Chapter 8
Kể từ lúc nghe Mew nói rằng Cheer yêu mình, Ann bắt đầu giữ khoảng cách hơn với Cheer. Hai người không còn thường xuyên đi ăn, không còn thường xuyên tâm sự, không còn thường xuyên có cử chỉ thân mật với nhau như trước nữa. Ann làm vậy không phải vì cô kỳ thị tình cảm đồng giới mà vì cô không biết nên đối mặt với Cheer ra sao. Nếu quả thực Cheer có tình cảm đó với cô thì cô nên đáp trả thế nào? Cô không thể chấp nhận đến với Cheer vì lúc này cô cũng chưa biết tình cảm của mình dành cho Cheer là gì nhưng cũng chẳng thể cự tuyệt Cheer quá phũ phàng vì sợ Cheer tổn thương. Quá nhiều chuyện phải suy nghĩ khiến Ann trở nên mệt mỏi và ủ rũ hơn, kể cả lúc tan làm cũng ít khi thấy cô nở nụ cười.
Cheer rất nhanh đã phát hiện ra sự khác lạ ở Ann. Đột nhiên bị Ann đối xử như một người xa lạ khiến Cheer vừa đau lòng, vừa hụt hẫng. Cô luôn tự dằn vặt mình xem rốt cuộc bản thân đã làm sai điều gì, đã làm gì khiến Ann giận để Ann lại lạnh nhạt với mình như thế. Cheer đã cố gắng hỏi Ann nhiều lần nhưng mỗi lần định mở lời thì lại bị Ann lái qua chủ đề khác. Lâu dần, mối quan hệ của hai người càng lúc càng trở nên xa cách.
Vì Ann luôn tránh tiếp xúc với Cheer nên gần đây Cheer không còn đi qua phòng làm việc của Ann để tới phòng làm việc của mình nữa. Cheer ngồi xuống trước bàn làm việc của mình, lấy tài liệu ra đọc nhưng căn bản là không thể tập trung được. Trong đầu cô chỉ xuất hiện hình bóng của Ann thôi. Cheer nhớ Ann quá rồi. Cô khao khát được trở lại như trước kia, mặc dù không phải là gì của Ann nhưng ít ra cũng thường xuyên được ở bên cô, được cùng cô làm rất nhiều việc. Nhiêu đó cũng đủ khiến Cheer thoả mãn rồi.
Không cầm lòng được, Cheer đi đến bên cửa kính thông sang phòng Ann, vén nhẹ tấm rèm cửa đang buông xuống để nhìn sang phía bên kia. Ann vẫn đang điềm tĩnh làm việc như không có chuyện gì xảy ra. Cheer bỗng thấy hơi nhói đau ở tim. Không lẽ Ann chưa bao giờ xem trọng tình cảm của hai người sao, có thể dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra như vậy? Lần đầu tiên nếm trải cảm giác thất bại trong chuyện tình cảm, Cheer cảm thấy tủi thân vô cùng, hốc mắt bắt đầu ươn ướt từ lúc nào cũng không hay.
Ở phía bên kia cửa kính, Ann đang làm việc cũng có thể cảm nhận được có ánh mắt đang dõi theo mình. Cô buông xuống chiếc bút đang cầm trên tay, tâm trạng trùng hẳn xuống, mệt mỏi xoa thái dương. Làm sao Ann không nhìn thấy sự hụt hẫng nơi Cheer chứ. Nhưng cô càng không biết phải làm sao mới phải. Cô không muốn Cheer tổn thương như vậy, Cheer như vậy cô cũng chẳng dễ chịu gì. Bản thân cô cũng lưu luyến những khoảnh khắc vui vẻ bên cạnh Cheer, muốn lại được cùng Cheer ăn uống, nói chuyện,... Nhưng cô không dám làm vậy chỉ vì cô không biết cô đối với Cheer chỉ đơn thuần là sự yêu mến của một người chị với em gái hay còn tồn tại một thứ tình cảm nào khác nữa. Ann không muốn tạo hy vọng cho Cheer để rồi làm Cheer phải thất vọng.
Vốn dĩ là một cô gái mạnh mẽ, Cheer đâu dễ dàng chịu thua như vậy. Nếu Ann không chịu nói chuyện với Cheer vậy thì để Cheer chủ động nói chuyện với Ann vậy. Bằng mọi cách Cheer phải làm cho ra lẽ vấn đề này.
Cầm theo một sấp hồ sơ, Cheer tự tin đi tới bàn làm việc của Ann.
"P'Ann, tài liệu này cần chị ký tên." Cheer đặt sấp tài liệu kia xuống trước mặt Ann.
Ann mở tài liệu ra đọc một lượt, ký tên rồi đưa lại cho Cheer mà không nói thêm một lời nào. Cheer bị hành động của Ann làm cho tổn thương một lần nữa nhưng cô vẫn tỏ ra mạnh mẽ.
"P'Ann em có chuyện muốn nói với chị."
"Có phải chuyện liên quan đến công việc không?" Ann không ngẩng đầu lên nhìn Cheer dù một lần.
"Không phải, là chuyện riêng." Cheer thẳng thắn đáp.
"Vậy thì chị không rảnh để nói chuyện." Bình thường Ann vẫn hay dùng ngữ khí này để nói chuyện với cấp dưới nhưng riêng đối với Cheer, lời này nói xong lại khiến cô cảm thấy có chút áy náy.
"Nếu bây giờ chị đang bận thì để tan làm chúng ta nói. Tối nay chúng ta đi ăn tối rồi nói chuyện được không?" Cheer nhất quyết không để Ann lái câu chuyện đi hướng khác một lần nữa, trực tiếp đưa ra yêu cầu.
"Tối nay chị bận rồi." Nhắc đến tối nay lại khiến Ann thêm đau đầu. Quả thực tối nay cô có chuyện quan trọng cần làm. Không những vậy, chuyện này còn có liên quan mật thiết đến Cheer nhưng Ann không muốn Cheer thêm đau lòng nên muốn tự mình ra mặt giải quyết trước, không để Cheer và Nok biết thì càng tốt.
Trong mắt Cheer, Ann là một "trạch nữ" điển hình, thường thì chỉ có đi làm sau đó về nhà lanh quanh một mình, rất ít khi ra ngoài. Ann nói bận là đang cố tình nói dối hay thực sự cô có một mối quan hệ khác còn quan trọng hơn, có thể được ưu tiên hơn cả Cheer? Bất kể là lý do nào thì cũng đều khiến Cheer buồn lòng.
"Hôm nay chị không rảnh thì thôi vậy. Nhưng chuyện này em vẫn muốn nói rõ ràng với chị nên lúc nào chị rảnh thì bảo em, chúng ta cùng nhau ngồi xuống nói chuyện với nhau."
Cheer nói xong liền cầm tài liệu quay trở về phòng làm việc của mình, trong lòng vốn đã không vui nay lại càng thêm nặng nề. Nhìn bóng lưng của Cheer mà lòng Ann cũng khẽ nhói một cái. Một người phụ nữ mạnh mẽ, trước nay chưa từng sợ bất cứ điều gì như Ann nay lại vì chuyện này mà cảm thấy đau đầu mệt mỏi, không thể nào suy nghĩ thông suốt được.
-----------
Buổi tối không có việc gì làm, tâm trạng lại không tốt nên Cheer quyết định tới quán bar để uống vài ly. Trước đây chính Ann đã dẫn Cheer đến quán bar này, hai người cũng không ít lần cùng nhau tới đây uống. Mặc dù đến những nơi như vậy sẽ khiến Cheer nhớ đến Ann nhưng rốt cuộc cô không biết phải đi đâu nên vẫn tới đây uống rượu giải sầu.
"Cho tôi một ly Tequilla nguyên chất." Cheer ngồi xuống trước quầy bar, nói với anh chàng bartender.
Anh chàng bartender nhanh chóng rót cho Cheer một ly rượu như cô yêu cầu. Cheer nhìn ly rượu trước mặt, trong lòng nặng trĩu suy tư, một hơi đem chất lỏng màu hổ phách kia uống hết. Dòng chất lỏng vừa đắng vừa nóng từ khoang miệng chảy xuống cổ họng để lại dư cảm như thiêu đốt khiến Cheer không khỏi nhăn mày một cái. Cheer ra hiệu cho bartender rót cho mình thêm một ly nữa.
"Rượu này phải nhâm nhi mới ngon. Cô uống như vậy sẽ say đó." Anh chàng bartender vừa rót rượu cho Cheer vừa nói.
"Thật vậy sao? May quá tôi đang muốn say đây." Cheer cầm lên ly rượu, nhếch mép cười một cái, lại uống cạn sạch, rồi lại ra hiệu cho anh chàng bartender rót cho cô ly thứ ba.
Anh chàng bartender đã chẳng còn lạ gì với những hình ảnh này, chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình, rót rượu cho Cheer. Cheer vừa cầm ly rượu thứ ba lên, đang định uống thì một gã trai vẻ ngoài bảnh bao, trên người mặc một bộ âu phục chỉn chu, lịch thiệp, trên tay cầm một ly rượu vang đỏ ngồi xuống bên cạnh Cheer.
"Chào em! Anh là Mark. Anh đã để ý em từ lúc em bước vào đây rồi. Anh có thể mời em một ly rượu chứ?" Chàng trai nọ nhìn Cheer bằng ánh mắt thâm tình, nở một nụ cười quyến rũ.
Quả thực chàng trai này có vẻ ngoài rất cuốn hút. Nếu Cheer không phải là les thì có lẽ cô đã bị chàng trai này hấp dẫn mất rồi. Nhưng thật đáng buồn, Cheer không những là les mà cô còn có người trong mộng rồi. Hơn nữa Cheer đối với "người trong mộng" này của mình vô cùng nặng tình, có lẽ cả đời này không thể yêu ai khác ngoài Ann.
"Anh chàng đẹp trai, rất tiếc, tôi không phải đối tượng thích hợp với anh đâu." Mới uống có hai ly rượu nhưng Cheer đã bắt đầu choáng váng, nói chuyện với anh chàng Mark kia mà hai mắt cứ lim dim.
"Em không cho anh một cơ hội thì làm sao biết được em không phải đối tượng thích hợp với anh chứ?" Anh chàng Mark bị cự tuyệt nhưng vẫn không bỏ cuộc.
"Anh nghĩ một nàng les thích hợp làm đối tượng của anh sao?" Cheer cười phá lên mặc dù câu chuyện này không tức cười đến thế.
Anh chàng Mark không ngờ lại đụng phải một nàng les là Cheer, quê độ lẩn đi mất hút lúc nào không hay. Cheer nhìn theo bóng anh chàng mà không nhịn được cười phá lên thích thú, uống cạn ly rượu thứ ba trên tay mình. Uống hết ly này nữa là Cheer đã đạt đến giới hạn, đầu óc bắt đầu quay mòng mòng. Nhiêu đó là đủ rồi, Cheer sợ uống thêm ly nữa cô sẽ say bất tỉnh nhân sự ra đây mất. Cô nhanh chóng trả tiền rượu rồi loạng choạng ra về.
Xuống tới đại sảnh, Cheer đang cố gắng xác định phương hướng để đi ra khỏi đây thì cô vô tình bắt gặp một thân ảnh quen thuộc. Cheer sợ mình quá chén nên nhìn nhầm, cố tình dụi mắt 2 lần để nhìn lại xem đó có đúng là người mà cô đang nghĩ đến hay không. Không sai. Rõ ràng chính là người đó.
Quán bar này nằm trên tầng cao nhất của một khách sạn lớn nên đến đây có thể gặp được đủ loại người, doanh nhân cũng có, khách làng chơi cũng có... Nhưng điều Cheer không thể ngờ đến nhất chính là cô lại gặp Chat ở đây. Chat đi một mình, không phải tới quán bar mà tới quầy lễ tân lấy chìa khoá phòng.
Cheer bắt đầu có chút bất an. Tới đây thuê phòng nếu không phải ngoại tình vậy là gì? Nhưng Chat ngoại tình ư? Đó là điều mà có đánh chết cô cũng không bao giờ tin. Ba mẹ cô xưa nay vẫn luôn yêu thương nhau thắm thiết mà. Hơn 30 năm làm vợ chồng, hai người gần như chưa to tiếng với nhau lần nào, chưa bao giờ ngần ngại thể hiện tình cảm với đối phương. Ấy thế mà Chat lại có thể có người tình ở bên ngoài sao?
Cheer bám theo sau Chat, theo anh vào thang máy. May mà thang máy có đông người, Cheer trốn trong một góc nên không bị Chat phát hiện ra. Thang máy dừng ở tầng 18. Chat bước ra ngoài. Cheer cũng vội vàng chen lấn qua đám người đông đúc trong thang máy để theo sau. Chat mở cửa một căn phòng rồi tiến vào trong. Cheer đứng ở góc hành lang, loay hoay không biết nên làm gì. Trước đó tâm trạng của cô đã không tốt, nay gặp tình cảnh này lại càng thêm não nề. Cheer giận Chat vì đã phản bội Nok, giận Chat vì đã phản bội gia đình này. Cheer tự hỏi không biết mình có nên tới căn phòng đó gõ cửa rồi làm cho ra lẽ mọi chuyện hay không. Trong đầu cô lúc này là một mớ bòng bong rối như tơ vò.
Đang lúc Cheer còn đang bần thần không biết phải làm gì thì một người nữa xuất hiện trước cửa căn phòng kia. Sự xuất hiện của người này giống như một đòn chí mạng giáng xuống người Cheer vậy. Là Ann. Không sai, chính là Ann. Mặc dù Cheer đã bị rượu làm cho hơi mơ hồ nhưng bất luận là say hay tỉnh cô vẫn có thể nhận ra Ann. Không lẽ Ann và Chat đang ngoại tình với nhau sao? Không lẽ những lời đồn đại mà cô đã từng được nghe trong công ty là thật sao? Cheer không muốn tin. Nhưng những gì đang bày ra trước mắt khiến cô không thể không tin.
Ann bước vào trong căn phòng đó cũng là lúc Cheer lẳng lặng rời đi. Nước mắt đã bắt đầu kéo về ướt đẫm trong hốc mắt cô từ lúc nào không hay. Trái tim cô như có hàng ngàn mũi kim đâm vào vậy. Hai người thân thiết nhất với Cheer - một người là ba, một người là người mà Cheer yêu thương, giờ lại cùng nhau phản bội cô. Cheer đau đến mức hít thở không thông. Bên ngoài trời đang đổ mưa. Cheer dầm mình trong cơn mưa, lững thững đi bộ trên đường, vừa đi vừa khóc, từng giọt nước mắt rơi xuống hoà lẫn với nước mưa. Trái tim cô lúc này còn lạnh hơi cả những giọt nước mưa kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com