Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3.

bụp

căn phòng chìm vào bóng tối, trương trạch vũ thả mình ngã tự do lên chiếc đệm mềm mại, em vùi đầu vào chăn. hít hít mũi

giờ thì hay rồi. trương tuấn hào biết em thích cậu ấy rồi

tuy vẫn làm bạn bè, nhưng ai lại muốn làm bạn bè với người mình thích cơ chứ?

có khi lại chẳng bằng bạn bè. chắc trương tuấn hào ghét trương trạch vũ mất rồi.

' vĩnh viễn không thích cậu '

trương trạch vũ nấc lên một tiếng nhỏ rồi cắn môi cố gắng kìm lại. hốc mắt em ngập nước, giờ chỉ đang chực chờ rơi xuống

cứ tưởng là không đau. nhưng sao lại đau đến thế này nhỉ?

trương trạch vũ có chút hối hận rồi. hôm qua tại sao lại cúp điện nhỉ? sao lại rủ người ta ngủ cùng chi không biết.

nếu biết trước rung động ngày ấy phải trả cái giá đắt như vậy. thì thà rằng ngày đó trương trạch vũ chẳng quay lại nhìn trương tuấn hào. rồi ôm cái mắt dịu dàng mà trương tuấn hào nhìn mình để đắm chìm vào cảm giác tương tư

nhớ lại hôm đó, hình như là mùa đông. họ vẫn còn ở trùng khánh. tầm hai, ba năm trước thì phải

em, trương tuấn hào, tả hàng cùng nhau lên lớp rap. trương trạch vũ vẫn nhớ rõ, cái lúc bản thân vô tình va phải ánh mắt của trương tuấn hào. cậu ấy nhìn em, dịu dàng như gió mùa xuân

ngay lúc ấy trương trạch vũ cảm thấy cơ thể mình như có một cơn sóng dậy lên. chảy qua từng ngóc ngách trong cơ thể để lại cảm giác ấm áp tận xương tủy

thế nhưng trương tuấn hào vẫn sẽ là trương tuấn hào. chỉ là ánh mắt ấm áp ngày đó, hôm nay lại trông lạnh lẽo vô cùng


truơng trạch vũ mơ màng tỉnh giấc. quay sang liền gặp gương mặt phóng to của dư vũ hàm

trương trạch vũ giật mình, hét to lên

" dư vũ hàm! anh định doạ chết em hả? "

dư vũ hàm lớ ngớ ngồi dậy dụi mắt:

" hôm qua hình như em mơ thấy cái gì hay sao ấy. khóc quá trời khóc. trương tuấn hào hôm qua lại ngủ ngoài rìa. anh định ngó qua sẵn tiện xem em bị gì luôn. mà tự dưng em nín rồi nên thôi "

" trương tuấn hào qua đây ngủ ạ? "

" ừm. nó nằm ngoài rìa cạnh em lúc em khóc ấy. mà giữa đêm nó qua nằm rìa cạnh anh rồi. nó đá anh dữ quá nên anh mới cuốn gối nhích qua cạnh em đây này "

chắc do mới thức nên trương trạch vũ hơi mơ hồ, ngồi hơn mười phút mới tiêu hoá được câu nói của dư vũ hàm

' xin lỗi, cậu ngủ đi, đừng mơ thấy gì nữa. tôi ở ngay đây rồi '

câu nói bỗng chạy xẹt qua đầu trương trạch vũ. cảm giác trong lúc nửa tỉnh nửa mê hôm qua hình như em đã từng nghe được câu này

chu chí hâm đặt đồ ăn sáng trên app. chắc tầm mười phút nữa là đến ngay.

nhân viên nói hôm nay không cần lên lớp buổi sáng, thế là cả bọn liền kéo nhau lên lầu hai bật máy chiếu xem phim.

trương trạch vũ nằm cạnh tả hàng. em ngước mắt lên nói nhỏ:

" trương tuấn hào biết chuyện rồi anh ơi "

" gì cơ? " tả hàng nhíu mày, mặt đầy dấu chấm hỏi nhìn xuống

" trương tuấn hào biết em thích cậu ấy rồi. không giấu được nữa "

tả hàng vuốt tóc mái của trương trạch vũ lên. để lộ một vầng trán sáng bóng

" thế em với em ấy giờ như nào rồi? "

trương trạch vũ lượt bỏ vế trước hôm đó, chỉ giữ lại vế sau: " bọn em vẫn là bạn thôi ạ. nhưng mà em sợ cậu ấy ghét em quá anh ơi "

tả hàng hơi mông lung, không biết nên khuyên như thế nào, chỉ đành vỗ vai trương trạch vũ an ủi

" đừng lo. ở cùng nó mấy năm, ít nhiều gì bọn mình cũng hiểu nó. nó không ghét em đâu "

trương trạch vũ ỉu xìu: " em mong là vậy ạ"

trương tuấn hào thu hồi tầm mắt, cắn một miếng bánh rồi tiếp tục xem phim

" dư vũ hàm anh nhanh lên " tô tân hạo nói vọng vào hối thúc

" ra ngay, ra ngay "

xe di chuyển đến công ty để chuẩn bị cho tư liệu mới. dư vũ hàm nằm dật dựa lên người trần thiên nhuận ngủ gục

uỳnh

" a- " tả hàng bất ngờ hét lên. cả bọn trên xe cũng bị xốc nảy

" chờ anh chút. để anh xuống kiểm tra " staff nhanh chóng mở cửa nhìn một vòng xe. không ngoài dự đoán. bánh xe thủng rồi

" mấy đứa ra ngoài đi, anh tìm xe khác đưa đến công ty. xe này thủng bánh rồi "

trương tuấn hào đeo khẩu trang, mở cửa xe bước ra nói:

" từ đây đến công ty tầm mấy phút nữa ạ?"

" năm phút thôi "

" thế bọn em đi bộ tới cũng được " trần thiên nhuận xoay đầu hỏi những người khác. thấy ai cũng đồng ý nên đưa ra ý kiến

đang vui vẻ dạo phố thì bỗng nhiên bên cạnh có một tốp người đứng oder trà sữa ôm miệng hét toáng lên:

" là tả hàng à? "

" tả hàng đấy, còn có trương tuấn hào, trương trạch vũ, trần thiên nhuận, dư vũ hàm với cả tô tân hạo! "

trương tuấn hào đưa tay. kéo trương trạch vũ về phía gần mình, thế nhưng trương trạch vũ nhanh tay đẩy mọi người đi nhanh về phía trước, còn mình thì đi đằng sau. em nhỏ giọng lí nhí mà hối thúc

" chúng ta đi nhanh chút "

" trương trạch vũ! " trương tuấn hào bất ngờ gọi to cái tên của em lên. giật mình đưa tay ra nhưng vẫn là chậm một bước

trương trạch vũ cả người dính đầy trà sữa hoang mang ngẩng đầu

" cút " chủ nhân của vụ hắt nước ngẩng mặt, liếc cho trương trạch vũ một cái rồi hậm hực xoay người

" làm gì đấy?! điên rồi à!? " trương tuấn hào tức điên bước ra phía trước, kéo tay chắn trương trạch vũ lại sau lưng

tô tân hạo nhanh chóng rút giấy từ trong balo đưa cho trương trạch vũ

" không sao chứ? có vào mắt không? "

trương trạch vũ lắc đầu. ấn nhẹ hai tấm giấy lên bên má chặn giọt nước đang chảy xuống

staff bước lên, đẩy vai cô gái:

" báo cảnh sát đấy nhé! cố ý quấy rối à?! tắt điện thoại hết vào!!"

đám bạn đi cùng cô gái kia cứng đờ người, vội vàng cúi đầu xin lỗi rồi quay sang trách móc cô ta

trương trạch vũ thấm giọt nước đang chảy xuống từ cổ, lên tiếng khuyên nhủ:

" không sao, xem như hôm nay xui đi. đừng tranh luận với loại người này "

dư vũ hàm lo lắng, quan sát nét mặt trương trạch vũ:

" ổn không em? "

" không sao. lúc nữa em tắm lại một lượt là được. về công ty nhanh thôi "

trương tuấn hào nhíu mày, muốn nói rồi lại thôi.

bàn tay trương trạch vũ được trương tuấn hào nắm gọn. em hơi ngại ngùng, chọt nhẹ vòng lòng bàn tay truơng tuấn hào

đến lúc này cậu mới hoàn hồn. hoảng loạn buông tay trương trạch vũ rồi xoay người sang phía khác gãi gãi đầu

----



.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com