Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42: KẾT



-Ôi thôi nào, đng khóc na. Em làm áo ca San ướt hết c ri này. Thy không? Hạnh San giả vờ trêu ghẹo cái con người đang khóc sướt mướt trong lòng mình.

-Hic hic, đáng ghét. Thiên Di nói đoạn nàng liền dùng tay vỗ một cái rõ kêu lên ngực Hạnh San.

-Ouch. Đau lm đy!!Hạnh San giả vờ đau đớn ngầm trêu chọc nàng. Và, cô nàng ngốc ấy đương nhiên là cuống quýt hết cả lên.

-i em không c ý. San có làm sao không?! Có b đau lm không?! Em xin li!!. Thiên Di vừa nói vừa dùng tay xoa xoa lên chỗ nàng vừa đánh Hạnh San lúc nãy trong lòng nàng tràn ngập hối lỗi.

Hạnh San nhìn vẻ mặt cuống quýt vì lo lắng của Thiên Di mà lòng không tự chủ vẽ lên một nụ cười sáng lạn sau những ngày làm bạn với bóng tối, cô đưa tay mình bắt lấy đôi tay nhỏ nhắn đang sờ soạn khắp nơi trên lồng ngực mình lại, và khẽ khàng nói:

-Bo bi, tht vui khi li được nhìn thy em ln na. Thi gian qua đã đ em phi chu ut c ri. Đi đến khi San có th bước xung giường bnh này thì San nht đnh s bù đp li tt c nhng gì mà em đã phi chu đng. Cùng em tiếp tc thc hin nhng ước mơ còn đang dang d ca chúng ta. San yêu em rt nhiu. Hơn c nhng gì mà San nói.

Giờ phút này thì một vài giọt nước mắt đã lăn dài trên má của Thiên Di, đôi mắt nàng dần đỏ lên vì nước mắt cứ không ngừng tuôn ra, cái mũi nhỏ cũng chuyển sang màu đỏ nốt, nàng xúc động không nói thành lời liền sà vào lòng ôm chặt lấy Hạnh San. Nàng cứ khóc mãi như vậy, được một lúc nàng ngưng khóc, tựa đầu lên vai Hạnh San bá đạo cất giọng:

-C đi này em ch có mt mình Trương Hnh San thôi. Nên San liu mà chăm sóc em cho tht tt. Nếu không em nht đnh s biến San thành b dng rt khó coi.!!

-Ahaha, San c tưởng em s nói nhng câu kiu như là "Em cũng yêu San" hoc là "Em cũng nh San rt nhiu" ch!! Ai đi li đi đe do người mi thoát khi tình hung thp t nht sinh như em không?! Thiên Di à, xem ra thi gian không có San bên cnh thì đ bá đo ca em đã được nâng cao a~ Hạnh San nghe được lời nói vô cùng bá đạo thốt ra từ Thiên Di thì bị một phen chấn động không hề nhẹ, cô không tự chủ được liền buông lời trêu chọc nàng.

Thiên Di nghe được những lời châm chọc của Hạnh San dành cho mình liền thoát li ra khỏi vòng tay của cô, nàng khoanh tay trước ngực, khuôn mặt nửa vì thẹn nửa vì giận mà lần nữa đỏ hết cả lên. Nàng chu môi phồng má nói:

ương nhiên. Vì em là duy nht. Không đng hàng vi ai luôn nhé! San phi nên vui v và hnh phúc mi có mt người va hoàn ho va xinh đp gii giang như em bên cnh. Ch không phi ra sc mà trêu chc em. Hiu chưa?

Lại một câu nói bá đạo được thốt ra từ Thiên Di. Và lần này còn có chút tự luyến trong câu nói đó nữa. Làm cho Hạnh San thêm một phen chấn động tâm trí.

-Ui chao, hôm nay em li có thêm tính t luyến na à?! Rt thu hút đó cô bé à~

Nói đoạn Hạnh San đưa tay kéo cả người Thiên Di lại gần cô hơn, nhưng vì cô dùng lực hơi mạnh nên khuôn mặt của cả hai bây giờ đang thực sự rất gần nhau, thậm chí trong mắt của nhau còn phản chiếu cả khuôn mặt của đối phương.
Thiên Di vì rất lâu chưa có lại được cảm giác gần gũi với Hạnh San như thế liền đỏ mặt thẹn thùng, nàng nhận thấy khuôn mặt Hạnh San đang dần tiến lại gần và có ý định muốn hôn nàng thì liền nhanh chóng tránh đi, cả người lùi ra xa. Nàng lắp bắp nói:

-San còn chưa kho hn...Không...Không được làm by!!  Thiên Di dùng hai tay bắt thành chữ "X" trước ngực, khuôn mặt đỏ lên trông vừa buồn cười vừa đáng yêu.

-Hey, San có làm gì không đúng đn vi em đâu. San ch đnh hôn em thôi mà~ Nếu em không cho thì thôi vy~ Hazz, tôi bun đến chết mt thôi~ Hạnh San cố nén cười trước hành động của Thiên Di, cô giả vờ giận dỗi nằm xoay lưng lại với nàng để xem phản ứng của nàng như thế nào.

-Nè, em không có ý đó đâu mà. Em ch là...ch là. LÂU RI NGƯỜI TA KHÔNG ĐƯỢC GN GŨI VI SAN NÊN NGƯỜI TA MI PHN NG NHƯ VY THÔI MÀ!!! Ch người ta có mun vy đâu~ Thiên Di im lặng rồi một lúc rồi tuôn một tràn ra. Nàng nói nhanh đến nỗi Hạnh San nghe còn không kịp.

-A, thì ra là vì ngi à?! Nhưng mà em cũng không cn phi hét lên như thế ch, điếc hết c tai San ri đây này! Hạnh San lắng nghe câu trả lời của Thiên Di xong không thể không ngạc nhiên lẫn buồn cười hơn, nhưng cô vẫn giả vờ trêu chọc nàng.

-Không nói chuyn vi San na. Em đi đây. Thiên Di từ nãy đến giờ bị Hạnh San liên tục buông lời trêu chọc liền thẹn quá hoá giận đùng đùng bỏ đi.
Nhưng chưa đi được bao nhiêu thì cánh tay rồi cả thân người của nàng đều bị người ngồi trên giường kéo ngược trở lại. Kết quả là nàng ngồi lọt thỏm trong lòng Hạnh San.

Thiên Di lần thứ n đỏ mặt trong ngày, nàng dùng tay đẩy đẩy người Hạnh San ra nhưng không thành. Xì, mới tỉnh lại sao mà khoẻ thế không biết.

-Đnh đi đâu đó cô bé. San vn chưa nói chuyn vi em xong cơ mà. Hạnh San tiến mặt lại gần với khuôn mặt của Thiên Di hơn, giọng nói trầm ấm phát ra đều đều.

-Em...em mun...em mun v...đ căn dn người...người làm nu chút gì đó...cho San.  Không...không cn phi áp sát vào mt em...như vy đâu.

Thiên Di đối với ánh nhìn nồng ấm và tông giọng quyến rũ đó của Hạnh San thì trong người không hiểu sao lại dâng lên một cảm giác rạo rực đến khó chịu.

Không được, nàng phải thoát ra tình huống vô cùng ám muội này ngay lập tức.

-Em không cn phi bi ri đến ni ăn nói không lưu loát khi bên San đâu. Thoi mái đi nào. Hạnh San nói rồi dùng đôi mắt màu nâu đen sâu thẳm của mình xoáy sâu vào đôi mắt đen tròn tuyệt đẹp của Thiên Di. Cô đưa tay nâng nhẹ cằm của nàng lên, buộc nàng phải nhìn vào mắt mình, tông giọng trầm thấp vang lên:

-Em nghĩ thế nào nếu bây gi San nói San mun hôn em?!

Thiên Di chính thức lạc vào đôi mắt sâu thăm thẳm của Hạnh San. Nàng không gật đầu cũng không nói gì chỉ từ từ chủ động tiến lại gần với Hạnh San hơn đặt nhẹ lên môi Hạnh San một nụ hôn ngọt ngào.

Khỏi phải nói trong lòng Hạnh San vui sướng đến mức nào. Cô cảm thấy có hàng ngàn con bướm đang bay lượn trong lòng. Cô nhìn dung nhan vạn phần xin đẹp trước mặt mình liền không kiềm lòng được kéo Thiên Di vào một nụ hôn khác nóng bỏng hơn.

Hai người môi lưỡi cùng nhau triền miên không dứt. Không để ý rằng bên ngoài có một người quan sát hai người thật lâu. Trên mặt thoáng vẻ buồn phiền khôn tả.

Lâm Tĩnh định vào nói với Thiên Di rằng Hạnh San sẽ được xuất viện sau khi tập xong bài tập trị liệu. Nhưng có lẽ cậu sẽ nói việc đó vào ngày mai vậy.
Cậu đang định cất bước rời đi thì bỗng Bích Trâm và Thy Ngọc cũng cùng lúc bước đến.

-Hai em đến thăm Hnh San à?  Lâm Tĩnh dừng bước chân của mình lại để trò chuyện cùng Bích Trâm và Thy Ngọc.

-Ti em đang có chuyến du lch riêng vi nhau nhưng khi nghe tin Hnh San b như vy thì ti em lp tc đt vé máy bay v nước ngay luôn . Bích Trâm nói.

-Anh đnh v sao ? Sao anh không trong đó vi cu y thêm mt chút? Thy Ngọc tiếp lời.

-Oh, Thiên Di đang trong đó cùng vi cu y. Nếu anh vào thì e là s làm cho hai người h mt t nhiên. V li anh cũng còn có công vic đ đi, không th lơ là Hc Long Hi được. Lâm Tĩnh dừng một chút rồi mỉm cười nói tiếp. Hai em cũng nhanh chóng vào thăm cu y đi. Nhưng nh phi gõ ca trước khi vào đy nhé. Không thì ti em s được thy nhng cnh đ mt tím tai đó. Haha. Thôi anh đi trước nhé! Tm bit hai em.

Lâm Tĩnh dùng tay vỗ vỗ lên vai Bích Trâm và Thy Ngọc rồi tiêu soái rời đi.

-Cnh đ mt tím tai?! Hai cu y dám làm chuyn xng by trong bnh vin cơ à?! Bích Trâm sau một hồi đứng ngơ người ra thì bộ não thông minh của cô cũng load được vấn đề mà Lâm Tĩnh đề cập đến. Đi, chúng ta mau vào đó đ ngăn tên đi sc lang va tnh dy đã gi trò đi bi vi tiu cô nương kia. Nói rồi Bích Trâm nắm lấy tay Thy Ngọc kéo vào trong phòng mà không màng gõ cửa.

-YAH, HAI NGƯỜI MAU DNG CÁI TRÒ ĐÓ LI MAU......

Bỏ qua lời nhắc nhở của Lâm Tĩnh. Bích Trâm hùng hổ vặn nắm cửa bước vào phòng mà không cần gõ cửa xin phép người ở bên trong. Và cái cảnh "đỏ mắt tím tai" gì gì đó mà Lâm Tĩnh nói thì không thấy đâu. Chỉ thấy có một người tay chân băng bó ngồi trên giường vẻ mặt hưởng thụ ăn những miếng táo được người con gái còn lại đút cho ăn.

Và sự xuất hiện đột ngột không kém phần vô duyên của Bích Trâm đã làm mọi hoạt động của hai người Hạnh San và Thiên Di dừng lại.

-Này, cu làm cái gì mà hét to thế? Mun do chết t à?! Hạnh San vừa tỉnh dậy liền giở giọng đanh đá với cô bạn thân của mình.

-T...t...Ngc ah, giúp Trâm vi.! Bị Hạnh San đáp trả một câu không thể thốt nên lời nên Bích Trâm đành quay sang giương đôi mắt rưng rưng cầu cứu người yêu của mình.

-Ah, Trâm ch mun chào hi mt cách "n tượng" vi hai cu thôi. Thy Ngọc cố ý nhấn mạnh hai từ "ấn tượng" và đưa đôi mắt sắc bén nhìn con người mới nãy còn xông vào hùng hổ mà bây giờ thì lại như cún con cụp hai tai xuống.

-Màn chào hi khá là n tượng đy bn hin. Hạnh San vẫn không ngừng châm chọc Bích Trâm.

-Được ri được ri. San cũng không cn phi đanh đá như vy đâu. Nào, hai cu đến đây và ngi xung đi. Thiên Di sau khi hoàn hồn sau tiếng hét của Bích Trâm thì nở nụ cười thiên thần. Nàng đứng lên lấy hai cái ghế gần đó cho Bích Trâm và Thy Ngọc ngồi.

-Cu còn cm thy đau ch nào không? Thy Ngọc sau khi ngồi xuống liền hỏi thăm tình trạng sức khoẻ của Hạnh San.

-T không sao. Ch là đôi chân ca t e là không đi li được. Nếu mun đi li bình thường thì phi tri qua mt bài tp tr liu khá là dài đy.

-Mà cu vn còn giu bn mình mt chuyn rt là kinh thiên đó nha. Bích Trâm ngẩng đầu lên hí hỏm nói.

-T?! Giu chuyn gì?! Hạnh San nghiêng đầu thắc mắc.

-Hm, tên lùn nhà cu c thích gi v đúng không Ch tch Trương and Trương t đng đu Hc Long Hi! Bích Trâm nói bằng giọng nói châm biếm.

Cha chả, thân thế quyền lực như vậy mà giấu bạn giấu bè.

-À haha, đó là mt câu chuyn dài. Tóm li là s t rt may mn. Khi nào có thi gian t s nói cho cu nghe.

-Hm, nh đy. À mà, hai bác biết chuyn cu nhp vin không?

-T đã căn dn Lâm Tĩnh rng chuyn t nhp vin tuyt đi không được đ cho ba m t biết. H cũng ln tui ri nên t không mun h phi b sc và lao tâm vì t đâu. Khi t xut vin thì t s đưa Thiên Di v ra mt hai người h luôn mt th. Nói đến đây trong mắt Hạnh San liền lấp lánh những tia hạnh phúc. Khuôn mặt sáng ngời, cô nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang đặt trên đùi mình và siết chặt.

Thiên Di nghe đến việc ra mắt gia đình Hạnh San thì có chút bất ngờ, vui mừng lẫn hồi hộp, lo sợ. Vì nàng không biết ba mẹ Hạnh San có cấm đoán chuyện của cô và nàng không. Nàng thực sự rất lo lắng.
Nhưng khi bàn tay nàng được bàn tay ấm áp của Hạnh San nắm chặt lấy thì mọi lo lắng trong lòng cũng vơi bớt một phần.

Nàng chỉ biết mỉm cười e thẹn.

-Vy thì tt quá. Còn t thì không biết khi nào mi được ai kia dt v ra mt ba m người ta na cơ. Thy Ngọc đưa đôi mắt "trìu mến" nhìn Bích Trâm.

-Ahaha, Trâm s sp xếp...s sp xếp mà. Em đng có nhìn Trâm đáng s như vy a~

Đối với ánh mắt "vạn tiễn xuyên tim" của Thy Ngọc thì Bích Trâm không thể nào không lo sợ nha~ Hmm, nó rất đáng sợ.

Hạnh San và Thiên Di liền phá lên cười.



~Năm năm sau~
~Bit th Wings~

-San à, có nghe con khóc không h?! Mau d con đi. Em đang bn nu thc ăn ri.

-San nghe ri!!! Đi lin đây!!!

Khung cảnh buổi sáng náo nhiệt tại căn biệt thự trước đó vô cùng yên tĩnh nhưng kể từ khi trong ngôi biệt thự đó có thêm một thành viên nữa thì ngày nào căn biệt thự sang trọng ấy cũng có tiếng khóc của trẻ con, tiếng hét của hai phụ huynh đáng kính nhưng đa số đều nghe tiếng hét của Hạnh San thôi.

-AAAA, S TUI THT KH MÀ.

-TRƯƠNG HNH SAN. MAU GIÚP EM THAY TÃ CHO CON. EM BN TÚI BI MÀ SAN CÒN ĐNG ĐÓ LA HÉT CÁI GÌ!!!!!!

-D. ĐI LIN HUHU.



~Lúc này mt căn bit th khác cũng xy ra hoàn cnh tương t~

-LÂM BÍCH TRÂM!!!! EM MUN ĂN XOÀI CHUAAAAA

-BÀ XÃ AH!!! ĐI TRÂM CHÚT TRÂM ĐANG CHO CON UNG SA!!!

-NHANH CÁI TAY LÊNNNNNNNNN!!!!

-D BIT RI. AAAA, ĐÚNG LÀ KIP THÊ NÔ MÀ~~~

-CÒN KHÔNG MAU NHANH TAY LÊN MÀ ĐNG ĐÓ LA HÉT CÁI GÌ?!

-KHÔNG CÓ. TRÂM NÓI TRÂM THƯƠNG EM. Huhu




Tình yêu của họ là thế. Còn tình yêu của các bạn thì thế nào?




The End.



Hẹn gặp lại mọi người vào tác phẩm "Cảm Nắng" nhé~👀💞🦄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com