VOL4. CHAPTER 10: Trở Lại Huk'rans
CHAPTER 10: Trở Lại Huk'rans
Dịch, Edit, Fanpage: TheSun Fansub
Ủng hộ mình qua Momo: 0912504435
ACB: 202826679 Ho Dang Khiem
****
Haroon tỉnh dậy và đăng nhập vào Beyond. Đã một ngày rưỡi sau khi cậu ấy đăng xuất trong trò chơi.
"Vậy, cô đã đây ở suốt trong đêm qua."
Đó là Seryu. Cô rời khỏi nhóm mà mình đang trò chuyện khi thấy Haroon rời khỏi phòng và chào cậu. Đột nhiên nhớ lại rằng cô ấy nghĩ rằng cậu ấy là một NPC, Haroon trả lời thẳng thừng.
"Tôi có một số công việc phải làm."
"Và anh có phiền không nếu tôi hỏi anh đó là gì? "
Mặc dù Haroon hơi phiền khi trả lời hành động tọc mạch của cô, nhưng cậu vẫn quyết định chấp nhận yêu cầu của cô nên phải nói chuyện lại với cô.
"Tôi đã gặp một người biết nhiều về dãy núi Hukran."
"Mặt Seryu rạng rỡ khi nghe thấy điều đó.
"Vậy có nghĩa là anh sẽ...?"
"Đó chỉ là một cuộc điều tra trước trước khi tôi chấp nhận nhiệm vụ của cô. Chỉ để phát hiện ra rằng nơi cô đang tìm là quá nguy hiểm để đi."
"Ồ, vậy à."
Cô không thể không đồng ý với cậu, vì cô cũng đã đi qua nlNúi Hukran một cách khó khăn.
"Với 20K vàng và sau đó chúng tôi sẽ làm."
"Xin lỗi? Đề nghị như vậy có quá đáng không?"
Cô không giấu giếm rằng cô ghê tởm trước lòng tham của Haroon.
"Cái quái gì vậy? Cô định bóc lột chúng tôi hay sao?"
"Quả thực rất khó để tìm được một người làm công việc này, nhưng đó không phải là số tiền nhỏ. .. "
Biryu và Mobius đến và khịt mũi với cậu ta.
"Tôi không biết bản đồ của cô chi tiết đến mức nào, nhưng bản đồ tôi sẽ mua với giá 10K Vàng sẽ được vẽ bởi những người thợ săn và người hái lượm thảo dược có kinh nghiệm, những người đã được đào tạo trong nhiều thập kỷ. Sử dụng cả hai bản đồ sẽ đảm bảo tìm được con đường tương đối an toàn." Haroon nói.
"Có những người như vậy sao? Chúng tôi đã hỏi khắp nơi và chúng tôi không thể tìm thấy một người nào đã vào vùng Núi Hukran trước đây." Seryu nói lại.
Chưa kể đến Seryu, ngay cả Mobius, người đàn ông đang tự mình tìm người dẫn đường, cũng nhìn Haroon với vẻ nghi ngờ.
"Cô có biết tại sao lâu đài Nam Tước Thaust lại nổi tiếng với chợ thảo dược không? Lâu đài này được bao quanh bởi những ngọn núi bình thường nếu chúng ta không tính đến dãy Núi Hukran. Những thương nhân từ Đế Chế, thậm chí từ khắp lục địa đến thăm lâu đài này để mua những loại thảo dược cực kỳ quý hiếm của nó. Bây giờ , cô có thể cho biết những loại thảo mộc này đến từ đâu không?"
"Vậy ý anh là .. CÓ những người hái thảo dược đã đi vào vùng núi Hukran."
Seryu và Mobius như được khai sáng.
"Những người xa xứ và thậm chí nhiều người dân trong thị trấn không biết điều này. Chắc chắn có những gia đình thu thập thảo dược từ vùng núi Hukran để làm công việc kinh doanh của gia đình. Nhưng họ giữ bí mật tuyệt đối vì có thông tin về vị trí của các loại thảo dược quý hiếm. bằng cách đó họ sẽ có thể kiếm được nhiều tiền nhờ các loại thảo mộc quý hiếm."
Seryu và Mobius không thể không thừa nhận rằng Haroon có lý.
Mặc dù các NPC của Beyond có phần kém văn minh hơn trong thế giới thực, nhưng họ vẫn thông minh như người thật không giống như các trò chơi khác. Sau đó, một số NPC chắc chắn sẽ rất dè dặt và thậm chí nhiều hơn nữa đối với những người ngoại lai.
Xét rằng những người hái thảo dược đó đã che giấu công việc kinh doanh của gia đình họ ngay cả với những người hàng xóm của họ, họ sẽ không dễ dàng tiết lộ bản thân mình chỉ vì một lời đề nghị nhỏ từ 1K đến 2K Vàng để đổi lấy thu nhập tiềm năng lâu dài của họ.
“Ý của mình là, mình sẽ không làm điều đó nếu mình là họ.” Haroon nghĩ.
Bất cứ ai cũng có thể suy ra những điều này nếu họ nghĩ họ sẽ chọn gì trong tình huống như vậy. Trên thực tế, những lời nói của Haroons hoàn toàn bịp bợm, chỉ dựa trên suy đoán của cậu ta. Đối với cậu ấy, dường như Kaltz và bạn của ông ấy dường như thu thập các loại thảo dược từ vùng núi Hukran, như thể họ đang làm vườn trong sân sau của chính họ. Ngoài ra, việc sử dụng bản đồ mà Kaltz đưa cho cậu ta sẽ cho phép cậu ấy tìm thấy một con đường an toàn, tránh được nhiều nguy hiểm tiềm ẩn. Cậu nhớ lại rằng bản đồ có môi trường sống của quái vật được ghi lại rất chi tiết ngay cả khi nhìn lướt qua.
"Cô có nghĩ rằng họ sẽ chia sẻ bí mật của họ để lấy số tiền như vậy không? Tôi hầu như không được họ đồng ý chia sẻ bí mật của họ theo thỏa thuận, không sử dụng nó cho bất kỳ mục đích nào khác và không chia sẻ nó cho các phe phái khác. Để mua được niềm tin của họ, tôi đã phải liệt kê từng mối quan hệ cá nhân của mình. Tôi chưa bao giờ thất bại một yêu cầu nào mà tôi đã chấp nhận và tôi sẽ cho cô biết thủ thuật là gì. Tôi chỉ chấp nhận các yêu cầu sau khi đáp ứng tất cả các điều kiện để đạt được chúng. Điều đó nói rằng, đối với tôi dường như những gì cô yêu cầu là không thể thực hiện được nếu không có bản đồ của họ. Tôi không biết bản đồ của cô có gì, nhưng tôi không tin rằng nó sẽ cho chúng ta biết thông tin chi tiết về môi trường sống của quái vật và các điểm nguy hiểm. Đó là tất cả những gì tôi phải nói, sự lựa chọn là của cô."
Seryu cuối cùng dường như đã hiểu những gì cậu ta đang yêu cầu. 20K vàng không phải là con số nhỏ đối với cô, nhưng cô nghĩ nó xứng đáng sau khi nghe những lời của Haroon.
"Cậu ấy chưa bao giờ thất bại một nhiệm vụ nào, huh. Đó là một tuyên bố khá kiêu ngạo. Mình nghĩ điều đó có thể xảy ra nếu cậu ấy chuẩn bị mọi thứ từ trước. Mình đoán cậu ta có một tính cách khá khó tính không giống như ấn tượng lúc đầu tiên." Mobius nghĩ.
Mobius từng đánh giá thấp Haroon vì đối với anh ta Haroon chỉ là một NPC, một lính đánh thuê. Anh bắt đầu có cái nhìn khác về cậu.
"Được rồi. Hãy làm như cậu nói, Đội Trưởng Haroon. Vậy thì, khi nào cậu có thể lấy được tấm bản đồ đó? Và khi nào thì chúng ta có thể rời đi?"
"Họ sẽ làm cho tôi một bản đồ trong hai ngày sau khi tôi trả cho họ 10K Vàng. Đối với tôi, hai ngày là đủ để chuẩn bị mọi thứ để chúng tôi có thể rời đi ngay khi cô và tấm bản đồ đã sẵn sàng."
"Tốt. Vậy thì hãy rời đi vào ngày thứ ba."
Seryu đưa ngay một túi 15K vàng cho Haroon.
Nhìn thấy quá nhiều tiền, mắt Haroons rung động trong một khoảnh khắc rất ngắn. Đó thực sự là một số tiền lớn, đủ để khiến tay cậu run lên và cậu ấy ngạc nhiên rằng cậu ta có thể kiềm chế cảm xúc của mình mà dễ dàng đoạt lấy chiếc túi từ tay cô ấy.
"Vậy thì tôi sẽ rời đi ngay lập tức. Và tôi nói điều này đề phòng: đừng cố gắng theo sau tôi. Tôi không muốn thất bại điều này vì họ cũng không thích nhìn thấy ai khác ngoài tôi."
Sau khi nhận được lời hứa của Seryus, Haroon rời khỏi nhà trọ và bỏ bữa ăn.
**Mừng quá ăn tiền no cmnr =]]
"Hãy hỏi Kartz nếu ông ấy có thể giải thích thêm về bản đồ mà ô g ấy đưa cho mình, sau đó mua các vật dụng cho các thành viên của mình. Sau đó rồi đi ăn." Haroon nghĩ.
Cậu ấy đã lựa chọn đúng khi ghé thăm cửa hàng thảo mộc Karts.
Kaltz có nhiều thông tin hơn về vùng núi Hukran so với dự đoán của cậu vì Haroon đã từng trải qua các dãy núi phía bắc và có cái nhìn sơ bộ về địa hình gần đó, cậu có thể dễ dàng nắm bắt được lời giải thích của Kaltz với tấm bản đồ.
"Cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp quái vật ở vùng núi Hukran không phải là wyverns hay orge. Đó là loài Orc và người ta biết rằng có ít nhất 10 bộ tộc trong số chúng. Bọn chúng đang chinh phục những ngọn núi bằng khả năng vật lý và trí thông minh rất cao. Thật khó để chúng ta hiểu được bọn chúng muốn gì."
Haroon có thể thấy điều đó. Mặc dù cậu ta đã giết chúng khi cậu ta tấn công chúng vào thời điểm chúng dễ bị tổn thương nhất, chúng có thể chất cao hơn nhiều so với loài Orc bình thường.
Dành gần một ngày với Kaltz, Haroon đã kiếm được những vật phẩm giá trị với các tuyến đường chi tiết. Sẽ thực sự an toàn nếu cậu sử dụng những con đường bí mật mà chỉ những nhà thảo dược mới sử dụng, nhưng cậu phải làm nhiều hơn thế vì cậu ấy không biết Seryu sẽ mang theo bao nhiêu thành viên.
Vào ngày hôm sau, cậu ấy mua đồ cho các thành viên của mình.
Giá cao hơn cậu ta nghĩ rất nhiều, đắt gần gấp đôi giá thị trường ở lâu đài Tử tước Paros. Đặc biệt là vũ khí rất đắt tiền và hầu hết chúng vẫn được bán hết. Vì có rất ít thợ rèn trong lâu đài, họ đều đang trải qua thời kỳ bùng nổ kinh tế bất thường. Tất cả đều do những người chơi ở trong lâu đài gây ra.
Haroon đã mua một số con dao ném và dao găm với nhiều kích cỡ khác nhau. Chúng đều là những món đồ bình thường, nhưng chúng vẫn đắt.
Khi cậu nghĩ mình đã mua hết những món đồ mình cần thì trời đã xế chiều. Chỉ khi đó cậu mới có thể dành thời gian ngắm nhìn và đi xung quanh lâu đài.
Quy mô của lâu đài Nam Tước Thaust nhỏ hơn nhiều so với lâu đài của Tử Tước Paros, chỉ khác là nó có một khu chợ thảo dược lớn hơn nhiều và đông đúc hơn nhiều.
"Có rất nhiều người. Tại sao lại có nhiều người chơi trong một lâu đài nhỏ như vậy? Ồ đúng rồi, họ cũng như mình!"
Haroon có thể thấy những gì đang xảy ra. Nhìn cách cậu ta có thể nhìn thấy các hiệp sĩ khá thường xuyên, có vẻ như thông tin về khu mỏ cũng được các phe khác không phải người chơi biết đến.
"Có lẽ mình nên yêu cầu nhiều hơn." Cậu nghĩ.
Sự ra đi của họ được thực hiện bí mật vào lúc bình minh trong khi sương mù còn mờ.
"Đều là của cô sao?"
Haroon hỏi, chỉ thấy hàng chục người chơi đang đi theo Seryu.
"Hoho, không. Chúng tôi đã cử các thành viên của mình đến trước và ra lệnh cho họ đợi chúng tôi ở sông Seine để chúng tôi có thể tránh bị rò rỉ thông tin. Chúng tôi đã chọn ra những thành viên ưu tú của mình. Họ có khoảng 300 người như trước đây, nhưng họ là những thành viên giỏi hơn hẳn."
Seryu nhìn Haroon như thể cô ấy muốn nghe một lời khen từ cậu ấy.
"Người phụ nữ thông minh. Cô ấy đủ tiêu chuẩn để trở thành một nhà lãnh đạo. Mình cho rằng không phải tất cả các quý tộc đều giống nhau.'' Haroon nghĩ.
Cô ấy đã gửi các thành viên của mình đi trước. Cậu ta đã thấy có bao nhiêu bang hội người chơi và hiệp sĩ trong lâu đài, vì vậy khi họ di chuyển trong một nhóm lớn, các đặc vụ tình báo sẽ nhận ra họ.
"Vậy thì hãy di chuyển. Càng sớm càng tốt." Haroon nói.
Cậu ta nhìn Seryu một cái nhìn vô tâm, sau đó bắt đầu dùng Messenger Walking.
Seryu nhìn lại Biryu và Mobius đang đi theo cô, trò chuyện và cười khúc khích rồi cắn môi dưới.
"Hừ, đúng là một gã thẳng thừng.” Seryu lẩm bẩm.
Haroon có vẻ đi bình thường nhưng đang di chuyển rất nhanh, đã cách rất xa. Sống như một kẻ tàn nhẫn trong một thời gian dài hẳn là bước đi của cậu ta nhanh hơn người bình thường, cô nghĩ.
"Di chuyển nào!"
Vì lý do nào đó, Seryu khó chịu, nên cô ấy quát Biryu và Mobius một cách tự nhiên và bắt đầu chạy theo Haroon.
"Cô ấy bị sao vậy?"
"Em không biết. Có lẽ điều đó làm chị ấy buồn lần nữa hay gì đó."
Biryu và Mobius theo sau nhóm đang chạy cùng Seryu.
Nhóm Seryus có thể đến sông Seine vào tối muộn, nơi các thành viên khác đang đợi.
Sau khi ăn tối đơn giản, Haroon gặp những thành viên hàng đầu của Hội Ko-M. Hầu hết họ đều thấy thích Haroon giốnh như Seryu, hội trưởng nói với họ những điều tốt đẹp về cậu ấy. Điều này khiến Haroon yên tâm vì cậu lo lắng về việc đối xử với những người khác trên đường đến khu mỏ.
Xếp hạng 1 của hội Ko-M là Seryu, tiếp theo là Biryu. Nando, người đứng thứ 3 trong hội, là người chơi giỏi nhất của họ với cấp độ là 64. Đôi mắt sắc bén và những chuyển động tinh tế cho thấy rằng anh ta cũng có khả năng thể chất trong thế giới thực.
Có một nhân vật khác cũng có hình ảnh ấn tượng tương tự.
DeathCry, chiến binh cấp 61 đứng thứ 4 trong hội có vẻ ngoài rất uy hiếp và đang trang bị 4 chiếc rìu nhỏ.
Cách anh ấy hành động và nói năng cho thấy rằng anh ấy là chỉ huy của hội.
Chứng kiến cuộc họp của 10 người xếp hạng cao nhất của bang hội, những người đứng đầu, Haroon có thể thấy rằng hai người chơi này là những người lãnh đạo thực tế của hội. Mặc dù họ có hội trưởng là Seryu và phó thủ lĩnh là Biryu, nhưng có vẻ như họ đã trao phần lớn quyền điều hành hội cho hai người còn lại.
"Seryu có nhiều khả năng hơn mình nghĩ."
Haroon nghĩ rằng cô ấy chỉ là một quý tộc thừa hưởng quyền lực mà cô ấy có, nhưng cô ấy thực sự biết cách đối xử tốt với mọi người của mình.
"Hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây."
Ngay sau khi Haroon nói, những người chơi đã ngã quỵ xuống đất.
Nơi cả nhóm ngồi xuống là giữa những tảng đá, với những viên sỏi lớn nằm trên mặt đất, gần đỉnh núi nơi không có nhiều cây cối mọc. Mặc dù đây có vẻ không phải là một nơi thích hợp để nghỉ qua đêm vì không có nhiều chỗ che chắn để che giấu bản thân khỏi quái vật, nhưng thật may là không có dấu hiệu của quái vật. Trên thực tế, nó an toàn hơn vì sẽ không có con quái vật nào định cư trên một đỉnh núi hoang vắng như vậy.
"Giống như là địa ngục vậy, tôi sắp chết rồi!"
"Có cảm giác như tay và chân không còn phải là của tôi nữa."
"Tôi ghen tị với những người đăng xuất sớm, chó má."
Mọi người phàn nàn và than vãn vì mệt mỏi.
Seryu nằm dài trên mặt đất một hồi, thậm chí không thèm lau mặt dính đầy mồ hôi, sau đó vặn vẹo đứng dậy. Cảnh tượng các thành viên kiệt sức trên mặt đất hiện ra trước mắt cô. Áo giáp của họ dính đầy bùn đất, quái vật và máu của chúng, vũ khí của họ bị hư hại và rỉ sét, và khuôn mặt của họ như thể họ sẽ chết bất cứ lúc nào.
May mắn thay, với sự giúp đỡ của Haroon thay đổi lộ trình vài lần, họ có thể tránh gặp phải lũ Orc, nhưng Orc không chỉ là những sinh vật sống ở vùng núi Huk'ran. Họ đã gặp quái vật và quái thú nhiều đến nỗi họ không thể đếm được. Bản đồ mà Haroon có là dành cho các nhà thảo dược, vì vậy các tuyến đường gồ ghề và hẹp. Nếu đó không phải là Haroon, họ thậm chí sẽ không nghĩ rằng chúng là các tuyến đường thực sự. Bởi vì họ đang di chuyển như một nhóm lớn, họ phải tham gia một số trận chiến có thể không cần thiết nếu số lượng của họ ít.
Ai có thể trải qua những ngọn núi hiểm trở như vậy khi họ chỉ sống trong một cái rào chắn nhỏ?
Họ đã kiệt sức khi vượt qua hàng chục ngọn núi dốc đến mức phải bò qua. Rắn độc và côn trùng tấn công bất cứ khi nào họ mất cảnh giác. Quái vật tấn công, chảy nước bởi những con mồi ngoài ý muốn.
Sự mệt mỏi của các thành viên hội Ko-M đã lên đến tột độ khi đã đi hai mươi ngày để tìm kiếm cái mỏ và trải qua những trận chiến cam go. Họ đã trải qua bốn trận chiến chỉ trong ngày hôm đó. Nhiều nơi có cây cối rậm rạp, cũng như nhiều quái vật. Bất cứ khi nào họ phải đến những nơi đó, những trận chiến là không thể tránh khỏi. Số người chơi đã chết vì chất độc của côn trùng hoặc quái vật ít nhất một lần đã hơn 100 người, và những người còn lại bị các vết thương lớn nhỏ.
Họ không thể được điều trị y tế thích hợp vì các pháp sư cũng mệt mỏi. Trên thực tế, sử dụng phép thuật chữa bệnh rất nguy hiểm cho các pháp sư bao gồm cả Seryu vì họ đã quá kiệt sức.
"Đội Trưởng Haroon, chúng ta còn phải đi bao nhiêu nữa?"
Seryu hỏi. Lời nói của cô ấy thậm chí còn có một số tuyệt vọng trong đó. Ngay cả khi cô ấy dự đoán nó là khó khăn, cô ấy không bao giờ có thể tưởng tượng nó sẽ tồi tệ đến thế này. Những con quái vật cản đường họ chỉ đơn giản là ngoài sức tưởng tượng của họ.
Những con quái vật sống ở vùng núi Huk'ran ít nhất mạnh gấp đôi hoặc hơn những con quái vật mà họ đã trải qua. Một phần ba của nhóm của họ đăng xuất. Hơn nữa, những pháp sư đã kiệt sức vì cuộc hành quân cưỡng ép vì đã kéo dài ngày.
Haroon nhớ lại một cái hố khổng lồ mà cậu đã nhìn thấy vào ngày hôm đó thay vì trả lời cô.
Mặc dù nó không được đánh dấu trên bản đồ Seryus, nhưng Haroon chắc chắn rằng đó là Hố Chọc Trời, được đánh dấu trên bản đồ mà Kaltz đã cho cậu ta xem. Được biết, hố này được hình thành do một vùng núi nhỏ bị sụt xuống lòng đất vì có mạch nước ngầm khổng lồ xuyên suốt cả dãy núi.
Xem xét khoảng cách mà họ dò la sau khi nhìn thấy cái hố đó, Haroon chắc chắn rằng điểm đến không xa nơi họ đang ở.
"Em không thể đi xa hơn. Chân em đau quá, cục tưng... "
Đó là Biryu, đang than vãn với Mobius. Haroon cho rằng ít nhất Mobius đã đạt được một trong những mục tiêu của anh ta: chiến thắng tâm trí của Biryus. Họ đã tỏa ra một số hào quang kỳ lạ khi họ rời lâu đài. Bây giờ họ đã cho mọi người thấy họ đã trở thành một cặp.
"Hãy để anh xem chân của em, anh sẽ xoa bóp chúng cho em. Ugh, nhìn đôi chân xinh xắn của em sưng vù ra sao, em yêu. Điều này sẽ giúp thư giãn cơ bắp của em."
"Hohoho, cảm ơn, anh yêu. Cảm giác thật tuyệt, em thích nó."
Cặp đôi đang âu yếm này khiến các thành viên kiệt sức khó chịu. Haroon không bận tâm về họ. Cậu ấy thậm chí còn không ghen, đặc biệt là khi cô gái là Biryu ngốc ngếch.
"Chúng tôi đang thiếu thức ăn. Và sức chịu đựng của các thành viên trong hội đang ở mức thấp nhất cũng khiến tôi lo ngại."
Seryu phàn nàn về tình hình. Vì em gái của cô ấy và các thành viên hàng đầu khác không thể làm gì khi họ ngừng hành quân, nên cô ấy thậm chí không thể tổ chức một cuộc họp ngay cả khi cô ấy muốn.
"Sớm nhất là vào ngày mai, muộn nhất là ba ngày sau sẽ đến."
"Có thật không?"
Seryu vui mừng khi nghe những lời của cậu ta. Mobius cũng vậy, rất phấn khích và nhìn Haroon, thậm chí còn quên xoa bóp chân cho Biryus.
Mặc dù Mobius có một cơ thể nhẹ nhàng, nhanh nhẹn, nhưng anh ta cũng đã kiệt sức sau những trận chiến liên tục và hành quân. Quầng thâm được vẽ dưới mắt anh ấy giống như các thành viên khác từ lâu.
Những lời nói của Haroons bắt đầu lan truyền như một làn sóng trên mặt ao do một viên đá nhỏ gây ra, và điều đó khiến khuôn mặt các thành viên bắt đầu rạng rỡ.
Họ từ từ bắt đầu nhìn Haroon, thấp thỏm trò chuyện.
"Tôi mong đợi được nhìn thấy vùng đất khoáng sản bao gồm sáu ngọn núi có kích thước nhỏ khi chúng tôi đi qua ngọn núi này. Chúng ta có thể phải vượt qua ngọn núi khác nếu không may mắn, nhưng chúng ta đã gần đến nơi."
"Phù. Cảm ơn."
Seryu cảm ơn cậu ấy mặc dù họ vẫn chưa tới đó. Nó sẽ là một bằng chứng khắc hoạ về mức độ nghiêm trọng của cuộc hành trình. Không chỉ cô mà nhiều người khác nghe thấy cậu nói đều vui mừng.
"Nghe này, tôi cho rằng anh đã nghe thấy anh ta nói nên tôi sẽ không lặp lại. Mặt trời sẽ lặn sớm, vì vậy hãy nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ được giao cho anh. Những người đang chờ tới lượt đăng xuất hãy chuẩn bị lều trước."
"Vâng, thưa tiểu thư!"
Seryu nở một nụ cười nhẹ nhõm sâu sắc, khi thấy các thành viên của mình lặp lại lời của họ to hơn bao giờ hết. Nhìn thấy Haroons đang ngược dốc để dò tìm mối nguy hiểm tiềm tàng, Seryu chụm tay lại và lắc chúng. Cô đang cầu nguyện cho sự an toàn của cậu ta.
Nếu không có cậu ta, bản đồ sẽ vô dụng. Họ đã quen với việc cậu ấy điều hướng và không còn băn khoăn làm cách nào để cậu ta có thể tìm đúng hướng và những địa điểm được đánh dấu trên bản đồ. Ngay cả những người chơi nghiên cứu cách đọc bản đồ cũng không thể làm được điều đó.
Họ càng tiếp xúc với cậu họ càng nghĩ cậu ta có tài năng.
"Giá như anh ấy là người chơi, không phải NPC."
Seryu đỏ mặt khi thầm nghĩ điều này.
Con người hay NPC, cô không có hứng thú với mùi của những người đàn ông, nhưng sự tồn tại của Haroon đã luôn bảo vệ cô, mặc dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thôi cũng đủ khiến cô xem Haroon như một người đàn ông. Đôi mắt cô ấy sẽ sáng lên khi nhìn Haroon.
Tin tức đầy hy vọng từ Haroon đã thúc đẩy tinh thần của các thành viên trong hội của Seryu. Khi họ dựng lều và chuẩn bị bữa ăn, Haroon quay trở lại sau chuyến thám thính. Ánh mắt của mọi người đều tràn đầy tin tưởng khi nhìn Haroon.
Lúc đầu, họ chỉ nghĩ cậu ta như một NPC, người dẫn đường. Sau vài ngày, họ xem cậu ấy như một lính đánh thuê giàu kinh nghiệm. Sau đó, cậu trở thành một thành viên không thể thiếu của đội. Mỗi hành động của đôi tay và mỗi lời nói của cậu đều trở thành điều quan trọng nhất đối với họ. Trong suốt chuyến đi, cậu đã cứu họ khỏi lũ côn trùng độc, những đầm lầy kéo toàn bộ cơ thể xuống, những con thú và quái vật kinh hoàng.
Mặc dù họ đã chiến đấu với quái vật bốn lần trong ngày hôm đó, nhưng họ biết rằng có thể đã hơn mười lần nếu không có cậu ta.
Nhưng đó không phải là tất cả những gì cậu ấy làm cho họ. Bất cứ khi nào họ quá mệt mỏi, họ không thể cử động một ngón tay và khi đầu của họ sắp bị răng quái vật gặm nhấm, Haroons ném vũ khí và cứu mạng họ. Hầu hết mọi người trong nhóm đều nhận được sự giúp đỡ của cậu ấy.
Mặc dù Seryu là thủ lĩnh của họ, vị trí của Haroon đã trở thành tuyệt đối sau vài ngày ở trên núi. Ít nhất ở vùng núi Huk'ran, Haroon là đội trưởng.
Không một thành viên nào không biết rằng mọi quyết định và mệnh lệnh đều đến từ miệng của Haroon. Vì tất cả đều biết không gì có thể an toàn hơn việc lắng nghe cậu ấy, nên không có bất kỳ lời phàn nàn nào dành cho cậu.
"Chúng tôi không thích cách anh ta thô lỗ và nói cộc lốc, nhưng anh ta là một NPC. Chúng ta sẽ thấy anh ta kinh tởm nếu anh ta là một người chơi, nhưng anh ấy đã sống cuộc đời của mình như một lính đánh thuê trải qua rất nhiều nguy hiểm, vì vậy hành động của anh ta là thận trọng và đáng tin cậy. Anh ấy đủ tư cách để dẫn dắt chúng ta.”
Những pháp sư tin tưởng vào cái đầu và khả năng của họ hơn bất cứ điều của ai nói và bây giờ, họ tuân theo lệnh của cậu ta.
"Cấp độ của anh ấy cao đến mức nào? Tôi thực sự tự hỏi chỉ số Nhanh nhẹn của anh ấy cao đến mức nào để di chuyển nhanh như vậy. Hơn hết, kiếm thuật của anh ấy có thể so sánh với các hiệp sĩ. Chỉ cần nhìn vào tốc độ anh ấy có thể di chuyển trong những ngọn núi là biết! Liệu điều đó có khả thi ngay cả khi anh ấy sống trên núi cả đời?"
"Anh đã thấy cách Đội Trưởng Haroon ném dao của mình chưa? Tôi không thể nhìn theo chúng bằng mắt. Một cuộc đời kết thúc bất cứ khi nào anh ta vẫy tay. Chỉ cần tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu anh ta là kẻ thù của chúng ta khiến tôi phát hoảng."
Kiếm sĩ và các thành viên kiểu chiến binh ngưỡng mộ sức mạnh thuần túy của cậu ta.
Mỉm cười, Seryu đưa cho Haroon một bát súp. Một ổ bánh mì trắng đang lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh.
Lời nói của Haroons đã đúng.
Khi lên đến đỉnh núi, họ có thể nhìn thấy sáu ngọn núi nhỏ liên tiếp. Mặt trời mọc soi sáng những ngọn núi. Không có nhiều cây cối mọc trên đó, vì vậy quặng lộ ra trên bề mặt phản chiếu ánh sáng mặt trời, phát sáng như thể những ngọn núi là những viên ngọc khổng lồ.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, họ có thể thấy nơi đây là một vùng đất khoáng sản hiếm có ngay cả khi nó không phải là nơi được đánh dấu trên bản đồ của Seryu.
Cảnh tượng đã thúc đẩy tinh thần của họ, vì vậy họ có thể đến thung lũng của những ngọn núi chỉ sau ba giờ. Họ thiết lập căn cứ của mình tại một khu vực đồng bằng bên cạnh thung lũng và nghỉ ngơi trong một thời gian, đắm chìm trong khung cảnh kỳ lạ. Những ngọn núi có vẻ khá hoang vắng vì không có đủ đất tự nhiên để cây cối mọc cao.
"Chúng tôi đã tìm thấy địa điểm. Ngọn núi này dường như đặc biệt giàu quặng sắt. Những viên đá đỏ đó cho chúng ta biết rằng chúng có chứa quặng sắt. "
"Đá từ tính đang phản ứng mạnh. Mặc dù chúng ta cần kiểm tra xem có những khoáng chất nào khác, ít nhất nó chứa đầy sắt. Chúng ta không cần phải đào sâu xuống để khai thác chúng, vì chúng đã lộ ra trên bề mặt. Chúng ta đang ngồi trên một cái mỏ lớn. Anh có thấy dòng suối đó có màu đỏ như thế nào không? Đó là bằng chứng cho thấy sắt gần bề mặt đã phản ứng với nó."
Ngay cả khi đó không phải là một báo cáo thú vị từ các pháp sư Miras và Oxmam, Seryu biết rằng họ đã tìm thấy nơi đó khi thấy Haroon đang thu dọn đồ đạc trong im lặng. Thông tin mà cô có được nói rằng ngọn núi này có nhiều quặng sắt, nhiều châu báu và khoáng sản quý giá, chưa kể vàng và bạc.
Mọi người đều ấn tượng khi nhìn vào những ngọn núi.
"Tôi phải đi đây " Haroon nói.
Seryu đã cố gắng hết sức để tránh cậu ta vì cô không muốn nghe thấy điều đó, nhưng cuối cùng cô phải đối mặt với cậu.
"Anh có thể ở với chúng tôi cho đến khi chúng tôi trở về không?"
Những lời nói của cô ấy chứa đựng tình cảm của cô ấy đối với cậu ấy và chúng đã làm rung động tâm trí Haroons.
Họ đã trải qua một vài khoảnh khắc vui vẻ và buồn bã cho đến khi đến được nơi này. Haroon cũng đã trút bỏ hận thù của mình với cô ấy từ lâu. Và một lúc nào đó, cậu ấy bắt đầu cảm nhận được lòng tốt của cô. Nó đặc biệt ấm áp, thú vị và đôi khi khó chịu.
Có cảm giác như cậu sẽ cảm thấy điều gì đó đặc biệt đối với cô nếu cậu ya ở bên cô lâu hơn nữa. Cậu ấy đã từng phải cõng cô trên lưng khi cô kiệt sức và cậu đột nhiên cảm thấy khao khát được tiết lộ rằng mình cũng là một người chơi.
Nếu cô ấy phát hiện ra rằng cậu ta là một người chơi, không phải một NPC không thể có cuộc sống hôn nhân thích hợp bao gồm cả mối quan hệ tình dục, cô ấy thực sự có thể cố gắng có được cậu ta.
Haroon cũng là một người đàn ông. Mặc dù cậu không thích cách nghĩ của cô, suy nghĩ của một quý tộc, tham vọng của cô và nhiều thứ khác của người phụ nữ đã thu hút cậu.
Cậu ta nghĩ rằng cậu sẽ không bao giờ có được cảm giác như vậy đối với một quý tộc, nhưng bây giờ cậu ấy đã có.
"Nếu một người ở gần rào chắn như mình hẹn hò với một quý tộc, rất có thể mọi chuyện sẽ không có kết cục tốt đẹp." Cậu nghĩ.
Nhưng đúng là lòng căm thù của cậu ấy đối với quý tộc vẫn còn tồn tại. Ngoài ra, cậu ta có nhiều việc phải làm ở nơi này.
"Tôi có việc phải làm. Sau đó, tôi cần đến nơi các thành viên của tôi đang ở, vì vậy tôi không thể đồng hành cùng các người lâu hơn."
"Tôi hiểu rồi. Anh-anh chỉ muốn rời khỏi chúng tôi càng sớm càng tốt, phải không? Tôi nghĩ chúng ta đã tiến gần được một phần."
Haroon hoàn toàn có thể cảm nhận được sự thất vọng của cô ấy.
"Tôi nghe nói rằng kéo dài sự chia ly chỉ làm tăng thêm nỗi buồn và sự khao khát."
Mặc dù câu trả lời của cậu ta khá cộc lốc, mắt Seryu sáng lên khi nghe thấy điều đó. Một điều gì đó râm ran, một điều gì đó ngọt ngào phát ra từ những lời nói của cậu khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn. Nhưng cô biết đã đến lúc cô nên để cậu ra đi. Cô cũng biết cậu ấy không phải loại người sẽ ở lại ngay cả khi cô van xin.
"Đây là 5K vàng, phần còn lại của những gì chúng tôi đã hứa. Và đây là món quà của tôi. Nó là một cuộn dịch chuyển có tọa độ được đặt tại Lâu Đài Nam Tước Thaust, vì vậy tôi hy vọng anh sẽ thấy nó hữu ích. Liệu chúng ta có thể gặp lại nhau không?"
Những lời ngọt ngào của cô khiến mặt Haroons hơi co giật, nhưng cạu che giấu cảm giác của mình và thờ ơ nhận cuộn giấy và tiền.
"Tôi cũng có một món quà cho cô. Một số thông tin."
"Thông tin?"
Seryu nhướng mày với vẻ kỳ vọng.
"Hãy cẩn thận với người đàn ông mà bạn gọi là Mobius.” Haroon thì thầm.
Sự ngạc nhiên thoáng qua trên khuôn mặt cô qua những lời nói của Haroons. Theo những gì cô biết, Haroon là một người đàn ông đáng tin cậy. Và cậu ấy đang nói điều gì đó không thể tin được.
"Ý anh là gì?"
"Tôi không chắc đó có phải là anh ta không, nhưng ai đó đã thả những viên đá đánh dấu trên con đường mà chúng ta đã đi. Điều này có nghĩa là có một nhóm khác đang theo dõi cô. Nếu tôi nói đúng về điều đó, chỉ có một người sẽ làm điều này."
"Không đời nào."
Seryu lắc đầu từ chối tin những gì cậu ta vừa nói.
"Tôi đã nói là tôi không chắc. Nhưng cô cẩn thận sẽ không bao giờ là thừa.
Seryu không thể ngậm miệng lại vì kinh ngạc.
"Ngoài ra, tôi không có đủ thời gian để nói lời từ biệt với mọi người, vì vậy hãy nói với họ thay mặt tôi. Vậy, hẹn gặp lại."
Haroon rời khỏi nơi đó mà không đợi cô ấy trả lời. Các thành viên của Seryu đang mải mê tìm kiếm khắp ngọn núi, và Seryu vẫn còn bị sốc, thậm chí còn quên nói lời từ biệt với Haroon.
****HẾT****
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com