Bãi biển này có vẻ là một nơi dành cho du khách nước ngoài, mọi người ở đây nói tiếng anh, may là tiếng anh của cậu và anh cũng không tệ.

Triết Hạn dẫn cậu đi đến biển còn chuẩn bị đầy đủ cả đồ bơi, ngạc nhiên hơn nữa là cả ván trượt cũng đã có cho cậu, là một cái ván rất ngầu vừa nhìn là biết đã tốn không ít công sức để chuẩn bị. Ngày đầu tiên hai người đi dạo quanh khu nghỉ mát này, thưởng thức những móc ăn tươi ngon nhất mà nhìn là biết giá không hề rẻ, dù Cung Tuấn biết không phải là quẹt thẻ của mình nhưng vẫn xót ví.



Trương Triết Hạn nhìn người này vẻ mặt sầu lo mà mắc cười : " Tiền thì có thể kiếm lại được nên quan trọng là em phải vui lên, đừng mặt ủ dột như thế thì mới không uổng chuyến đi này chứ"



Cung Tuấn trừng mắt nhìn anh, môi chu lên đầy bất mãn, giống như một chú cún bự nổi giận vừa đáng yêu lại vừa mắc cười: " Anh phá gia ghê, sợ không nuôi nổi "



Trương Triết Hạn bị câu nói của Cung Tuấn chọc cười, lại nhìn đến nét mặt đáng yêu của cậu chọc cho tim đập liên hồi.



Cung Tuấn phản ứng lại: " Không..được rồi...anh cứ giao bản thân cho em, em sẽ phụ trách cả...ai biểu em phải chịu trách nhiệm với anh chứ.." nói xong cậu thoả mãn mà tự luyến mà gật ăn đầu tự nhủ...


Trương Triết Hạn cũng không đáp trả chỉ gật đầu cười nhẹ....



Phục vụ nghe người này nói tiếng mà . không hiểu cũng không ngạc nhiên lắm, chỉ bình tĩnh hỏi hai người có cần điểm tâm nhẹ không, ở đây cũng không ít lần tiếp đón những cặp đôi nam nam đi với nhau nhưng hai người này thật sự có vẻ ngoài khiến mọi người phải chú ý.


Nhưng họ đều theo phép lịch sự cũng chỉ liếc nhìn qua, điều này khiến cả cậu và anh đều cảm thấy thoải mái vì không ai làm phiền họ.


Hai người cầm tay nhau đi dạo trên những con phố đông đúc, không ai nhận ra họ khiến họ có thể ở bên nhau cùng làm những việc như bao cặp đôi khác, cùng nhau dạo phố ăn cơm coi phim.


Khi ngồi trong rạp phim, nhìn lên bộ phim tình cảm đang chiếu trên màn ảnh cậu không nghĩ rằng anh sẽ mua vé thể loại phim này, dù là phim tình cảm nhưng cách mà phim tạo ra nhẹ nhàng thực tế lại vẫn rất tích cực và hài hước làm Cung Tuấn xem cười nghiêng ngả.


Trương Triết Hạn nhìn người kia cười muốn chảy nước mắt cảm thấy thật là đúng khi quyết định xem phim này, có thể làm người kia vui vẻ rạng rỡ như vậy. Dù sao sống vui vẻ một ngày còn hơn là lãng phí một ngày để nghĩ ngợi quá nhiều thứ mà mãi mãi không tìm được đáp án.


Khi màn đêm buông xuống, hai người trở về phòng là túm lấy nhau không buông, chủ động hòa vào hơi thở của đối phương tìm kiếm vị ngọt ngào của tình yêu, hai tay lả lướt trên cơ thể trần trụi, da thịt nóng bỏng dán khít vào nhau, như muốn xác nhập luôn cả hai cả thể thành một, tiếng cơ thể thích thú mà tham muốn được là của nhau.


Cung Tuấn phấn khích mà chủ động gặm cắn xương quai xanh nổi bật này, in dấu ấn lên chúng, lặp đi lặp lại.


Còn người kia thì thở dài vì khoái cảm, cũng không chịu thua anh nhẹ nhàng dùng tay kích thích vật nhỏ dưới thân cậu, khoái cảm điên cuồng kích thích lên từng dây thần kinh khiến cậu không ngừng thở dốc, rên rỉ.

Anh cười xấu xa tay còn lại thì vuốt ve trêu chọc phần gáy của cậu rồi từ từ trượt xuống dọc theo sống lưng mà tìm kiếm nơi mật ngọt mà anh yêu thương, cậu đột ngột bị tập kích không kịp phòng bị mà nhũn cả người.


Trương Triết Hạn đảo khách làm chủ....trong đêm đen hai người buông thả cùng nhau rơi vào tình ái, trong không khí ngập tràn hơi thở ái dục hai thân ảnh quấn lấy nhau dưới ánh đèn mập mờ của buổi đêm phản chiếu trên mặt nước biển....những cơn sóng rì rào vỗ lên bờ cát, che lấp đi những âm thanh ái muội từ trong phòng truyền đến....đến tới hừng đông và ánh sáng len lỏi pl [... tập tả phong cảnh nên ăn chay đi ;))))) ]

____________________________

Mọi người có thích câu truyện nàng tiên cá chứ?

Không phải phiên bản disney mà là phiên bản gốc, một cái kết thúc buồn nhưng lại rất phức tạp....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com