Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 15

- Vãn Ngâm!

Lam Hi Thần một lần nữa nhìn Giang Trừng gọi , giọng y run lên vì hoảng hốt và lo lắng khi nhìn người trước mắt bất động.Ngụy Vô Tiện, Lam Tư Truy, Lam Vong Cơ và Kim Lăng vội vàng chạy đến chỗ Giang Trừng. Tất cả đều không thể ngờ được khi gặp lại Giang Trừng lại là hoàn cảnh này.

- Ta chưa có chết các ngươi hốt hoảng cái gì, vết thương nhỏ nhoi này mà đòi lấy mạng ta? Có phải lâu lắm rồi các ngươi không được ăn Tử Điện nên nghĩ ta yếu ớt thế hả? Có tin là ta cho các ngươi lết xác về không! Gọi cái khỉ gì mà như gọi hồn vậy, lũ dại trai kia?

Giang Trừng bỗng nhiên mở mắt, nói một tràng dài, dù đang bị thương nhưng chất giọng như người khỏe mạnh bình thường. Còn đám nhốn nháo kia nghe vậy thì triệt để câm nín, ai cũng không thể tin được một tên băng bó không chỗ hở như hắn mà vẫn cố sức mắng người, cứ như nó ăn sâu vào máu của người này vậy. Giang Trừng đang định đứng dậy, thì bỗng nhiên rơi vào một vòng ôm ấm áp mà chắc chắn:

- Vãn Ngâm trở về rồi thật tốt, đừng cử động nữa sẽ động đến vết thương đó, đừng chịu đau một mình nữa được không? Làm ơn đừng rời xa ta nữa!

Lam Hi Thần thì thầm bên tai Giang Trừng, lời nói nghẹn ngào như sắp khóc. Có ai biết rằng, lúc nhìn thấy Giang Trừng bất động y đã hoảng đến nhường nào, chưa bao giờ y thấy sợ như lần này, sợ phải mất đi người mà y yêu thương, người mà y tâm duyệt, và cũng không ai biết y vui mừng như thế nào khi vẫn nghe được giọng nói của người ấy, khi vẫn được nhìn thấy đôi mắt tím trong veo kia chớp động, khi vẫn được ôm thân ảnh tử y ấy vào lòng. Lam Hi Thần ôm Giang Trừng thật lâu đến khi hắn khẽ cử động vì tê dại, y mới buông lỏng hắn ra.

- Lam Hi Thần, đồ chết tiệt nhà ngươi, dám cầm Tử Điện của ta nghịch lung tung, ngươi coi nó là dây thừng à?

Giang Trừng vốn đang mềm lòng vì được ái nhân ôm nhưng khi nhìn thấy Tử Điên đang nằm lăn lóc một bên, hắn lại nổi khí lên, mắng cho Lam Hi Thần một trận.

-Lam Hi Thần ngươi có vẻ như yêu hắn lắm nhỉ? Vậy nếu ngươi chết hay bị đả thương mà người làm điều đó là hắn thì ngươi sẽ từ bỏ hắn chứ?

 Xà Tử Quy sau khi được Kỷ Thiên cứu đã biến trở lại hình người, ngồi dựa vào gốc cây nhìn về phía của Lam Hi Thần, nhìn thấy y ôm Giang Trừng vào lòng mà sinh ra ghen ghét, nhìn Lam Hi Thần bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, dường như không chịu nổi cảnh đang diễn ra trước mắt nữa hắn gằn giọng nói với Lam Hi Thần. Nghe vậy, Giang Trừng trong lòng tức tối, nhìn hắn đáp lại:

- Ta sẽ không bao giờ làm thế!

- Ta cũng vậy, dù Vãn Ngâm có giết chết ta, ta cũng cam tâm tình nguyện, ta sẽ không bao giờ buông bỏ Vãn Ngâm. Đừng có xem tình yêu như trò hề thế xà Tử Quy.

Nghe Giang Trừng và Lam Hi Thần nói xong, Tử Quy bật cười:

- Cái gì là trò hề? Tình yêu ư? Đúng rồi, tình yêu vốn là một trò hề do con người tạo ra, nếu đã không có được người mình yêu thì các người dùng mọi thủ đoạn để cướp lấy mà lại đặt cho nó cái tên nghe vô cùng hoàn mỹ"đấu tranh bảo vệ tình yêu đích thực" đó sao?

- Đó là thủ đoạn của những thứ như ngươi thôi, xem ra ngươi chẳng hiểu cái gì là tình yêu cả! Cái loại tình yêu cướp giật mà ngươi nói thật hèn hạ, nó chẳng thể tồn tại mãi mãi. Đừng đánh đồng bọn ta với cái loại như các ngươi. Nghe cho rõ đây cho dù Lam Hoán có chết ta cũng không bao giờ thay lòng đổi dạ. Chỉ có tên điên mới thích ngươi thôi.

Tử Quy lần này hắn thật sự rất giận dữ, Giang Trừng nói vậy tức là hắn mãi mãi cũng không có được tình yêu của Giang Trừng. Nhưng xà Tử Quy là thần thú thượng cổ hắn còn rất nhiều thủ đoạn khác. Giờ hắn phải làm cho Lam Hi Thần biến mất trước, thì sẽ không có ai giành Giang Trừng với hắn nữa." Phải làm cho hắn biến mất khỏi thế gian này":

- Đến lúc phát huy tác dụng rồi dải lụa của ta.

- Cái khỉ gì thế này!?

Giang Trừng bỗng cảm thấy tay phải của mình như bị ai đó điều khiển, cứ thế nhặt con dao mà Tử Quy ném cho, tiến lại gần hơn chỗ Lam Hi Thần, nhanh chóng tấn công, Lam Hi Thần tuy tránh được nhưng do bị động mà vẫn bị thương.

- Giang Trừng, ngươi làm gì thế, ngươi muốn giết chết y sao?

Ngụy Vô Tiện nhìn về phía Giang Trừng, nhìn hắn cầm dao tấn công Lam Hi Thần, liền nhanh chóng tiến lên đỡ huynh trưởng đồng thời phản lại dao tiếp theo chém tới.

- Tử Quy, con xà khốn kiếp ngươi đã làm gì ta?

- Làm gì ư? Ta việc gì phải nói cho ngươi biết!

Nói rồi, Tử Quy tiếp tục điều khiển tay Giang Trừng thông qua dải lụa hắn đã quấn trên cổ tay phải, tiếp tục thực hiện âm mưu của mình.

- Ngươi đừng hòng thực hiện được ý đồ. Thân thể ta không phải để cho ngươi lợi dụng đâu!

Giang Trừng phản kháng lại, dùng tay trái cầm chặt lấy tay phải, Giang Trừng cầm chặt đến nỗi khiến vết thương đang kết vảy một lần nữa chảy máu trên cả hai cổ tay nhuốm vải trắng thành màu đỏ.

- Vô ích thôi ngươi sẽ không làm gì được đâu!

- Vãn Ngâm dừng lại, đừng làm thế nữa!

- Giang Trừng, ngươi điên rồi, ngươi muốn chết à, bỏ tay ngươi ra đi!

- Không ta không...buông. Giúp ta xử lí...tên kia!

-Được. Hi Thần ca ca trông chừng hắn.

- Kỷ Thiên xử lí bọn kia giúp ta.

-Được.

Đám người Ngụy Vô Tiện đành phải xử lí Kỷ Thiên trước. Hắc vũ điểu giao chiến với nhóm Ngụy Vô Tiện, thành công dụ đám người ra xa. Hắc vũ điểu dù sao cũng là một loài thú thời thượng cổ dù yếu hơn xà Tử Quy nhưng cũng khiến nhóm Ngụy Vô Tiện tốn nhiều thời gian mới có thể xử lí. Trong khi đó ở chỗ Tử Quy, Lam Hi Thần đang nắm lấy cổ tay Giang Trừng tránh cho hắn làm tổn thương bản thân mình quá mức. Nhưng cổ tay hắn vẫn dao động một cách kịch liệt, Lam Hi Thần cảm thấy cả bàn tay mình ươn ướt, nhìn xuống thì thấy băng vải quấn trên tay Giang Trừng thấm máu ướt sũng tựa hồ có thể vắt ra, đừng hỏi tại sao y lại không phá tan lớp vải ra vì y đã thử rồi, dù cố gắng thế nào cũng không thể tháo cứ như nó ăn luôn vào da vậy.

- Ngươi định tự tay giết hắn luôn sao, Lam Hi Thần. Giờ thì ngươi chỉ còn hai lựa chọn thôi nhỉ, một là hắn chết hai là ngươi chết, ngươi chọn đi.

- Sẽ không ai phải chết, đó là lựa chọn của ta.

Giang Trừng ngay lập tức trả lời hắn, đồng thời nhân lúc Lam Hi Thần không chú ý, rút mạnh tay ra, ngay lập tức cắn thật mạnh lên cổ tay.

- Ưm!

- Vãn Ngâm! Nhả ra!?

Giang Trừng không những không nhả ra còn cắn mạnh hơn khiến trong khoang miệng hắn đầy mùi rỉ sét tanh tưởi. Giang Trừng cắn càng sâu hơn, hắn cảm nhận được có một đầu của dải lụa đang cắm vào vết thương trên cổ tay, Giang Trừng nghĩ rằng chỉ cần rút được nó ra là hắn sẽ không phải chịu sự điều khiển của Tử Quy. Giang Trừng dùng lưỡi lấy mảnh vải đó ra sau đó dùng răng cắn rút ra khỏi tay. Quả nhiên sau khi rút ra hắn thấy cổ tay không còn chịu sự chi phối nữa, nhưng do mất máu quá nhiều khiến thân thể không đứng vững nghiêng ngả ngã xuống. Lam Hi Thần vội vàng đỡ, giờ thì y đã hiểu tại sao Giang Trừng làm vậy.

- Ngươi hà tất phải chịu đau như vậy! Chẳng phải chỉ cần giết Lam Hi Thần đi là ngươi sẽ được giải thoát, thế không phải hơn sao?

- Giờ thì ngươi phải chết, xà Tử Quy!

- Tùy ngươi thôi, dù sao ta cũng chẳng còn sức mà chiến đấu nữa, nhưng ngươi có nghĩ khi ta chết đi viên linh đan của ta trong người hắn sẽ để yên sao?

- Chuyện đó không thể xảy ra.

Lâm Hi Thần vừa nói xong liền cắn ngón tay mình, nhét vào trong miệng Giang Trừng. Dòng máu chảy đến phong ấn phá tan nó ra, Giang Trừng đẩy Lâm Hi Thần ra quỳ xuống đất mà nôn thốc nôn tháo. Sau khi nội đan ra ngoài, Giang Trừng cũng kiệt sức mà ngất đi. Lam Hi Thần cúi xuống đỡ Giang Trừng lên tiện thể nhặt nội đan lên nhưng chưa kịp chạm vào nó một luồng ánh sáng thoát ra tạo thành hình bóng của một thiếu niên thanh y. Ai cũng ngạc nhiên nhưng ngạc nhiên nhất vẫn là Tử Quy, mở to đôi mắt để nhìn rõ hơn, hắn kinh ngạc, hận thù cùng tình yêu một lần nữa trỗi dậy:

- Hắc Diễm Thủy Liên!

--------------------------------------------------------

Hết chương 15 rồi a. Truyện cũng gần kết thúc rồi. Đọc truyện vui vẻ nha mn.

Tui mới nghe ktt tập 13 xong đau lòng quá nên không muốn ngược Trừng nữa. Thế thôi! 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com