Chap 3: Bạn mới
Hai đứa nhóc cứ thế cười đùa vui vẻ cả buổi. Trời lúc này cũng sắp tối.
"Cậu chủ. Chúng ta phải về thôi. Phu nhân vừa gọi điện thoại cho tôi đấy."
"Ơ. Umma gọi rồi sao. Vậy là phải về rồi."-Tae nói rồi quay sang Jungkook-"Mẹ mình gọi rồi. Mình phải về đây. Tạm biệt cậu!!"
"Ừm. Nhưng....."- Cậu thoáng thấy nỗi cô đơn ập về - "Mai cậu có thể lại chơi với mình như thế này không?"
"Tất nhiên rồi!! À mai mình sẽ còn dẫn thêm hai bạn nữa cho cậu làm quen nhé! Có tụi nó chắc chắn cậu sẽ còn vui hơn nữa đó."- nó phấn khỡi trả lời.
"Ừ. Cám ơn cậu!"- cậu tiến tới ghé sát tai nó nói nhỏ-" Nhưng chuyện mình là vampier là bí mật của cậu với tớ thôi nhé, đừng cho người nào biết hết, nếu không mình có thể gặp nguy hiểm đó."
Đột nhiên bị cậu tiến lại gần như vậy còn nói nhỏ vào tai làm nó bất giác đỏ mặt.
"Ơ..ừ...mình hứa"
"Cảm ơn Taehyungie. Cậu đi đi. Bye."
"Cậu đi trước đi Kookie."
Một lần nữa cậu ghé sát tai nó khóe môi cong lên.
"Mình không đi Tae ạ. Mình...BAY."
"A...à...ừ mình quen mất. Tạm biệt cậu. Hẹn gặp vào ngay mai tại đây nhá." - Nó nhanh chân chạy đi vì nó sợ, sợ cậu sẽ nghe được nhịp tim của nó mất.
"Người bạn đầu tiên!"- Cậu cười khoe cả răng thỏ. Sau khi chắc chắn rằng xung quanh không có ai. Jungkook dang đôi cánh đen, nhún người rồi bay thẳng lên trời. Trong cậu như một thiên thần vậy.
Không có một ngôn từ nào có thể diễn tả cảm xúc lúc này của cậu. Chuỗi ngày cô đơn của cậu có lẽ đã chấm dứt. Tae đến như một tia nắng xua đi đám mây đen của sự cô độc. Hôm nay thật sự là sinh nhật tuyệt vời nhất từ trước đến giờ của cậu. Cậu tự hứa sẽ trân trọng và bảo vệ tình bạn này bằng bất cứ giá nào.
"Taehyung à! Cậu và tình bạn của cậu là món quà quý giá nhất, ý nghĩa nhất mà tớ nhận được."
----------Biệt thự Vampire------------
"Yah! Thằng nhóc này. Em đi đâu mà giờ này mới về hả?? Có biết anh tìm em khắp nơi không?!" - Yoongi thấy bóng dáng quen thuộc hạ cánh nơi cửa sổ vừa tức giận vừa lo lắng chạy lại hỏi.
Chẳng là khi vừa tập luyện xong anh nhanh chóng trở về biệt thự, tay cầm bánh kem do đầu biết trong nhà chuẩn bị vui vẻ bê lên phòng cho Kookie của anh. Thế mà đứng trước cửa phòng gọi mãi không ai mở cửa. Sợ có chuyện chẳng lành, anh phá cửa xông vào. Nhưng phòng trống trơn mà cửa sổ lại mở toang. Trên bàn chỉ có một mẩu giấy nhỏ "Em ra ngoài một chút.". Anh hốt hoảng không biết thằng nhóc này đã đi đâu liền bay xung quanh biệt thự tìm kiếm nhưng cũng không thấy. Trời cũng bắt đầu tối. Anh mệt mỏi quay trở lại phòng Jungkook xem cậu đã về chưa. Vừa bước vào thì cậu vừa về tới.
"Yoongi hyung... em xin lỗi. Lúc chiều em có hơi buồn nên bay đi dạo một lúc và quên mất thời gian...."- cậu gục đầu xuống, lần này cậu làm Yoongi hyung giận rồi.
Thấy cậu em nhỏ của mình vẫn lành lặn không sao. Anh bước tới xoa đầu cậu và mỉm cười.
"Em không sao là tốt rồi! Hyung không la em nữa đâu. Nào!! Vui lên đi hôm nay dù gì cũng là sinh nhật của em mà."
"Nae! Cảm ơn hyung. À hyung biết không hôm nay lúc bay đi dạo....." - cậu kể hào hứng lại toàn bộ mọi việc cho Yoongi nghe.
.
.
.
.
.
.
"Chúc mừng Kookie! Cuối cùng Kookie của hyung cũng có bạn rồi!" - nghe Kook kể về Taehyung Yoongi không khỏi vui mừng, vì anh biết những lúc không có anh bên cạnh cậu rất cô đơn - "mà nghe cách em kể hình như em có cảm tình với bạn Taehyung rồi nhỉ?!"
"Nae?? Đ- Đâu có ạ!" - giật mình vì câu hỏi của Yoongi tai cậu không nghe lời mà đỏ lên.
"Ấy ấy. Không có mà tai đỏ hết rồi là sao nhỉm hề hề hề. Anh em trong nhà không mà cũng giấu nhau nữa sao?" - anh gian xảo nhìn cậu.
"A! Bánh kem cũng sắp tan rồi kìa. Hyung mau cắm nến đi để em còn ước nữa chứ." Biết anh lại sắp lên cơn "nhây" cậu vội đánh trống lãng.
-----Ta là đường ngăn cách buổi sinh nhật của Jungkook------------
Ngày hôm sau
"Taehyung a..!!! Tớ ở đây này!!!!" - cậu vẫn vẫn tay ngay khi vừa thấy bóng bước xuống xe. Jungkook rất háo hức ming chờ mau tới chiều để có thể được gặp TaeTae và bạn của Tae nữa. Nhưng tất nhiên việc ra ngoài chơi cũng như kết bạn với con người chỉ có cậu và Yoongi hyung biết thôi. Vì nếu chuyện tới tai Vampier King - ông cậu thì chắc chắn cậu sẽ gặp rắc rối.
Nó nghe thấy cậu gọi cũng nhanh chóng cùng hai đứa bạn của mình chạy lại.
"Chào Jungkook, cậu đến lâu chưa??"
"Chưa. Tớ cũng vừa mới đến thôi." - nói rồi cậu chuyển sự chú ý của mình sang hai cậu bé đi chung với Taehyung. Cả hay đều rất đẹp trai. Nhưng cậu vẫn thấy Hyungie đẹp trai nhất!
"A... tớ quên chưa giới thiệu nhỉ." - như sực nhớ ra Tae lên tiếng - "thằng nhóc tóc đen, có đồng điếu khi cười, nhưng nhìn hơi ngơ này là Jung Hoseok, còn thằng lùn lùn, tóc cam, tay bé tẹo, mặt như cục mochi này là Park Jimin tụi nó là bạn thân của tớ."
Hai đứa kia đang cười rất tươi nghe Taehyung giới thiệu xong thì mặt tối sầm lại. Không nói không rằng cả hai thằng nhìn nhau rồi nhìn Taehyung hét to.
"ĐÁNHHHHHHHHH."
*Bụp...bụp*
"Thằng ôn con to gan dám bảo bố mày cười ngơ này *bụp* trước mặt bạn mới mà nói bố này thế đấy!"
"Aaaaaa tao chừa rồi mà, xin lỗiiiiiii"
"Mày dám bảo ông mày lùn này *chọt*, tay nhỏ này *chọt..chọt* mày gan lắm rồi. Ông đây cho mày chết luôn."
"Ơ khoang.." - Hoseok nghe Jimin nói xong thì dừng tay, quay sang Jimin - "tao là bố nó còn mày bảo mày là ông nó thế thành ra mày là bố tao à??! Vậy đâu được!!"
"Hahaha" - Jungkook tự nãy giờ không nói được câu nào, nhưng khi nghe Hoseok nói cậu nhịn không được mà bật cười thành tiếng - "công nhận Taehyung à cậu nói đúng thật đấy. Hai cậu ấy vui thật."
Cả bọn ngơ ngác nhìn Jungkook rồi chợt nhận ra cả đám đang ở tư thế rất kì cục. Đứa thì nằm chèm bẹp dưới đất lấy hai tay ôm đầu, miệng thì ngoác ra vì cười trong khi nước mắt hai hàng vì đau; đứa thì ngồi quỳ lên một chân tay đang giơ nấm đấm; đứa thì ngồi bẹp xuống đất hai tay nắm lại chỉ chừa ngón trỏ chuẩn bị chọt tiếp.
1s...2s...3s.....Quác...quác....quác..
Ba đứa không đứa nào bảo đứa nào nhanh chóng đứng dậy ngay ngắn như lúc đầu.
"Hi! Kookie tớ là Hoseok. Rất vui được làm quen với cậu!"
"Chào Hoseok! Tớ cũng vậy. Hihi."
"Àn nhon~~~ Jungkook, tớ là Jimin. Rất vui được làm quen với cậu. À xin lỗi về chuyện lúc nãy nhé! Đã để cậu thấy mặt xấu của tụi này rồi. Hì hì"
"A.... không có gì đâu các cậu rất dễ thương còn rất vui nữa."
"Yah!!! Chào hỏi mần quen nhiêu đó đủ rồi. Mấy cậu đi khu vui chơi không tớ bao!!!" - Tae đã chùi nước mắt, chỉnh lại quần áo rồi lên tiếng.
"Ok quất luôn!!!" - cả ba đứa còn lại cùng đồng thanh.
End chap 3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com