Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bí mật #68

- Rồi mọi người nghỉ một xíu rồi mình quay tiếp ha.

Vị đạo diễn trường quay hô dừng, không khí đang ồn ào theo tiếng hô cũng chùng dần, cuối cùng đọng lại chỉ là tiếng xì xầm theo nhóm.

Minh Hiếu ngả người ra chiếc ghế lớn, mệt mỏi muốn chợp mắt một chút, nhưng hàng ghế bên dưới bỗng vang lên nhiều tiếng ồ. Hắn tò mò đánh mắt xuống, chỗ ghế của Big Daddy, có tốp người vây quanh một nhân vật.

Mà nhân vật đó tay ôm túi quà lớn đưa cho vị huấn luyện viên.

- Thầy ~
- Ái chà con gái nay cũng biết đến thăm bố đấy.

Trần Tất Vũ oang oang giọng, hất mặt lên trời tỏ ra kênh kiệu, hoàn toàn một vẻ ngư ông đắc lợi.

Mấy người của BigTeam 2.0 thấy ồn ào cũng tò mò đến gần, thành ra một vòng tròn quây hai người ở giữa. Một là Tất Vũ, hai là Thanh Pháp.

Thanh Pháp đến thăm thầy.

Em bẽn lẽn cười, núp sau lưng người thầy, giương mắt tròn như bi ve ra dáo dác nhìn xung quanh, chẳng khác nào chú nai Bambi trong phim hoạt hình, chọc cho mấy anh em ở đấy một cỗ mềm xèo. Mấy ông em thì phấn khích không đứng yên nổi, mấy ông anh thì khỏi cần nói, ánh mắt dịu dàng nhìn cục nhỏ cứ thậm thụt sau lưng thầy.

Tuấn Đạt mạnh dạn bước lên, mỉm cười, nhỏ giọng ngỏ lời, giống như chỉ cần lớn tiếng một chút, viên chúm chím này sẽ chạy mất dạng.

- Nỏ biết Kiều bữa ni ăn chi mà xinh gế rửa hề ?

Thanh Pháp đang tò mò ló đầu ra nghe, nghe hiểu rồi lại rụt cổ tựa rùa, co chân chạy ù vào để Hương Ly ôm trong tiếng cười lớn của mọi người.

Tuấn Đạt chẳng có ý định buông tha em, định trêu thêm câu gì thì bên trên vang tiếng gọi như lời sấm truyền.

- Xinh ơi.

Mọi người còn chưa hiểu Minh Hiếu gọi ai, đã thấy bóng đen vụt từ bên trái sang bên phải, thẳng một đường lên thẳng bên cạnh ghế ban giám khảo.

Minh Hiếu ngả ngớn nửa ngồi nửa nằm trên ghế, ngửa cổ nhìn người của mình đứng cạnh, vươn tay mân mê bàn tay em.

- Đi đâu đấy ?
- Em đi thăm thầy.
- Có thăm anh không ?
- Có mà. Có quà cho anh này.

Em móc từ túi ra một hộp bánh nhỏ, bên trong chứa bánh vị hắn thích.

Minh Hiếu đang mệt, đến ăn cũng không muốn, nhưng người này mang bánh đến cho hắn rồi, bỗng miệng cũng tứa mồ hôi, nhanh như cắt kéo em ngồi vào lòng mình.

- Đút cho anh đi, anh mệt.
- Mệt vậy hay anh nghỉ đi, chút ăn sau.
- Thôi, ăn bây giờ.
- Có nhai nổi đâu.
- Nhưng chút em về rồi, chẳng ai đút anh ăn.

Thanh Pháp không đấu nổi với tên lưỡi mọc đốm, thở dài đút từng miếng cho hắn trong ánh nhìn của tất cả mọi người.

Thanh Tuấn đã quá quen với việc này, Anh Trai Say Hi đã ăn biết bao nhiêu cơm chó, về sân nhà vẫn phải cố mà nuốt, thở dài co thành cục nghỉ ngơi. Mấy vị huấn luyện viên tập nhiều thành quen, nhất là ông bố mấy chục con Trần Tất Vũ, thấy gái cưng của mình chiều người yêu như vậy cũng không có cách nào nói.

Hương Ly trước sau như một, như gà mẹ lùa đám thanh niên vào trong nghỉ ngơi, vẫn không quên thả câu trêu đùa.

- Sao ? Không được vào hậu cung nên sầu à ? Sao mặt đứa nào đứa nấy cũng một đống thế ?
- Chị Kiều đáng yêu lắm chị.
- Hồng Hài Nhi như mày cũng xếp sau mấy cu khác nhé. Mày phải tranh với cu Captain, cu Gừng đấy, hai thằng đấy cái gì thì dễ chứ mấy cái đấy nó khó tính lắm.
- Ngưu Ma Vương thì sao chị ?
- Ngưu Ma Vương á ? Kìa, 99 trên kia kìa. Hoàng, bằng tuổi em đấy, nhắm mà đấu lại được thằng trên kia thì hẵng hỏi.
- Nhị Lang Thần ! Em lấy trước !
- Ừm Nhị Lang Thần thì không nằm trong hậu cung của cái Kiều, nhưng ...
- Nằm trong hàng ngũ vệ sĩ, đại thần, tướng quân bảo vệ nó.

Tất Vũ lù lù đứng sau lên tiếng.

- 2001 cũng giỏi đấy, cũng bằng tuổi đấy, nhưng có hai ải mà không thể nào vượt qua được. Kể cả thằng Hiếu cũng chưa được phép, chim chuột trên kia là lén lút đấy.

Lời vừa dứt, bên ngoài đã oang oang hai giọng.

- KIỀU !!
- MÉN CON !!!

Thanh Pháp đang mải đút bánh cho người yêu, bỗng nhiên bị gọi liền giật bắn một phát, khiến Minh Hiếu đang nằm hưởng thụ cũng giật mình theo.

Từ ngoài cửa, hai thân ảnh hùng hùng hùng hổ hổ tiến vào như Hộ Pháp, mặt mày nom dữ tợn.

- Dạ ?
- Còn dạ hả ?
- Bước xuống đi về !

Đình Dương từ nách đổ xuống cổ tay đều chi chít những túi là túi, Bảo Khang bên cạnh cũng không kém cạnh, ngoại trừ đầu đội nón, còn lại đều treo biết đầy giỏ.

- Không tính về ăn cơm à mà ở đây ?

Tất Vũ thở dài, vỗ vai trấn an mấy thanh niên đang dựng hết lông tóc vì sợ.

- Đấy, hai ải của chúng mày đấy.

Hương Ly bất lực gật đầu, tiến đến đỡ cho hai anh chàng.

- Ở đâu mà nhiều thế ?
- Mua ạ.
- Đi đâu mà mua nhiều thế ?
- Em đi mua quần áo, sẵn rủ ông này đi chung. Hai anh em mua hơi ít nên tiện mua thêm cho Kiều. Kiều !!
- Dạ ?
- Còn chưa xuống ? Tách ra !

Bảo Khang xuyên qua lớp kính liếc cháy mông thằng bạn mình, miệng làm ra khẩu hình.

- Mày lợi dụng ông không có ở nhà là mày dụ em ông đi. Mày nhớ đó.

Lại nhìn sang em.

- Mén con !! Bước xuống chưa ?!?
- E-Em ...
- Đi xuống liền !! Đi về ăn cơm mai đi diễn tỉnh. Nhanh !!!

Thanh Pháp mất mát dụi Minh Hiếu một lúc, trước khi rời đi còn không quên hôn một lần.

- Còn hôn hít nữa hả ?!!?
- Ê tao bạn mày nha Khang.
- Bạn thì bạn chứ em tao thì mày cũng biến liền.

Đình Dương bên cạnh gật mạnh, Minh Hiếu tẽn tò đành thả người đi.

Thanh Pháp bước xuống, lập tức rơi vào sự khống chế của hai ông anh lớn, lăm lăm giữ bên mình.

- Thôi bọn em xin phép về đây ạ.
- Dẻ - Dương - Dâu không ở lại chơi à ?
- Dạ về cho Kiều ăn cơm.
- Nhưng em ăn rồi ~
- Ăn gì ?
- Em ăn bánh với Hiếu.

Bảo Khang tiếp tục quắc mắt nhìn thằng bạn mình.

- Bánh trái gì, đúng giờ về ăn cơm. Chỉ giỏi ăn bậy ăn bạ. Đi về !!

Đình Dương hai tay mấy túi, cầm tay em ngoắc vào áo mình, nghiêm nghị đi trước, dắt theo đứa nhỏ lắc lư xiêu xiêu vẹo vẹo theo sau.

- Thôi em về ạ.
- À ừ về đi mấy đứa.

Bảo Khang xin phép ra về, bỏ lại cả đám người không rét mà run.

Hương Ly vốn đã quen, sớm thoát ra khỏi nỗi sợ, lập tức lùa đám đực rựa vào trong.

- Tez với Khang bọc Kiều kĩ thế.
- Ngoại lệ của Tez, gái cưng của Khang mà.
- Thằng Tez cục lắm đấy, mà chỉ với Kiều nó mới nhẹ nhàng như vậy thôi. Phải đứa khác nó tẩn cho.
- Thằng Khang nhìn khùng khùng thế chứ đụng vào Dâu của nó nó lại chả giãy lên như đỉa phải vôi. Đấy, Hiếu là bạn thân nó mà nó còn trừng, gặp đứa khác nó chửi cho vuốt mặt không kịp.
- Thế em hay nghe Dương cục là anh Tez phải không ạ ?
- Nó chứ ai, cục tính vãi.
- Đầy đủ phải là Khang khùng - Dương cục - Kiều xinh.
- Ngắn hơn thì là Dẻ - Dương - Dâu.
- Mà dạo này thằng Dương hơi cục, nó bị thất sủng với Quân AP.
- À em có thấy mấy video trên mạng.
- Đấy, nên lời khuyên tốt nhất là chúng mày "bít cửa" với con Kiều rồi.

Minh Hiếu ngồi ở trên, dù không nghe được câu chuyện nhưng cơ thể vẫn theo bản năng lo sợ. Hắn hoang mang cố chìm vào giấc ngủ, nhưng càng cố lại càng hỏng chuyện, bất lực mở mắt thao thao nhìn lên trần nhà.

Thanh Tuấn nãy giờ im lặng, chợt ghé người sang nhỏ giọng thì thầm.

- Gồy gồy, mày xong gồy.

---

- Mình cũng biết Đăng rất là lâu luôn rồi, từ cái thời Soundcloud rồi. Mình thấy năm qua là một cái năm rất là bùng nổ của Đăng. Hôm nay được đứng ở đây mà thấy Đăng trực tiếp, thấy rất là bất ngờ vì ở trên mạng rất là kiểu hùng hổ. Ở đây cái hình ảnh rất là bẽn lẽn, rất là dễ thương, rất là hợp bài.
- Cái nét run nhìn như Pháp Kiều vậy, thật á.

Trần Thành bâng quơ thả một miếng hài, Minh Hiếu chỉ biết cười trừ, nhìn sang bên cạnh lại bắt gặp ngay ánh mắt cười hâm dở của Thanh Tuấn.

Tiếng thầm thì như ma trêu ban nãy lại vọng lên bên tai.

- Gồy gồy, mày xong gồy.

25|10|2024|Lluvia

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com