Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18

Tháng Mười Một.

Jaeyun đều đặn mỗi sáng gọi cho Heeseung:

"Anh ăn sáng chưa? Đừng quên uống thuốc dị ứng đó."

Heeseung cười qua màn hình:

"Bé con hôm nay học gì rồi?"

Ban đêm, Heeseung gửi mail:

"Em ơi, anh thấy một tiệm bánh bên này tên là 'Lee & Love'. Anh ghé mua, cắn một miếng rồi thấy nhớ em quá trời."

Jaeyun cũng không thua:

"Em gửi thư đó, nhớ mở nha.
Đừng như lần trước, để em tưởng anh quên mất em nữa đó."
______________________________

Ngày 14/11 – một ngày trước sinh nhật của Jaeyun một ngày.

Jaeyun ngồi viết thêm một bức thư tay.

_"Heeseung à,
Em không cần quà sinh nhật.
Vì món quà em cần nhất... là sự tồn tại của anh trong cuộc đời em.
Nhưng nếu anh ở đây vào ngày sinh nhật của em...em nghĩ em sẽ khóc mất.

Vì lần đầu tiên, em không còn cô đơn."_

Cậu gập thư lại, không gửi kịp.
________________________________

Sáng 15/11.

Jaeyun thức dậy, căn nhà yên ắng như mọi ngày.

Cậu chấp nhận: sẽ không có gì đặc biệt.
Vì Heeseung đang ở bên kia bán cầu mà.

Cậu rót sữa, mở cửa...

Một tràng bóng bay màu xanh rơi xuống từ trần.
Trên từng quả có ghi dòng chữ:

"Bé con.
Sinh nhật vui vẻ.
Người yêu em nhất đang chờ ngoài sân."

Jaeyun chạy ào ra.
Trước mắt là một người mặc hoodie xám, quay lưng lại, đang dựng bàn bánh kem.

"Xin lỗi, bên này có ai tên là—"

"Heeseung!!"

Cậu hét lên, nước mắt tuôn như chưa từng được rơi.

Heeseung quay lại, cười — ánh mắt cũng đỏ hoe:

"Người yêu nhỏ của anh còn nhớ mặt anh không ta?"

Hai người ôm nhau thật chặt.
Không còn camera, không còn màn hình.
Chỉ còn da chạm da, tim đập cạnh tim.

Jaeyun vùi đầu vào ngực anh, nấc lên:

"Anh điên hả... bay về rồi bay lại sao?"

"Vì một ngày trong đời em, đáng để anh đi vạn dặm."

Heeseung dẫn Jaeyun vào trong nhà.
Trên bàn là bánh kem, nến nhỏ, và một hộp quà:
Một chiếc vòng tay khắc dòng chữ "15/11 – Anh đã về"

"Từ giờ, mỗi lần em sợ anh không quay về,
hãy nhìn chiếc vòng này.
Vì sinh nhật của em...
là ngày anh chọn trở lại, không phải vì bổn phận, mà vì yêu."
______________________

Đêm xuống.
Hai người nằm trên ghế sofa, tay nắm tay.

Heeseung khẽ hôn lên má Jaeyun:

"Bé con...
Anh xin lỗi vì đã từng để em lớn lên trong sợ hãi.
Nhưng từ giờ, mỗi năm sinh nhật em...
anh sẽ ở đó.
Không cần bất ngờ.
Chỉ cần được nhìn em thổi nến,
và nghe em nói:
'Em tha thứ cho anh rồi.'"

Jaeyun gật đầu.

"Em tha thứ rồi...
Từ lúc anh chọn trở về."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com