Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5.


Tôi luồn tay vào tóc cậu. Cảm nhận những lọn tóc xoăn và độ mượt mà. Cậu ấy nhìn vào mắt tôi, một biểu hiện nhẹ nở trên khuôn mặt cậu. "Mình yêu bồ, Remus Lupin."

"Thật hả?"

Sirius nhìn tôi và kéo tôi vào cái ôm. "Tất nhiên rồi. Mình yêu những vết sẹo, mái tóc và đôi mắt của bồ. Ôi đôi mắt bồ mới đẹp làm sao."

Tôi nhìn lên cậu và mỉm cười. "Mình không tin được bồ thật sự thích mình."

"Ồ đâu có."

"Gì cơ?" Tôi cảm thấy sự hoảng loạn dâng lên trong mình. Thế sao cậu ấy lại nói thích tôi? Tôi biết đây không thể nào là thật được. Trong lòng tôi đã có một linh cảm. Tôi cần phải tin tưởng sự nghi hoặc này, nó sẽ giữ tôi không đau lòng.

"Bồ đang tưởng tượng hết đó. Đây là cách duy nhất bồ có thể đương đầu." Tôi lùi đi khỏi cậu và thoáng run rẩy. "Thấy mình chẳng muốn làm gì với bồ ngoài đời thật, thế nên mình phải là bạn trai bồ trong mộng thôi. Nhưng việc đó không sao. Mình có thể đóng vai này khi cậu ngủ." Cậu ấy ôm tôi lần nữa, mỉm cười và nhẹ ngân nga và tôi không biết được mình nên thấy được an ủi hay sợ hãi nữa.


Tôi nhảy khỏi giường. Cảm thấy hơi thở nặng nhọc và tôi đưa tay lên tim mình cố làm chậm nhịp thở lại. "Remus? Bồ ổn không vậy?" Sirius đang ngồi trên giường nhìn qua.

"Ờ, ừ, mình ổn." Có hơi đáng sợ khi thấy cậu ấy trong mơ rồi lại đột nhiên thấy nữa ngoài đời thực. Đôi khi thật khó để phân biệt cả hai. "Mấy giờ rồi?"

"Một giờ chiều." Sirius nhẹ cười.

Tôi giật thót. Sao mình lại dậy trễ thế này? Ồ... đêm qua. Tôi không ngủ được, nhưng không ai trách tôi được cả. Tôi bị cuốn vào quyển sách, và tôi không định đi ngủ khi chỉ còn hai chương. Thế thì không giống tôi xíu nào. Thêm nữa là khi tôi đi ngủ, tôi nghĩ ngợi về nhiều thứ. Như Sirius hay vết sẹo hay tương lai của tôi, thà đọc sách còn hơn.

"Bình tĩnh đi Remus, nay là thứ Bảy cơ mà." Tôi hít sâu và đứng dậy. Tôi che lại một phần thân sẹo nhỏ dễ thấy và chộp lấy chiếc áo len quá cỡ màu đỏ. "Nói nghe này, tối nay tụi mình có tiệc ở dưới phòng sinh hoạt chung ấy."

Tôi tròng áo len qua đầu, "Nghiêm túc đó hả?" Mặt Sirius xìu xuống. Tôi thấy tệ vì không bao giờ tham dự hay luôn nổi giận với mấy chuyện tiệc tùng. Có lẽ lần này sẽ khác. Có lẽ thế? "Ý mình là, thứ Bảy mà." Cậu ấy ngẩng lên, nụ cười gột rửa khuôn mặt ỉu xìu ban nãy.

"Vậy ngài Remus Lupin đáng gờm đây sẽ ăn diện chứ?"

"Chắc là vậy. Ngài phải xem thời gian biểu đã." Sirius cười khúc khích và đảo mắt với tôi.




Tiếng nhạc xập xình có thể nghe được từ tận phòng kí túc xá. Tôi ngắm nghía lại ngoại hình của mình lần nữa trong gương. Chẳng gì đặc biệt cả. Chỉ là chiếc áo len tử tế thôi.

Tôi bước xuống bậc thang gỗ đến nơi tiếng nhạc om sòm. Sirius đã hơi ngà ngà rồi (hay ít nhất là tôi thấy thế) nhưng James có vẻ chưa đụng một giọt, bất ngờ đấy. 

"Remus!" Lily lảo đảo mỉm cười cạnh tôi.

Nhỏ trông rất hợp với buổi tiệc. Kẻ mắt của nhỏ giống kiểu thường ngày của Marlene và nhỏ mặc một chiếc váy hoa oải hương xinh đẹp tôn lên mái tóc. Tóc nhỏ tung bay khi nhún nhảy theo điệu nhạc. Trông Lily không giống thường ngày. Chắc bởi vì nhỏ có vẻ thật vui tươi và tự do. Tôi mừng là thế.

"Mình muốn rủ James nhảy chung quá." Nhỏ cười khúc khích và uống thêm ngụm fire whiskey. Trời đất, nhỏ say rồi đó hả?

"Lily bồ uống bao nhiêu rồi vậy?" Tôi vội vàng hỏi, chộp lấy cái cốc khỏi tay nhỏ và đặt lên bàn bên cạnh.

"Có xíu à. Mình không sao đâu, bình tĩnh đi." Nhỏ đảo mắt và bước qua chỗ James đang đứng. Tôi cũng nhanh chóng bước đến nhóm.

"Ối! Coi ai tới kìa!" Sirius la lên qua tiếng nhạc, quàng tay qua tôi. "Nào, chơi sự thật thử thách đi, bốn đứa mình thôi."

"Đéo nhé." Tôi nói.

"Đừng có hèn thế." Cậu ấy nắm tay tôi và một cơn rùng mình chạy dọc cơ thể. Kệ mẹ luôn, tôi không muốn đối mặt với đống cảm xúc này tối nay. Tôi lấy một cái cốc trên bàn và nốc cạn. Khá bỏng đấy.

"Trời ạ, Remus, từ từ nào." James nói, cẩn trọng nhìn tôi.

"Đừng bảo mình phải làm gì hết." Tôi lấy ly khác và uống cạn. Tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn. Bên trong bỏng đốt. Nhưng tôi thích cảm giác này. Tôi thích cơn đau của nó. Nó cho tôi cảm giác nôn nao. "Lily, bồ say rồi đúng không?" Tôi hỏi, tiếng cười bật ra khỏi môi.

"Mới có mấy ly à." Nhỏ cười lại và ngả vào James. James trông như đứng hình. Cậu ấy lo lắng nhưng cũng trông như đang tận hưởng một đêm của đời mình.

"Mình thách bồ hôn James đấy." Tôi mỉm cười và Sirius nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.

"Bồ tính làm gì đây, Evans?" Sirius nhạo, và James nhăn mặt về phía cậu ấy ý muốn nói Sirius nên ngậm mồm lại.

"Thách thì làm thôi." Nhỏ mỉm cười nói. Mắt James mở to khi nhỏ nắm áo mình và nặng nề hôn một cái trên môi. Nhỏ phải nhón hết cỡ chỉ để với tới môi của James. Khi Lily cuối cùng cũng rời đi, nhỏ mỉm cười và bước về phía đám năm Sáu mà mình quen.

"Ôi vãi," James nói. Cậu ấy như đông cứng.

Nhạc bắt đầu chuyển bài và tôi quan sát khi nhảy quanh. Tôi không quan tâm nếu việc đó có ngu ngốc hay không. Tôi lắc lư theo tiếng nhạc, vung tay lên trời như chẳng ai ở gần.

"Remus..." Tôi quay qua Sirius - người đang nhìn tôi, miệng cậu hé mở. Tôi mỉm cười. Tôi thích cái ý tưởng mình có tình cảm với cậu ấy. Nó làm tôi thấy quyền lực.

"Mình đang có hứng làm gì đó ngu ngốc." Tôi đảo mắt.

"Vậy thì theo mình." Sirius nói, kéo tôi ra khỏi buổi tiệc và đến hành lang. Về đêm, trời trở lạnh hơn trong hành lang và mọi thứ tối om. Tối tăm và yên ắng.

"Tụi mình làm gì vậy?" Tôi hỏi. Cảm thấy thật tự do. Thật nhẹ bẫng. Có lẽ bởi chất cồn. Có lẽ do sự thật rằng tôi không lo chút nào về việc liệu Sirius Black có yêu tôi hay không. Tôi chỉ muốn ở cùng cậu ấy. Sirius nắm tay tôi và kéo tôi dọc hành lang xa hơn đến một lối đi nhỏ gần cầu thang.

"Chổi của mình."

"Hả?!" Tôi la lên. Tôi không ngờ đến nước đi này.

"Im đi! Mình giữ chổi mình ở đây và nếu bồ muốn làm gì đó ngu ngốc, thì bồ nên đi cưỡi với mình."

"Nhưng mình sợ độ cao mà."

"Mình sẽ giữ bồ an toàn mà." 

Tôi mỉm cười với cậu và gật đầu.

"Được rồi. Lần này thôi đó." 

Cậu cầm cây chổi và tay tôi rồi kéo tôi đến cửa sổ đang mở gần đó. Tôi nhảy lên chổi sau cậu ấy, ôm thân cậu. Ấm thật. Và trước khi tôi có thể ngồi yên thì chúng tôi đã bay khỏi mặt đất.

Nhưng khi chúng tôi ở trên không, tôi không thấy sợ gì hết. Tôi thấy rất nhẹ. Mặt đất bên dưới thật đẹp. Âm thanh đến từ khu rừng và tôi có thể thấy ánh đèn của người canh đất chiếu sáng lối đi cho chúng tôi. Màn đêm thật yên tĩnh và thật sung sướng. Chỉ có tôi và cậu. Giữa tất cả.

Cây chổi dừng, cao khỏi mặt đất. Như thể chúng tôi đang ở giữa những vì sao. Hai người trong một bức vẽ, nhảy múa trong trời sao.

"Bồ nghĩ sao?" Sirius mỉm cười hỏi.

"Đẹp quá." Tôi cảm thấy ánh mắt của Sirius rơi từ mắt đến môi tôi. Và, từ từ, tôi ngả vào cậu. Tôi không quan tâm về ngày mai. Tôi không quan tâm nếu chúng tôi có còn hôn lại không. Chỉ là bây giờ chúng tôi phải làm vậy. Tôi như muốn bốc cháy vì điều này. Cảm giác này nhói lên trong tôi.

Môi của hai người nhẹ chạm và tôi đột ngột rời đi. Việc này không đúng chút nào. Đây không phải hướng đi của chuyện này. Sirius Black không thích tôi. Cậu ấy chỉ đang say thôi.

"Remus?" Sirius hỏi tôi, giọng run run.

"Tụi mình nên quay về buổi tiệc thôi."

"Ờ, ừ tất nhiên rồi."


JAMES' POV

Lily say đến mụ mị luôn rồi. Tôi ước mình có thể tận hưởng điều này nhưng tôi lại không khỏi lo cho nhỏ. Lily chưa bao giờ hành động như này. Thật ra, tôi nghĩ nhỏ sẽ giết ai đó hành động như thế này. Tôi và Sirius giao kèo là chỉ uống hai ly thôi. Tôi không muốn say tí bỉ trước buổi tập luyện Quidditch ngày mai. Nhưng Lily chẳng để tâm gì cả. Lạ thật, Remus cũng thế.

Một bài mới phát lên, ca khúc tôi chưa nghe bao giờ. "GIỜI Ạ BÀI TỦ NÀY!" Lily nói, trèo lên bàn. Nhỏ giơ tay lên trời và bắt đầu nhảy. Lắc lư cái hông và nhún nhảy. Thật hút hồn, nhưng tôi không thể cứ ngồi đó trơ mắt ra nhìn như những người khác. Tôi phải giúp Lily.

"Lily," tôi bình tĩnh nói.

"Sao đấy người yêu?" Lily đáp, vén tóc ra sau tai.

"Người yêu?"

"Thì bồ yêu mình mà phải không?" Nhỏ nói, nhẹ như không. Tôi hít một hơi rồi tiếp tục.

"Lily, bồ cần phải đi ngủ."

"Thiệt tình, mình kh—" Người cô bắt đầu lắc lư và cô ngã thẳng vào lòng tôi.

Vài thằng con trai ồ lên và tôi lườm họ. "Lily?"

"Mình muốn đi ngủ."

"Được, được, đi ngủ, bồ còn đi được không?"

"Bồng mình lên phòng nào người yêu!" Có vấn đề xíu xiu là, tôi không thể lên kí túc xá nữ. Ôi quỷ thần ơi, sáng mai nhỏ sẽ giết tôi mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com