Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14 "Cô gái thanh thuần"

Nagasaki Sari kéo tay Hạ Thuần đi tới hành lang dưới lầu, Oshima Nanako đang bị hai nữ sinh khác vây quanh.

“Nanako, tối nay có một buổi giao lưu hữu nghị rất đặc sắc, muốn đi cùng không? Trai đẹp nhiều lắm đó!”

Nagasaki Sari đi đến gần cô ta, còn Oshima Nanako lại tỏ vẻ ghét bỏ như thể vừa bị ép ăn một con ruồi.

“Cái gì chứ, chỉ là chuyện vặt vãnh đó thôi sao? Tôi không đi đâu, cái đám trai đẹp mà cô nhìn trúng đều xấu đến muốn chết, loại gu như thế tôi chẳng có chút hứng thú nào.”

Nagasaki Sari nắm chặt nắm đấm, móng tay sắc nhọn ghim vào lòng bàn tay.

“Không thể nói như thế được chứ? Nanako, mới vào tiết học tôi cho cô xem ảnh bạn trai tôi, rõ ràng cô còn nói anh ấy rất đẹp trai cơ mà.”

“Ai? Sari, sao cô còn nhắc đến hắn ta làm gì, cô đang đùa tôi cười à? Lần trước hẹn gặp mặt xong tôi đã nói rồi mà? Hắn ta thật sự quá tệ, người thật vừa xấu vừa lùn. Mắc công cô còn hẹn hò với hắn nửa năm, trời ơi, cô ra phố không thấy mất mặt sao? Ngày đó tôi đi cạnh hai người còn thấy mình thật phí công.”

Nanako dùng ngón trỏ cuốn cuốn lọn tóc vàng óng của mình, dựa vào vách tường, khẽ chống mũi chân trái xuống đất.

“Chỉ có Tùng Cương Miyagi mới có thể được gọi là trai đẹp, vừa thành thục lại ưu tú, cô có biết lương một năm của anh ấy là bao nhiêu không? À, cả trường có bao nhiêu nữ sinh đều đang theo đuổi anh ấy, Sari, cái đám cô nhìn trúng đó gọi là người gì chứ.”

Nagasaki Sari bị nói đến không thể mở miệng, cô ta cúi đầu nghiến răng kèn kẹt. Lúc này, Hạ Thuần đưa tay nắm lấy tay Sari, gỡ những ngón tay của cô ta ra khỏi lòng bàn tay, nắm chặt lấy.

“Nanako, buổi giao lưu tối nay Sari cũng mong mọi người có thể đi cùng để kết bạn. Nanako mắt nhìn tốt như vậy, có thể phiền cô đi giúp tìm kiếm một chút những bạn nam đó không? Em thì hoàn toàn không biết gì về lời nói dối và bộ mặt thật của đàn ông, cho nên thường xuyên bị lừa…”

Hạ Thuần nói rồi đưa tay che miệng, hốc mắt hơi đỏ hoe, “Nếu có thể sớm gặp được những cô gái thông minh, lanh lợi như Sari-chan và Nanako thì tốt biết mấy… Bây giờ đàn ông đều quá phức tạp, em hoàn toàn không hiểu họ, vĩnh viễn chỉ có thể mặc cho họ dùng lời nói dối sắp đặt. Nanako thật sự rất khác biệt, ngay cả giáo sư Tùng Cương cũng đối xử với cô rất đặc biệt, một người đàn ông lạnh nhạt như vậy, khi nói chuyện với cô lại trông dịu dàng đến thế, em ngưỡng mộ quá.”

Cô vừa nói vừa cúi đầu, như thể không có thể diện đối mặt với người trước mắt.

Oshima Nanako sững sờ một chút, đưa tay vuốt tóc mình, mặt không cảm xúc nói, “Cho nên đàn ông mới đặc biệt thích kiểu phụ nữ như cô đó, nói dối gì cũng nguyện ý nghe, ngốc nghếch xem họ như thượng đế… Được rồi, tôi có thể đến xem, cô phải học hỏi cho tử tế đó.”

Cô ta ngạo mạn dùng khóe mắt liếc nhìn Hạ Thuần từ trên xuống dưới, còn Hạ Thuần cũng ngẩng mắt lên, sợ hãi chỉ chạm ánh mắt với cô ta một chút liền lập tức ủ rũ cụp tai, như thể tự ti về vẻ ngoài của mình.

Dáng vẻ này của Hạ Thuần khiến Nagasaki Sari cảm thấy hơi mất mặt mà kéo tay cô.

Oshima Nanako cười một tiếng, sau đó hai tay khoanh trước ngực, dẫm lên đôi giày cao gót đi xuống lầu, “Tối nay gọi điện thoại liên hệ nhé ~”

Nhìn bóng lưng Oshima, Nagasaki Sari bực bội giậm mạnh chân một cái, cô ta nắm chặt vạt váy, nói mấy câu với hai nữ sinh khác rồi kéo Hạ Thuần chạy ra ngoài.

Cô ta nhìn ngó xung quanh, xác nhận không có ai đang nghe lén, rồi cúi người hai tay nắm lấy tay Hạ Thuần.

“Hạ Thuần-chan, cô lần trước nói mẹ cô có thể lo được cái kia đúng không! Đúng không? Làm ơn cho tôi đi! Tôi thật sự không thể chịu đựng được con tiện nhân Oshima Nanako đó nữa!”

Cô ta mở to mắt nhìn Hạ Thuần, vẻ mặt có chút vội vàng. Còn Hạ Thuần suy nghĩ một chút, quay đầu sang một bên, thần sắc do dự không quyết.

“Làm sao bây giờ, nhất định phải như vậy sao? Như vậy đối với Oshima  có quá đáng không…”

“Sẽ không Hạ Thuần! Cô tin tôi đi, tôi chỉ là cho cô ta một bài học thôi, cô nhìn cái thái độ của cô ta kìa!”

Hạ Thuần do dự từ trong túi lấy ra một túi giấy nhỏ, nhưng cuối cùng cô vẫn lắc đầu, nhét túi giấy trở lại trong túi.

“Không được, nếu thật sự dùng cái này làm Oshima mê man rồi chụp được ảnh khỏa thân cô ta với đàn ông, thì cô ta chẳng phải sẽ vĩnh viễn bị nắm nhược điểm, bị người khác khống chế… Hơn nữa, vạn nhất ảnh chụp Oshima đồng học lên giường với người khác bị tung lên diễn đàn trường học, cô ta ở trường học biết làm sao đây?”

“Thật là, rốt cuộc cô có phải bạn tôi không, một chuyện nhỏ như vậy cũng không muốn giúp! Hơn nữa là bạn trai cũ của cô ta làm chuyện đó, cô có biết cái thằng si hán đó đã bao nhiêu lần đến hỏi chuyện của cô ta rồi không?”

Nagasaki Sari an ủi Hạ Thuần, nghiêm túc nhìn cô nói: “Tôi đã nói chuyện với bạn trai cũ của cô ta qua email giấu tên rồi, sau khi Oshima mê man, hắn ta sẽ đến đón Oshima đang say xỉn, chụp ảnh trên giường để Oshima quay lại với hắn.”

“Đến lúc đó Oshima sẽ dọn ra ngoài sống chung với hắn ta, tôi có thể tránh xa con kỹ nữ này, còn cô ta cũng không thể tiếp tục quấy rầy giáo sư Tùng Cương nữa, điều này đối với tôi và đối với cô chẳng phải đều là chuyện tốt sao? Tôi nhìn ra được cô là thích giáo sư Tùng Cương!”

“…Mọi người đều thích giáo sư Tùng Cương, em tính là gì.” Hạ Thuần mất mát nắm chặt túi thuốc, lấy ra đưa vào tay Nagasaki Sari, tha thiết nhìn cô ta.

“Em thật sự quá thích Sari-chan, trải qua khoảng thời gian ở chung này, tính cách của Sari-chan thật sâu sắc chạm đến em. Em muốn trở thành một cô gái như Sari-chan, vì khao khát trong lòng, vì mong Sari-chan có thể sống tốt hơn, em nguyện ý giúp chị.” Hạ Thuần nhẹ giọng nói xong, sau đó buông lỏng tay Sari.

Nagasaki Sari ngơ ngác nhìn Hạ Thuần, mạnh mẽ gật đầu.

“Sau này có khó khăn gì cứ nói với tôi, Hạ Thuần, cảm ơn cô!” Cô ta ôm chặt Hạ Thuần vào lòng, Hạ Thuần được người khác ôm mạnh như vậy, trên mặt cũng nở nụ cười.

“Cảm ơn chị, Sari-chan.”

Thật sự… cảm ơn chị đó.

Hyuga Hạ Thuần thích ở chung với những người phụ nữ thích bị ngược, bởi vì họ luôn có thể rất cao siêu hiểu được hàm ý sâu xa trong lời nói của Hạ Thuần. Sau đó Hạ Thuần có thể không làm gì cả mà cứ đứng bên cạnh, xem họ đấu đá kịch tính.

Dù sao thì cô hiện tại chỉ đang đóng vai một thiếu nữ thanh thuần cái gì cũng không hiểu thôi.

Tại buổi giao lưu, Hạ Thuần uống một ngụm rượu mơ, liếc mắt nhìn Oshima Nanako đã bị đồ uống có cồn làm choáng váng bị bạn trai cũ khoác tay đưa đi, còn người đàn ông kia trên người đeo một bộ thiết bị chụp ảnh.

Xong rồi, hôm nay tâm trạng thật sự quá mỹ mãn.

Cô vui vẻ, uống thêm hai ly. Nagasaki Sari phát hiện Hạ Thuần trơ mắt nhìn Nanako bị đưa đi, ánh mắt mơ màng không ngừng chuốc rượu, quan tâm đè lại tay cô khi cô định uống thêm một ly nữa.

“Không cần uống nữa, Hạ Thuần-chan, không sao đâu, ngoan.” Sari ấn đầu Hạ Thuần vào lòng mình, vuốt ve mái tóc dài mềm mại của cô, “Không sao, không ai biết sự thật rốt cuộc là như thế nào đâu, không cần áy náy, tôi mãi mãi là bạn của cô.”

Hạ Thuần đưa mặt lại gần khe ngực Sari, đỏ mặt nhìn cô ta, “Thích Sari-chan…”

Sắc mặt Nagasaki Sari trong khoảnh khắc có chút vi diệu, ngón tay cô ta đang vuốt ve sợi tóc Hạ Thuần dừng lại một chút, sau đó đẩy Hạ Thuần ra.

“Tôi đưa cô về đi, Hạ Thuần.”

Mặt Sari đỏ bừng dưới ánh đèn, Hạ Thuần nhếch khóe môi, ngượng ngùng liếc nhìn các nam sinh đối diện.

“Xin lỗi nhé, hình như hơi say rồi.”

Mặc dù trong lòng có thể có chút ý kiến, nhưng các nam sinh đã lấy được không ít số điện thoại liên lạc của các cô gái vẫn đứng dậy chào tạm biệt Hạ Thuần và Sari.

Ra khỏi quán rượu, Hạ Thuần dựa vào vai Sari, Sari một tay vòng qua eo Hạ Thuần.

Cô ta vừa đỡ Hạ Thuần vừa đi về phía trước, tiếng giày cao gót đạp trên mặt đất càng lúc càng xa.

Oshima Nanako sau đêm đó đã dọn ra khỏi ký túc xá nữ. Cô ta dường như bị ai đó nắm được nhược điểm, khí thế hoàn toàn biến mất, không còn đi quấy rầy bất kỳ người đàn ông nào nữa.

Còn Nagasaki Sari thì vì lời tỏ tình giống như ren của Hạ Thuần đêm đó, bắt đầu cố ý xa lánh Hạ Thuần.

Đây chính là mục đích cuối cùng của Hạ Thuần.
-----------------
Trời ơi chị nữ chính, chị thâm quá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #hvan#sm