Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hơi rape tí (H+)

Tại một căn biệt thự lớn và sang trọng nhưng bên trong nó lại thật lạnh lẽo. Bên trong phòng khách sang trọng, em nằm co ro một mình trên ghế sofa đắt tiền, mắt thì đã nhắm chặt lại từ lâu. Bỗng một tiếng cạch từ cánh cửa lớn, một gã đàn ông đang say rượu tiến vào nhà, gã còn hít mũi vài cái rồi mới đi tới chỗ em đang say giấc nồng. Khẽ gọi tên của em với chất giọng đã trầm rồi giờ còn trầm hơn do men rượu:

"Này Bảo, tôi muốn nói chuyện với cậu tí"-Andree

Em lờ đờ tỉnh giấc, ngồi dậy với khuôn mặt còn hơi ngáy ngủ, miệng bất giác hỏi gã chuyện gì:

"Anh về rồi ạ? Anh đói không? Anh mệt không? Anh muốn uống tí nước không ạ? Hay để em đi pha tí trà nha..?"-Bray

Gã nhíu mày lại có vẻ là không hài lòng lắm cơ mà tay lại xoa xoa má hồng của em, miệng còn lẩm bẩm mấy lời chả ai nghe. Gã ngồi phịch xuống kế bên em, nhìn em với ánh mắt mang chút sự cô đơn, dường như gã có điều gì đó khá khó nói với em thì phải! Đợi hồi lâu gã mới chịu mở lời.

"Chúng ta kết thúc nhé? Tình cũ của tôi đồng ý quay lại rồi"-Andree

Em im lặng, khi câu này thốt ra trái tim của em như một miếng kính nhỏ nhoi bị gã mang đi đập nát không chút tình thương, đôi mắt tròn xoe nhìn gã như muốn bật khóc. Em cố níu lý trí lại một chút muốn xác nhận xem gã là đang giỡn do say rượu hay là thật sự chán em rồi.

"A...Thế Anh lại say nữa rồi, để em lấy gì giải rượu cho anh nhé!"-Bray

Gã không muốn kết quả như này, không muốn mất thời gian của mình vì gã luôn cho rằng thời gian của gã còn quý hơn mạng sống của em, thấy em không muốn chấp nhận sự thật nên đành nói ra mấy lời mà không hề biết vì những lời ngu ngốc này của gã đã khắc lên tim em một vết sẹo rõ to:

"Phiền quá, tôi muốn kết thúc! Em dây dưa cái gì? Nếu em muốn bao tiền thì cho tôi một con số tôi chuyển khoản rồi ta cắt đứt liên hệ, ổn không?"-Andree

Em ngơ tại chỗ, em không ngờ người em yêu lại có thể mang giọng như bàn chuyện phiếm khi chia tay với em như vậy, em không ngờ chỉ vì vài câu nói đưa tình của người yêu cũ mà gã lại vứt bỏ em còn cho rằng tình cảm của em cũng chỉ là một con số. Em đau lắm, em ước khoảnh khắc này đừng tới, tim em như co thắt lại cực độ mà lòng thì cứ thốn thốn ấy. Mắt em đỏ lên rồi cũng phải rơi lệ thôi, em khóc rồi thế mà gã lại tạch lưỡi một cái và điều đó vừa giúp em biết rằng gã đang khó chịu vừa kéo em về hiện tại, em đưa tay lên lau nước mắt của mình chầm chậm hỏi gã mấy câu ngớ ngẩn mà ai cũng biết câu trả lời là gì.

"Anh chán em ạ?"-Bray

Giọng em run thấy rõ, miệng thì mím chặt lại suýt bật cả máu, em không dám đối diện với gã đàn ông phũ phàng này nữa, em cứ cuối mặt xuống nhìn đi đâu không biết:

"Ừ, tôi chán em rồi! Cắt đứt nhé?"-Andree

Nghe câu đó xong, em đứng dậy hẳn cố nặn ra một nụ cười từ biệt với gã rồi bước từng bước nặng nề lên phòng để soạn đồ. Đang buồn thật buồn, nước mắt cứ lăn từng giọt không kiểm soát được đơn giản chỉ vì em rất quý những phút giây được bên gã, khi em được gã ôm ấp và yêu chiều em cảm thấy rất an toàn và thoải mái như được nạp lại năng lượng vậy. Đột nhiên Andree bước vào, tay còn cầm vài cái bcs ( bcs là gì thì mấy bác tự hiểu ạ )

"Tôi hứng rồi, lần cuối nhé?"-Andree

Gã với bản tính cao ngạo đã không cần câu nói đồng ý của em đã lao vào muốn nghiền em ra trăm mảnh. Ánh mắt gợi dục của gã nhìn thẳng vào cả người em, gã kéo em lại gần một chút nhưng em lại hoảng sợ lỡ mồm buông những lời tục tĩu với gã.

"Anh..anh đi*n à? Mẹ nó đừng hít nữa..."-Bray

Em đỏ mặt ngượng ngùng hệt trái cà chua mà gã thì cần gì quan tâm nhiều đến thế? cứ thế dí sát vào cổ của em mà hít lấy hít để, không biết sao em thơm thế cứ làm gã nghiện 2 năm nay, mùi em thoang thoảng như mùi hoa chứ không nồng như đám phụ nữ đang thèm khát gã ngoài kia.

"Em biết không? Em có mùi thơm lắm, chắc điều tôi tiếc nhất khi xa em là mùi hương này..."-Andree

Em không muốn nhìn tên đểu này nữa, một tay che mặt tay còn lại cố đẩy gã ra nhưng người như gã muốn đẩy thì chắc tập gym 2 năm. Tay của gã hư hỏng chứ sờ chỗ này đến chỗ khác trên người em, đến hai ti nhỏ cũng bị xoa đến cứng, Hồng thêm. Gã sờ eo của em rồi lại lần mò tới cậu bé ở dưới, gã nhếch mép nhẹ mà tay lại đang giải thoát cho cậu bé bên dưới của Bray.

"Không! Không được...em không muốn"-Bray

Em năn nỉ cầu xin gã đừng làm vậy với em vì mỗi lần như vậy em đều đau như ch*t đi sống lại. Gã hài lòng với biểu cảm khóc lóc này, tay thì vẫn đang sục cho cậu bé's Bray, được một hồi thì em ra, cơ thể dường như nhân đôi sự mẫn cảm. Bỗng dưng gã gác 2 chân em lên vai rồi giải thoát cho "quái vật" đang nổi nóng vì sự chờ đợi này, chỗ đó của gã vừa to, thô mà còn dài nữa chứ! Thứ éo gì chịu được gã, đã thế còn có tật xuất lâu cực kì khiến mỗi lần làm là mỗi lần em phải lết đi chứ không thể đi bình thường.

"Này, không được đâu! Em bảo là kh-..."-Bray

Tự dưng gã đâm thẳng vào lỗ nhỏ của em khiến em khóc ròng, cảm giác đau đớn truyền từ phía dưới truyền lên tới não em và làm nó trở nên khu khờ ngu ngơ. Bình thường gã còn chịu khó nới lỏng ra cho em để em bớt đau sao hôm nay lại tàn bạo thế? Phải chăng vì gã biết sau này em sẽ không bên gã nữa nên không nuối tiếc mà tàn phá em à...

"Bảo..em chặt quá, tôi không động được"-Andree

Gã than thở với em, tay xoa xoa cặp đào vừa mềm vừa to tròn kia một cách tham lam. Em khóc nấc lên, miệng thì cứ rên rỉ thúc gã mau rút cây côn bự tổ chảng kia ra khỏi người em ngay lập tức. Nhưng em vẫn nghe lời gã lắm cơ, dùng hết sự can đảm mà gắng sức thả lỏng nếu không thì em cũng chả có lợi gì. Khi thấy em ngoan ngoãn làm theo ý của gã thì lại đắc thắng hơn nhấp thật nhanh vào người em, từng hành động di chuyển ở hông gã là từng nỗi đau dồn tới phía dưới của em như đang bị chà đạp một cách kinh khủng nhất.

"Ah.. Andre-e tên khốn nhà anh ức mau nhẹ lại chút được không?"-Bray

Em dồn hết sức lực rặn ra được từng ấy chữ cầu xin gã hãy thương em một chút nhưng hình như tên này bị gì ấy, càng cầu xin lại nhấp càng mạnh hơn khiến em bất lực cam chịu.

-2:43 am-

"Đau..tôi đau quá!! Hức làm ơn dừng lại đi~"-Bray

Em đau lắm rồi, tại sao lại lâu đến vậy chứ? Gã là quái vật chắc? Gã cuối cùng cũng nghe thấy sự bi thương này của em mà dừng lại chút, nhướng người lên hỏi em qua loa cho có. Cơ mà tư thế nhướng người này của gã hình như là có chủ đích thì phải, nhắm vào điểm G của em mà chọc vào.

"Sao đấy?"-Andree

"Làm ơn...dừng lại đi, tôi sẽ ch*t mất"-Bray

Gã nhếch miệng một cái, đưa cái lưỡi hư hỏng liếm láp bờ ngực đang phập phồng vì gã, phía dưới bắt đầu động tiếp tục.

Gã cứ cứng đầu như thế cho đến khi em ngất đi thì mới biết điều mà dừng lại. Gã bế em lên rồi đưa em vào phòng tắm để làm sạch em nhưng con mẹ nó Andree là quái vật rồi, chỉ vì nhìn những vết đánh giấu hồng của mình mà gã lại lên cơn tiếp tục đ!t em rồi mới thật sự tắm rửa cho cái cơ thể như sắp lìa ra này.

Hết rồi ạ!! Xin vui lòng góp ý cho tui:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com