Chương 30+4 : Khô khan
Hôm qua gặp nhau rồi, mình biết ẻm có vài dự định cho tương lai. Mình muốn support cho ẻm vô cùng tận luôn....mình có nói với ẻm về công việc liên quan đến nguyện vọng của ẻm.
Nhưng mình không dám nói riêng nên mình sẽ nói ở đây! Hiện tại để sang được Nhật mà làm việc ổn định, thì ẻm phải đạt N1 lận. Buộc phải là N1 thì ẻm mới thoải mái hơn 1 xíu ở cái xứ mặt trời mọc đó. N3 sang đó thì vẫn chật vật dữ lắm, mình biết. Nên mình sẽ tìm cách để giúp ẻm đạt N3 nhanh nhất.
Mặc dù ẻm nói là sang năm ẻm đi rồi đấy, nhưng mà mình không bị khó chịu. Biết là tỉ lệ mà hai đứa buông tay cũng cao lắm, nhưng mà từ lúc nói cho ẻm biết mình thích ẻm là mình đã chấp nhận rủi ro rồi. Cứ sống tốt ở hiện tại thôi, nếu tương lai có không như mong đợi thì mình cũng sẽ không quá buồn.
Thêm nữa là mình biết là ẻm đi rồi ẻm sẽ về, nên mình cũng chẳng lo. Bao giờ ẻm định cư thì mình mới lo, còn ẻm về thì mình chỉ cần lo support cho ẻm thôi.
Hôm qua ẻm có kể về việc là tương lai nhà ẻm quyết định ở chung, mình cũng muốn nói mà mình chưa kịp nói thì chủ đề đi xa rồi. Nên mình sẽ viết ra đây. Là nhà mình cũng thế, mình chưa kể cho ẻm biết nhiều về gia đình mình. Nên mình sẽ chỉ nói sơ về cái dự định ở chung đó. Giống như việc chị tư của ẻm mặc định tương lai sẽ ở chung với ẻm, thì mình cũng mặc định mình sẽ ở chung nhà với chị gái 93 nhà mình!
À, mình quyết định rằng sẽ không nhại giọng khi nói chuyện với ẻm nữa! Mình sẽ dùng giọng ở quê để nói chuyện với ẻm, vì sao á? Vì hai đứa đều nói được mà sao phải dùng giọng khác?
Người ta bảo ở cạnh nhau là giúp đỡ được gì cho nhau, phát triển cho nhau xong đến khi không giúp được nữa thì sẽ tự rời đi. Mình thấy câu này không hợp lí, nếu là update bản thân thì hãy ra ngoài đường đi làm và học hỏi. Còn ở cạnh nhau thì nó là thuộc về cảm xúc và tinh thần. Nên nếu ai bảo với mình rằng là giờ người ta quen vì vẫn còn ở VN, sau này đi thì người ta buông tay. Thì mình sẽ không vui với cái mindset đấy. Tại vì mình biết, ẻm hiện tại lười làm việc đó. Người ẻm cần là người xoa dịu cảm xúc của ẻm, chứ không phải người giải toả nhu cầu cho ẻm! Nếu là giải toả nhu cầu thì ẻm đã như thế lâu rồi.
Lúc mình nghe ẻm bảo rằng ẻm muốn vừa học vừa làm để lấy kinh nghiệm và cả nâng cao kĩ năng. Thì mình muốn hướng ẻm đi từ thấp lên cao. Ban đầu là luyện độ thành thạo đọc viết thì sẽ là dịch liệu, sau đó để biết được quy trình làm việc của Nhật thì sẽ là staff ở cửa hàng Nhật ( có thể là quán ăn sushi hoặc chuyên omakase, có thể là cửa hàng nhượng quyền của Nhật, nếu được thì mình khuyến khích bản thử làm ở Muji). Và sau cùng là trợ lí dịch ngôn ngữ tiếng Nhật, để tiếp xúc trực tiếp với người bản địa.
Đối với mình thì cách để nâng cao kĩ năng nhất nhất là thực hành, vấp đủ thì sẽ khôn nhanh! Nghe tàn nhẫn thật, nhưng nó đúng.
Ẻm nói rằng ẻm có thể chịu khổ, mình biết ẻm làm được. Tại vì áp lực từ gia đình, ẻm còn chịu được thì khổ cũng là một gia vị với ẻm thôi, khi mà ẻm đang khổ để đầu tư cho chính ẻm. Mình chỉ không nỡ thấy ẻm tủi thân thôi.....mình nghĩ là ẻm sẽ hiểu tại sao mình nói tủi thân. Nhưng đó là con đường ẻm phải đi để trưởng thành hơn.
Mình vừa nhận ra một thứ, mình hay kể chuyện drama cho ẻm nghe, nhưng những câu chuyện phân tích chính trị thì mình chưa từng xào với ẻm bao giờ. Mình quyết định hôm nay mình sẽ xào thử với em về topic "100k/ng do Nhà nước tặng" ! Topic này mình thấy nó thú vị lắm, mình muốn biết góc nhìn của ẻm và nói cho ẻm nghe về cái mình thấy.
Chủ đề mà xào về chính trị, xào về cái gọi là bất cập hay lợi ích của Nhà nước. Mình không hiểu sao nó lại rất, rất, rất, rất gây hứng thú cho mình. Vì sao á, vì đó là quyết định lớn của 1 bộ máy Nhà nước đưa ra để quản lí hơn 100 triệu người. Lúc mà phân tích ra, cho mình nhiều bài học lắm! Nào là làm thế này sẽ như này, làm thế kia sẽ như kia. Ôi, mình mê say khi nói về mấy cái đấy cực! Cho tới hiện tại thì mình hay nói cùng với anh Mèo. Mình từng nói với gia đình, nhưng lại không có kênh sóng chung nên mình nghỉ nói. Riêng với ảnh thì tụi mình có thể vừa ăn vừa nói luôn, siêu thoải mái. Mình muốn trong tương lai gần thì người nói cùng mình sẽ là ẻm! Dù mình không chắc là ẻm sẽ siêng xào chủ đề này với mình.....Nhưng chắc ẻm không ngại mình lấy nó ra nói để ru ngủ ẻm đâu!
Hôm nay lúc đi study date với ẻm, mình biết ẻm khó tập trung. Nên mình mang theo tai phone cho ẻm, vì tai của mình chống tiếng ồn. Mà ẻm thì có sở thích nghe nhạc lúc học nữa. Nên mình thấy ẻm học siêu nhanh luônnnn. Mình không dám làm phiền ẻm, mà cái điện thoại ẻm thì khoái làm ồn ẻm lắm. Mấy lần mình phải dựa người ra sau để ngắm ẻm, kẻo ẻm bị phân tâm.... Xong rồi mình vừa ngắm vừa muốn làm phiền ẻm điênnnnnn. Nhưng mà ẻm đang học thì mình không nên phá công sức ẻm bỏ ra, khi mà sáng nay ẻm đã cố đứng dậy khỏi chăn nệm mà ra ngoài ngồi học! Mình biết lần tới mình sẽ mua gì cho ẻm roàiiii.
Từ ngày mình cầm theo bản mini của ẻm, mình không còn dính mưa nữa! Ngược lại bên ẻm thì mưa hoài luôn..... này là mình có vía gọi mưa còn ẻm là tránh mưa hả?!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com