Chương 18
-'Mấy cái này là do chuyện tốt của vài người mà tớ không được thi nữa rồi'
-'Sao lại thế được, Hansoran-san, chẳng phải cậu nói là vì nó mà cậu đã tập mấy tháng nay sao, sao lại đột nhiên nói không được thi được' Megu
-'Bỏ đi, đừng nói đến nó nữa, lỡ rồi' Cô ngửa người dựa vào thành ghế, ngán ngẩm nói.
-'Nhưng dù vậy thì cũng đừng có buồn nhé, chỉ là 1 cuộc thi thôi' Rio
-'Được mà, tớ biết rồi.'
2 cậu ấy chắc có thể thấy được cô đang không được thoải mái nên cũng không nán lại nữa, thế là xung quanh chỗ cô lại tỏa ra mấy luồng khí nóng. Mọi người cũng cảm nhận hôm nay cô có vấn đề nên chẳng ai đá động gì đến cô cả.
Thế là hôm ấy, cô học mà chẳng vui vẻ gì cả, nên vô lớp điểm danh xong là cô mang cặp ra về. Ấy vậy nhưng đời nào thầy Karasuma cho phép chứ.
Và dễ hiểu với bầu không khí xung quanh cô hôm đó, hôm ấy cô khó mở miệng ra, dù có mấy người bạn có ý muốn nói chuyện với cô, nhưng cô cũng chỉ ậm ừ cho xong câu chuyện.
Nhưng người có vẻ cố gắng nói chuyện với cô nhất hôm ấy là Karma, cậu ấy cứ ngồi kế bên chột chột, kiếm chuyện với cô, mà cô quạu lên nạt thì cả 2 bị sách ra ngoài cửa lớp.
Lần đầu tiên cô bị đuổi ra cửa lớp nhưng ít nhất nó không tệ như cô tưởng, ít nhất chỉ có mấy người lớp E mới biết thôi, chứ nếu ở cơ sở chính thì chắc nhục chết cô rồi.
-'Yun, Yun, Yun, nè nói gì đi nè. Yunnnnn, Yun' Karma dù bị phạt nhưng vẫn không bỏ chuyện chọc cô nhá
-'Chuyện gì, nãy trong lớp nghe chửi không đã à'
-'Không, đâu muốn nghe cậu nạt đâu' Karma
-'Nếu vậy thì đứng yên đi, đừng quấy nữa'
-'Không, Yun nói gì đi chứ, sáng giờ trên đầu cậu như có bão ấy' Karma
-'Chuyện đó không thể xảy ra, tớ không có khả năng tích tụ hơi nước'
-'Không đâu, cần miêu tả không. Là 1 đám mây nhỏ màu xám xám, mà xét nó giật đùn dùn, gió cũng thổi nó qua lại, nhưng chỉ ở chỗ đầu cậu thôi, trên ấy như có cây cung với mấy cái...'
-'Há ờ, Akabane Karma, có ai nói với cậu là cậu nên đi làm nhà văn chưa, tưởng tượng vừa thôi' Cô cắt ngang lời cậu ấy
-'Không, nhưng nó giúp được cậu mà' Karma
-'Giúp được gì chứ, nãy giờ cậu toàn nói linh tinh thôi'
-'Ít nhất là cậu chịu nói chuyện. Đúng không, ít nhất thì thừa nhận tôi có tài ăn nói đi' Karma
-'Hừm, trẻ con' Cô vẫn khoang tay dựa vào cửa lớp, mái tóc che gần kết khuôn mặt, nhưng để thấy là vai cô hơi run run rồi.
-'Karma, Hansoran, 2 em đang bị phạt đó, còn ở đó cười nói được hả' Koro
-'Thầy đừng khó khăn quá thầy Koro, ta không thể sống nếu không có giao tiếp đâu' Karma
(Được khoa học chứng minh rồi nha, không giao tiếp trong 1 thời gian có thể có ảnh hưởng đến hệ thần kinh ấy, giao tiếp là tính luôn nhắn tin, độc thoại đồ luôn ấy nha. Nhưng không khuyến kích dù cái này để trả treo với giáo viên nha)
-'Đúng rồi đó thầy, nếu vậy thầy sẽ trở thành ông thầy nhăn nheo khó tính ấy'
-'Em đừng có hùa theo Karma đấy Hansoran' Koro bay ra cửa nói chuyện với cô và Karma. Nhìn thầy không giận nhưng cũng không có vui.
Nhưng mà cô không vui thì cô cũng không để ai vui, cô cũng phải chọc thầy tức mới đươc
-'Em đâu có đâu, em không hề hùa, đúng không Karma' Cô quay qua Karma
-'Đúng rồi ấy thầy ạ' Karma
-'Đó đều là chính kiến riêng của bọn em'
Cậu ấy cùng cô kẻ tung người hứng nên chọc thầy phạt tụi cô từ 1 tiết thành 1 buổi. Uy quyền giáo viên thế đấy, nên thầy cũng vào lại lớp luôn. Cô mới quay qua huých vai Karma
-'Nào, do cậu hết đấy, tớ đã không vui còn bị thương ở chân mà phải đứng ở đây thêm mấy tiết lận'
-'Cậu mà đi không nổi thì tớ cõng cậu đi là được mà' Karma
-'Trời ạ, quý quá đi, không có thèm'
-'Chắc là không không' Karma chỉ cười cười nhìn bí ẩn lắm
-'Hừm, đừng nghĩ có ai khuôn mặt đều có thể làm tớ cảm động nhá' Cô vẫn dựa vào cửa, khoanh tay nhắm mắt là vẻ không quan tâm
-'Nghĩ là vẫn có thể đúng không' Karma.
Cậu ta chắc chắn có âm mưu gì đó từ đứng kế cô thành di chuyển đứng trước mặt cô, hơi cúi người về phía trước, cậu ta cao cho lắm ra, cô không phải dạng lùn như vẫn thua cậu ta tận 10cm, thấy ghét ghê cơ.
Nhưng muốn là vẻ ngầu trước con này hả, mơ đi bạn ơi,, cô tuyệt đối chẳng bao giừo rung động với mấy kiểu này đâu, cô dị ứng lắm. Cô dùng tay đẩy trán cậu ta ra phía trước mà hất cầm, lên giọng.
-'Biết dí mặt vào làm ô nhiễm không khí không'
-'Hansoran, Karma, 2 em hình như không biết hối lỗi phải không.' Koro lại ra mặt lần nữa.
-'Không phải em, là Karma chọc em trước'
-'Không có à nha, cậu ấy phản ứng dữ quá nên mới vậy mà' Karma
-'Cả 2 em, làm gấp đôi bài tập hôm nay' Koro
-'Ớ thầy....'
-'Không nói nhiều nữa, đúng đó đi' Koro lại đi vào lớp
Cô hơi khó chịu, bao nhiêu chuyện không tốt cứ đập vào mặt liên tục thế này, bất quá, cô phải tìm chỗ trút giận, mà sẵn tên nguyên do ở đây, cô đập chân cậu ta 1 cái
-'Yun, cậu làm gì vậy, biết đau không đó' Karma
-'Đáng đời'
Cô hất tóc quay mặt ra chỗ khác. Tự nhiên hối hận vì muốn chọc tức thầy quá, chưa thấy thầy thiệt hại bao nhiêu mà cô thiệt hại gấp đôi rồi. Chuyến này đâu tư lỡ lỗ mấy tiêu rồi.
Hôm ấy, có thể là ngày mà tâm trạng cô tệ nhất từ khi vào lớp E, nhưng ít nhất là cũng về được rồi. Coi những sự khó chịu sẽ giảm được một ít, ít nhất là cô không cần ở cùng không gian mà tên làm công sức mấy tháng nay của cô bị đổi bỏ.
Cái tập được vách lên vai chứ không deo theo kiểu tiêu chuẩn bình thường, nhìn thôi cũng biết cô đang mong ngóng ra khỏi lớp đến cỡ nào rồi. Chuông vừa đánh, thầy Koro còn chưa cho tan lớp cô đã đứng lên đi thẳng ra cửa lớp, nhưng ít nhất cô còn để lại lời chào 'Nay cho em về sớm ạ, chào thầy'
Chân vẫn đi rất đều đến bến xe, hôm nay còn phải làm gấp đôi bài tập nữa, mệt ấy nha, băng nay không biết ai nhập mà cái nết nhây quá sức nhây rồi, chắc từ cậu bạn kế bên,người ta hay nói chơi chung với nhau hay nhiễm tính nhau mà
Chân cứ bước rất đều dù có bị thương nhưng đột nhiên có thứ gì đó cầm cổ áo cô kéo về phía sau làm cô ngã về phía sau nhưng có cái gì đó đỡ cô lại, và cô chắc chắn đó là con người.
Không biết ai mà chơi trò mất nết không biết, định quay qua nạt thì nghe vẫn cái giọng quen ơi là quen. Cái tên tạo phước đức cho cô cơ hội làm gấp đôi bài tập đây nè.
-'Làm cái gì mà đi gấp mà té vậy' Karma
Ờ không có ai khác ôn thần Karma, kéo người ta rồi nói người ta té, ấu trĩ chết mất.
-'Nói chuyện logic chút đi, Karma là cậu kéo áo tớ. Ra vẻ người tốt cho ai xem'
-'Cho cậu xem' Karma
-'Xin lỗi, không có nhu cầu' Cô cũng thấy dựa cậu ấy đủ rồi nên đứng thẳng lại đàng hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com