Chương 1 - Dục vọng triền miên
Biệt thự Cung gia, ngoài trời mưa rơi tầm tã, gió lạnh thổi qua kéo theo từng đợt ươn ướt khiến người rùng mình. Trong căn biệt thự tách biệt ngoài thành phố, phía trước cổng lớn đỗ một chiếc xe màu đen tuyền sang trọng, người ngồi trong đó nhàn nhạt gác tay lên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, bên môi ngậm điếu thuốc lá vẫn còn đang cháy dở. Tài xế ngồi phía trước nhìn lên kính xe, thấy hắn cứ mãi không chịu bước xuống thì dè dặt hỏi.
"Boss, ngài có cần dù không?"
Cung Tuấn lắc đầu phả ra một làn khói thuốc, hắn nhếch môi nhìn lên cửa sổ kính trên biệt thự, trầm khàn nói, "Không cần."
"Vậy... Sao ngài không vào biệt thự?''
Cung Tuấn không nhìn ông, hắn chỉ cong môi tỏ ra nụ cười nguy hiểm, hai mắt thích thú nhìn về phía trước, "Xem xem con mồi của tôi rốt cuộc xoay xở thế nào?"
Tài xế bừng tỉnh nhìn theo mắt hắn, chỉ thấy xuyên qua màn mưa, ẩn sau lớp kính mờ nhạt phủ đầy hơi nước, thấp thoáng có một bóng người đang quỳ trên giường lớn, hai tay bị trói ngược lên trần nhà, đầu cúi thấp xuống, hình như đang thở dốc.
Tài xế rùng mình nhìn lại kính xe, chỉ thấy Cung Tuấn từ lúc nào đã tàn độc nhìn ông chẳng rời. Tài xế cả kinh thu lại tầm mắt, không dám nhìn nữa. Cung Tuấn nhếch môi dập tắt thuốc lá, hắn xoay người cầm lấy cái ô đen tuyền, mạnh mẽ bung mở, bước xuống xe.
Cung Tuấn một đường đi vào căn biệt thự sang trọng, hạt mưa dính áo chậm rãi tan ra, để lại vệt nước sẫm màu mờ nhạt trên vai áo. Cung Tuấn không để tâm đến, hắn vứt cây dù sang một bên, bước chân dài đi lên tầng lầu.
Đứng trước cửa phòng bị đóng chặt, Cung Tuấn lấy chìa khóa ra, mở cửa.
Cửa phòng vừa mở, lòng hắn liền run lên.
Trương Triết Hạn quỳ gối dang rộng hai chân trên giường, bắp đùi có chút run rẩy vì giữ tư thế này quá lâu. Hai tay anh bị trói kéo ngược lên trần nhà, khiến anh không thể thay đổi tư thế.
Trên người anh là một bộ quần áo dành cho cô hầu gái, bờ vai quyến rũ bại lộ trong không khí, mập mờ có thể nhìn thấy vết đỏ ám muội trên đó. Trên mái tóc đen mềm mại là tai mèo nhu thuận dựng thẳng, hai mắt anh bị bịt mắt màu đen che lại, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Cung Tuấn chậm rãi bước đến, khoanh tay thưởng thức. Sau lưng Trương Triết Hạn là một cái đuôi mèo xù lông, đây là món quà mà hắn đã tặng anh vào sáng hôm nay, trước khi hắn đến công ty. Trên đuôi mèo có một quả cầu nhỏ dùng để nhét vào cúc huyệt, quả cầu được thiết kế dễ dàng đưa vào bên trong mà không gây thương tổn, hơn nữa trên đó còn có máy rung, Cung Tuấn rất thích tính năng kỳ quái này, vì vậy hắn đã mua về cho Trương Triết Hạn.
Cung Tuấn đứng trước giường lớn, vươn tay chạm lên tai mèo trên đầu anh. Vừa mới chạm vào, người dưới tay hắn đã run lên nhè nhẹ, hắn biết Trương Triết Hạn tỉnh rồi, vì vậy nói.
"Mèo nhỏ của tôi, hôm nay anh có ngoan không?"
Trước mắt anh đen tối không thấy rõ ràng, vì vậy cảm giác trên người đặc biệt nhạy cảm, cúc huyệt trướng lên khó chịu suốt một thời gian dài khiến anh đã sớm nhịn không được. Nhưng Cung Tuấn lại trói chặt anh, khiến Trương Triết Hạn không thể tự giải quyết. Trương Triết Hạn ngẩng đầu lên, Cung Tuấn cong môi luồn ngón cái vào miệng anh, Trương Triết Hạn hơi bất ngờ cứng ngắc không biết làm gì, Cung Tuấn trêu đùa cái lưỡi ấm nóng mềm mại, kéo theo từng hồi nhớp nháp dâm mỹ.
"Ha." Trương Triết Hạn rên lên một tiếng, dâm thủy chảy ra từ cúc huyệt nhỏ giọt xuống đệm chăn, Cung Tuấn rất thích nhìn bộ dạng này của anh, hắn càng trêu đùa thì lại càng cao hứng, hai tay Trương Triết Hạn bị trói ngược lên trần nhà, máy rung phía sau đã tra tấn điểm nhạy cảm của anh hàng giờ liền, bây giờ Trương Triết Hạn thật sự chịu không nổi nữa, anh muốn Cung Tuấn giải phóng cho mình.
"Cung... Ah~ Cung Tuấn."
"Sao nào? Anh muốn cái gì, tôi cho anh cái đó."
Nước bọt men theo khóe miệng chảy xuống cằm, hai mắt anh ẩn sau lớp vải cũng đã ướt át không thôi. Trương Triết Hạn bị ngón tay Cung Tuấn tra tấn, vật nhỏ sau lớp váy cũng chậm rãi cứng lên. Cung Tuấn kéo khóa quần, hắn cẩn thận lấy ra côn thịt đã cứng như sắt, đưa đến trước miệng Trương Triết Hạn.
Đột nhiên ngửi thấy mùi hương nam tính nồng nặc, hơn nữa còn nóng đến mức không thể chịu nổi, Trương Triết Hạn liền đoán được đây là cái gì. Anh hơi giật mình theo quán tính rụt đầu, Cung Tuấn thấy thế liền đen mặt, khàn giọng nói.
"Triết Hạn, anh quên anh đã nói những gì sao?"
Trương Triết Hạn vừa nghe liền giật mình, sau đó đưa môi tới, chậm rãi nuốt lấy côn thịt nổi đầy gân xanh.
To quá! Trương Triết Hạn khó khăn nuốt xuống, Cung Tuấn thỏa mãn hưởng thụ sự phục vụ của đối phương, hai mắt anh bị bịt kín, vì vậy anh chỉ có thể dựa vào cảm giác mà làm. Trương Triết Hạn xoay lưỡi, nhẹ nhàng liếm lên nam căn dựng thẳng, cố gắng khống chế khớp hàm không cho mình cắn xuống.
Hô hấp anh có chút khó khăn, côn thịt chặn ngay cuống họng khiến Trương Triết Hạn không thể nuốt nước bọt. Vì vậy, nước bọt theo khe hở của khóe miệng chảy ra. Cung Tuấn vươn tay lau đi vệt nước dâm mỹ ấy, thầm than.
"Triết Hạn, anh thật sự rất quyến rũ, anh có biết không? Tóm anh vào tay là một điều đúng đắn."
"Hưm~"
Cung Tuấn luồn tay vào váy nắm lấy nam căn của anh, Trương Triết Hạn run lên bần bật, nhưng Cung Tuấn rất nhanh đã đẩy mạnh côn thịt mình vào cuống họng, Trương Triết Hạn khó khăn há miệng, hòng muốn hít lấy mấy ngụm khí để duy trì hô hấp. Cung Tuấn không nhịn được nữa tự mình đưa đẩy hông, điên cuồng thúc vào cuống họng ấm nóng của anh. Trương Triết Hạn bật khóc bị Cung Tuấn tra tấn đến đáng thương, từng đợt buồn nôn đánh tới khiến anh rất muốn nôn khan, nhưng côn thịt chặn ngay trước miệng, Trương Triết Hạn chỉ có thể cố gắng áp chế khó chịu trong lòng.
"Triết Hạn, mẹ nó! Anh thật sự rất tuyệt đấy."
"Hưm ư!"
"Sướng quá."
Trương Triết Hạn níu chặt sợi dây thừng, gồng mình hứng lấy từng đợt bạch dịch nhớp nháp mà Cung Tuấn đang phóng tới. Bạch dịch phun sâu vào cổ họng khiến anh không thể không nuốt xuống, Cung Tuấn hừ lên một tiếng, thỏa mãn rút côn thịt ra khỏi người anh. Trương Triết Hạn hé miệng thở gấp, nơi cuống họng vẫn còn lưu lại màu trăng trắng của bạch trọc, Cung Tuấn rất thích khi nhìn anh như vậy, hắn giúp anh cởi bỏ bịt mắt, đôi mắt ướt át mông lung lập tức hiện ra.
Cung Tuấn cởi trói cho yanh thời điểm trói buộc biến mất, Trương Triết Hạn liền mềm nhũn ngã xuống giường. Cung Tuấn đè anh dưới thân, vươn tay sờ lên đuôi mèo mềm mại, thân thể Trương Triết Hạn run lên, hai má đỏ bừng. Cung Tuấn nhếch môi rút đuôi mèo ra khỏi người anh, tia nước dâm mỹ kéo dài theo đưa đẩy của hắn, Cung Tuấn kích động nhìn theo, dưới bụng xuất hiện một đống lửa đang bập bùng.
"A...ư."
Anh nhịn không được rên lên mấy tiếng, tiểu huyệt vẫn chưa thể khép lại đỏ bừng ướt át, Cung Tuấn nâng chân anh lên cho côn thịt mình vào, Trương Triết Hạn bất lực không thể phản kháng, tà váy bị hắn xốc lên lộ ra bắp đùi trắng mịn không tì vết. Cung Tuấn vừa vào liền đâm sâu đến tận cùng, hắn vừa thúc vừa kéo áo anh ra. Chỉ thấy trên hai khỏa châu ửng đỏ có dán hai cái máy rung cỡ nhỏ, Cung Tuấn chạm lên đó một cái, Trương Triết Hạn liền co quắp ưỡn người, ngửa đầu rên rỉ không ngừng.
Đôi mắt Cung Tuấn sáng lên nhìn vào thân thể câu nhân dưới thân, động tác thúc vào của hắn càng thêm mãnh liệt. Tiếng mưa rì rào bên ngoài đã dần dần tan biến, nhưng thanh âm triền miên trong đây lại chưa thể kết thúc.
"Anh đúng là mèo con dâm đãng."
"Ha...a...ư đừng, nhanh quá... Đừng,... Dừng lại! Ưm... Ah..."
"Đừng dừng lại? Được rồi, tôi chiều anh."
Cung Tuấn lại gia tăng động tác, Trương Triết Hạn nắm chặt ga giường tiếp nhận sự xâm chiếm điên cuồng từ ai kia. Anh không biết mình đã bị Cung Tuấn tra tấn bao nhiêu ngày, thân thể này sớm đã bị hắn điều giáo làm cho vô vùng nhạy cảm, Trương Triết Hạn cất giọng kêu rên, bắp thịt run rẩy vì sự va chạm nóng bỏng của hắn.
Cung Tuấn thấy anh đang mờ mịt thì nhếch môi, hắn móc trong túi ra một thanh kim loại nhỏ, không nói không rằng nắm lấy nam căn của anh, cẩn thận nhét nó vào niệu đạo.
Trương Triết Hạn nháy mắt cả kinh, anh trợn to hai mắt vùng vẫy.
"Cung Tuấn! Em làm gì? Lấy ra, mau lấy ra. Khó chịu quá! Ah...ưm.... Lấy nó ra, trướng quá..."
"Là thứ đồ chơi rất vui, anh cứ tận hưởng đi."
"Ha...aa......ư... Cung Tuấn, khó chịu quá.. Ah."
Phân thân bị đè nén khiến anh như muốn nổ tung, Trương Triết Hạn nắm lấy vạt áo hắn, ứa nước mắt cầu xin, Cung Tuấn lại rất thích thú nhìn anh. Động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt, Trương Triết Hạn bị dồn ép nhưng không thể phóng thích, bắt đầu khóc lóc thảm thiết, hai má đỏ ửng kèm với tai mèo run rẩy càng khiến anh thêm nhiều phần quyến rũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com