Câu chuyện thứ hai 5
I don't know what my future holds, but I'm hoping you are in it.
(Mình không biết tương lai của mình sẽ ra sao nhưng mình hi vọng bạn sẽ là một phần trong đó).
...
Kết quả trắc nghiệm tâm lý của Hồ Bối Bối từ hạng nhất, chuyển xuống hạng mười, sau đó hạng hai mươi, hạng bốn mươi, em ấy được thầy Ngô khen ngời trước cả lớp, nói em điều tiết vấn đề tâm lý rất tốt, hy vọng mọi người học hỏi em, gọi em ấy lên bảng chia sẻ kinh nghiệm.
Em ấy nở nụ cười đạt chuẩn của thầy Ngô, đứng trên bục giảng chia sẻ kinh nghiệm: "Vấn đề tâm lý giống như cơn cảm cúm, hắt hơi vài lần là khỏi thôi."
Nói dối. Hồ Bối Bối đã "giác ngộ" như thế nào? Mỗi lần tan tiết, thầy ngô đều điểm danh các em học sinh không tích cực phối hợp, yêu cầu các em lần lượt đến văn phong của mình.
Trong phòng chỉ có hai người, Hồ Bối Bối đã đặt câu hỏi, thế nào là nụ cười tiêu chuẩn, tại sao không vui cũng phải cười thật chân thành, thầy Ngô không trả lời, thay vào đó yêu cầu em ấy chụp một tấm ảnh bố mẹ đang cười.
Hồ Bối Bối về chụp một tấm ảnh của mẹ, mẹ đang lo liệu thủ tục ly hôn, rất tiều tụy, nhưng nụ cười chân thành, hiền hòa.
Thầy Ngô chỉ tấm ảnh và nói: "Đây chính là nụ cười tiêu chuẩn."
Thầy Ngô hỏi em ấy tại thời điểm chụp ảnh, mẹ có vui không, Hồ Bối Bối không trả lời được, em ấy muốn nói rằng mẹ đang vui nhưng không thốt lên lời. Thầy Ngô nói, người lớn đang trải qua chuyện đau khổ gấp hàng nghìn hàng vạn lần so với em ấy, nếu mẹ vẫn có thể cười với em, chẳng lý do gì mà em không thể cười, em không chỉ cần cười, còn phải cười chân thành hơn mẹ, vì sự thật chính là như vậy.
Thầy Ngô nở nụ cười tiêu chuẩn: "So với người lớn, em không có cách để không biết cười, người lớn đều đang cười, em cũng phải cười."
Hồ Bối Bối không hỏi thêm gì nữa, em ấy nhìn ảnh của mẹ mình, đây là nụ cười tiêu chuẩn, em ấy đã nhìn trộm được một bí mật trong thế giới của người trưởng thành, tìm được mật mã để trở thành người trưởng thành.
Thây Ngô chọc ngón tay lên mặt em ấy để hướng dẫn cách cười giống như mẹ, em ấy ở trong văn phòng luyện tập suốt thời gian nghỉ trưa, đó là lần thứ ba em ấy mất đi ý thức, khi tỉnh táo lại đã quay về lớp học, trên mặt là nụ cười của mẹ.
Mỗi một em học sinh bước ra khỏi phòng tâm lý của thầy Ngô đều không còn vấn đề gì nữa.
Và như thế, bảng xếp hạng của hội trường không ngừng thay đổi, học sinh ngồi hàng đầu không ngừng thay đổi, điểm trắc nghiệm tấm lý của các em học sinh ngày càng cao, ngày càng khỏe mạnh, nụ cười ngày càng tiêu chuẩn, chủ nhiệm lớp rất vui, lãnh đạo nhà trường rất vui, khuôn viên nhà trường tràn đầy sức sống, dành được danh hiệu "trường có sức khỏe tâm lý ưu tú kiểu mẫu" một cách suôn sẻ.
Hồ Bối Bối rất nghe lời, sắm vai một cô bé hoạt bát rất tốt, nhưng em ấy vẫn ngờ ngợ nhận ra bản thân có vấn đề, thường xuyên mất đi ý thức, cho đến một lần tình cờ biết được nới này đang có sự kiện trần cảm cười, chuyên dành cho những người luôn vui vẻ nhưng không hề hạn phúc, em ấy bèn tìm đến đây.
Bác sĩ Vương nghe xong không kìm được cơn giận, giáo viên tâm lý nãy rõ ràng đang làm xằng làm bậy, ngôi trường sức khỏe tâm lý kiểu mẫu này chẳng khác nào ngôi mộ tâm lý, Hồ Bối Bối rõ ràng đã rối loạn căng thẳng sau sang chấn rồi.
...
Chúng tôi liên lạc với nhà trường, yêu cầu được gặp giáo viên tâm lý này trước.
Bác sĩ vương dẫn tôi đến trước cửa văn phòng của giáo viên tâm lý này, hai chúng tôi đều giật mình khi thấy biểu ngữ được dán trên cửa: "Vấn đề tâm lý giống như cảm cúm, hắt hơi vài lần là khỏi thôi".
Đã tìm được nguồn gốc của từ "cảm cúm" xuất hiện khi kiểm tra phản ứng từ vựng của sáu cô gái rồi, hóa ra là biểu ngữ trước cửa văn phòng của thầy Ngô, đó là khúc mắc tâm lý của họ sau nhiều lần phải một mình đến gõ cửa văn phòng này, bị ép buộc coi bệnh trầm cảm là cơn cảm cúm, chỉ cần cười rồi cũng sẽ qua.
Thầy ngô ra mở cửa, một người đàn ông có nụ cười rất giống Hồ Bối Bối, tôi thầm nghĩ, đây mới là nụ cười mẫu của toàn thể học sinh, các em đều học từ người thầy này.
Khi gặp nhau, bác sĩ Vương và thầy Ngô đều có vẻ bất ngờ, thầy Ngô lên tiếng trước: "Vương Mãng đấy à."
Bác sĩ Vương tên là Vương Mãng, thầy Ngô tên là Ngô Tống Nhất, hai người là bạn cùng lớp đại học, đều học ngành công tác xã hội, về sau bác sĩ Vương học tiếp thạc sĩ, còn Ngô Tống Nhất sau khi tốt nghiệp đã chọn đi làm.
Sắc mặt bác sĩ Vương rất kém: "Tại sao anh lại ở đây, anh vốn đâu có giấy phép hành nghề tư vấn tâm lý, không có chứng chỉ nghiệp vụ tư vấn tâm lý, cũng không có chững chỉ tư vấn tâm lý học đường."
Ánh mắt thầy Ngô mang vẻ khinh thường: "Anh vẫn vậy, bảo thủ cứng nhắc, tôi không có chứng chỉ, tại sao nhà trường lại mời tôi về? Quan trọng là hữu dụng đấy."
Thầy ngô tốt nghiệp ngành công tác xã hội, chưa từng thi lấy chứng chỉ hành nghề tư vấn tâm lý, anh ta làm thế nào để một trường trọng điểm thành phố như trường trung học Lục Đình số Ba nhận làm giáo viên tâm lý?
Sau khi tốt nghiệp, thầy Ngô vào làm cho một côn ty "Tổ chức giáo dục", chuyên uốn nắn hành vi xấu và cảm xúc thiếu lành mạnh của trẻ. Anh ta mất hai năm để từ trợ giảng thăng tiến lên thành giảng viên trọng điểm, những đứa trẻ từng theo học anh ta đều rất hoạt bát ngoan ngoãn, được rất nhiều phụ huynh giới thiệu với bạn bè rằng đây là chuyên gia sức khỏe niềm vui của con trẻ.
.....
Hi e ve di bo đi chương mới đang nóng hổi mời bạn ăn nha...
Tuần sau tôi bước vào mùa thi rồi, trời oiiii cứu!!! Trương tôi dự định là cả tuần sau sẽ thi hết tất cả các môn:(( và lớp tôi thi hóa tiết đầu các bác ạ:( buồn sâu sắc với đứa ngu hóa như toy. vì tuần sau tôi khá bận nên khả năng ra chương sẽ rất thấp chỉ tầm 10%. Nếu như tuần sau không có thì các bác đừng buồn vì tuần sau nữa chắc chắn sẽ có và cũng sẽ là tối T7.
Tôi vừa mới cày xong tập 1+2 của bộ "Ngày của người chết." đây nè:
trời ơi meeeeee nma tôi tìm tập 3 nhưng lại ko có trời ạ cô nào có tập 3 spoil chút đi chứ tôi thèm lắm luôn rồi ý. thêm cả bộ "Chơi ngải." nữa :
Tôi mê chứ ê kéo dài kiểu mấy bộ như này, kiểu nó có một tý síu ngôn xong nhiều Drama, mạo hiểm,... má trời ơi còn thêm mấy cái kiểu kinh dị một tý!!! mấy kiểu như lày là mê lắm. các cô có bộ nào như này ko giới thiệu cho tui với... Thỉnh thoảng cảm thấy gu đọc truyện của mình hơi khác người:))
__Chỉ đăng tại Wattpad__
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com