Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 75: Vòng cổ ngọc trai 🌼

'...Một chiếc vòng cổ ngọc trai?'

Một sợi dây chuyền vàng với những viên ngọc trai to được xâu lại, cách nhau một ngón tay. Sợi dây được cuộn thành nhiều vòng giống như những sợi dây xích trói mắt cá chân Grace.

Cho đến khi Winston giơ nó lên bằng cả hai tay, cô mới nhận ra đó không phải là một chiếc vòng cổ. Ngay cả khi hắn cầm hai đầu sợi dây và dang rộng cả hai tay, phần giữa của sợi dây vẫn rất dài và chạm xuống tận đầu gối. Ngoài ra, mỗi đầu có một cái vòng đủ lớn để chọc ba ngón tay vào đó.

"Ta đặc biệt đặt nó dành riêng cho ngươi. Ngươi có thích không?"

Cô ấy đã bị choáng váng.

Người này đã đổ tiền vào những trò tiêu khiển thối nát để biến con người thành thú cưng. Nhưng mà, đối với một địa chủ giàu có như hắn, số tiền này có thể còn không bằng thu nhập một ngày.

"Tôi thấy vinh hạnh vì là chó của người giàu nhất, thưa Chủ nhân. Một con chó được đeo dây xích bằng ngọc trai và vàng."

"Dây xích?"

Khoảnh khắc Winston cong khóe mắt và mỉm cười đầy ẩn ý, một cảm giác bất an ập đến khiến toàn thân Grace nổi đầy da gà.

"Bella, ngươi có thích đồ chơi mới của mình không?"

" Arg ! "

Chỉ đến lúc này con chó mới sủa như một con chó.

Leon nhìn người phụ nữ đang la hét như một con thú với sợi dây chuyền ngọc trai giữa hai chân, hắn đột nhiên nhớ đến một đoạn trong Kinh thánh.

"Đừng cho chó những đồ thánh và đừng ném ngọc trai trước mặt heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi quay lại cắn xé các ngươi."

*Kẹo: Đây là câu thứ 6 trong chương 7 phần Tân Uớc của Kinh thánh Cơ đốc giáo. Ẩn dụ đến sự trao tặng những gì được coi là công bằng hoặc thiện chí cho những người không biết ơn, không biết trân trọng, thậm chí là lấy oán báo ân.

Hắn không biết tại sao mình lại đột nhiên nhớ tới câu nói này.

Vậy thì ? Tặng ngọc trai cho mấy con đĩ chắc không sao đâu nhỉ ? Khi hắn ta đẩy nhẹ chiếc ghế ngay trước mặt bằng đôi giày của mình, một tiếng hét chói tai vang lên.

" Agh! "

"Con chó của ta trông có vẻ vui vẻ."

Leon mỉm cười khi thấy ánh mắt người phụ nữ dần trở nên mờ mịt. Tất nhiên, khuôn mặt của người phụ nữ trông không có chút nào vui vẻ cả.

Khi chiếc ghế có bánh xe dừng lại, người phụ nữ há miệng thở dốc. Bộ dạng của cô không khác gì một con chó đang phấn khích với khóe miệng ướt át và bóng loáng nước bọt do hai tay đã bị trói chặt vào đùi.

Grace ngồi trên chiếc ghế với hai chân bị trói vào chân ghế. Ngay cả khi Winston móc chuỗi ngọc trai vào lan can giường, cô ấy dường như vẫn không biết nó dùng để làm gì.

Chỉ đến khi hắn luồn sợi xích qua đôi chân dang rộng của cô, cô mới ngước lên nhìn với đôi mắt mở to. Cuối cùng cô đã hiểu.

Tuy nhiên, cô chưa từng tưởng tượng ra sợi dây ngọc trai sẽ được dùng theo cách này.

Ngồi trên một chiếc ghế cách xa giường, Winston cúi người về phía trước. Hắn dùng tay ở phía bên kia của sợi xích nâng cằm cô, nheo đôi mắt nhìn người phụ nữ đang rên rỉ với đôi mắt đẫm lệ.

" A...hức ..."

Sợi xích bị kéo lên, một viên ngọc trai to đã chui vào hai cánh môi, đập vào âm vật.

"Nó rất hợp với em."

Thật thú vị khi xem phần thịt hồng sũng nước nhả ra những hạt ngọc trắng như sữa.

"Em trông thật đẹp khi mặc đồ trắng."

Winston lắc sợi xích và kích thích nhẹ nhàng nơi bí mật của cô. Grace hít một hơi thật sâu và trả lời.

"Một kẻ cuồng dâm mà cả Chúa lẫn bệnh viện tâm thần đều không thể cứu được. Ta thương thay cho Đại công nương phải cưới một người như ngươi mà không hề hay biết gì"

"Tại sao Đại công nương lại đáng thương? Lo cho chính mình đi."

Khi bàn tay cầm sợi dây xích ngọc trai nhấc lên, mặt Grace tái đi.

"Dừng lại, ha...! "

Bàn tay Winston bắt đầu quấn từng vòng sợi dây và kéo nó về phía hắn. Những viên ngọc trai được cố định cách nhau một khoảng đầu ngón tay, chạm nhẹ vào âm vật, tách các nếp gấp ra và chui tọt qua. Mỗi lần như vậy, những sợi lông trên cơ thể Grace dựng đứng hết lên vì kích thích mạnh mẽ, hơi thở của cô trở nên dồn dập hơn.

Chiếc dây xích vàng gắn ngọc trai này khiến cô cảm thấy rất khác so với máy mát-xa. Winston gọi nó là công cụ tra tấn độc quyền dành cho Grace.

Những viên ngọc trai trên sợi dây bằng vàng có nhiều hình dạng và kích cỡ khác nhau. Những viên ngọc trai được chế tác tròn trịa còn khá ổn nhưng...

" Á! "

Cô cảm thấy như sắp ngất đi khi những viên ngọc trai sắc nhọn niết vào âm vật của cô. Khi mông cô nâng lên và trở lại mặt ghế, lần này, một viên ngọc trai trông giống như một người tuyết nhỏ đã chọc vào chính giữa nụ hoa của cô, mở ra cái lỗ nhỏ.

Một phần viên ngọc bị kẹt trong lỗ, Grace lại phải nâng mông lên để nó rơi ra ngoài. Cô lại nấc lên lần nữa.

" A, hức, ưm... "

Có vẻ như cô thực sự sắp bị những viên ngọc này làm cho lên đỉnh.

Sau máy mát-xa, cô lại lên đỉnh bằng một viên ngọc lấy ra từ vỏ sò. Thật nhục nhã.

"Đừng xấu hổ. Hãy tận hưởng đi."

Không thể nào.

Việc cảm thấy sung sướng khi bị gã đàn ông đó xâm hại đã là điều đáng xấu hổ rồi.

Khi Winston nói không được kìm nén, Grace lại càng dồn thêm sức mạnh xuống phần thân dưới và chịu đựng nhiều hơn nữa. Chiếc ghế dừng lại ngay khi bánh xe chạm vào mũi giày của Winston. Khoảnh khắc đó, Grace cố hít một hơi thật sâu và tận hưởng cảm giác nhẹ nhõm khi nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc nhưng....

Hôn.

Winston hôn cô và...

Hắn ta đột ngột dùng chân đá chiếc ghế ra xa.

" Ha..., không...g..."

Bị ma sát trên cái xích theo hướng ngược lại còn khốn khổ hơn nhiều. Những viên ngọc trai cọ vào da thịt non mềm từ phía sau và đè lên những chỗ sưng tấy.

" A...ư... ! "

Cuối cùng, ngay cả khi chiếc ghế còn chưa dừng lại, cô đã cao trào.

Grace nức nở tận hưởng khoái cảm được gãi đúng nơi ngứa ngáy điên cuồng. Thật tuyệt nhưng cũng thật tuyệt khủng khiếp. Tuyệt đến nỗi trong khoảnh khắc, cô đã tưởng rằng mình thực sự là một con chó cái động dục hay một con điếm thích những trò bạo dâm thô thiển và mất nhân tính.

Trong tầm nhìn mơ hồ của Grace, người đàn ông đê tiện nhất mà cô từng biết đang nhìn cô bằng đôi mắt phấn khích. Cô cảm thấy mình giống như người đó, cảm thấy như mình đã biến thành một con thú điên cuồng vì dục vọng.

Khi cực khoái và sự nhục nhã lắng xuống, cô nức nở và cúi đầu vì những hạt ngọc trai giữa hai chân lại bắt đầu cọ vào da thịt cô lần nữa.

"Đừng làm thế...đừng làm thế..."

Tiếng cầu xin của người phụ nữ rơi vào tai Leon như tiếng rên rỉ của một con chó.

Giống như bất kỳ người chủ nào, hắn không thể bỏ mặc chú chó con đang rên rỉ, cáu kỉnh. Hắn tiếp tục từ từ kéo dây xích, những viên ngọc trai mịn màng biến mất như thể chúng đang bị hút vào phần thịt màu hồng nhạt ẩn bên trong.

Thật là một cảnh tượng đáng kinh ngạc.

" Ha... , dừng lại, ha-ugh- "

Người phụ nữ bị trói trên ghế run rẩy dữ dội, cô lại lên đỉnh cùng với tiếng hét lớn. Lần này, da thịt của cô sưng lên như thể sắp nổ tung, giật giật không kiểm soát và một dòng nước trong vắt phun ra từ giữa.

Cùng với dòng nước nhỏ giọt từ ghế, nước mắt cũng chảy xuống từ đôi mắt cô và làm ướt đôi má ửng hồng. Cơ thể cô loạng choạng khi hắn dùng đế giày chặn bánh xe đang lăn chậm lại.

Leon ôm chặt người phụ nữ bất lực vào lòng và nhìn xuống.

Trái tim người phụ nữ xuyên qua lớp áo mỏng đập mạnh vào ngực hắn. Cơ thể Grace run rẩy khi hắn chạm vào cánh tay cô. Sau đó, hắn từ từ vuốt ve mái tóc và làn da trần của cô.

Mắt và môi của người phụ nữ đều đỏ rực, cô thở hổn hển như thể sắp chết.

Anh hỏi và nhẹ nhàng vuốt mái tóc đang bết vào mặt vì mồ hôi của Grace

"Có thích không?"

Lúc này, sự chú ý lại đổ dồn về đôi mắt của người phụ nữ. Cô cố gắng đẩy hắn ra bằng cách vặn vẹo cả cơ thể dù vẫn đang bị trói.

"Nếu ngươi ngồi ở một nơi như thế này mà vẫn ngoan cố không khai ra căn cứ ở đâu. Sẽ không chỉ còn là tra tấn thôi đâu, sẽ là một vở kịch dành riêng cho ngươi."

Hắn không hề doạ.

Được thôi. Đôi mắt xanh lục trừng trừng nhìn Winston như thể sắp giết hắn bắt đầu run rẩy nhẹ.

"Nghe giống như một trò chơi, a... "

Leon đẩy người phụ nữ đang dần lấy lại ý thức ra xa. Khi hắn giơ chuỗi ngọc trai lên cao, cô lại run rẩy.

"Nhìn vào đây rồi mà vẫn còn nói được thế sao?"

Tất cả các viên ngọc trai đủ mọi hình dạng đều được ngâm trong chất lỏng tình yêu và sáng lấp lánh. Grace quay mặt đi khi Winston liên tục vẫy bằng chứng cho thấy cô đã tận hưởng như thế nào trước mắt cô.

"Ta không thể tin rằng trên thế giới này lại có những thẩm vấn viên mềm lòng như thế này. Ngươi nên biết ơn vì mình thật may mắn."

Hắn đặt sợi dây xích xuống và kéo cô trở lại lòng mình.

"Tổng tư lệnh của ngươi đã bỏ rơi ngươi nhưng kẻ thù đã mở rộng vòng tay và chăm sóc ngươi chu đáo."

...Bị bỏ rơi, được nhặt về, được chăm sóc chu đáo.

Tất cả chỉ là lời nói đạo đức giả.

"Anh sợ Jimmy sẽ giải cứu tôi nên đã giấu tôi dưới tầng hầm..."

Grace lẩm bẩm điều đó khi vẫn đang nằm trong ngực Winston. Cô có thể nghe thấy một âm thanh chế giễu từ phía trên đầu mình.

" Sợ ư? Xin lỗi, nhưng ta không phải là kẻ ngốc đi sợ những điều chưa từng xảy ra."

Đột nhiên, hắn nhớ ra điều duy nhất anh sợ gần đây. Đó cũng là một sự việc chưa hề xảy ra nhưng hắn vẫn sợ. Tuy nhiên, người nhà Winston sinh ra đã không có lương tâm. Leon không cảm thấy hối hận ngay cả sau khi hắn đã nói dối.

" Jimmy nhỏ bé chưa bao giờ cố gắng cứu ngươi cả."

Ít nhất thì đây không phải là lời nói dối.

Đương nhiên, người phụ nữ kia không tin lời hắn, điều đó thể hiện qua ánh mắt kiên định, trừng mắt nhìn hắn chỉ trích. Người đáng bị lên án phải là là tên khốn kia. Không những không có ý định cứu người vừa là thuộc hạ vùa là hôn thê của mình mà còn hạ lệnh cho cô phải chết.

'Cô ấy muốn đến chỗ tên khốn đã bảo cô ấy phải chết sao ?'

Sau khi nhốt người phụ nữ cố chạy trốn khỏi mình, hắn ta đã kiềm chế không hét lên những lời này hàng chục lần mỗi ngày.

Sau đó...

🍭🍬🍭🍬🍭🍬🍭🍬🍭🍬🍭🍬

Kẹo: Có bồ nào muốn được tặng vòng ngọc trai như Grace không nào 😈

Chúc mừng 20/10 muộn các bà nha !!! Chúc các độc giả của tui luôn xinh đẹp, yêu đời và yêu bản thân nhé các cô gái !!! Nay tui up liền 2 chap bù lại cho hôm qua nha.

Special thanks 🌹 to chabesol, shunn_ye, mphuong_0804, tinaaa1005, babyhunt3r, NgnKim522087, Han7865 for supporting me 🫶

🍭🍬🍭🍬🍭🍬🍭🍬🍭🍬🍭🍬

©️ Bản dịch thuộc về Kẹo Sâu Ciuu @_candysocute

📢 Đăng tải duy nhất trên Wattpad

❌ VUI LÒNG KHÔNG SAO CHÉP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com