Chap 16: Phao
Chap này mình tặng bạn OanhL91 và Mimi_Taehyungie cảm ơn hai bạn đã bình chọn cho fic của mình 💖💖💖
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Y rất vui cầm trái táo hường lăn qua lăn lại cả một buổi tối và thiếp đi lúc nào cũng không hay.
----------------- Kim gia ---------------
Hắn về tới nhà, gương mặt hý hửng như trẻ con được quà, vừa nhảy chân sáo vừa huýt gió. Ông bà Kim đang xem TV tại phòng khách nhìn thấy cảnh đó cũng không biết nói gì, hết nhìn hắn lại quay qua nhìn nhau. Thằng con này của họ hôm nay lại quên uống thuốc rồi.
*Bụp*
Chả là hắn (lại) không cẩn thận mà vấp chân vào nhau rồi "nhẹ nhàng" hôn xuống sàn. Mặt méo mó khó coi.
"Trời ạ. Đã lớn thế rồi mà đi đứng cũng không vững sao?" - bà Kim thấy con cưng té chạy nhanh lại đỡ - "Ngước mặt lên umma xem nào!"
"Hề hề con hăm sao." - hắn cười như thằng ngố tay xoa trán. Nhưng không lâu sau hắn cảm thấy ở mũi có chất lỏng gì đó chảy ra.
"Chảy cả máu mũi luôn rồi còn bảo không sao. Ông già dê đang ngồi thư thái coi TV kia!!" - Kim umma hét mắt lườm người đàn ông đang hô hào cổ vũ đá banh trên TV - "Mau đi lấy hộp cứu thương lại đây cho tôi!"
Ông Kim nghe tiếng gọi "dịu dàng" của vợ thì toát cả mồ hôi mẹ mồ hôi con. Nhanh chóng chạy đi lấy hộp cứu thương mà không nói nữa lời.
Sau khi được Kim umma xử lý vết thương hắn xin phép về phòng. Nằm trên giường hắn nhớ lại nụ cười mê đắm lòng người của y. Hôm nay kế hoạch mừng sinh nhật cho y đã thành công mỹ mãn. Nhưng có vẻ cái tên ngốc kia vẫn chưa hiểu được lòng hắn. Aishiii người gì đâu mà ngây thơ hết thuốc chữa. Nhưng không sao, kế hoạch làm y thích hắn còn dài dài keke.
Cậu hãy đợi đó Jinie, sau này cậu thành của tớ rồi thì tớ sẽ từ từ đả thông cậu cho cậu thông minh ra! Hê hê... - cái mặt hắn lúc này trong rất hài luôn. Một bên mũi thì bị nhét giấy, mái tóc rối nùi do lăn qua lăn lại trên giường, trên môi thì lại nở nụ cười gian tà. Ai nhìn vào chắc chả nhận ra hắn chính là vị tổng tài lạnh lùng của tập đoàn Kim thị danh giá nhất Đại Hàn Dân Quốc đâu nhỉ?!
--Sáng hôm sau tại trường học--
"Được rồi các em! Mau cất tập vở vào chuẩn bị kiểm tra." - cô giáo dạy Sử tay ôm sách đứng trên bục giảng nói to. Tiếng thở dài ngao ngán vang lên từ phía học sinh bên dưới.
"Haizzzz tớ chết mất thôi Kookie a~~~ học hông vô!!" - nó lật qua lật lại quyển tập sử với những trang giấy đặc kín chữ rồi quay qua làm nũng với cậu.
"Chả lẽ cậu muốn ăn trứng vịt hay sau mà không học bài hả?" - cậu thật sự bó tay với căn bệnh lười này của nó luôn rồi.
Cô bắt đầu phát đề. Nó cầm đề đọc tới đọc lui. Đầu óc nó hoàn toàn trống rỗng, nó chả nhớ gì cả. Nó nhìn về phía cậu giương đôi mắt cún con cầu xin.
"Huhu Kookie đẹp trai, tốt bụng cậu sẽ không nỡ nhìn tớ bị ăn trúng vịt đâu mà, đúng hông?" - nó làm aegyo với cậu.
Cậu đang làm bài rất hăng mới đó đã làm xong một cậu. Nghe nó nói, cậu nhìn nó, chỉ biết cười nhẹ rồi dịch người lại gần nó để cho nó xem bài. Đáng ra cậu sẽ không cho nó xem đâu vì cậu không muốn nó ỷ lại vào cậu nhưng ai biểu nó lại đáng yêu như thế cơ chứ, cậu không thể từ chối nó được.
Nhờ vào sự rộng lượng của Jungkook, Taehyung đã vớ được cái phao vàng bơi qua tiết kiểm tra hôm đó. Sau hôm đó nó còn phục cậu hơn nữa. Bài làm rất dài viết gần kín hết tờ giấy cô phát thế mà cậu thuộc tất viết đúng đến từng dấu phẩy.
Giờ giải lao
"Jungkook a~~ cảm ơn cậu nhiều lắm" - nó cười đến không thấy mặt trời.
"Tớ chỉ giúp cậu nốt lần này thôi đấy! Sau này phải chăm học hơn có biết không?" - cậu nhéo mũi nó.
"Tớ biết r....."
"Cậu ta thì còn lâu mới chịu học hành đàng hoàng. Cậu giúp được một lần thế nào cũng có lần thứ hai mà thôi." - Ji Hye nhìn Taehyung bằng đôi mắt kì thị.
"Liên quan gì tới cô!! Cô thì hơn tôi chắc." - nó hất cằm
"Đương nhiên! Tôi giỏi hơn cậu, đẹp hơn cậu, và đặt biệt..." - cô ta nghiêng người về phía nó, môi cong lên đầy kiêu hãnh đặt một tay lên vai Jungkook. - "Tôi là đồng loại của cậu ấy." - cô ta cố tình nhấn mạnh hai chữ đồng loại.
"Cô làm tôi phát ói quá." - nó trề môi.
"Vậy thì cứ tự nhiên nhưng đừng có làm bẩn nơi này nhá." - giọng cô ta ngọt ngào như vừa ăn cả tá kẹo caramel nhưng nó lại làm cậu căm ghét kinh khủng. Cậu hất tay cô ta ra và rồi đứng dậy kéo Taehyung ra ngoài. Trước khi đi không quên bỏ lại một câu.
"Cô hãy tránh xa tôi và bạn tôi ra. Nếu không thì đừng trách." - ngữ điệu lạnh như băng của cậu làm Ji Hye bất giác rùng mình. Hai người họ rời đi. Để lại người con gái ngồi yên trên ghế, môi nở nụ cười buồn. Tình cảm cô dành cho cậu là thật. Cô đã bị dính tiếng sét ái tình khi vừa nhìn thấy cậu. Nhưng cậu lại có ác cảm với cô.
Tôi thật sự thích cậu mà Kookie. Sao cậu không hiểu cho tôi?
--------- Biệt thự Vampire -----------
"Ngài có gì căn dặn thư chủ nhân?!" - một người đàn ông khoảng 40 tuổi mặc vest đen cung kính cúi chào trước chàng trai mặc áo sơ mi trắng có mái tóc màu vàng nhạt đang đứng trước mặt.
"Jungkook đi học cũng được một thời gian rồi. Tôi muốn biết ở trường em ấy có vui vẻ không. Hôm nay tôi muốn đi cùng ông rước em ấy tan học." - gương mặt băng lãnh chỉ khi nhắc tới Jungkook mới hiện nên nét cười.
"Vâng. Thuộc hạ sẽ đi sắp xếp ngay." - ông ta kính cẩn cúi chào lần nữa rồi ra ngoài.
--- Trường trung học Bangtan ---
Bốn đứa vừa đi ra cổng vừa chuyện trò vui vẻ. Bỗng họ nhận thấy có sự bất thường trước cổng trường, bọn con gái bu đen bu đỏ nhốn nháo cả lên. Bốn bạn chẻ tò mò cũng nhanh chân chạy lại. Đập vào mắc họ là người con trai đẹp như thiên thần, đôi mắt một mí, làn da trắng không tì vết nhưng từ người con trai đó như tỏa ra hàn khí làm mọi người xung quanh chỉ dám đứng nhìn từ xa chứ chả dám lại gần.
"Yoongi hyung~~~~" - Jungkook ra sức hét lớn hai tay vẫy vẫy. Cả đám ồn ào kia nhanh chóng im bặt trước tiếng hét của cậu.
Người con trai kia nghe tiếng cậu gọi chỉ cười nhẹ hướng ánh nhìn về người đang tiến lại gần. Nụ cười của anh làm đám con gái thay phiên ôm tim chết đứ đừ.
"Sao hôm nay hyung lại đến đây?"
"Sao hả? Huyng không thể đến trường đón em trai mình tan học hay sao?" - anh nở nụ cười tinh quái.
"Được chứ. Em chỉ sợ làm mất thời gian của anh thôi."
"Có sao đâu." - hướng ánh nhìn về ba chàng trai phía sau cậu - "Mà em chưa giới thiệu anh với bạn của em đấy"
"A. Em sơ ý quá nhỉ" - cậu quay sang ba con người còn đang mải đắm chìm trong vẻ đẹp chết người của Yoongi đến nỗi mặt đần cả ra mà không hay không biết - "Từ trái qua lần lượt là Hoseok, Jimin và Taehyung." - quay sang anh - "Các cậu! Đây là anh họ của mình Yoongi."
"Chào anh! Rất vui được gặp anh." - cả ba đứa không hẹn mà cùng đồng thanh.
End chap 16
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay chủ yếu khoe gif 😁😁
=> dáng đi của Đường Tổng
=> ông anh độc ác
=> tóc Taehyung mượt dã man luôn các cậu ạ
=
> JK: răng bé đẹp chưa này!
=> Min e thẹn ahuyhuy
=> Sai! Sai quá sai rồi 😂😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com