Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27

Nhưng chắc ông trời sao những lần rời bỏ cô thì chắc giờ đã nghe thấy tiếng cầu khẩn của cô, thầy Koro xuất hiện từ ngoài cửa sổ, hỏi cô sợ không á, sợ chứ, chết kiếp đi được ấy.

Nhưng cô sẽ tạm thời không thía độ hay cằn nhằn thầy vì thầy đến đây để giải thoát cô khỏi những ngày nằm mình lăn lóc ở trong phòng hay nói đơn giản là rủ cô đi lễ hội cùng.

Đúng rồi nhỉ, nhắc mới nhớ, sắp có lễ hội mùa hè mà, đi học mấy lớp truyền thống miến làm cô không nhận thức được thời gian luôn ấy, nhưng kệ nó đi, được đi chơi rồi.

Lễ hội hè à, mình nên mặc gì nhỉ, à cái yukata mới mua thắng trước, thấy nó đẹp vậy nên tiếc không mặc đi học,( mấy lớp cấm hoa, đàn trang đồ á, nghe đồn thui là học phải mặc yukata).

Mà đi chơi mặc có quẳng lắm không, đi chơi mặc cái này đi chụp hình là chính chứ mặc mệt chết ra, nhưng mà cô đâu có định chụp hình, mà mặc cái này phải trang điểm lại cái mặt nữa.

Nhưng thôi kệ nó đi, lâu lâu mới có dịp được đi lễ hội mà, cô vì mấy năm nay cố gắng tham gia mấy cái lớp học truyền thông nên bỏ lỡ mấy chục cái lễ hội rồi, chơi được 1 bữa là phải tới luôn.

Thế là cô đi ra ngồi với bộ yukata tím với hoa ly trắng, nơ lại đỏ, ờ cô cũng thấy nó hơi kỳ nên mới cài mấy cái phụ kiện tóc đỏ luôn, tại mấy cái nơ kia mẹ cô mang đi đâu rồi không biết.

Đúng là lúc mình đi chơi thì như mọi thứ cản mình lại ấy, bộ đồ không khớp màu với nhau nên là cô cũng phải đặm con mắt màu đỏ luôn cho có tý liên kết, lần đầu cô thử ấy, nhưng trễ giờ rồi, không có xoá đi đánh lại được.

Ở lễ hội cô sau khi bị đuổi khỏi khu bắn súng, ném phi tiêu, ném bóng, ném vòng,.... và doanh thu là 3 bịch quà to chà bá đang ở kế bên, thì đang ngồi xem 1 thứ khác phổ biến ở mỗi lễ hội, xem pháo hoa, nghĩ được có vậy thôi hả.

Cô vốn không để tâm đến pháo hoa lắm, dù gì thấy quài cũng thấy quen và thấy chán nó rồi, ờ cô cũng chẳng biết sao nhiều người lại đặt trọng tâm của 1 lễ hội vào nó nhỉ, nhưng vậy chẳng phải hơi vô tâm với những thứ khác sao?

Nói là nói vậy thôi nhưng nếu mà nói về mà không xem pháo bông thì không có đâu, dù gì đó cũng là 1 phần của lễ hội mà, tại nó cuối cuối lễ mới có, nên đang coi diễu hành, tận hưởng buổi lễ thôi.

(Mấy cái buổi mà trên đài đình gì á hay có ông thầy gọi non na là thầy cúng ha, tại không biết từ gì gọi cho đúng, rồi mấy chị pháp sư cầm cái gập làm lễ đồ á, đôi khi thì sẽ có thêm geisha múa hát đồ á)

Như có nói phía trên con bé có học mấy cái này mà, với kiến thức và cái nết hay săm soi săm xét nói thẳng là sân si thì cô đang cô đang coi đẻ bắt lỗi, nhưng đường hoà đứng nói thì đâu có dám nói. Nhỏ này nó bị hèn, không có giám.

Ngồi đó nhìn họ với ánh mắt phán xét, bắt lỗi thì từ đâu Karma đi tới với cái hộp cô nhìn qua thì biết nó là cái máy game, tại dạo này nó hay quảng cáo trên new feed của cô lắm.

-'Karma.'

-'Hiiiiii'

-'Sao đứng đây làm gì'

-'Mỏi chân tý ấy mà'

-'Đến ngồi đây chi vậy, mỏi chân ra chỗ khác, đây có mời đâu'

-'Gì đây, Yun là đang đuổi tớ?' Karma

-'Tớ mà đuổi được cậu hả'

-'Hì hì'

Karma đáp lại cậu ấy chỉ cười cười rồi tự nhiên đặt cái túi đồ trúng thưởng cô qua 1 bên rồi ngồi xuống. Đó cô nói rồi mà, cô thì làm gì nói được bảo được gì tên này chứ, chỉ có đường hùa theo hắn hay cam chịu thôi.

Hết chỗ ngồi rồi hả, cái ghế đá kế bên sao không ngồi mà chơi lạ ngồi trên thành bồn hoa như cô, muốn bắt chước cô hay gì. Mà cái này có tý giá trị gì đâu mà bắt chước chứ.

-'Rồi có chuyện gì muốn nói đây'

-'Nghe như cậu đang muốn đuổi tớ đi ấy' Karma

-'Đúng rồi, cậu không nghe sai đâu'

-'Thôi uống miếng nước trước đi rồi muốn làm gì thì làm'

Karma lấy kế bên cái hộp game ra ly nước, ban nãy cô chẳng thấy, chắc rằng cậu ấy cố tình giấu nhẹ nó đi sau cái hộp game đây này, như cái này thì cậu ta cố tình giấu làm gì chứ?

-'Có ý đồ gì nữa đây'

Cô mạnh miệng nói vậy, chê bai là thế nhưng vẫn nhận lấy, lấy ống hút đâm vào mà uống, không lấy tý kiêng dè. (là nghi ngờ dữ luôn rồi ấy).

Đừng có đánh giá cô dễ dãi, cô chỉ là thói quen, cậu ta không biết sao hay muốn nước cho cô, nên đâm ra cô cũng chẳng nghi ngờ ly nước cậu ta mua từ đời nào rồi.

Nhưng nghĩ đi thì cậu ta chịu khó ấy, từ lúc tới cô đã thử đi vài vòng để tìm quán nước nào có đồ uống từ nho mà chẳng thấy cái nào, nên mặc cá cổ khô ngồi ở đây này. Nhưng cậu ta đào đâu ra ly sinh tố nho được cũng hay ấy.

( Có những loại người, khi mệt chỉ có thể uống nước mình thích thôi, không chịu uống nước lọc,. Phear có vài đứa bạn như vậy, nên điều này đã được kiểm chúng rồi nha, chỉ không biết có phổ biến hay không )

-'Lát coi pháo hoa với tớ đi' Karam

-'Ờm, cái gì đặc biệt ở lần bắn hoa này vậy' Cô hơi khựng lại chút hỏi

-'Chẳng biết nữa, có linh cảm là nên có người coi chung thôi' Karma

-'Tâm linh hả, vậy thì phải tin rồi' Ừ cô tin vào tâm linh ấy.

Thế là 2 đứa ngồi tiếp trong thầm lặng, được 1 lúc thì

-'Karma này' Cô gọi

-'Hả,'

-'Cậu có nghĩ gì nếu chúng ta giết hay không giết được thầy chưa'

-'Ai mà biết, còn cậu'

-'Cậu chưa trả lời câu hỏi thì đừng có hỏi ngược lại tớ'

-'Ukm, nếu không giết được thầy thì ta sẽ chết còn nếu ta còn sống sau khi trái đất bị nổ thì tớ chắc chắn cũng sẽ chết thôi'

-'Chưa trả lời hết câu hỏi, tớ đi kiện bài làm quốc ngữ và Kanji của cậu nhé'

-'Mắc mới gì chứ,nó có liên quan đến nhau sao, nếu ta thành công hả, chắc sẽ là học để thành doanh nhân' Karma

-'Ồ, vậy à, cậu mà trên thương à' Cô chột cười

-'Sao lại cười rồi' Karma

-'Chỉ là sao nhỉ, năng lực cậu thì đủ ý nhưng về phẩm cách thì,.....'

-'Thôi đừng nói, ăn đi' Karma từ đâu nhét vào miệng cô cái bánh cá

-'Á,... từ từ, ....Karma, cậu từ khi nào có tật hay trữ đồ ăn trong người vậy'

-'Có sao?'

-'Không thì thứ trong miệng với trên tay tớ là không khí à' Cô tay giơ ly sinh tố, tay chỉ vào cái miệng vừa nhai vừa nói

-'Ồ vậy à, tớ không nghĩ đến thế' Karma

-'Thôi nên đi rồi'

-'Cậu đi đâu' Karma nắm lấy tay áo cô

-'Đi tìm chỗ coi pháo hoa, chẳng phải cậu muốn xem à'

-'Ồ, ờ'

Thế là 2 đứa đi ngắm pháo hoa vậy thôi á, đù bắn pháo hoa những để nói thì lễ hội vẫn chưa kết thúc, nhưng cô nghĩ cô nên lết thân đi về rồi, vì còn mang theo đám đồ trúng thưởng của cô nữa.

Không phải khoe đâu, cô không có như Chiba và Rinka, cô có tính toán hơn nhiều, mỗi gia hàng cô chơi thắng vài món thì đổi hàng, chơi hết thì quay lại chơi từ đầu, nên trước khi cô bị đuổi thì đã hốt được 1 mớ đồ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com