Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

Việc đi học lại ở Hogwarts không đến nỗi tồi tệ như Draco đã dự đoán, mọi người đều tỏ thái độ khá lịch sự đối với cậu, dù cho thi thoảng cậu vẫn nghe loáng thoáng được rằng Cựu Tử thần thực tử thế này, Cựu Tử thần thực tử thế nọ nhưng cậu đã sớm làm quen với điều ấy rồi. Có những đứa ngỗ nghịch hơn dám đi đến trước mặt cậu để tỏ ý thù ghét thì cậu chỉ cần sắn hai tay áo lên, vờ như vô tình làm lộ dấu vết hình con rắn trên cánh tay mình là cả bọn đều biết điều chạy biến mất. Còn ở trong Nhà Slytherin, Draco không có điều gì than phiền cả, nơi này luôn cho cậu một cảm giác an toàn và riêng tư. Cậu nhanh chóng làm thân được với hai tên đồng niên năm Bảy ở chung phòng, một đứa tên là Ewart Stellin, đứa còn lại là "Natt" ( mọi người hay gọi nó vậy, cậu cũng không nhớ tên đầy đủ của nó là gì), cả hai đều nói mình là dân máu trong và có biết tới tên tuổi của cha cậu - Lucius Malfoy. Natt có vẻ trầm tính và ít nói, còn Ewart thì hòa đồng hơn, nhiều chuyện hơn. Ewart kể rằng học sinh Nhà Slytherin phải luôn đi theo nhóm từ hai người trở lên để tránh những sự việc phân biệt đối xử không đáng có với Nhà mình. Hồi trước có đứa bị trêu ác đến nỗi khóc bù lu bù loa đòi bỏ học, cô Hiệu trưởng phải thắt chặt vấn đề an ninh trong trường thì những việc như vậy hiếm thấy hơn. "Nhưng mà vẫn cứ đi cùng nhau cho an toàn" Cậu ta nói thêm "Em biết là có mấy đứa hay nói xấu anh lắm". Draco chỉ cười trừ và phất tay cho qua.

Vậy nhưng Draco, Natt và Ewart đã sớm trở thành bộ ba thường thấy nhất ở trong trường, nếu không muốn nói là lúc nào cũng bám dính lấy nhau. Draco không lấy làm khó chịu, có thêm một vài đứa bạn cũng khiến cậu thấy bản thân bớt lạc loài và cô đơn hơn. Người khó chịu duy nhất là vị giáo sư nào đó, cứ lúc nào bộ ba này ngồi cười đùa với nhau ở Đại sảnh đường là mặt vị này lại hằm hằm sát khí như muốn giết người đến nơi. Và đến khi tối trời vị giáo sư ấy sẽ lột sạch người yêu của mình ra để dày vò tới tận quá nửa đêm.

Tối hôm nay cũng là một trong những buổi tối như thế, ngay khi Draco độn thổ đến, Harry túm cổ áo của cậu mà đâm sầm vào cửa, vùi đầu xuống hõm vai cắn mút đến điên cuồng. Draco gắng sức đẩy cái đầu tóc rối bù xù ra để có thể nói chuyện nghiêm túc với người yêu.

- Lại chuyện gì nữa, lúc Ewart choàng tay qua người tôi thì tôi có nhấc tay nó ra rồi mà?

- Hừ, em không thấy ánh mắt của nó hả? Tôi thề là trong đầu của nó chứa đầy những suy nghĩ bậy bạ mỗi lúc nó nhìn lén em đó. - Harry nghiến răng quạu, tay nhéo lấy eo của cậu một cái.

- Ái ui! - Draco hét lên, cậu cũng hóa giận mà đập mạnh vào vai Harry - Anh ghen tới phát khùng rồi sao, giờ ai nhìn tôi thôi anh cũng không cho? Vậy tối nay anh cũng đừng hòng nhìn. Ba đêm, ba đêm liền! Phải cho tôi nghỉ ngơi tý đi chứ, hai đứa kia nó cứ hỏi tôi mãi là trốn đi chơi ở đâu mà về muộn thế, hôm nay ta nói chuyện đến đây thôi!

Không để cho Harry phân bua thêm câu nào, cậu vùng vẫy đứng cách ra một khoảng rồi độn thổ về lại bìa rừng cạnh Hogwarts, mặc cho anh đứng thần thờ giữa phòng. Harry ngoài việc có hơi quyến luyến một chút ra thì còn là một tên ghen tuông số một, từ lúc cậu đi học lại thì càng ngày càng nặng. Draco phải dùng áo choàng tàng hình để lẻn ra ngoài trường mỗi tối vì ở trong trường cấm các hình thức dịch chuyển, xong rồi trước lúc trời sáng phải trèo lại vào trong mệt muốn bở hơi tai, người yêu của cậu cứ chẳng chịu hiểu cho. Giờ thì có mơ cậu đi gặp nữa, cậu sẽ cho Harry biết mùi cấm động chạm cả tháng luôn. Draco dở nụ cười hiểm ác sau một hồi chật vật, rón rén mở cửa Hầm Slytherin.

Đó không phải là quyết định đúng đắn cho lắm, và lần đầu tiên trong đời Draco biết thế nào là bị giáo viên dí.

- Trò Malfoy, làm sao mà trò đã trải qua cuộc chiến tranh tàn khốc nhất lịch sử trường Hogwarts trong khi không thể cầm đũa đúng cách hả? - vị giáo sư Phòng chống nghệ thuật Hắc ám cau mày quát.

Harry tiến đến gần chỗ Draco đứng rồi áp sát vào đằng sau, một tay đặt lên vai, tay còn lại nắm chặt cổ tay đang nắm đũa của cậu.

- Mỗi khi dùng bùa Choáng Váng trò sẽ cảm thấy một lực nhẹ thoát ra, nếu tay trò cứ run rẩy mãi như vậy thì làm sao đánh trúng được bọn Ma trơi?

Malfoy cố để không cho bản thân mình giật nảy trước câu "trò Malfoy", nghe thật sự là kì quái hết sức. Vậy mà Harry cứ giống như cố tình nhắc đi nhắc loại hoài. Harry hướng tay Draco lên một con Ma trơi đang bay vun vút trong lồng sắt, rồi cậu đọc phép "Choáng Váng!", ánh sáng thoát ra từ cây đũa phép đã đáp trúng. Con Ma trơi loạng quạng rồi nó ỉu xìu nằm bẹp xuống đáy lồng. Cả lớp ồ lên vì thích thú và ái mộ kĩ năng của Harry, đoán là chúng nó ai cũng đang ước được ở trong vị trí của Draco một lần. Harry rất ít khi hướng dẫn tận tay cho học sinh nào trừ khi kĩ năng của nó quá tệ, tất nhiên anh cũng biết là đứa nào đang giả vờ để đòi anh đến dạy. Draco mới nhập học ba tuần đã được Harry cầm hẳn tay lên như vậy thì chỉ có hai khả năng: Giáo sư rất thích cậu hoặc Giáo sư rất khinh cậu. Mọi người đều cho là khả năng thứ hai.

- Trừ 5 điểm nhà Slytherin vì không chăm chỉ luyện tập thực hành.

Trước khi rời tay ra, Harry không quên đưa xuống bóp bờ mông tròn trĩnh của Draco trong một giây khiến cậu đỏ bừng hết cả hai tai. May là cái vạt áo trùng của trường đủ rộng để không ai phát hiện ra hành động hết sức vô đạo đức đó. Draco quắc mắt nhìn vị giáo sư vô đạo đức thản nhiên cười giả lả trước lớp, bắt đầu giảng bài như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Tội nghiệp cho anh Draco - Ewart chẹp miệng nói với Draco khi cậu quay trở về chỗ ngồi. - Em biết ngày xưa anh với giáo sư hay gây sự với nhau, chắc giờ anh bị trả thù rồi đó.

- Im đi Ewart. - Draco nạt.

- Anh tức đến đỏ bừng mặt luôn rồi nè. Thôi đừng lo, giáo sư Potter công bằng lắm, chắc sẽ không vì chuyện tư mà trừ điểm thi của anh đâu.

- Nếu có chuyện đó thì anh sẽ viết thư bóc mẽ đời tư của hắn ta cho báo lá cải, anh biết hết mấy cái bí mật hồi trẻ của hắn. Cho hắn mất hết mặt mũi luôn! - Draco nhìn chằm chằm vào Harry, đầu bút viết đã bị xé toạc ra vì đâm trên giấy.

- Được được, nhà Slytherin luôn ủng hộ anh.

Ewart giả đò điệu bộ ôm lấy một cánh tay của Draco mà đong đưa, Natt ngồi bên cạnh cũng tỏ vẻ đồng cảm vỗ vai an ủi. Cảnh tượng anh em thắm thiết của bộ ba này lọt vào mắt xanh của Harry thì chỉ khiến ngứa mắt, anh giơ đũa thẳng vào dãy bàn của Draco nói.

- Trừ thêm 10 điểm nhà Slytherin vì làm ồn trong lớp học!

Lập tức ai nấy đều thu mình lại, ho khan nhìn vào giấy viết trước mặt, kể cả những đứa biết người bị mắng không phải mình cũng thấy sợ. Bởi vì giáo sư Potter luôn tươi cười và hòa đồng nên chỉ cần tỏ vẻ tức giận một khắc là trở thành một người khác liền.

- Dạo này ông ý cứ khó tính sao sao ý mày nghĩ vậy không? - Ewart quay sang Natt hỏi thầm.

- Tầm một tuần trở lại đây, bọn năm Sáu than là ổng hay trừ điểm bọn nó lắm. - Natt trả lời, tay vẫn không ngừng ghi chép. - Trước đấy ổng không trừ điểm đứa nào bao giờ.

- Đó, mày nghĩ là ổng mới chia tay bạn gái không?

- Tưởng đang độc thân chứ?

- Ừ nhưng người nổi tiếng mà, ai chẳng có một vài mối tình bí mật.

Draco nghe xong thì nhột, cậu huých tay vào Ewart húng hoắng nhắc nhở.

- Không nói chuyện nữa, bị trừ thêm điểm là năm nay mất Cúp nhà đó.

Hai đứa bạn nhỏ tuổi hơn cậu rất biết nghe lời, suốt tiết không bàn tán thêm câu gì nữa. Draco nghĩ ngợi, kiểu này là tại cậu mà đám học sinh phải chịu đựng tâm trạng nhạy cảm vì bị cấm dục của Harry rồi, không hiểu sao cậu vừa thấy tự đắc mà vừa thấy có lỗi. Không chỉ không đáp lại thư cú của Harry, cậu còn tránh mặt Harry ở mọi nẻo đường trong Hogwarts, trừ những lúc phải ở trong ký túc xá ra thì cậu lúc nào cũng kè kè theo hai tên "bảo kê" là Natt và Ewart. Sẽ không tránh khỏi việc gặp phải Harry đi lại ở hành lang nhưng chỉ cần cậu không đi một mình thì anh sẽ không dám làm gì cậu. Còn phải tránh mấy chỗ tối tăm như mấy góc hẻm, bụi cây nữa, có trời mới biết Harry có đột ngột xông ra rồi túm lấy bắt cóc cậu lên phòng riêng của giáo sư không. Draco một khi đã quyết giận dỗi thì rất cứng rắn, cho Harry chừa cái thói ỷ mình khỏe hơn mà bắt nạt.

Hết tiết học, Draco định cắp sách vở đứng dậy đi ra khỏi cửa thì bị Harry ngoắc lại.

- Trò Malfoy, trò ở lại lớp một chút, tôi có việc cần nói.

" Không xong rồi " Draco thở dài, quay người ra cửa.

- Đi trước đi Natt, Ewart. Anh sẽ bám theo tụi em sau. - Cậu đẩy lưng hai đứa bạn của mình đi

- Anh chắc không anh Draco, lỡ anh bị trả thù thật thì sao? - Ewart lo lắng nói.

- Không sao anh lo được, cứ đi đi.

Chờ cho mọi người đi hết chỉ còn lại mình Draco và Harry, cậu khép cửa lớp lại rồi quay mặt đối diện với anh. Harry thì vẫn giữ nụ cười khuôn mẫu của người nổi tiếng mà chỉ tay vào bàn học ở hàng đầu, bảo cậu ngồi lên. Draco biết thừa ý của anh là gì, dù sao cũng đã một tuần rồi, nhưng cậu chắc rằng Harry sẽ không làm mấy chuyện bậy bạ ở ngay trong trường học. Chắc vậy?

Được rồi, Draco lại sai nữa, ngay lúc cậu ngồi xuống thì Harry chẳng nói chẳng rằng, Chồm tới trao cho cậu một nụ hôn sâu. Anh thèm khát cắn lấy đôi môi đã ẩm ướt vì Draco hay có thói quen cắn môi dưới khi chăm chú học bài, vừa tiện lúc nó hơi sưng cho anh thỏa thích làm cho nó còn đỏ hơn nữa. Draco thở dốc vòng tay ra sau đầu của Harry, áo của cậu đã bị tốc lên từ lúc nào, và hai đôi tay của người kia mặc sức xoa nắn, cấu véo bên trong.

- Anh không định làm chuyện đó trong lớp học của mình đấy chứ? - Cậu nói, thừa lúc hai người vừa nhả môi nhau ra để thở.

- Tại em cả.

Harry cúi xuống liếm đầu vú hồng hào bị kích thích đã nhô lên, làm cậu cong mình rồi ngửa hẳn ra bàn. Trên làn da trắng của Draco dần xuất hiện mấy vệt máu tụ tím đỏ, còn có dấu răng quanh hai bờ ngực và trên xương quai xanh, cảnh tượng quá kích thích hoàn toàn không phù hợp với môi trường giáo dục chút nào.

- Đừng có cởi quần, anh tính làm thật hả? - Draco nói, nhận ra trên người mình chỉ còn lại độc một cái quần đùi.

- Nhanh thôi, không làm chậm tiết học của em đâu.

Draco lo sợ phải liếc ra cửa chính một lần nữa, trước khi đầu của cậu hoàn toàn chìm đắm trong dục vọng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com