Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chạy Trốn (1) (H)

" Naii, em có ổn không? Có khỏe không? Mau trở về nhà đi mọi người đều rất mong em."

"Tiểu Cửu là một người rất chăm chỉ, rất đáng yêu và tốt bụng. Mặc dù đôi lúc sẽ tranh ăn với em nhưng anh ấy luôn là người quan tâm em nhất. Em rất nhớ anh ấy."

"Tiểu Cửu, em không cần anh mua quà cho em đâu. Chỉ cần anh bình an trở về là được."

"Nine rốt cuộc thì em ở đâu? Bọn anh đã tìm em rất lâu rồi vẫn không có tin tức. Khi xem được tin này thì em phải liên lạc lại cho anh đó."

"..."

"Cao Khanh Trần thành viên nhóm nhạc Into1 đã mất tích cách đây 1 tháng, hiện tại vẫn không có tung tích. Mặc dù đã sử dụng nhiều biện pháp tìm kiếm nhưng kết quả mang lại không quá khả quan. Thông tin chi tiết sẽ được chúng tôi cập nhật sau."

*

Tiếng nức nở vang lên trong căn phòng rộng lớn. CKT nhìn chằm chằm vào màn hình TV, hai mắt đã đẫm nhoè. Hôm nay là tròn một tháng kể từ kia cậu bị giam giữ tại nơi đây. Một tháng đau đớn và tủi nhục.

Y lảo đảo bước xuống giường, hai chân run rẩy, không một chút sức lực vì tối qua bị bọn chúng cường bạo. Trên cơ thể vẫn còn in rõ những vết hoan ái đậm màu. Thậm chí, vết dịch khô cứng vẫn còn bám trên ngực, bụng, bắp đùi và trong huyệt vẫn chưa được tẩy rửa. Ngoại trừ một vài lần đầu bọn chúng giúp y tẩy rửa thì những lần sau này đều là chơi no một trận liền xách quần rời khỏi. Mặc kệ y tự mình chịu đựng, tự mình tẩy rửa. CKT cũng đã sớm quen với điều này. Chỉ là cảm giác tủi nhục chưa bao giờ biến mất mà nó ngày càng dâng cao hơn.

Nhìn những gương mặt thân thuộc mà lúc trước ngày nào y cũng gặp giờ chỉ có thể nhìn ngắm qua màn hình vô tri này. Lòng không khỏi dâng lên sự đau buồn. Vừa đau xót vừa tiếc nuối nhưng cũng thật nực cười. Y biết người giam giữ mình là một trong số bọn họ; là người vẫn luôn bên cạnh y. Nhưng là ai? Y không biết. Nếu không phải trải qua những chuyện này y sẽ thật sự tin rằng tất cả bọn họ đều lo lắng cho y. Nhưng hiện tại, y không khỏi có chút sợ hãi trước lớp mặt nạ không khuyết điểm của kẻ kia.

Y vẫn nhớ rõ lúc bọn họ bên nhau cùng ăn uống trò chuyện vui như thế nào? Lúc bọn họ luyện tập vất vả như thế nào? Lúc bọn họ trình diễn trên sân khấu có bao nhiêu hạnh phúc? Lúc nhận được sự yêu thích từ fan ấm áp như thế nào? CKT đều nhớ rõ. Rất nhớ. Chỉ tiếc là bây giờ y không thể cảm nhận lại được nữa rồi. Lòng nghi ngờ, sự tuyệt vọng và khổ sở đang vây lấy y. Y không biết nên tin ai, nghe ai.

Suy nghĩ rối loạn, nội tâm dằn xé, trong vô thức, bàn tay nhỏ nhắn còn vươn vào vệt máu khô đưa tới muốn lau đi dòng nước mắt trên từng khuôn mặt kia. Đừng khóc. Mọi người đừng khóc. Y đau lắm. Lòng y như bị ai bóp chặt, nặng nề và mệt mỏi. Từng lời, từng lời bọn họ nói y đều thu vào tai. Mặc kệ là thật hay giả dối; mặc kệ là tình cảm hay cố tình bày ra bây giờ đều không quan trọng. Vốn dĩ trong lòng đã cam chịu và từ bỏ nhưng hiện tại lại như được thắp thêm ý chí. CKT nhất định phải trốn thoát.

Người ta sẽ yêu thích những chú mèo ngoan ngoãn nghe lời hơn là những con mèo hung hăng; vật nhỏ đáng yêu sẽ được thương nhiều hơn thứ chỉ biết chống đối. CKT phải lấy được lòng tin của chúng. Ngoan ngoãn, yêu kiều và nghe lời chẳng phải là những gì chúng muốn sao? Y sẽ làm. Bất quá một con mèo dũ không thể tự nhiên trở nên hiền dịu được. Bọn chúng không phải kẻ ngu chắc chắn sẽ nhận ra ý định của y. Chuyện này vẫn là cần thời gian. CKT nhịn. Y nhất định phải nhịn.

*

"Bảo bối, hôm nay sao lại chặt như vậy?"

Hắn liên tục đẩy hông thúc vật cứng rắn của mình vào lỗ nhỏ ướt át kia lại nhận ra rằng sao mỗi cú thúc vách thịt bên trong dường như thít chặt hơn. Cảm giác như lỗ nhỏ bên dưới níu kéo không muốn tách rời khiến hắn thích thú càng hăng hái đưa đẩy. Tiếng rên rỉ có mềm mại hơn thường ngày:

"Ưm..chậm chút..ah"

"Chậm thì làm sao sướng được?"_Hắn thúc hông nhanh hơn.

"Ah..sướng...từ từ..ưm."

"Hôm nay anh có vẻ thành thật hơn mọi ngày nhỉ? Anh rốt cuộc là có ý đồ gì?"

Từ khi bước vào phòng hắn đã cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Người kia hôm nay cư xử có chút lạ nhưng cụ thể lạ chỗ nào thì hắn không thể nói rõ. Trong lòng bỗng dấy lên nghi ngờ nhưng nhanh chóng bị người kia đánh gãy.

"Tôi còn..ah..còn sự.. lựa chọn..hah..nào khác sao?"

Lời nói bất lực mang theo tia oán giận. Nếu có thể hắn muốn ngay lập tức kéo phăng mảnh vải đang che quanh mắt y để xem đôi mắt kia có biểu tình gì. Chỉ tưởng tượng ra thôi cũng khiến hắn hưng phấn, bên dưới lại cứng lên một vòng, muốn đem người dưới thân triệt để làm cho tuyệt vọng. Hai chân bị ép sát xuống giường, bên dưới tách rộng triệt để đón nhận những cú chạy nước rút cuối cùng. Tốc độ như thể muốn mài mòn cả vách thịt bên trong lỗ nhỏ. Nóng. Quá nóng. CKT cảm thấy bên dưới như bị thiêu đốt, bỏng rát. Hét lớn một tiếng khi bên trong bị lấp đầy dịch thể nóng bỏng.

"Anh chơi đủ chưa? Dám ăn lén một mình không sợ sẽ bị đau bụng sao?"

Âm thanh trầm ấm vang lên giữa những tiếng rên rỉ. Y biết gã là kẻ mềm lòng, tiếng nức nở lại càng thêm phần đáng thương. Cắn chặt lên môi che đi tiếng khóc nấc. Sau đó lại cảm nhận được hơi ấm bên má. Gã nhẹ nhàng xoa xoa đôi má mềm mại, lau đi dòng nước mắt chảy dài trên đó. Cách một lớp vải hôn lên đôi mắt y.

"Cậu tới cũng nhanh quá đó. Anh còn tưởng đến chiều mới về đây chứ?"_Hắn giở giọng đâm chọt.

"Chẳng phải chiều này anh có lịch trình sao? Còn không mau đi sẽ trễ đó."_gã hừ giọng đáp lại.

"Việc anh, anh không gấp thì cậu gấp cái gì?"

Hắn đã mặc lại quần áo, đứng trước gương chỉnh trang lại lần nữa như có như không đáp lại lời gã. Khoác áo ngoài lên người người, hắn tiến đến bên người vừa bị mình làm cho mềm nhũn kia khẽ xoa đầu y, ngọt giọng xoa dịu:

"Em đi trước, khi về sẽ mua quà thưởng cho anh. Bảo bối ngoan của em."_Hắn hôn lên môi ngọt trước khi rời khỏi.

Hắn vừa đi, gã liền đem người ở trong lòng ra mà xem xét cẩn thận. Nhìn "anh trai" mình yêu nhất nức nở như vậy trong lòng gã không khỏi đau nhói. Dịu dàng ôm người ngã xuống giường, gã hôn lên từng vết đỏ tím mà hắn để lại như để an ủi y. Đôi môi đang thút thít bị môi gã nhanh chóng bao lấy nuốt toàn bộ những nức nở xuống bụng mình. Gã cởi trói ở cổ tay cho y, xót xa hôn lên vết đỏ hằn trên đó.

CKT mơ màng cảm nhận được bàn tay gã vuốt ve hai bên đùi trong. Dương vật cứng nóng của gã qua lớp quần lót mà cọ xát bên ngoài lỗ nhỏ nhớp nháp.

"Đừng..ưm..vào đi.mau vào đi."

"Anh có biết anh đang đùa với lửa rồi không?"

"Nóng..hức..khó chịu quá..giúp..AH."

Chưa để y nói dứt câu, bên trong liền bị xâm nhập. Lỗ nhỏ mặc dù vừa mói trải qua một đợt hoán ái nhưng vẫn vô cùng chặt chẽ. Dâm dịch nhầy nhụa bên trong càng giúp gã di chuyển dễ dàng. Gã vòng hai tay đang quơ quào đặt lên cổ mình, tay giữa chặt lấy eo nhỏ mà đâm rút. CKT cũng rất chủ động phối hợp, thân dưới cố gắng mở rộng để gã di chuyển sâu hơn, hai chân quấn chặt quanh hông săn chắc.

"AH..hức..đừng. chỗ đó..hức.."_y nấc lên.
"Là chỗ này sao?"

"Đừng, không nổi.hức.mệt..hah..làm ơn"_y gục đầu lên vai gã van xin.

Nhưng đáp lại lời van cầu này là hàng loạt cú đỉnh mạnh vào nơi yếu ớt đó. Quả là đàn ông vừa mới ban nãy còn xót xa lên giường liền hóa sói chỉ biết ức hiếp con mồi mà ăn sạch đến tận xương. Vừa cùng hắn trải qua một đợt mây mưa bây giờ lại bị gã thao lọng mạnh mẽ như vậy thân thể liền không chịu nổi kích thích. Cả người bị khoái cảm đánh cho tê dại, đầu óc cũng trở nên mụ mị chẳng còn suy nghĩ được gì. Y yếu ớt cầu xin sự an ủi. Đôi môi nhỏ tìm đến môi gã mà vụn về hôn lên.

"Chịu đựng một chút nữa thôi, em sắp ra rồi."

Gã nắm lấy vật nhỏ của y mà lên xuống cùng với đó là tốc độ bên trong cũng được đẩy nhanh hơn. Tiếng rên, tiếng hét cùng tiếng nấc vang vọng khắp căn phòng ám đầy mùi tình dục. CKT xuất ra đầy trên bụng hắn, bên dưới bị hắn đút cho no đủ tinh dịch.

Nhìn người trên giường đã mệt đến không thở nổi, gã dù muốn vẫn không nỡ làm tiếp. Chỉ có thể bế người vào phòng tắm mà giúp tẩy rửa. Sau cùng lại cẩn thận mà bôi thuốc lên từng vết đỏ tím trên người y. Gã ôm y vào lòng cùng chìm vào giấc ngủ.








Bước đầu: lấy lòng để đối phương buông lỏng cảnh giác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com