sickness
haruto hoàn thành cuộc họp, sốt sắng chạy vội về nhà với bé yêu của hắn. hắn vừa đi vừa lo không biết junkyu đang làm gì mà đến gọi chẳng nghe, tin nhắn cũng chẳng thèm đọc. về đến cửa, vội nhập mật khẩu cửa vào rồi chạy thẳng vào phòng. khi mở cửa phòng, đèn không mở nhưng ánh sáng từ khung cửa kính lớn cũng đủ sáng để hắn thấy mèo nhỏ nằm gọn trong chăn ấm, haruto an tâm hơn được phần nào chạy đến bên giường xoa đầu, kiểm tra nhiệt độ mèo con.
nhiệt độ truyền từ tay haruto khiến hắn nhăn mặt, rõ ràng đã nhắc junkyu uống thuốc, tại sao lại không đỡ hơn tẹo nào? lẽ nào junkyu chưa uống? đánh mắt sang tủ đầu giường, hắn nhìn thấy lọ thuốc màu xanh còn chưa kịp đóng nắp, một loại thuốc làm hắn giật mình, thôi rồi, đây chính xác là những gì hắn đã nghĩ đến. đáng ra hắn không nên đặt thuốc hạ sốt ở cùng chỗ với mấy viên thuốc chết tiệt này. hắn lo thân nhiệt của junkyu tiếp tục tăng nên vội kéo hết chăn trên người em xuống.
junkyu nương theo động chạm của hắn mà tỉnh dậy, cả khuôn mặt đỏ bừng, cố gắng mở đôi mắt long lanh nhìn hắn
"chồng yêu của bé về rồi này-"
giọng em còn chút ngái ngủ, junkyu lúc nào cũng đáng yêu, lại càng thêm đáng yêu hơn nữa lúc chưa tỉnh ngủ hẳn.
"junkyu của chúng ta tỉnh rồi đó sao? anh đi lấy khăn lạnh chườm cho em"
ngay lúc chuẩn bị rời đi, tay haruto lập tức bị junkyu giữ lại
"đừng đi đâu nữa"
haruto cũng toan chạy ra ngoài lấy khăn lạnh chườm cho junkyu, lập tức bị em kéo lại có phần lo lắng, nhưng em đã nói vậy rồi thì chẳng còn cách nào khác mà phải nghe lời em thôi, dù gì bé nhỏ cũng đang ốm, chiều một chút biết đâu sẽ đỡ hơn được. hắn tựa lưng lên thành giường, để junkyu đặt đầu lên đùi hắn và cứ thế vuốt ve mèo con. vừa cưng nựng em, hắn vừa mong sao cho một viên thuốc chết tiệt kia không đủ tác dụng để khiến mèo con phát tình.
junkyu từ lúc uống thuốc xong vì mệt mà lăn ra ngủ luôn, giờ cơ thể còn thêm nóng hơn nữa, em cảm nhận rõ thân nhiệt em cao một phần là do cơn sốt vẫn chưa nguôi, và phần còn lại là junkyu đang cảm thấy một điều gì không đúng lắm.
cơ thể em càng lúc càng trở nên rạo rực, đầu óc em quay mòng mòng, junkyu chẳng còn tí sức lực nào cả.
"ruto-"
"ruto hôn hôn em"
ánh mắt ôn nhu của họ watanabe cúi xuống nhìn em, cái nhìn gặp trúng ánh mắt lấp lánh long lanh của mèo con, đôi môi đỏ hồng chu ra như muốn hôn. mà haruto thì có bao giờ nghiêm khắc với em đâu, chỉ cần em muốn, hắn sẽ làm cho bằng được. hắn cúi xuống, áp môi mình vào môi em, để hai chiếc lưỡi quấn quít lấy nhau. vừa hôn, junkyu vừa cố dựng cơ thể mình dậy, ngồi vào lòng hắn áp sát người lên thân hình của người lớn hơn.
haruto vòng tay qua eo ôm lấy cơ thể đang nóng bừng bừng của mèo nhỏ. dứt ra khỏi nụ hôn, hắn bất ngờ trước vẻ mặt của junkyu hiện tại. trong đầu bật ra suy nghĩ thằng nào dám làm đau công chúa của anh? mắt junkyu ầng ậc nước, cả khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, nhìn sau vào đôi mắt long lanh ấy là cái đục ngầu của dục vọng, haruto bắt đầu có linh cảm điều gì đó không ổn đang tới.
"junkyu của anh sao thế? em đau ở đâu nói anh nghe?"
"ruto- bên dưới của em... hức hức- khó chịu nhiều lắm-"
junkyu vừa nức nở vừa trả lời, em không ổn thật rồi. cả người em đều nóng bừng lên còn nơi bên dưới trống rỗng không ngừng tiết ra dịch đục, có vẻ thực sự khao khát được lấp đầy. em cố gắng chuyển động phần hông của mình, không ngừng cạ vào bên dưới của haruto ý nói bổn cung ta đây thật sự rất cần anh giúp, mau giúp ta đi. dịch tiết ra từ đó cũng thấm qua đến lớp quần của người lớn hơn.
"giúp em đi- em không chịu đâu hức-"
"em đang sốt, anh nghĩ giờ không phải là lúc thích hợp-"
"chồng à"
thôi xong rồi. lúc nghe được tiếng chồng ơi chồng à từ người yêu cũng là lúc sợi dây kiên nhẫn bên trong hắn bị cắt đứt, bên dưới cũng theo kích thích mà căng cứng lên. không biết là do đâu, hay có lẽ là do chính từ ngày ở với hắn, junkyu đã bị hắn dạy hư đến cỡ này. junkyu vốn đã rất nghiện skinship, nay còn đang sốt nên càng thêm bám người. cả cơ thể ấm nóng cứ thế mà áp vào haruto khiến hắn không khỏi rạo rực.
"ngoan, sẽ không sao đâu"
haruto chậm rãi cởi bỏ bộ đồ ngủ của junkyu, cái người vẫn nằm gọn trong lòng hắn đang nấc lên vì khóc. haruto còn sợ em lạnh nữa nên chu đáo kéo chăn bông mềm lên đắp lên lưng cho bé nhỏ. hai bàn tay to lớn không ngừng vuốt ve phần lưng trắng nõn, lại một lần nữa kéo em vào nụ hôn triền miên khiến cả cơ thể junkyu mềm nhũn.
cả căn phòng giờ đây tràn ngập không khí dục vọng, hai thân hình một lớn một nhỏ đang quấn quít lấy nhau không rời, kèm theo đó là tiếng rên rỉ đầy mị hoặc của người nhỏ. em ngửa cổ lên thuận tiện để hắn cắn mút, để lại bao nhiêu dấu vết đáng nghi hoặc. và cứ thế di chuyển xuống hai đầu nhũ nhỏ, một bên hắn dùng đầu lưỡi quấn lấy, bên còn lại dùng bàn tay gân guốc xoa nắn và rồi bàn tay ấy lại tiếp tục vuốt ve tính cụ đang rỉ chất lỏng. dòng kích thích dồn dập truyền đến, xâm chiếm tâm trí junkyu, cả người run rẩy, đưa măng cụt nhỏ lên bám chắc lấy chiếc sơ mi của hắn.
hắn đặt hai ngón tay còn dính chất lỏng trắng từ từ tiến vào làm bước dạo đầu cho em, nhưng cơ thể junkyu còn đang nhạy cảm, hắn vào sâu, em đau đớn siết chặt lấy hai ngón tay hắn. họ watanabe thấy em khó chịu lập tức xoa lấy lưng em, thì thầm:
"junkyu ngoan, một lát nữa sẽ không đau, nhé?"
hắn bắt đầu rút con quái vật bên trong hai lớp quần ra, đặt trước lối vào. hai ngón tay được rút ra, thay thế vào đó là dương vật to lớn của hắn. do đã mở rộng từ trước, khi vừa đưa vào đã đâm đến lút cán, còn tưởng sẽ đến nội tạng rồi chứ.
sức lực tên này quả là không hề tầm thường, từng cú thúc của hắn đều tấn công thẳng vào điểm g của junkyu. junkyu cũng vì được khai phá mà ngửa cổ đón nhận khoái cảm, cơn kích thích truyền từ từng cái hôn rải rác trên cơ thể cũng như xúc cảm mỗi lần phần giao hợp phía dưới cạ sát vào nhau. cả thân hình nóng bừng lên, em bất giác phát ra bao tiếng rên rỉ vụn vặt chẳng rõ nghĩa. bàn tay nhỏ tìm đến ngón tay hắn giữ chặt.
"n-nhanh hức- hơn chút nữa-"
"là bé con muốn đấy nhé"
haruto tăng tốc đẩy hông, giờ đây dục vong đã chiếm trọn tâm trí hắn, gần như có dấu hiệu sắp đặt đến giới hạn, hắn đâm thúc vào tuyết tiền liệt của cục cưng rồi bắn ra. từng dòng tinh dịch bắn vào trong cơ thể em khiến cục cưng của hắn không ngừng phát run lên.
hắn tham lam giữ lại tính cụ bên trong nơi còn ấm nóng ấy, junkyu thở dốc, hai bên mắt của junkyu còn chẳng mở nổi nữa, xụi lơ gục xuống thân hắn. haruto thấy em bé đã ngủ say bất chợt bật cười nhẹ trong lòng, sao lại có người đáng yêu vậy chứ? trong đầu bất chợt nảy ra suy nghĩ rằng phải chăng junkyu là thiên thần nhỏ đem lại hạnh phúc, có phải vì vậy nên khi nào ngắm em hắn cũng luôn thấy yên lòng?
thoát khỏi những suy nghĩ vẩn vơ, hắn bế em tiến về phòng tắm để vệ sinh cá nhân, nếu không thì cục cưng ngày mai sẽ ốm nặng hơn mất.
end
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com