Chap 1 : Mẹ yêu hai con
[ 8 năm sau ]
Asia - Tsukasa , Nene hai con đi mua đồ cho mẹ chút nà.
Khi vừa nghe mẹ gọi , chúng tôi phi như một cơn gió ra , thật ra thì lâu lâu mới được xuống thành thị mua đồ , nên mỗi lần được mẹ dặn đi mua chút đồ là chúng tôi vui như mới vớ được vàng , cuộc sống là vậy đó bạn chán nản khi bị ba mẹ bắt đi mua đồ , còn với chúng tôi đó là những khi cuộc vui sắp bắt đầu.
Chúng tôi xếp thành hàng ngang , tay để nghiêm.
Tôi - Thưa mẫu hậu yêu quý , nhiệm vụ của bọn con là gì ?
Aisa - hôm nay nhiệm vụ của hai đứa là đi mua phụ mẹ vày thứ.
Nene - mẫu hậu ơi ! Bọn con cần mua những gì?
Aisa - thôi được rồi sến quá , đừng lại nhé, mẹ để danh sách đồ cần mua trong ví , nhưng nhớ hai đứa không được bắt chuyện , hay làm hộ việc cho người lạ và đặc biệt không la cà nghe chưa.
Tôi - con nhớ rồi.
Nene - mà mẹ ơi có dẫn Alex đi dạo cùng không ạ ? Cậu ấy nằm yên mấy ngày rồi.
Aisa - tiếc quá , nhưng Alex đang bệnh nặng con ạ , tốt nhất là cứ để cậu ấy nghỉ ngơi.
Cậu ấy đi đến vuốt ve Alex đang nằm co ro trong chăn , tội Alex ghê cậu ấy cũng gần 16 tuổi rồi , với loài chó sống đến tuổi đó , thi sớm muộn cũng phải tạm biệt cõi đời , nhà tôi buồn lắm vì cũng đã chung sống cùng nhau 3 năm rồi mà . Tôi đi đến ôm nhẹ vào Alex.
Tôi - cố gắng khỏe lên nhé Alex , cả nhà sẽ bên cậu.
Nene - đúng rồi , cả tớ , Tsukasa và mẹ sẽ bên cậu , nên cậu phải ráng khỏe lên đó
Alex - gâu gâu
Như thể hiểu những gì bọn tôi nói cậu ấy liếm lên tay tôi và Nene , cảm giác nhột nhột vui vui , chúng tôi cười phá lên.
Tôi - vậy Alex ngoan trông nhà nhé , bọn tớ mua đồ một tí sẽ về chơi cùng cậu .
Alex - gâu
Nghe bọn tôi an ủi cậu ấy cũng phần nào vui lên , cậu nhóc liền làm khuôn mặt hớn hở , tiễn 2 người bọn tôi đến cửa nhà.
Nene - chào mẹ , bọn con đi đây.
Aisa - hai đứa nhớ cẩn thận đó.
Tôi và Nene dần đi xa , mẹ nở nụ cười mà vẫy tay tạm biệt , ở khoảng nào đó tôi cảm thấy lạ cái cười hiền lành ấy như thể tôi sẽ chẳng còn lần nào nhìn thấy nữa , ánh mắt dịu dàng , trìu mến sẽ vĩnh viễn biết mất . Cả Alex nữa , cậu ấy vẫn vui vẻ hứng hởi , nhưng chốc chốc nữa sẽ chỉ còn là những viết thương mất mát , cũng không rõ tôi lại nghĩ vậy nhưng cảm giác bất an cứ ùa về.
Nene - lại thế nữa rồi , đừng ỉu xìu nữa Tsukasa, tớ không thích cậu thế đâu.
Câu nói của Nene khiến tôi thoát khỏi dòng suy nghĩ vừa rồi , tôi nhìn lên đã thấy cậu ấy tỏ vẻ giận dỗi , như hiểu điều vừa làm tôi cười gượng , dỗ dành.
Tôi - thôi nào , đừng trách tớ. Tớ chỉ thấy hơi lo lắng cho cậu.
Nene - sao lại lo cho tớ _Nene tỏ vẻ vẫn giận
Tôi - thì lỡ có ai bắt cậu đi thì sao nà, khi ấy tớ khóc luôn đó._ tôi làm nũng để cậu ấy hết giận.
Nene - vậy thì phải nắm chặt tay tớ vào chứ , thế thì không ai bắt tớ đi đâu
Cậu ấy bỗng nắm lấy tay tôi , tình huống bất ngờ làm mặt tôi đỏ hết lên, không đợi phản ứng tiếp theo của tôi cậu ấy cứ thế mà kéo tay tôi chạy đi , hơi ấm lòng bàn tay cả hai hoà vào nhau làm tôi cảm thấy vừa mền mại mà ấm áp biết bao , nếu được thì tôi muốn hét lên bởi khoảnh khắc lãng mạn này như nghĩ đến việc mọi người hỏi đầu óc bình thường không , nên đành hét trong lòng thôi.
Tôi - c..cậu _tôi đỏ mặt chẳng nói lên câu
Nene - nhanh lên hong mẹ la đó , tí nữa đua xem ai thắng trước nhé.
Tôi - ưm , tớ không thua đâu
Hai bọn tôi cùng cười , thú thực thì khi ở bên Nene là khi vui nhất , bọn tôi từ bé đã luôn bên nhau và cả giờ cũng vậy, tôi muốn thấy cậu ấy cứ hồn nhiên cười , nên tôi sẽ bảo vệ cậu ấy cả mẹ , cả Alex, tôi sẽ bảo vệ tất cả người thân của mình và không bao giờ để dòng suy nghĩ vừa rồi lặp lại.
( ở nhà )
"Cốc cốc "
Alex - gâu gâu_sủa ầm lên khiến Aisa chú ý
Aisa - có khách hả ?
Cô mở cửa ra , thấy là là một người đàn ông trông cũng bằng tuổi cô, thấy lạ sao người này lại vào sâu trong rừng cô liền hỏi
Aisa - anh đến tìm ai không ạ ?
Oraka - thứa lỗi cô tôi có thể xin chút nước không?
Aisa - à vâng mời anh vào nhà.
Không nghĩ nhiều cô niềm nở mời hắn vào nhà , cái tên này có vẻ như lạc đường hay sao mà mới đi đến được tận đây , thấy đáng thương cô mang chút bánh và trà ra .
Aisa - anh cứ tự nhiên.
Oraka - tôi cảm ơn , cho hỏi cô tên gì?
Aisa - tôi là Yumina Aisa , còn anh
Oraka - Amova Oraka, cô sống ở đây một mình hả ?
Aisa - à không tôi sống cùng hai con , bọn nó đều bằng tuổi nhau.
Oraka - chúng là song sinh à?
Aisa - thật ra cũng không hẳn , đứa con trai tên Yugi Tsukasa , đứa con gái tên Yashiro Nene.
Oraka - Y..as.hiro...nene
Bỗng cô thấy mặt hắn vừa hoảng hốt vừa tái nhợt như thế biết rõ vậy , cảm giác lo sợ ùa về cô chỉ ngập ngừng nói
Aisa - um đó là tên con bé.
Oraka - con bé đâu ? Nó là con cô nhận nuôi đúng không?
Hắn nắm chặt lấy bờ vai bé nhỏ của cô mà siết vào , điều này khiến cô trở nên đau đớn.
Alex - gào gừ
Thấy hắn có ý định xấu Alex nhảy lên cắn vào chân hắn , làm hắn buông cô ra . Cô ngã xuống đất , Alex liền đứng trước cô như thể muốn bảo vệ.
Oraka - cô không nói chứ gì ?
Hắn tức giận rút súng từ túi quần ra , bắn vào cô nhưng Alex chạy đến đấy cô ra làm viên đạn bay vào lưng cậu . Chú chó tội nghiệp nằm lăn lóc dưới đất. Cô ngỡ ngàng mở mắt ra , những thứ cô thấy giờ đây chỉ còn là sự thoi thóp trước khi cậu lìa đời.
Aisa - ALEX.
Tiếng súng vang khắp khoảng trời nối tiếp nó là những tiếng khóc thút thít , cô ôm lấy thân xác chẳng còn chút sự sống của cậu , từng giọt lệ cứ chảy không ngừng lên má cậu như thế tiếc thương cho sự hy sinh ấy . Cô thương cho tấm lòng bảo vệ chủ của cậu , thương vì dành tính mạng của mình để bảo vệ người khác . Cô hướng ánh mắt căm thù lên hắn , từ hận cô dành cho hắn là rất lớn .
Aisa - tại sao anh làm vậy ?
Oraka - điều đó còn quan trọng sao , 1 là cô cho tôi biết con bé đang ở đâu , 2 là tôi sẽ tự tay tiễn cô sang thế giới bên kia.
Aisa - vậy thì tôi thà chết còn hơn , anh nghĩ tôi sẽ đưa con ch
Bộp bộp
Aisa - cho..a.nh.
Oraka - tôi đã nói rồi đúng không , tôi không thể cho cô sống nếu cứ ngang bướng thế này được.
Hắn nở nụ cười nhẹ nhàng đi đến gần cô , hắn nâng nhẹ cằm cô lên mà đặt trên đôi môi thâm tím của cô một nụ hôn , điều đó làm cô bất ngờ ,tay hắn nhẹ quệt vũng máu tươi của cô rồi liếm chỗ máu đó.
Aisa - a.nh là..m gì..v.ậy.
Oraka - ừ thì tôi không ghét cô đâu nhưng nếu không làm vậy thì bao công sức của tôi coi như vứt , nhưng nhìn cô thế này đẹp hơn nhiều.
(Bên kia)
Tôi và Nene lúc nãy ở đầu rừng có tiếng nổ lớn , nó khiến cả 2 nghi ngờ mà chạy hết sức về nhà , còn cách nhà một đoạn thì tôi ngửi thấy mùi như máu , thấy chả lành chút nào , tôi cố gắng động viên Nene bằng cách nói chỉ là có con vật nào đó thôi tuy vậy bản thân cũng vô cùng lo lắng , mong là mẹ và và Alex vẫn bình an . Đến nhà khác hẳn như mọi khi , không khí như có chút rùng rợn , đáng lẽ Alex sẽ phải chạy ra đón chúng tôi , vậy mà giờ không khí lại yên ắng đến lạ thường , chúng tôi bước vào nhà , cái âm khí của nó cao chưa từng thấy như thế áp lực này sẽ đè bẹp 2 chúng tôi , tôi và cậu ấy bước gần đến phòng khách , tôi khẽ nhìn vào . Cảnh tượng ấy như bóp nát trái tim tôi khắp nơi tràn ngập máu , mẹ và Alex trên thân thể cả 2 chứa đầy những vết thương vẫn úa máu không ngừng . Bỗng khóe mắt tôi cay cay , trong vô thực tôi chạy đến ôm lấy mẹ , giờ thì nước mắt tràn ra không ngừng tôi không biết tại sao nhưng khi ấy tôi đã khóc và gào lên rất nhiều . Alex thì đã lạnh ngắt rồi , mẹ thì lịm đi , Nene nhanh chóng dùng thuật hồi phục cho mẹ . Tôi ôm mẹ và Alex chặt hơn , giờ ngoài việc mẹ tỉnh lại thì tôi chẳng cần gì hơn , tôi gục mặt xuống áo mẹ .
Tôi - mẹ ơi mẹ tỉnh lại đi !
Aisa - sao..h.a.i..con.kh..óc rồi.
Một giọng nói quen thuộc hiện ra , tôi ngẩng đầu lên, mẹ gạt dòng nước mắt của hai chúng tôi đi.
Nene - mẹ ai làm vậy với mẹ ?
Tôi - mẹ nói đi con sẽ xử lý tên đó
Aisa - hai con..không cần làm vậy đâu , mẹ có lẽ sẽ không qua khỏi được nên hai con nghe mẹ này , Yugi Tsukasa , Yashiro Nene mẹ cảm ơn vì hai con đã cho mẹ cơ hội là mẹ , được hết lòng hy sinh vì ai đó , được tận hưởng cảm giác có gia đình vui đến nhường nào , mẹ thật sự cảm ơn , mẹ biết ta sẽ không ở bên nhau mãi mãi tuy thế này hơn sớm , mẹ muốn ta có thể ở bên nhau lâu hơn , được đi cắm trại ngắm hoa anh đào , được tận mắt chứng kiến hai con trưởng thành và được thấy hai con cầm tay người mình yêu vào lễ đường , được nhìn hai con hạnh phúc , nhưng giờ không thực hiện được rồi , hai con phải sống tốt đấy nhé , mẹ yêu hai con.
Cả 2 - MẸ
Ánh mắt hương đào tươi rói của mẹ chợt vụt tắt , để lại chỉ còn là một màu đen vô tận . Nụ cười ấm áp ngày nào giờ lại nhạt nhòa đến thế . Mặc cho bọn tôi có van xin , mẹ cũng chẳng nói câu gì , mẹ thật sự đã mất rồi , mẹ đi rồi . Máu đỏ bao phủ ôm lấy thân xác họ và tâm hồn tôi dam giữ rồi bóp nát cảm xúc thành những mảnh vụi đau khổ .
-hết chap 1-
Mọi người thấy hay hông nà , bình chọn để có động lực và và cho bà tui com back nha , sẽ ra sớm nhất thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com