business trip
"em bé ơi, ngày mai anh phải đi công tác. 2 tuần thôi rồi anh lại về với em bé nha."
heeseung nói khi jaeyun đang vừa lướt điện thoại vừa làm tổ trên người hắn. sắp tới không được gặp em bé rồi, tận 2 tuần luôn đó.
"không mà.. anh ở nhà với em điii.."
em vừa nghe thấy hắn thông báo thì ngẩng mặt lên, đưa đôi mắt cún con nhìn lấy hắn. nói thật là chưa bao giờ hắn từ chối được mỗi khi em bày chiêu này ra làm nũng với hắn, nhưng lần này có lẽ không đáp ứng được em nhỏ rồi.
"thôi mà, chỉ 2 tuần thôi. anh có cái này cho em này."
hắn lôi từ đâu ra một con plushie bông in thêu mặt hắn nhưng là chibi to khoảng 30cm, em chìa tay nhận lấy nhưng nét mặt vẫn buồn thiu mà ôm em plushie vào lòng.
"nhưng nó đâu có mùi của anh, nó đâu có ấm như anh, nó đâu có dỗ em ngủ được như anh đâu..."
em vừa nói với giọng nũng nịu vừa dụi dụi mái tóc mình vào ngực heeseung. tính ra từ lúc chuyển qua ở chung với nhau tới giờ, chưa bao giờ em với hắn xa nhau quá 2 ngày. đợt này em còn phải xa hắn tận 2 tuần liền, em nhớ heeseungie chết mất huhuhuhuhuhuhu
"ngoan, khinào về anh dẫn em đi chơi, chỉ 2 tuần thôi."
hắn ôm em vào lòng, để em chui rúc vào hõm cổ của mình rồi nhẹ nhàng đung đưa người vỗ về em nhỏ.
"đi ngủ thôi nào, muộn rồi."
______
6:57
"sao anh dậy sớm thế, ở nhà với em đi mà heedeungie.."
hắn dậy từ sáng sớm, hôm nay jaeyun không có lịch học nên hắn cũng để cho em ngủ mà không đánh thức dậy. đến lúc hắn chuẩn bị các thứ gần xong thì em bé từ trong phòng chạy ra ngoài đu lên người hắn như một chú koala lớn.
"thôi mà, anh đi 2 tuần rồi sẽ về với em bé ngay, anh hứa. em bé ở nhà ngoan, nhớ phải ăn uống đầy đủ, đi ngủ đúng giờ, không được xem phim tới đêm muộn đâu đấy. bây giờ trời chuyển lạnh rồi, ra đường nhớ mặc ấm, nhớ bật bình nóng lạnh lên trước khi đi tắm. anh sẽ chuyển tiền ăn uống cho em, không cần phải nấu nướng rồi lại bị thương. nhớ anh thì cứ gọi điện, tối không ngủ được thì nhắn cho anh một tin, anh hát cho em bé nghe. nhớ chưa?"
hắn bế em ra sofa ngồi, đặt em lên đùi mình rồi dặn dò em đủ điều. jaeyun năm 3 đại học rồi nhưng vẫn ngốc lắm, cứ như em bé thật ấy. có lần hắn về nhà bố mẹ chơi 2 ngày, em bé ở nhà một mình, thế là lúc hắn về lăn đùng ra ốm mấy ngày liền mới khỏi.
"huhu em hong nhớ gì hết, anh ở nhà với em đi mà.."
"ngoan, không quấy. anh làm việc xong sẽ lập tức về với em bé. anh hứa sẽ cố xử lý công việc thật nhanh về sớm với em, nhé? giờ thì buông anh ra nào, đến giờ anh phải đi rồi."
hắn cố dỗ dành em bé đang chôn mặt mình vào hõm cổ hắn. biết sao bây giờ, hắn cũng đâu có nỡ rời xa em, nhưng phải đi thì mới có tiền nuôi em bé chứ.
"anh hứa phải về sớm với em đó.."
"ừm anh hứa."
thật ra em hiểu là hắn phải đi công tác, đây là công việc của hắn mà, em đâu thể cản trở được. chỉ là em muốn trước khi hắn đi làm nũng với hắn một chút thôi, lần trước bị ốm xong em cũng chừa rồi.
"em bé ra đây anh hôn cái nào."
em đứng trước cửa nhìn hắn xỏ giày, chăm chú không bỏ sót bất cứ chi tiết nào. hắn vừa mới nói xong thì nhào ra ôm lấy hắn rồi ngửa cổ lên để cho hắn hôn mình.
"em bé nhớ những gì anh dặn chưa?"
"em nhớ ạ."
"ừm, ngoan. anh yêu em."
"vâng, yêu anh ạ."
cạch.
hắn đi rồi, mặt em cún lại xị ra rồi.
______
"alo, anh đây. em ăn cơm chưa đấy?"
heeseung vừa đi ngoài đường vừa video call với jaeyun đang ở nhà mếu máo vì nhớ anh.
"em nhớ anh.."
"anh cũng nhớ em bé. trả lời anh, em ăn cơm chưa?"
"ăn rồi ạ."
"hôm nay em ăn gì đó?"
"em ăn bibimbap với uống sữa dâu, anh ăn gì chưa?"
"anh ăn steak rồi. tối nhớ ngủ sớm đấy, em mà đi ngủ muộn thì ngày mai đừng có mà gọi điện cho anh nữa."
"dạ vâng."
"chút nữa về khách sạn rồi anh gọi lại, giờ anh đang bận xíu. yêu em."
hắn hôn vào camera điện thoại cái chụt rồi vẫy vẫy tay tạm biệt jaeyun. sau khi tắt máy thì em nằm kềnh ra giường rồi nhìn lên trần nhà suy nghĩ một lúc lâu. giờ đã là 7 giờ tối, làm bài tập rồi đi ngủ sớm thôi, mắc công heeseung lại mắng cho.
______
22:04
bây giờ em đang nằm trên giường, người mặc chiếc áo hoodie lấy ra từ tủ quần áo của heeseung, tay thì ôm con plushie mà heeseung đưa cho em vào ngày hôm trước. táy máy nghịch ngợm một lúc thì em chạm vào một cái gì đó cứng cứng nhỏ nhỏ đằng sau đầu em plushie - một cái nút. bấm vào đó thì bỗng nhiên nghe thấy giọng của heeseung phát ra từ một cái loa nho nhỏ bên trong em gấu bông.
"anh yêu jaeyunie lắm, cún con của anh ngủ ngon nhé. twinkle twinkle little star, how i wonder what you are. up above the world so high, like a diamond in the sky. twinkle twinkle little star, how i wonder what you are.."
"đúng là lắm trò, đi công tác có 2 tuần mà kì công ghê."
em cười hì hì rồi lại bấm nút thêm lần nữa, nhắm mắt vào ôm em plushie ngủ. cứ nghe đi nghe lại đoạn voice đó mãi cho tới khi em thiếp đi từ lúc nào không hay, lúc mở mắt ra đã là 8 giờ sáng ngày hôm sau rồi.
vừa mới ngủ dậy em liền vơ lấy điện thoại bấm gọi cho heeseung ngay, mới có 3 ngày mà nhớ hắn muốn chết luôn rồi.
"alo, jaeyunie của anh mới dậy đó à? tối qua ngủ có ngon không?"
"ngon ạ. anh gắn loa vào con plushie à? làm từ bao giờ đó?"
"hì hì, anh sợ em bé ở nhà khó ngủ mà anh lại bận không nói chuyện với em được nên mới làm vậy. đã tìm ra rồi cơ à?"
"em thấy từ tối qua rồi. anh mới đi có 3 ngày mà em nhớ anh quá à.. có thể nào về nhanh hơn một xíu được không ạ?"
"anh đang cố dồn việc về sớm với em bé đây, đợi anh vài ngày nữa thôi rồi anh về."
"em nói vậy thôi, anh đừng có dồn nhiều việc quá, không tốt đâu. giờ em đi ăn sáng đây, yêu anh."
"ừm yêu em."
______
23:44
cạch.
hắn từ busan trở về nhà với em cún rồi đây. hắn về sớm hơn dự định 4 ngày, cố dồn việc để về với em bé chứ đâu. mặc dù hắn trông trưởng thành thế thôi, chứ thiếu hơi jaeyun cũng đâu có ngủ được. thôi không sao, hôm nay lại được ôm cún yêu ngủ rồi, tự nhiên thấy hạnh phúc quá đi.
hắn nhanh chóng cởi bỏ giày dép, áo khoác rồi để tạm vali trước cửa, vội vàng chạy vào phòng nơi em bé của hắn đang ngủ. vừa mới mở cửa, hắn đã nghe thấy giọng của chính mình đang hát bài twinkle twinkle little star, chính xác là em đang vừa nghe hắn hát vừa ngủ. heeseung phì cười rồi rón rén đi vào xoa xoa tóc em bé đang mơ màng ngủ trên giường. thấy có gì đó động vào người mình, em giật mình tỉnh giấc, mở mắt nhìn hắn một lúc rồi lại dụi dụi.
"cún ơi, anh về với em rồi đây."
"hả? mình nhớ heeseungie quá nên gặp ảo ảnh sao? mới có 10 ngày thôi mà, tận 4 ngày nữa anh mới về cơ.."
"anh về rồi, anh đi công tác về rồi đây. không phải ảo ảnh đâu."
"aaa heedeungie!! mừng anh về nhà ạ!"
em ngồi bật dậy, nhào tới ôm chặt heeseung, mặt mình thì rúc vào cổ người kia hít lấy hít để mùi hương mà 10 ngày qua em không được gần gũi.
hắn cũng choàng tay ôm lấy em bé, trời ơi người em bé thơm quá đi. hắn thề là 10 ngày qua không được hôn hít jaeyun làm hắn khó chịu muốn điên luôn.
"đợi anh đi tắm đã rồi anh vào ôm cún ngủ. anh nhớ cún yêu nhiều lắm ấyy."
"em cũng nhớ anh lắm, anh tắm nhanh ạ."
...
lúc hắn tắm xong bước ra khỏi nhà tắm thì em cún cũng lăn ra ngủ thêm giấc nữa rồi. hắn nhẹ nhàng lau khô tóc, vốn định sấy khô tóc nhưng sợ tiếng ồn làm em bé thức giấc nên thôi hắn đành phải lau kĩ vậy. đợi tóc khô được hơn phân nửa, hắn chui vào chăn bên cạnh jaeyun rồi ôm lấy em cún đang ngủ yên.
vỗ về em bé vài cái để em không thức giấc rồi để em úp mặt vào ngực mình đi ngủ.
"anh yêu em lắm cún ạ."
🫧
mai tui thi rồi ae ơi😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com