✽Chương 7: Cha con khoái cảm như sông cuộn biển gầm【7】
✽ Tể tướng VS nữ nhi ____ Cha con khoái cảm như sông cuộn biển gầm【7】
Hà Man cười giảo hoạt giống như hồ ly, đi tới đem hạch đào trong mật huyệt Lạc Anh moi ra, trong khi tinh dịch trong bụng Lạc Anh chảy ra, hắn lập tức đem thân mình cô đẩy về phía Mộ Dung Dược.
"Bẹp!"
Âm đạo dính đầy mật dịch, cắm vào phi thường dễ dàng, mật huyệt nhỏ hẹp bị căng ra từng tấc một, dung đạo phảng phất như đang hô hấp, giống như có nhiều cái lưỡi đang quấn lấy dương vật hắn đảo quanh liếm mút.
Mộ Dung Dược chỉ cảm thấy côn thịt bị nhục động quanh co khúc khủy bên trong không chút khe hở xoa nắn.
Cảm giác khó nhịn tê dại như có dòng điện lưu từ chỗ mẫn cảm truyền khắp toàn thân.
Mộ Dung Dược bắt đầu di động hạ thân, bên trong cơ thể nữ nhi trong không ngừng đưa đẩy, lúc này không có dâm dược, không có thái giám ôm thân thể nữ nhi đẩy đưa, hết thảy chỉ là bản năng thân thể.
"A... Ân ân... Cha... Người lại không thoải mái sao?"
Lạc Anh thanh âm nhu mềm, sóng mắt mơ màng, phảng phất cô chính là Đát Kỷ, Bao Tự, thần thái tao mị đến cực điểm, cả người tản ra hơi thở quyến rũ trí mạng.
"Ngô..."
Biểu hiện của nữ nhi giống như xuân dược thúc tình cường liệt nhất, Mộ Dung Dược cau mày cắn răng không nói lời nào, dù sao hắn đã hoàn toàn trầm luân, vậy cứ sướng một lần đi!
Hầu kết Mộ Dung Dược lên xuống, phát ra tiếng rên rỉ nặng nề. Cái mông kích thích, không ngừng va chạm vào giữa hai chân nữ nhi, lần lượt đem nam căn cắm sâu vào hoa viên thiếu nữ kiều nộn ấm áp, hai hòn tinh hoàn tròn vo lần lượt đánh lên xương chậu Lạc Anh phát ra tiếng, "Bạch bạch bạch..." dâm mĩ mà thanh thúy.
"A ân... Cha... Quá sâu rồi... A... Tiểu huyệt nữ nhi đau quá... A a a... Sâu quá... Cha... Ngươi có thoải mái chút nào không?" Âm thanh thiếu nữ nhu mị như chảy nước, trong miệng phun làm Mộ Dung Dược máu sôi trào nói.
"Đừng lên tiếng!"
Giọng nói của Mộ Dung Dược khàn khàn từ giữa môi phát ra, con gái hắn quá mê người, thanh âm có thể so với xuân dược lợi hại nhất, hắn lo lắng nghe xong lại nhịn không được tiết sớm. Hắn là phụ thân, không thể kéo dài quả thực mất mặt, đặc biệt còn là ở trước mặt cô, hắn không phải mao đầu tiểu tử lần đầu tiên nếm trải tình dục.
Lạc Anh có chút kinh ngạc, đây là câu nói đầu tiên của Mộ Dung Dược khi cô bước vào địa lao.
Như vậy có nghĩa lànỗ lực của cô đã có một chút hồi báo.
Mộ Dung Dược đối với cô có chút cảm giác.
"A... Y... Nha... Nha nha... A... Cha... A... Cha..."
Lạc Anh không nói cái gì, nhưng từng tiếng rên rĩ yêu kiều có thể làm nam nhân xương cốt mềm nhũn.
Mộ Dung Dược tận hết sức lực luật động hạ thân, đem côn thịt lớn lần lượt khoáy động trong cơ thể thiếu nữ, nếu không phải hai chân cô dùng sức kẹp lấy bàn gỗ, chỉ sợ ngọc thể đã bị hắn nắc bay.
Khoái cảm nghiêng trời lệch đất liên miên không dứt, Lạc Anh cuối cùng thật sự bị thao tới mức thân thể rã rời mất hết sức lực, hai chân không còn kẹp chặt cái bàn nữa, chỉ có thể gắt gao khoanh hai đùi xiết lấy bờ mông Mộ Dung Dược thật chặt.
Hà Man dẫn dắt hai t tiểu thái giám nhìn rất hứng thú, khóe môi cong lên, hắn phi thường hài lòng với "Kiệt tác" của mình.
Mộ Dung Dược nhanh chóng di động cánh mông, tiểu huyệt của Lạc Anh bị hai hòn trứng đánh đến đỏ bừng một mảnh, âm đế sung huyết sưng to thỉnh thoảng bị đám lông mu rậm của nam nhân cọ xát. Hạ thân hai người một mảnh lầy lội.
Mộ Dung Dược thấy con gái liên tục hai lần lên đỉnh lập tức nắc thêm cả trăm cái nữa, cảm giác tinh ý dâng lên, vì thế đem quy đầu gắt gao cắm vào bên trong tử cung, làm quy đầu từng chút nghiền nát hoa tâm.
Thời điểm xuất tinh trong nháy mắt đại não hoàn toàn chỗ trống, trước mắt biến thành một màu đen, tinh tương nóng bỏng bắn đầy tử cung nữ nhi, cái bụng nhỏ lập tức phình to.
Côn thịt bị vây trong cơ thể nữ nhi, trước mắt hắn bị xích sắt trói chặt, không thể đem nam căn rút ra. Mộ Dung Dược nhắm mắt lại, dư vị khoái cảm làm hắn rùng mình, trong miệng thở ra dồn dập.
Thời điểm một tiểu thái giám tiến lên ôm lấy Lạc Anh kéo ra, cây gậy giống ướt đẫm thô dài từ âm đạo rút ra.
Lạc Anh thân mình run rẩy, sắc mặt rất khó coi, chợt kêu một tiếng, tiểu huyệt dưới thân đột nhiên mở rộng, một dòng nước tiểu hình trụ bắn ra. Mộ Dung Dược bị tưới ướt nhẹp, nước tiểu mang theo hương vị hoa lan thanh triệt xối đầy người hắn.
"Cực tốt, cực tốt!" Hà Man ôm bụng cười đến chảy nước mắt.
Lạc Anh bắn hết nước tiểu, tinh dịch trong tử cung bắt đầu chảy ra, chất lỏng thuộc về Mộ Dung Dược nhỏ xuống từng giọt, chảy xuống cái bàn dưới mông cô một mảnh ướt nhẹp.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com