Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐỊNH MỆNH KHÔNG NGỪNG THỬ THÁCH Phần 3

Chương 17: SỰ SẮP ĐẶT CỦA SỐ PHẬN – TIẾT LỘ VỀ GIA THẾ CỦA NGHĨA
Sau khoảnh khắc hàn gắn đầy xúc động, mối quan hệ của Lĩnh và Nghĩa trở nên sâu sắc và bền chặt hơn bao giờ hết. Lĩnh không còn hoài nghi hay mặc cảm. Cậu tin tưởng Nghĩa tuyệt đối, và cảm thấy mình đã tìm thấy một nửa định mệnh. Để củng cố thêm niềm tin của Lĩnh và giải đáp triệt để những thắc mắc còn sót lại về mối liên hệ giữa hai thế hệ, chú Phong và Ba Lĩnh quyết định kể rõ hơn về gia thế của Nghĩa, về mối quan hệ đặc biệt giữa chú Phong và Nghĩa.
Một buổi tối ấm cúng tại biệt thự của chú Phong. Ánh đèn vàng dịu nhẹ tỏa ra từ lò sưởi, xua đi cái lạnh se sắt của đêm thu. Cả bốn người – chú Phong, Ba Lĩnh, Nghĩa và Lĩnh – ngồi quây quần bên nhau. Tiếng lửa reo tí tách, tạo nên một không khí thân mật, gần gũi. Lĩnh cảm thấy ấm áp và an toàn trong vòng tay của những người thân yêu.
Chú Phong nhấp một ngụm trà nóng, rồi bắt đầu câu chuyện, giọng ông trầm ấm và đầy hồi ức: "Lĩnh à, có lẽ cháu vẫn còn thắc mắc về Nghĩa, đúng không? Nghĩa... không phải cháu ruột của chú, Lĩnh ạ. Nghĩa là con nuôi của chú". Lĩnh ngạc nhiên, ánh mắt mở to. Cậu chưa từng nghe Nghĩa nhắc đến điều này. "Con nuôi ạ? Nhưng... con thấy Nghĩa rất giống chú". Lĩnh thốt lên, vừa bất ngờ vừa bối rối.
Chú Phong mỉm cười nhẹ, ánh mắt nhìn Nghĩa đầy trìu mến. "Đúng vậy, thằng bé giống chú thật. Nhưng định mệnh đã sắp đặt cho chú và Nghĩa gặp nhau. Ba mẹ của Nghĩa, họ là những người bạn rất thân thiết của chú và ba cháu, Duy. Thậm chí, họ còn là những người duy nhất biết và ủng hộ tình yêu của chú và ba cháu từ những ngày đầu. Họ luôn tin rằng tình yêu của chú và Duy là trong sáng, là chân thật".
Ba Lĩnh tiếp lời, giọng ông cũng chất chứa nỗi buồn nhưng pha lẫn sự biết ơn: "Khi chúng ta bị gia đình hai bên ép buộc chia xa, Phong đã đau khổ tột cùng. Rồi ba mẹ của Nghĩa, họ gặp tai nạn nghiêm trọng. Trước khi mất, họ đã nhờ Phong chăm sóc Nghĩa, đứa con trai duy nhất của họ. Phong đã nhận nuôi Nghĩa, một phần vì lời hứa với những người bạn thân đã khuất, nhưng cũng một phần vì muốn có một người thân để nương tựa trong những tháng ngày cô đơn nhất. Nghĩa là ánh sáng, là hy vọng đã kéo Phong ra khỏi vực sâu của nỗi tuyệt vọng". Ba Lĩnh nhìn chú Phong với ánh mắt thấu hiểu và biết ơn sâu sắc.
Nghĩa nhìn Lĩnh, ánh mắt cậu ấm áp và thành thật: "Chú Phong đã nuôi nấng tao từ nhỏ, dạy dỗ tao nên người. Chú ấy không chỉ là chú, mà còn là người cha thứ hai của tao. Và tao cũng coi chú ấy là ba mình. Chú Phong đã dành cả cuộc đời để chăm sóc tao, và tao sẽ luôn bảo vệ chú ấy, như chú ấy đã bảo vệ tao". Lời nói của Nghĩa khiến Lĩnh cảm thấy một sự gắn kết không thể tách rời.
Lĩnh lắng nghe, trong lòng dâng lên một sự thấu hiểu sâu sắc. Cậu hiểu vì sao Nghĩa lại gắn bó với chú Phong đến vậy, và vì sao Nghĩa lại biết mọi chuyện về quá khứ của ba và chú Phong một cách chi tiết đến thế. Điều này cũng giải thích cho sự cô đơn của Nghĩa khi còn nhỏ, mặc dù sống trong một gia đình giàu có. Đồng thời, Lĩnh cũng cảm nhận được sự "định mệnh" rõ ràng hơn. Ba Lĩnh và chú Phong đã phải chia xa, nhưng số phận lại đưa Lĩnh – con trai của Ba Lĩnh – đến với Nghĩa – người con nuôi của chú Phong, người đã được nuôi dưỡng bởi tình yêu của chú Phong và những người bạn thân thiết của họ. Mối liên kết giữa hai thế hệ, giữa hai dòng họ dường như đã được sắp đặt từ trước, như một sự bù đắp của số phận cho những gì họ đã mất đi.
"Vậy là... tất cả đều là định mệnh," Lĩnh thì thầm, nắm chặt tay Nghĩa, cảm thấy một sự kết nối không thể lý giải bằng lời. Nghĩa mỉm cười, siết chặt tay Lĩnh. "Đúng vậy, Lĩnh. Chúng ta là định mệnh của nhau. Và định mệnh này, sẽ không bao giờ để chúng ta phải chịu đựng như thế hệ trước nữa". Đêm đó, cả bốn người họ ngồi lại bên nhau thật lâu, chia sẻ những câu chuyện, những kỷ niệm. Sự thật về gia thế của Nghĩa đã được tiết lộ, làm cho sợi dây liên kết giữa họ càng thêm bền chặt. Họ không chỉ là một gia đình theo nghĩa huyết thống hay pháp lý, mà còn là một gia đình được gắn kết bởi tình yêu, sự hy sinh và một định mệnh đã được sắp đặt từ rất lâu. Lĩnh cảm thấy trái tim mình tràn ngập sự bình yên và hạnh phúc.

Chương 18: THỬ THÁCH TỪ "THẾ LỰC NGẦM"

Những tưởng mọi bí mật đã được phơi bày, mọi hiểu lầm đã được hóa giải, và họ có thể bình yên sống hạnh phúc. Nhưng "thế lực ngầm" – những kẻ thù cũ của chú Phong và những thành viên gia tộc Lê bảo thủ do ông Lê Minh Quân đứng đầu – không dễ dàng từ bỏ. Sự thất bại trong việc hạ bệ chú Phong trên thương trường và không thể chia rẽ gia đình họ càng khiến chúng thêm cay cú. Lần này, chúng không chỉ dừng lại ở những lời đồn thổi hay công kích danh dự, mà còn sử dụng những thủ đoạn bẩn thỉu hơn, đe dọa trực tiếp đến sự an toàn của Ba Lĩnh và Lĩnh.
Một buổi chiều u ám, khi Ba Lĩnh đang trên đường đi dạy về, một chiếc xe tải cũ kỹ, không biển số, bất ngờ lao nhanh về phía ông từ khúc cua vắng vẻ. Tiếng phanh rít lên chói tai, và Ba Lĩnh, với phản xạ nhanh nhạy của một người từng trải, đã kịp thời nhảy phắt lên vỉa hè, tránh thoát trong gang tấc. Chiếc xe tải không hề dừng lại, phóng đi như một cơn gió. Dù không có thương tích, nhưng ông đã bị một phen hoảng loạn tột độ, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Nỗi sợ hãi len lỏi trong từng tế bào của ông.
"Con chắc chắn đó không phải là tai nạn đâu ba," Lĩnh nói với vẻ lo lắng, khi ba kể lại sự việc cho cậu và Nghĩa. "Mấy ngày nay con cũng thấy có người lạ hay lảng vảng gần nhà mình, ánh mắt rất khả nghi". Lĩnh cảm thấy một sự bất an bao trùm. Quả nhiên, Lĩnh cũng bắt đầu nhận được những tin nhắn nặc danh với lời lẽ đe dọa, mang tính chất khủng bố tinh thần. "Đừng nghĩ thằng Nghĩa có thể bảo vệ được mày mãi mãi. Mày và cái lão già kia sẽ phải trả giá. Đừng hòng sống yên ổn". Những tin nhắn này không chỉ dừng lại ở lời nói suông mà còn đi kèm với những hình ảnh chụp lén Lĩnh khi cậu đang đi học hay làm thêm, những hình ảnh được chụp từ nhiều góc độ khác nhau, chứng tỏ kẻ đó đang theo dõi cậu rất sát sao, biết rõ lịch trình và thói quen của cậu. Nỗi sợ hãi len lỏi vào tâm trí Lĩnh, khiến cậu không dám đi đâu một mình. Cậu cảm thấy như có một đôi mắt vô hình đang theo dõi mình mọi lúc mọi nơi.
Cùng lúc đó, chú Phong cũng nhận được những lời đe dọa tương tự, nhưng ở cấp độ cao hơn. Các tài liệu mật của tập đoàn bị rò rỉ, những thông tin nhạy cảm về các dự án kinh doanh lớn bị tung lên mạng, cố gắng phá hoại tài chính của ông và gây mất lòng tin từ các cổ đông. Ông nhận ra, đây không còn là chuyện lời đồn, mà là một cuộc chiến thực sự, một âm mưu được dàn dựng công phu để đánh sập gia đình họ. Chú Phong cảm thấy một sự căm phẫn tột độ, nhưng cũng đầy quyết tâm.
"Chúng đang cố gắng cô lập chúng ta, Nghĩa à. Chúng muốn chúng ta phải sợ hãi, buông xuôi, và cuối cùng là tự hủy hoại chính mình," chú Phong nói, gương mặt ông hiện rõ sự lo lắng nhưng ánh mắt vẫn kiên định. "Chúng ta không thể ngồi yên được nữa". Bốn người họ ngồi lại, không khí căng thẳng bao trùm căn phòng. Ba Lĩnh vẫn còn run rẩy vì cú sốc. Lĩnh cảm thấy bất an tột độ, nhưng cậu nhìn sang Nghĩa, rồi nhìn Ba Lĩnh và chú Phong, thấy sự kiên cường và quyết tâm trong mắt họ. Cậu biết rằng, họ sẽ không bao giờ đầu hàng trước những thủ đoạn hèn hạ này. Một cuộc chiến mới, cam go hơn đang chờ đợi họ phía trước. Nhưng lần này, họ sẽ không đơn độc.

Chương 19: KẾ HOẠCH PHẢN CÔNG

Đối mặt với những mối đe dọa ngày càng rõ ràng và hiểm ác từ "thế lực ngầm", chú Phong và Nghĩa không còn chỉ phòng thủ. Họ quyết định đã đến lúc phải chủ động phản công. Với trí tuệ sắc bén, kinh nghiệm kinh doanh dày dặn của chú Phong và quyền lực, sự quyết đoán của Nghĩa, họ bắt đầu vạch ra một kế hoạch chi tiết, không chỉ để đối phó mà còn để đánh bại kẻ thù một cách triệt để.
"Chúng ta cần phải tìm ra kẻ đứng sau tất cả những chuyện này, và loại bỏ mối đe dọa này một lần và mãi mãi," chú Phong nói, giọng dứt khoát trong cuộc họp kín tại văn phòng làm việc của ông tại biệt thự. Nghĩa, Lĩnh và Ba Lĩnh ngồi đối diện ông, ánh mắt đầy sự quyết tâm. Cả ba đều cảm thấy một sự đồng lòng mạnh mẽ.
"Nghĩa, con hãy tập trung vào việc thu thập bằng chứng về những hành vi phạm pháp của chúng, từ việc tung tin giả, vu khống, đến việc đe dọa người thân và phá hoại tài chính của tập đoàn. Sử dụng mọi nguồn lực, mọi mối quan hệ mà con có". Nghĩa gật đầu, ánh mắt sắc lạnh. "Vâng, chú. Con đã nghi ngờ từ lâu rồi. Con sẽ khiến chúng phải trả giá". Giọng Nghĩa đầy vẻ kiên quyết, không chút khoan nhượng.
"Ba Duy, anh hãy cố gắng giữ bình tĩnh. Thời gian này anh và Lĩnh cần phải cẩn thận hơn bao giờ hết," chú Phong quay sang Ba Lĩnh và Lĩnh. "Lĩnh, cháu hãy cẩn thận hơn khi ra ngoài, và nếu có bất kỳ điều gì bất thường, hãy báo ngay cho Nghĩa hoặc chú. Ba Duy, anh hãy hạn chế ra ngoài một mình". Chú Phong nói với sự lo lắng nhưng cũng đầy sự trấn an.
Nghĩa lập tức huy động đội ngũ pháp lý hàng đầu của tập đoàn, cùng với đội ngũ an ninh chuyên nghiệp. Cậu bắt đầu điều tra sâu rộng, sử dụng mọi mối quan hệ trong giới ngầm, mọi công nghệ tiên tiến để truy tìm nguồn gốc của những tin nhắn đe dọa, những kẻ đã theo dõi Lĩnh, và những kẻ đứng đằng sau các bài viết vu khống trên mạng. Từng bước, bức màn bí mật dần hé lộ.
Không mất nhiều thời gian, Nghĩa đã xác định được kẻ chủ mưu: đó là một cựu đối tác kinh doanh đã bị chú Phong "đánh bại" trong một thương vụ lớn cách đây vài năm, hắn ôm mối hận thù sâu sắc. Kẻ đó đã liên kết với ông Lê Minh Quân, anh trai của chú Phong, để thực hiện âm mưu trả thù và chiếm đoạt quyền lực trong gia tộc. Nghĩa cảm thấy một sự căm phẫn tột độ khi biết được sự thật.
"Chúng ta sẽ không chỉ dập tắt chúng, mà còn khiến chúng phải trả giá trước pháp luật," Nghĩa nói, ánh mắt kiên quyết. "Con đã tìm được những bằng chứng thép về việc chúng thao túng thị trường, những hành vi đe dọa bất hợp pháp, và cả âm mưu chiếm đoạt tài sản của tập đoàn. Hồ sơ kiện đã được chuẩn bị đầy đủ".
Lĩnh, mặc dù không thể trực tiếp tham gia vào cuộc chiến đầy rẫy hiểm nguy này, nhưng cậu cũng cố gắng giúp đỡ bằng cách cung cấp những chi tiết nhỏ nhặt về những kẻ đã theo dõi mình. Cậu cũng dành thời gian để trấn an Ba Lĩnh, giúp ông giữ vững tinh thần. Lĩnh chứng kiến Nghĩa và chú Phong làm việc không ngừng nghỉ, sự lạnh lùng, quyết đoán và sự tính toán tỉ mỉ của họ khi đối mặt với kẻ thù. Đó là một khía cạnh hoàn toàn khác của Nghĩa, một khía cạnh mà Lĩnh chưa từng thấy. Lĩnh nhận ra, người yêu của cậu không chỉ là một người ấm áp, mà còn là một con người đầy bản lĩnh, mạnh mẽ và sẵn sàng làm mọi thứ để bảo vệ những người thân yêu. Cậu cảm thấy một sự tin tưởng và ngưỡng mộ sâu sắc dành cho Nghĩa. Kế hoạch phản công đã được khởi động. Cuộc chiến không chỉ là giành lại danh dự, mà còn là cuộc chiến sinh tử để bảo vệ hạnh phúc và sự bình yên của gia đình họ.

Chương 20: SỨC MẠNH ĐOÀN KẾT – BÀI HỌC ĐẦU TIÊN VỀ TÌNH YÊU GIA ĐÌNH

Kế hoạch phản công của chú Phong và Nghĩa đã được triển khai một cách hoàn hảo. Với những bằng chứng không thể chối cãi, họ đã đệ đơn kiện kẻ thù ra tòa với tội danh vu khống, phỉ báng danh dự, phá hoại tài sản và đe dọa tính mạng. Ngày diễn ra phiên tòa xét xử đã trở thành tâm điểm chú ý của dư luận, một phần vì vụ án liên quan đến một tập đoàn lớn, và một phần vì những tin đồn xung quanh đời tư của Chủ tịch. Đây là một cơ hội để họ vạch trần kẻ thù trước công chúng và khẳng định vị thế của mình, không chỉ trong giới kinh doanh mà còn trước xã hội.
Vào ngày diễn ra phiên tòa, cả bốn người – chú Phong, Ba Lĩnh, Nghĩa và Lĩnh – cùng nhau xuất hiện tại tòa án. Họ bước đi tự tin, đầu ngẩng cao, không hề e dè trước những ánh mắt tò mò, những ống kính máy ảnh chớp nhoáng và cả những lời thì thầm to nhỏ. Chú Phong và Ba Lĩnh nắm tay nhau thật chặt, bước đi song song, thể hiện sự kiên định và tình yêu không hề nao núng. Lĩnh và Nghĩa cũng sát cánh bên họ, như một bức tường thành vững chắc, ánh mắt đầy sự ủng hộ và niềm tin. Sự xuất hiện đầy tự tin và đoàn kết của họ đã khiến nhiều người phải ngạc nhiên.
Phiên tòa diễn ra căng thẳng. Luật sư của chú Phong, với sự chuẩn bị kỹ lưỡng từ Nghĩa, đã đưa ra những bằng chứng thép không thể chối cãi về hành vi vu khống, phá hoại của đối thủ. Những đoạn ghi âm, tin nhắn, bằng chứng tài chính được trình bày rõ ràng, khiến kẻ thù không thể nào phản bác. Kẻ thù cố gắng chối cãi, nhưng trước những bằng chứng không thể chối cãi và sự tự tin, điềm tĩnh của chú Phong, chúng dần lộ rõ bộ mặt thật, những lời nói của chúng trở nên lắp bắp và thiếu thuyết phục.
Trong phần bào chữa, chú Phong đã có một bài phát biểu đầy cảm xúc, vượt ra ngoài khuôn khổ của một phiên tòa. Ông không chỉ nói về vụ kiện, mà còn nói về sự công bằng, về quyền được yêu thương và được sống thật với chính mình. Ông nhìn về phía Ba Lĩnh, ánh mắt đầy trìu mến và sự biết ơn. "Tình yêu không phân biệt giới tính, không phân biệt địa vị. Tình yêu là sự thấu hiểu, sự hy sinh và sự chấp nhận. Chúng tôi, những người ở đây, đã phải chịu đựng những định kiến và sự kỳ thị. Chúng tôi đã từng phải sống trong bóng tối, che giấu tình yêu của mình. Nhưng chúng tôi không bao giờ hối hận vì tình yêu của mình. Và chúng tôi sẽ tiếp tục đấu tranh cho quyền được hạnh phúc của mình, cho quyền được là chính mình". Lời nói chân thành của chú Phong đã gây xúc động mạnh mẽ trong khán phòng. Nhiều người, bao gồm cả những phóng viên và một số người từng có cái nhìn tiêu cực, bắt đầu có thái độ khác. Một số người lặng lẽ gật đầu đồng tình, một số khác thậm chí còn vỗ tay ủng hộ. Vụ kiện không chỉ là thắng lợi pháp lý, mà còn là một chiến thắng về mặt đạo đức và xã hội.
Cuối cùng, phiên tòa kết thúc với chiến thắng hoàn toàn thuộc về chú Phong. Kẻ thù bị buộc phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, đối mặt với án phạt nghiêm khắc và những khoản bồi thường khổng lồ. Mặc dù vẫn còn những ánh mắt dò xét, nhưng sự kiện này đã là một chiến thắng vang dội, một bước ngoặt lớn trong cuộc chiến chống lại định kiến xã hội của gia đình họ.
Đêm đó, cả bốn người ngồi lại bên nhau tại biệt thự. Ánh đèn ấm áp từ lò sưởi hắt lên gương mặt rạng rỡ của họ. Ba Lĩnh ôm lấy chú Phong, ánh mắt đầy mãn nguyện và nhẹ nhõm. Lĩnh và Nghĩa nắm chặt tay nhau, không nói thành lời, chỉ có sự thấu hiểu và tình yêu dâng trào trong tim. Họ nhận ra rằng, dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, dù định kiến xã hội có cay nghiệt thế nào, chỉ cần có tình yêu và sự đoàn kết, họ sẽ vượt qua tất cả. Đó là bài học đầu tiên về tình yêu gia đình, về sức mạnh của sự chấp nhận, sự kiên cường và lòng dũng cảm. Họ đã cùng nhau chứng minh rằng, hạnh phúc không nằm ở những lời phán xét của người đời, mà nằm ở sự trọn vẹn trong trái tim mỗi người, khi được sống thật với chính mình. Lĩnh cảm thấy một sự bình yên và hạnh phúc chưa từng có, tin rằng tương lai của họ sẽ tràn ngập yêu thương và sự chấp nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com