Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#1 Vô tình bỏ lỡ nhau

Gió đêm lạnh thổi nhè nhẹ cuốn những tán lá bay xào xạt . Âm thanh bỗng yên tĩnh cũng vì chúng mà mất đi . Ánh trăng như tỏa sáng cả một góc trời , rọi thẳng một thiếu niên bạch y đang ngồi thổi sáo , nét mặt sầu não lại thêm ánh mắt đượm buồn nhìn về phía xa xăm .

Nơi mà có người y thương nhớ - Ngọc Thềm Cung !

Tại đó vào ngày mai sẽ có hỉ sự linh đình . Đương nhiên hôn sự của Cung Chủ Cung Ngọc Thềm không thể nhỏ được .

- Hồng Miêu ca ca ! Huynh thổi sáo hay quá !

Tiếng của một cô bé đã làm y choàng tỉnh trong suy nghĩ đấy . Y quay lại nhìn cô bé mái tóc ngang vai đang tung bay trong gió mỉm cười nhìn y .

- Tiểu Kính Tử ! Là ta làm muội tỉnh sao ? Xin lỗi làm mất giấc ngủ của muội rồi .

Nhị Lang vì có việc cần làm , ông không yên tâm khi để Tiểu Kính Tử ở một mình . Nên gửi gắm cho Hồng Miêu trông nôm .

- Không phải do ở Trương Gia Giới lạ quá không giống ở Thiên Lang Môn nên muội không thể chợp mắt . Mà khúc nhạc khi nãy huynh thổi là huynh tự làm sao ?

Nghe câu hỏi của Tiểu Kính Tử mà tim của thiếu niên bạch y lại thêm nhói . Y cười nhưng nụ cười mang nét buồn khó tả

- Là Lam Thố làm tặng ta ! Ống sáo này cũng chính muội ấy tặng ta .

Tiểu Kính Tử không ngạc nhiên lắm với câu trả lời của Hồng Miêu . Hai người cảm tình ra sao người ngoài nhìn cũng rõ . Nhớ khi xưa Thiên Lang Môn và Thất Hiệp hiểu lầm , chỉ vì mọi người tưởng cha y chết mà tế Lam Thố , vì tên Tam Lang ấy lỡ cắt dây làm Lam Thố rơi xuống vực mà Hồng Miêu vì Lam Thố không tiếc dùng Thiên Địa Đồng Thọ để trả thù cho người thương . Tình cảm của họ không ai mà hiểu thấu được .

- Ra là huynh nhìn vật nhớ người ! Tại sao khi xưa lúc thất hiệp còn bôn ba khắp nơi huynh lại không bày tỏ với Lam Thố tỷ tỷ ? Bây giờ tỷ ấy sắp thành thân với Hàn Thiên sư huynh rồi ? Liệu còn kịp chăng ?

Đến nổi một đứa trẻ như Tiểu Kính Tử cũng nhìn ra . Có phải là y quá ngốc hay không ? Nếu khi xưa y bày tỏ lòng mình với người thương giờ có lẽ sẽ không đau lòng , buồn bã như thế này . Nhớ lúc khi nhận tin , đầu óc y như quay cuồng , mọi thứ trước mắt như không tồn tại . Lúc ấy con tim y như bị nắm chặt mà đau đớn .

Tình là gì ? Mà lại khiến chốn nhân gian này đau khổ đến thế . Yêu là gì ? Mà lại làm con người ta si mê không lối thoát .

- Có lẽ đã quá trễ rồi !

Y ánh mắt mang ý cười nhưng chan chứa bao sự thống khổ đau thương mà y phải chịu . Cầm ống sáo trong tay mà nắm chặt , hình ảnh người thương cứ ùa về trong tâm trí

- Ngày mai huynh có tới dự lễ không ?

Tiểu Kính Tử bản thân cũng hiểu rõ câu trả lời nhưng lại muốn xác thực lại .

- Có lẽ ta không nên đến ! Chỉ làm hại đến không khí của hôn lễ . Nếu đó là quyết định của muội ấy ta nên tôn trọng .

Tình cảm bao năm nay coi như là y tự mình đa tình . Tự mình đơn phương . Nếu đã không nói ra được thì nên chôn sâu nó ở trong lòng . Nếu không bỏ được vậy cứ âm thầm mà theo dõi người , sẽ bên cạnh lúc người thương cần . Coi y ngu ngốc cũng được . Nhưng đó là y tình nguyện , là y si tình đến ngốc .

Nhìn chàng thiếu niên bạch y suy tư trả lời , Tiểu Kính Tử phì cười thành tiếng . Thật ra câu trả lời Tiểu Kính Tử cũng rõ rồi

Hồng Miêu ca ca thật ngốc !

- Quyết định tỷ ấy ? Sao huynh lại nghĩ đó là quyết định của tỷ ấy ? Huynh vẫn còn cơ hội nhưng chỉ tới ngày mai thôi . Nắm bắt được hay không là ở huynh .

Nói khắc , Tiểu Kính Tử đi vào phòng bỏ chàng thiếu hiệp đang ngơ ngác với những lời nói vừa rồi .

Liệu y còn cơ hội sao ?

- Lam Thố ! Huynh còn cơ hội sao ? Sao có thể chứ ? Quá trễ rồi .

Quá trễ để ta nói cho muội biết tâm tình của mình

Lam Thố ! Huynh yêu muội

Chẳng còn gì nữa rồi ? Hối tiếc ! Là do ta bỏ lỡ người !

Tại Ngọc Thềm Cung , ánh đèn đỏ rực của lồng đèn như thắp sắng cả nơi đây . Lại thêm những dây đỏ và những chử hỉ được treo trên tường càng làm thêm nơi đây đỏ rực . Tuy cả khắp nơi là màu đỏ hỉ sự nhưng không khí lại âm trầm đến khó tả . Ngoài Ngọc Thềm Cung , nữ tử lam y tuyệt sắc giai nhân đang đưa mình hòa vào với gió .

Những con gió làm tóc và bộ lam tung trong gió càng làm tăng vẻ đẹp của nữ y , nhan sắc vạn người mê

Không hổ danh là đệ nhất mỹ nhân !

Ngày mai là hỉ sự của y nhưng lại không vui . Sao y có thể vui được khi phu quân lại không phải người thương chứ ?

Cầm trên tay Băng Pháp Kiếm , hình ảnh thiếu niên bạch y và nữ tữ lam y cùng nhau luyện kiếm vui vẻ , thời khắc ấy thật sự hạnh phúc biết bao . Nhưng giờ đây liệu sẽ còn được như xưa ?

- Ngày mai huynh sẽ tới chúc phúc cho muội chứ ? Hồng Miêu

- Cung chủ ! Giờ đã đêm canh ba người mau về nghĩ đi ạ . Nếu không sẽ bị phong hàn . Ngày mai lại có hôn sự , người không thể để bản thân có mệnh hệ gì .

Giọng nói của Tử Thố làm nữ y trở về hiện tại , khuôn mặt không biến sắc , nghiêm nghị nói

- Em lui đi ! Ta tự khắc biến chăm sóc bản thân

Lời nói y quyền không khác mệnh lệnh là bao . Tử Thố không thể không nghe nhưng cô nàng lại sợ chủ tử có mệnh hệ gì . Chỉ biết cắn nhẹ môi rồi lui xuống

- Có phải muội đang buồn vì cưới ta có đúng không ?

Một giọng nói trầm vang ra , một thiếu niên chững chạc đi ra với khuôn mặt lo lắng xen lẫn tức giận

Y vốn biết tình cảm của mình là hư vô . Dù có cưới nàng chăng nữa nhưng trái tim nàng vốn đã thuộc về vị thũ lĩnh thất hiệp kia . Nhưng đời này được ở bên nàng là đủ mãn nguyện rồi . Y cũng không cầu gì thêm !

- Ta không trách huynh . Là do ta quyết định .Ta nợ huynh ân tình lớn rồi Hàn Thiên !

Nhiều lần tìm cánh để muốn nói với Hồng Miêu về tình cảm của mình nhưng nhiều lần để hụt . Có lẽ đối với huynh ấy ta chỉ là huynh muội tốt trong Thất Hiệp . Khi nhìn thấy Hồng Miêu vui vẻ cười đùa với Đinh Đương ta cảm giác nụ cười ôn nhu đấy huynh chưa một lần cho ta .

- Nếu đã còn yêu Hồng Miêu như thế ? Hà cớ chi muội lại làm đau bản thân

Là y cam tâm tình nguyện cho người thương hạnh phúc . Nếu giúp cho Hồng Miêu thì y
nữ tử có ra sao cũng chẳng hề gì .

Trên bầu trời màn đêm bao la rộng lớn ấy có hàng ngàn vì sao lấp lánh , cớ sao ta lại hoài đuổi theo một ngôi sao vụt tắt .

Nhưng có ai biết những ngôi sao vụt sáng kia chỉ là hư vô hảo huyền . Nhưng ngôi sao vụt tắt kia mới là chân ái của cuộc đời .

Một giọt hoa ngọc rơi lệ trên khuôn mặt của mỹ nhân . Trong nó thật sáng chói như viên ngọc được thắp sáng

Nữ tử thanh y ngước nhìn trên bầu trời xa xăm đó mà nhớ lại hình ảnh khi xưa . Có lẽ đây là lần cuối mà nữ y có thể làm rồi .

- Muội hẹn huynh kiếp sau sẽ thành đôi . Kiếp này coi như muội đơn phương si tình ! Chúc huynh một đời an yên hạnh phúc .

Đời này chỉ muốn nói với người một câu

Hồng Miêu ! Ta yêu huynh

Kẻ vô tình đâu hiểu nỗi khổ của người đa tình

Một tấc tương tư cũng biến thành ngàn vạn sợi sầu khổ.

Chân trời góc bể cũng có nơi cùng tận,

Chỉ có lòng tương tư là không có kết thúc











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #tkah