Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝒞𝒽𝓊̛𝑜̛𝓃𝑔 86

~.⟦𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 86: 𝓝𝓱𝓪̀ 𝓱𝓸̣ 𝓣𝓱𝓲̣𝓷𝓱.~

Trương Phong Nhân Mã đẩy cửa đi vào.

Lương Huyền Xử Nữ thấy ngượng ngùng, vùi mặt vào trong lòng ngực Chung Nguyên Thiên Yết, lại lần nữa tự lừa dối mình.

Trương Phong Nhân Mã không để tâm đến cô, vừa tiến đến đã vội vàng nói: "Chung gia, vừa rồi Thịnh gia truyền đến tin tức, Thịnh phu nhân cùng tiểu thư tối hôm qua gần rạng sáng hôm nay bị hại, thi thể bị phá hoại nghiêm trọng, tiểu thư Thiên Bình phát hiện đầu tiên, hoảng sợ ngất tại chỗ."

Sắc mặt Chung Nguyên Thiên Yết ngưng chốc lát, ngón tay đặt bên hông Lương Huyền Xử Nữ không tự chủ được nắm chặt lại, trầm giọng hỏi: "Bình Bình thế nào?"

Trước giờ anh ít vì người khác căng thẳng như vậy, trong ấn tượng của Lương Huyền Xử Nữ, đại khái cũng chỉ có lần ông nội Chung bệnh tình nguy kịch, bằng không thì là chuyện của cô.

Mà trừ cô ra, Lương Huyền Xử Nữ cũng chưa từng nghe thấy Chung Nguyên Thiên Yết gọi tên người khác bằng từ láy...

Thịnh Nguyệt Thiên Bình này rốt cuộc là người phương nào? Lại có thể làm cho Chung Nguyên Thiên Yết để ý đến?

"Tiểu thư Thiên Bình đã tỉnh, bác sĩ cũng kiểm tra thân thể rồi, nói không có gì đáng ngại." Trương Phong Nhân Mã nói: "Thủ trưởng ở bên ngoài còn chưa biết chuyện này, phỏng chừng Bảo Bình thiếu gia cũng sẽ đến, Chung gia muốn đi hay không......"

"Thu dọn đồ đạc, đi ngay bây giờ." Chung Nguyên Thiên Yết ôm Lương Huyền Xử Nữ thả lên giường.

"Vâng." Trương Phong Nhân Mã đi xuống chuẩn bị xe.

Lương Huyền Xử Nữ nhớ những lời lúc trước của anh, liên hệ với kiếp trước, dần nhớ lại một vài chuyện.

Kiếp trước, thời gian này Chung Nguyên Thiên Yết xác thật có rời khỏi biệt thự một thời gian.

Bất quá khi đó cô vô cùng hận Chung Nguyên Thiên Yết, hơn nữa Chung Nguyên Thiên Yết ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc là có việc, cũng thường xuyên không ở nhà, cho nên cô không để trong lòng.

Chỉ nhớ rõ Chung Nguyên Thiên Yết rời đi lâu hơn những lần trước đó một chút, sau khi trở về, tâm tình cũng u ám một thời gian —— thông thường thời điểm tâm tình anh không tốt, cũng không ở trên giường lăn lộn với cô.

Nếu những chuyện này đều bởi vì người phụ nữ gọi là Thiên Bình kia...

Trong lòng Lương Huyền Xử Nữ có chút không thoải mái, hỏi: "Chú Chung, mới vừa nãy bác Trương nói anh trai cháu cũng sẽ đi? Anh trai của cháu cùng Thịnh gia có quan hệ rất tốt sao?"

"Bảo Bình cùng Thịnh gia từng có hôn ước." Chung Nguyên Thiên Yết đứng lên, cởi bỏ nút thắt áo ngủ.

Lương Huyền Xử Nữ cả kinh: "Người nào ở Thịnh gia có hôn ước với anh trai, làm sao cháu không biết?"

Cô phát hiện chuyện kiếp trước mình không biết thật đúng là rất nhiều.

Ban đầu là bởi vì trong nhà đều xem cô như đứa trẻ mà cưng chiều, không ai nói cho cô biết.

Sau là bởi vì bị Chung Nguyên Thiên Yết giam lỏng, không biết được tin tức gì.

"Khi đó em còn chưa sinh ra, nên đương nhiên là không biết." Chung Nguyên Thiên Yết xoay tay lại kéo cô từ trên giường đứng lên, lấy quần áo nhét vào tay cô: "Gọi là Thịnh Cát Bạch Ngân, là trưởng nữ của Thịnh gia, đi thay quần áo trước đi."

"......" Lương Huyền Xử Nữ.

Thì ra Thịnh Cát Bạch Ngân là người Thịnh gia?

Nháy mắt, trong đầu cô hiện lên sáu chữ oan có đầu nợ có chủ nói: "Chú Chung, cháu cũng muốn cùng chú đi Thịnh gia."

Vốn dĩ Chung Nguyên Thiên Yết cũng muốn mang theo cô cùng đi, nghiêng đầu hôn lên thái dương của cô, ôn nhu nói: "Đi thay quần áo."

"Được..." Lương Huyền Xử Nữ đáp lời, nghĩ, lần này cô muốn đi Thịnh gia, nhất định phải giải quyết Thịnh bạch liên hoa này, để kiếp sau cô ta cũng không có cơ hội tiếp cận anh trai cô.

———ʚɤɞ———

Biệt thự của Thịnh gia nằm ở ngoài hồ Hoàn Tâm, ngôi nhà hơn trăm tuổi.

Bốn tầng được xây dựng theo phong cách kiến trúc kiểu Trung Quốc, cổ kính, nhìn từ bên ngoài vào có một loại khí chất cao quý.

Điểm không hoàn mỹ duy hất là...... bị bao phủ một tầng khí đen.

Lương Huyền Xử Nữ cùng Chung Nguyên Thiên Yết xuống xe ở ngoài sân, liền nhận ra, sau khi vào biệt thự, luồng khí đen càng ngày càng đậm, áp bách đến không thể thở nổi.

Số lần cô gặp ma ngày càng nhiều, phận biệt âm dương cũng càng ngày càng linh nghiệm, trong nhà này, âm khí bao vây lấy oán khí, đã không thể so sánh với hai ma nữ trong phòng đàn.

Nếu có ma, lệ quỷ là đáng sợ nhất.

Cách hai lớp quần áo, rõ ràng Ninh Nghiên Song Ngư cũng cảm giác được, tay nhỏ làm bằng giấy đè trước ngực cô.

Có người khác ở bên cạnh, Lương Huyền Xử Nữ không thể cùng cô ấy nói chuyện, chỉ có thể dùng tay ấn ở trước ngực một chút, trấn an cô ấy không cần nóng vội, chút nữa lại nói.

"Lão gia có việc đi ra ngoài, lát nữa sẽ trở về, tiểu thư Thiên Bình vừa ngất vì hoảng sợ, giờ đang ở trong phòng nghỉ ngơi......" Quản gia ở Thịnh gia cung kính có lễ độ, dẫn Chung Nguyên Thiên Yết đi lên lầu.

Ở lầu hai, mắt thường cũng có thể thấy được âm khí càng nặng, Lương Huyền Xử Nữ bước chân lên lầu lại chần chờ một chút.

"Xử Xử?" Chung Nguyên Thiên Yết quay đầu nhìn cô.

"Không có việc gì." Lương Huyền Xử Nữ cười cười, chịu đựng sự bài xích theo bản năng của thân thể, cùng Chung Nguyên Thiên Yết đi lên.

~.~.~ 𝓗𝓮̂́𝓽 𝓬𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 86 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com