Giấc mộng thoáng tan, thanh xuân vật vã tất cả chỉ là mộng mà dệt thành hà cớ phải đem cả cảm xúc thật của bản thân ra mà ẩn giấu nơi mộng tàn ấy? Nhân sinh đều nói khi gặp phải một chuyện quá khó khăn đến bước đường cùng không còn hy vọng, thì khi ấy ta hãy biết sử dụng hai từ buông bỏ, thế nhưng nếu hai chữ buông bỏ này dễ dàng hóa giải thì trên đời cũng sẽ không có vô số kẻ ngốc bám lấy không buông. Cảm xúc tồn tại trên thế gian đều vô cùng khác lạ, nhiều chữ như thế nhưng lắng đọng mãi trong thâm tâm cũng chỉ duy nhất là chữ tình.
Phương Yến Băng, một cô gái với thân phận bí ẩn cơ duyên tai nạn dẫn đến bản thân cùng đồng hành với hệ thống tiên tiến mang số báo danh mới lạ, họ cùng nhau trải qua vô số thế giới thi hành nhiệm vụ từ cấp thấp đến cấp cao trở thành xuyên nhanh giả nổi bậc, trong đó đằng sau câu chuyện cũng dần dần được hé lộ những bí mật chôn vùi. Đều nói là lương duyên trời định vĩnh kết đồng tâm khó có thể tách rời, dù cho nơi cửa sổ tâm hồn luôn khép chặt kia của cô không mời cũng không mở nhưng bên trong thật ra vẫn luôn cố chấp đợi chờ một người giang dở, Yến Băng ẩn giấu những kí ức đau khổ vui buồn lẫn chua xót, bản tính mạnh mẽ cô độc bấy lâu cuối cùng cũng được giải tỏa sau khi tìm được người quen. Mối tình trắc trở cùng vị cố nhân tương phùng năm xưa sớm muộn cũng sẽ có một hồi kết tốt đẹp.
Cô hóa ra cũng không phải chỉ có một mình, vẫn còn một người không toan tính, không lừa gạt nguyện ý chờ đợi cô dưới mái nhà yên bình tại ngọn đồi sơn
- Lập tức phá thai ....- Cậu chủ...tôi xin cậu ....tha cho chúng tôi ...___- VƯƠNG NHẤT BÁC CẬU RA SOFA MÀ NGỦ ___Au : Huyết Lệ Paiting : Bác Quân Nhất Tiêu - Song Vân Categoty : He, niên hạ.Đa nghi phúc hắc tổng tài công - dễ thương chịu đựng có tài thụ - sinh tử văn .Rating : CN - 17 Disclaimer: Họ không thuộc về tôi. Nhưng fic là của tui.Note : 🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫🚫 Không reup dưới bất kì hình thức nào .Không chuyển ver ____…
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG BỘ NÀY ĐẠP BỘ KIA, KHÔNG KY, KHÔNG CÁO BUỘC ĐẠO VĂN VÔ TỘI VẠ MÀ KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG XÁC ĐÁNG.Tác giả: Tương Tử Bối.Biên tập: Chước.Độ dài: 92 chương + 3PN.Thể loại: Hiện đại, mùa hoa mùa mưa (thanh xuân tuổi trẻ), sâu sắc một lòng, gương vỡ lại lành, vườn trường, 1×1.___Dụ Phồn rất không vừa mắt học sinh chuyển lớp vừa mới tới.Đối phương nhìn cậu một cái.Dụ Phồn: Cậu ta tìm tôi hẹn đánh nhau.Nhìn lần hai.Dụ Phồn: Cậu ta hỏi có phải tôi rén không.Nhìn lần ba.Học sinh chuyển lớp vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc kia, đưa cho cậu một phong thư: "Bạn học Dụ."Dụ Phồn nghĩ thầm học sinh giỏi đúng là làm màu, đánh nhau còn phải đưa thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng dậy."Mong cậu hãy nhận lấy thư tình của tôi."Bạn học Dụ lập tức ngồi lại về chỗ.Nhân vật chính: Trần Cảnh Thâm (công) × Dụ Phồn (thụ).Từ khóa: Đời thường, chậm nhiệt.Xác định chủ đề: Yêu học tập, yêu cuộc sống, yêu bản thân.…
Tác giả: Diệp Vân Du (Diệp Vân Nhi)Chuyện về một trạch nữ bị xuyên vào chính câu truyện của mình viết. Không những xuyên vào bộ truyện sặc mùi "máu chó" thời niên thiếu, mà còn là nữ phụ bi thương, yêu mù quán đến chết cũng không toàn thay.Từ đây vị tác giả của chúng ta quyết tâm lập ra kế hoạch, tránh xa nam chủ, bảo toàn tính mạng.Ở đây còn có các nam phụ mang cá tính riêng, hoàn toàn không vào vai vật hy sinh cho mối tình oanh liệt của nam nữ chính.Nam nữ chính sạch, sạch từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, sủng, 1v1...Bộ truyện đầu tay =))) tình tiết văn phong các thứ vẫn rất chi là "non". Ừ thì cứ đọc đi cũng chẳng có gì đặc sắc. Tình tiết khá đơn giãn. Chỉ là có một chàng trai, có một cô gái và họ yêu nhau. (Câu này nghe nhàm quá!)…