Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

KHÚC CA KHẢ HOÀN CỦA TÌNH YÊU Phần 1

Chương 21: BÌNH YÊN NHƯNG VẾT THƯƠNG VẪN ÂM Ỉ ĐAU NHÓI

Sau chiến thắng vang dội tại tòa án, một luồng khí nhẹ nhõm, gần như hoài nghi, len lỏi qua từng ngóc ngách tâm hồn họ. Sự thật đã bùng nổ, công lý tuyệt đối được thực thi, và những kẻ gieo rắc độc địa đã phải nếm trải cơn thịnh nộ của hậu quả. Cuộc sống của họ, cứ ngỡ như được hồi sinh, trở về quỹ đạo bình thường, thậm chí rạng rỡ hơn bao giờ hết. Ba Lĩnh không còn phải chịu đựng những tia nhìn lạnh lẽo, ghẻ lạnh ở trường; trái lại, những lời xin lỗi chân thành, nghẹn ngào từ phụ huynh đã xoa dịu phần nào vết thương lòng ông. Chú Phong, với uy tín kiên cố được phục hồi, sải bước hiên ngang trên thương trường, các dự án khổng lồ bừng sáng trở lại, tập đoàn ngạo nghễ vươn mình sau cơn bão tàn khốc.
Lĩnh và Nghĩa, tình yêu bùng cháy, giờ đây có thể ngang nhiên công khai, không còn chút sợ hãi, dè dặt nào trước những lời xì xào độc địa. Họ sánh bước trên phố, bàn tay đan chặt, nụ cười vỡ òa trên môi, minh chứng mạnh mẽ cho một tình yêu đã lẫm liệt vượt qua mọi thử thách nghiệt ngã. Ba Lĩnh và chú Phong, những con người từng chìm đắm trong bóng tối định kiến, đau khổ, giờ đây có thể tự do nắm tay nhau dạo bước, tận hưởng những khoảnh khắc bình yên vô giá, điều mà họ đã khao khát cháy bỏng suốt bao năm trời.
Tuy nhiên, bình yên ấy chỉ là một lớp vỏ mỏng manh. Dù kẻ thù đã bị trừng trị, nhưng vết sẹo tinh thần vẫn hằn sâu, nhức nhối. Ba Lĩnh đôi khi vẫn giật mình trong đêm, ám ảnh bởi tiếng phanh chói tai, đau đáu với những lời miệt thị. Chú Phong, dù vững vàng bên ngoài, vẫn cảm thấy nhức nhối khi nghĩ về những âm mưu hèn hạ từng suýt hủy hoại sự nghiệp của mình. Lĩnh, tuy đã mạnh mẽ hơn, nhưng nỗi sợ hãi vô hình về những kẻ ám ảnh từng theo dõi cậu vẫn len lỏi trong tâm trí, đôi khi khiến cậu rùng mình. Và Nghĩa, người gánh vác mọi trọng trách, không chỉ lo lắng cho ba và chú Phong mà còn đau đáu cho Lĩnh. Cậu trăn trở, liệu những vết thương này có thực sự lành lặn hay sẽ ngấm ngầm ăn mòn hạnh phúc của họ? Bình yên này, liệu có thể bền vững trước những tàn dư của quá khứ đen tối?

Chương 22: NGHĨA KHÔNG NGỪNG PHẢI ĐỐI MẶT VỚI ÔNG LÊ MINH QUÂN – SỰ CĂM HẬN SỤC SÔI

Bình yên chỉ là ảo ảnh thoáng qua. Ông Lê Minh Quân, một kẻ bị thua cuộc thảm hại, mang trong mình nỗi căm hận sục sôi, không thể chấp nhận sự sỉ nhục. Dù đã bị tước bỏ nhiều quyền lực, nhưng hắn ta vẫn là một con rắn độc trong gia tộc, ám ảnh bởi việc trả thù. Hắn ta không ngừng tìm cách phá hoại, không chỉ tập đoàn mà còn nhắm vào hạnh phúc non trẻ của Lĩnh và Nghĩa. Mưu đồ đen tối của hắn giờ đây được tiếp tay bởi Trần Văn Nam, một cựu giám đốc đã bị chú Phong sa thải vì tham ô, một kẻ tham lam, đê tiện, mang trong mình nỗi hận thù điên cuồng.
Một buổi sáng định mệnh, ông Lê Minh Quân ngang nhiên đột nhập vào văn phòng tổng giám đốc, nơi Nghĩa đang làm việc. Khuôn mặt hắn vặn vẹo vì giận dữ, ánh mắt đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống Nghĩa. Trần Văn Nam hèn hạ đứng sau lưng, vẻ mặt khinh bỉ và đắc thắng. "Thằng Nghĩa! Mày nghĩ mày có thể lật đổ tao dễ dàng vậy sao? Mày nghĩ tao sẽ để cho mày có được tất cả mà không phải trả giá sao?!" Hắn gằn giọng, tiếng gầm gừ kinh tởm.
Nghĩa, dù bị bất ngờ, vẫn bình tĩnh đến đáng sợ. Ánh mắt cậu lạnh băng, nhìn thẳng vào đôi mắt độc địa của ông Quân. "Bác Lê Minh Quân, bác đã làm những việc tày trời. Việc của bác và Trần Văn Nam đã bị phanh phui, toàn bộ những hành vi sai trái, đê hèn đã bị tôi phanh phui trước toàn bộ hội đồng quản trị và các cổ đông lớn. Mối quan hệ của hai người đã bị lộ. Bác đã lạm dụng chức vụ, tham ô, và thậm chí còn thuê người đe dọa gia đình tôi. Tôi đã có đầy đủ bằng chứng. Tôi yêu cầu bác lập tức từ chức và chịu trách nhiệm trước pháp luật." Lời nói của Nghĩa như một nhát kiếm chí mạng, đâm thẳng vào tim ông Quân.
Ông Quân lồng lộn, như một con thú bị dồn vào đường cùng. "Mày... mày dám! Mày dám vu khống tao sao?! Mày đừng hòng! Tao sẽ không bao giờ bỏ cuộc! Tao sẽ hủy hoại mày, hủy hoại cái gia đình bệnh hoạn của mày! Mày và cái thằng giáo viên kia, cùng thằng con của nó, sẽ phải trả giá đắt!" Hắn ta điên cuồng lao về phía Nghĩa, nhưng vệ sĩ đã kịp thời ngăn chặn.
Trần Văn Nam, thấy tình thế nguy cấp, vội vàng lôi ông Quân ra khỏi văn phòng, gương mặt tái mét vì sợ hãi. "Ông chủ! Bình tĩnh! Chúng ta có kế hoạch khác!".
Cuộc đối đầu đẫm máu này là lời khẳng định cho sự căm hận ngút trời của ông Quân. Nghĩa cảm thấy một sự phẫn nộ tột cùng, nhưng cũng quỷ quyệt vạch ra kế hoạch. Ông Quân và Trần Văn Nam không còn là mối đe dọa ngầm nữa; chúng đã chính thức tuyên chiến. Và Nghĩa, với quyết tâm sắt đá, sẽ không bao giờ để kẻ thù lộng hành hủy hoại hạnh phúc của mình. Cuộc chiến này, sẽ là một trận chiến long trời lở đất, nơi chỉ kẻ mạnh nhất mới có thể sống sót.

Chương 23: TÌNH YÊU TRONG SÓNG GIÓ – LĨNH VÀ NGHĨA VỮNG VÀNG

Sau cuộc chạm trán kinh hoàng với ông Lê Minh Quân, Lĩnh và Nghĩa cảm thấy một luồng áp lực mới, khủng khiếp đè nặng lên vai. Lĩnh, với trái tim vốn mong manh, lại một lần nữa chìm vào lo lắng và bất an. Cậu ám ảnh bởi những lời đe dọa rùng rợn của ông Quân, đau đớn khi nghĩ đến việc Nghĩa phải đối mặt với những hiểm nguy chết người vì mình. Một buổi tối, Lĩnh khó nhọc thốt ra lời: "Nghĩa à... Tao sợ quá. Ông ta sẽ không bỏ qua đâu. Tao... tao không muốn mày vì tao mà gặp nguy hiểm. Tao nghĩ chúng ta... nên tạm thời xa nhau đi."
Lời nói của Lĩnh như một nhát dao sắc lạnh đâm thẳng vào tim Nghĩa. Cậu đau đớn tột cùng, nhưng ánh mắt vẫn kiên định. Nghĩa ôm chặt Lĩnh, như muốn truyền toàn bộ sức mạnh và niềm tin của mình cho cậu. "Lĩnh! Mày đang nói gì vậy? Mày nghĩ tao sẽ bỏ rơi mày khi mọi thứ đang nguy hiểm tột độ này sao? Mày nghĩ tao sẽ để mày một mình đối mặt với những thế lực độc ác đó à?" Giọng Nghĩa rung động, đầy sự phẫn nộ và tình yêu. "Chẳng phải chúng ta đã hứa sẽ không bao giờ buông tay nhau sao? Chẳng phải mày đã tin tưởng tao sao?"
Nghĩa nhẹ nhàng nâng cằm Lĩnh, buộc cậu phải nhìn thẳng vào đôi mắt đau đáu của mình. "Lĩnh, nghe đây. Tao yêu mày. Không phải vì gia thế, không phải vì điều gì khác. Tao yêu con người mày, sự trong sáng, yếu đuối nhưng cũng đầy kiên cường của mày. Việc bảo vệ mày, bảo vệ ba mày và chú Phong, đó là trách nhiệm thiêng liêng của tao. Mày không phải gánh nặng, Lĩnh. Mày là nguồn sống, là sức mạnh của tao. Nếu không có mày, cuộc sống của tao sẽ mất đi ý nghĩa. Hãy tin tao, Lĩnh. Hãy để tao bảo vệ mày. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua, mãi mãi."
Những lời nói chân thành, nồng nhiệt của Nghĩa như một luồng điện mạnh mẽ, truyền thẳng vào trái tim Lĩnh. Cậu cảm thấy tan chảy trong vòng tay Nghĩa, mọi nỗi sợ hãi dần biến mất. Lĩnh nhận ra, Nghĩa không chỉ là một người yêu, mà còn là một linh hồn song sinh, một người bạn đồng hành vĩ đại sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu. Cậu ôm chặt Nghĩa, nước mắt tuôn rơi không ngừng, nhưng đó là những giọt nước mắt của sự nhẹ nhõm, của niềm tin yêu vô bờ bến. "Tao... tao tin mày. Tao sẽ không bao giờ buông tay nữa."
Họ cùng nhau vượt qua cơn bão lòng, tình yêu càng thêm chặt chẽ, bền vững. Dù sóng gió vẫn rình rập, nhưng họ biết rằng, chỉ cần có nhau, họ sẽ đứng vững trước mọi cuồng phong. Lĩnh cảm thấy một sự an toàn tuyệt đối trong vòng tay Nghĩa, một niềm hạnh phúc mãnh liệt khi biết rằng mình đã tìm thấy một tình yêu vượt lên mọi giới hạn, một tình yêu định mệnh sẽ chiến thắng tất cả.

Chương 24: CHIẾN DỊCH CHỐNG ĐỐI – ĐÒN PHẢN CÔNG PHỦ ĐẦU

Sau những lời đe dọa ngang ngược từ ông Lê Minh Quân, Nghĩa và chú Phong không hề nao núng. Ngược lại, ngọn lửa quyết tâm trong họ càng bùng cháy dữ dội. Họ biết, đây không còn là cuộc chiến cá nhân, mà là trận đấu sinh tử vì hạnh phúc và sự bình yên của cả gia đình. Họ cần một đòn phản công phủ đầu, tàn nhẫn và chí mạng, để kẻ thù không kịp trở tay.
Chú Phong, với kinh nghiệm tinh tường trên thương trường, đã phán đoán được những bước đi tiếp theo của ông Quân và Trần Văn Nam. "Chúng sẽ cố gắng lôi kéo các cổ đông, tung tin đồn thất thiệt để làm giảm giá trị cổ phiếu, và thậm chí có thể tìm cách gây rối trong nội bộ công ty để tạo ra sự bất ổn." Giọng ông điềm tĩnh nhưng ánh mắt sắc lạnh.
Nghĩa, với sự nhạy bén và quyết đoán của một tổng tài trẻ tuổi, đã có sẵn một kế hoạch táo bạo và đầy rủi ro. "Chúng ta sẽ không ngồi chờ chúng ra tay. Chúng ta sẽ đánh phủ đầu." Cậu đã bí mật thu thập thêm bằng chứng về những hành vi tham ô, khuất tất của ông Quân và Trần Văn Nam từ nhiều năm trước, những bằng chứng đủ sức hủy hoại danh tiếng và sự nghiệp của cả hai.
Nghĩa triệu tập một cuộc họp khẩn cấp của hội đồng quản trị, một cuộc họp cực kỳ căng thẳng, nơi tương lai của tập đoàn được đặt trên bàn cân. Trước mặt các thành viên hội đồng, với khuôn mặt tĩnh lặng nhưng ánh mắt sắc như dao, Nghĩa đã trình bày toàn bộ bằng chứng không thể chối cãi về những âm mưu đen tối của ông Quân và Trần Văn Nam. Từ những khoản tiền khổng lồ bị biển thủ, những hợp đồng mờ ám, cho đến những giao dịch phi pháp nhằm làm suy yếu tập đoàn. Ông Quân và Trần Văn Nam, ngồi đối diện, mặt cắt không còn giọt máu, tái mét vì kinh hoàng.
Khi Nghĩa kết thúc bài phát biểu của mình, cả phòng họp chìm vào sự im lặng chết chóc. Sau đó, một loạt các thành viên hội đồng quản trị đã lên tiếng phẫn nộ, yêu cầu ông Quân và Trần Văn Nam từ chức ngay lập tức. Sức ép khổng lồ từ các cổ đông và ban lãnh đạo khiến ông Quân và Trần Văn Nam không thể chống cự. Trong sự tuyệt vọng và sỉ nhục tột cùng, cả hai buộc phải chấp nhận từ chức, rút lui khỏi mọi chức vụ trong tập đoàn.
Đây là một chiến thắng huy hoàng, một đòn phản công mạnh mẽ đã vô hiệu hóa gần như toàn bộ quyền lực của ông Lê Minh Quân trong tập đoàn. Nghĩa cảm thấy một sự nhẹ nhõm sâu sắc, nhưng cũng không quên rằng, cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Kẻ thù, dù đã bị đánh bại một phần, vẫn còn đó nỗi căm hận. Lĩnh, chứng kiến toàn bộ sự việc qua lời kể của Nghĩa, cảm thấy choáng ngợp trước sự mạnh mẽ, quyết đoán của người yêu. Cậu nhận ra, Nghĩa không chỉ là người yêu mà còn là một chiến binh bất bại, sẵn sàng đương đầu với mọi bão tố để bảo vệ hạnh phúc của họ. Cảm xúc tự hào, ngưỡng mộ dâng trào trong tim Lĩnh. Họ đã cùng nhau vượt qua thêm một thử thách nghiệt ngã, và tình yêu của họ lại càng thêm bền chặt, kiên cố như thép.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com