Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7 (H)

Chương 7: "Yêu" nàng (H+++++)


Nữ nhân một thân váy đỏ được ôm vào ngực, đưa vào thang máy.

Quần áo hai người có chút xộc xệch, nhưng Chu Vũ chỉ che nàng trong ngực, tránh camera, không để ý quần áo mình xộc xệch lộ ngực.

Nữ nhân không mặc áo lót cởi phăng ba nút trên, dù sao ở nước ngoài nhiều năm phong cách cũng thoải mái không để ý nhiều.

Cho đến khi tay Khương Chỉ từ cổ áo thò vào.

Cô biến sắc.

Ôm người đổi hướng, che khuất cả hai, nhỏ giọng nói, "Gấp cái gì?," nói nghiến răng nghiến lợi, "Sẽ để cậu thoải mái."

Sau khi quay về phòng, dùng chân đóng cửa, không kịp chờ đưa người lên giường.

Ánh mắt Chu Vũ mông lung nhìn nàng một cái.

Nàng tựa trăng đỏ khuyết như lễ vật trời cao đưa tới.

Cái giường này, ban ngày cô còn mơ thấy mình làm tình với nàng ấy, ban đêm đã được như ý nguyện.

Tay Chu Vũ, theo mắt cá chân nàng, hướng về trước xoa.

Vẫn da mềm mịm như ngọc ấm.

Cô giật nhẹ, vạt váy từ bắp đùi được vén lên.

Chu Vũ thậm chí không chờ cởi quần áo, liền tiến đến chân nàng.

Môi dán lên vùng da nhạy cảm trên đùi nàng.

Đầu lưỡi tựa lông vũ, tựa như giọt nước thấm ướt uốn lượn, một đường kéo thẳng lên.

Cuối cùng mắt mũi chôn ở chân tâm* có chút ẩm ướt nằm dưới lớp vải mỏng.

* Chân tâm: Điểm nằm giữa hai chân

Nàng như kẻ nghiện, hít sâu một cái.

Đó là mùi hương hỗn tạp mang theo hóc môn tính dục.

Mùi này, giống thuốc độc của hoa ăn thịt, dụ con mồi đi vào sâu rồi bắt lấy.

Chu Vũ duỗi lưỡi liếm lớp vải kia.

Khương Chỉ nhẹ rên một tiếng, chân nàng mở ra, hiển nhiên là muốn được Chu Vũ thỏa mãn nàng một chút.

Vốn là người phong lưu nhưng đã lâu nàng chưa từng "làm" với người con gái nào.

Huống chi đến cả quần lót cũng thưởng thức nghiêm túc như vậy.

Đầu lưỡi cách lớp vải khắc họa khe hở ở giữa, quét đến vật nhô cao trên đỉnh, lực đạo lại mạnh hơn, chỉ vào chỗ đó đảo quanh.

Cho đến khi làm ướt lớp vải, thì mới thưởng thức hương vị hoa dịch chảy ra.

Khương Chỉ khó nhịn giật giật, ngoài miệng kêu tên nàng, "Chu Vũ...."

Một tiếng này, khiến Chu Vũ ngừng thở, sau đó như nàng mong muốn, dùng đầu lưỡi chui vào từ mép biên quần lót.

Chạm vào hai mảnh sung mãn, chen vào giữa hoa huyệt.

Hai mảnh nhỏ này đang bảo vệ nhụy hoa bên trong, còn chưa bị ướt.

Nếu như vậy, thì dùng khoang miệng ấm áp đem bọn chúng an ủi một lần.

Đem môi hoa huyệt cuốn vào khoang miệng, dùng đầu lưỡi liếm ướt, sau đó lại từng chút nhả ra cánh môi đang ngậm.

Hai mảnh xinh xắn bị nắm kéo, từng nếp uốn cũng không buông tha.

Chúng nó run rẩy sợ hãi nhưng cũng bị khi dễ đủ.

"Ah~" Khương Chỉ hưởng thụ thở dốc một tiếng, để tay lên đỉnh đầu của nàng, ấn nàng vào nơi sâu nhất của mình.

Cặp đùi thon dài, không biết xấu hổ giang rộng ra, nơi u cốc tư mật cứ vậy để lộ cho cô xem.

Dưới hai mảnh nhỏ là màu da hồng phấn, ngâm trong dịch thủy.

Một chân nàng gác lên vai Chu Vũ, ngón chân nhẹ điểm lên lưng của cô, tư thế ấy làm cho nơi thần bí kia càng mở rộng.

Cân dẫn như vậy làm Chu Vũ kích thích không thôi.

Không còn tâm tư chơi đùa nữa, cô liền cởi quần lót của nàng ấy, hai tay siết lấy mông, banh ra, vỗ mạnh vào.

Chóp mũi đè lên âm hạch, đầu lưỡi đi vào giữa hai cánh môi, tựa như cá gặp nước, không chút kỹ xảo cũng không lưu tình ngậm lấy hoa huyệt.

"A" Khương Chỉ thở nhẹ.

Tiểu huyệt nhạy cảm bị đối xử như vậy, hai chân nhịn không được muốn kẹp chặt.

Nhưng người đang thỏa mãn bên dưới của nàng kiên quyết không nhường.

Cái kẹp này không có hiệu quả, ngược lại làm cho âm hạch to lên.

Cái huyệt ấm này tựa như muốn hòa làm một thể với cô, Chu Vũ nhịn không được vùi đầu vào chân tâm Khương Chỉ.

Liếm hết dịch thủy ở ngoài, hướng đến tiểu động thịt màu hồng chui vào, thành thịt co rụt, tựa như cái miệng khác, mềm mại chèn ép đầu lưỡi cô.

Lần đầu Chu Vũ làm chuyện này cũng chỉ là với Khương Chỉ.

Khi đó nàng 17 tuổi, tính tình ương bướng.

Nghe thấy từ làm tình, cảm giác bẩn tai mình, nhưng vẫn vì Khương Chỉ, cô cam nguyện quỳ gối dưới đùi nàng ấy, vụng về dùng lưỡi thỏa mãn nàng ấy.

Cô rút khỏi âm huyệt của nàng ấy, gọi Khương Chỉ, âm thanh có chút khàn khàn.

Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, sợ có mỗi mình nghe, hỏi, "Chỗ này của cậu có bị người đàn ông kia làm qua chưa?"

Trình Triều là người cô hận nhất.

"Dựa vào cái gì."

Hắn dựa vào cái gì, đến cuối cùng hắn dựa vào cái gì cơ chứ?

Ngày đêm trằn trọc đố kị, tựa như rắn độc cắn nuốt tim cô, may mắn.....

Cô ngậm âm hạch ló đầu ra, mút thật sâu một cái, tựa như muốn rút nó ra khỏi vỏ.

May mắn, hiện tại nàng ấy lại là của cô rồi.

Khương Chỉ bị cô hút, thắt lưng đưa lên cao, chịu không nổi lực đạo của cô phì phò khẽ thở.

Chu Vũ dùng ngón giữa cắm vào huyệt đạo trơn ướt của cô, "Ngoan, chút nữa sẽ thoải mái."

Ngón tay cô rất dài, lại quen thuộc hoa huyệt của nàng, vừa cho vào, liền có thể chạm vào điểm G của nàng.

"Ưm ....đừng....sâu quá...."

Ngón tay của Chu Vũ nhanh chóng kích ứng, chậm rãi chuyển động trong hoa huyệt của nàng.

Nó len lỏi chạm vào thành thịt, cuối cùng lại mãnh liệt tiến đến điểm G.

Không nhàn rỗi, nàng tiếp tục mút lấy hoa huyệt của nàng ấy sau đó dùng răng ma sát nhẹ.

"Ah~ nhẹ chút..... ah....." Chịu không nổi ủy khuất, Khương Chỉ ở trên giường thở dồn dập, mệt mỏi nhưng dường như lại càng "kích thích" người ở trên.

Hai chân Khương Chi muốn kẹp chặt, âm huyệt cùng âm hạch bị kích thích đồng loạt, nhịn không được nở rộ.

"Ah~ ưm...... thoải mái quá......." mặt Khương Chỉ đỏ ửng, nhắm mắt lại, nũng nịu nói, cái này so với bộ dạng cao cao tại thượng ngày xưa của nàng thật khác.

Chu Vũ thích bộ dạng này.

Môi nhịn không được ngậm âm hạch mút hai cái.

"Ưm~ ưm...."

Nàng thở gấp, chậm rãi gồng chặt ngón chân.

Cuối cùng Chu Vũ dùng hai ngón tay ra vào liên tục hoa huyệt của nàng khiến cho Khương Chỉ nức nở, "Sâu quá, sắp đến..... sắp đến..... ưm ~ ah.... ah!"

Thân thể nàng run lên, hai chân kẹp chặt đầu Chu Vũ, một dòng nước nóng từ tiểu huyệt chảy ra, dính đầy cả bàn tay.

Sau khi lên đỉnh, nàng liền ngủ.

Chu Vũ nhìn hoa huyệt của nàng bị mình làm sưng đỏ, chưa thỏa mãn hôn một cái.

Lúc này mới rút tay ra, vào phòng vệ sinh lấy khăn ướt lau cho nàng, sau khi xong Chu Vũ ôm Khương Chỉ vào ngực mình.

Cái ôm này, tựa như lồng ngực trống rỗng đã lâu rốt cược được lấp đầy.

Nàng nhịn không được nghĩ, có lẽ có vài người số mệnh đã định.

Tác giả có lời muốn nói: Ngược văn? không thể nào, tác giả là tay viết điềm văn. )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com