CHƯƠNG 30: MẶC NỘI Y TÌNH THÚ PLAY TRONG THƯ PHÒNG (H)
Áo thun và quần dài được cởi ra, Tạ Minh Tịnh chỉ mặc áo lót, quần chữ T cùng đôi tất chân đứng trước mặt Trần Đạm, làn da cậu vốn trắng, bộ đồ ren lại càng làm nổi bật ưu điểm.
Hai điểm đỏ trước ngực như ẩn như hiện sau lớp ren, vừa thanh thuần vừa dâm đãng, quần lót chữ T còn không che được hết dương vật bán cương, dây quần quấn quanh eo mang lại cảm giác mơ màng, đôi chân dài được bao quanh bởi tất trắng cổ cao, vừa thẳng vừa nuột.
Hai mắt Trần Đạm nhìn thẳng, thậm chí còn nghe thấy tim mình đập "Bịch bịch" trong lồng ngực, cơ hồ muốn nhảy ra khỏi cổ họng luôn.
Tạ Minh Tịnh tựa vào bàn, mặt cúi xuống, đỏ bừng, thẹn thùng hỏi: "Thích không?"
"Thích." Trần Đạm bước lại gần, vươn tay đè lại núm vú bị vải dệt che khuất.
Viên thịt mềm mại bị đầu ngón tay ấn chọc cho nảy lên, Trần Đạm cúi đầu, há mồm cắn núm vú, hàm răng khẽ lôi kéo, đầu lưỡi không ngừng liếm láp lỗ sữa nhỏ xíu.
"Ư......." Tạ Minh Tịnh bị hắn liếm ngửa ra sau, đùi đặt trên bàn học, co chân lên banh rộng địa phương bí ẩn.
Trần Đạm đột nhiên đem cậu nhấc sang bàn sách rộng hơn, móc dương vật đã trướng sắp nổ ra, nhắm đặt ngay miệng lồn.
"Tiểu Tịnh thật dâm, ướt đẫm hết rồi, ông xã cắm luôn vào nhé?"
Dứt lời không cho Tạ Minh Tịnh thời gian phản ứng, hắn mạnh mẽ nâng eo dùng sức đẩy mạnh về trước, đầu cặc cực lớn làm biến dạng miệng lồn nhỏ hẹp, nhét cả khối thịt hình trụ vào trong.
Trần Đạm túm Tạ Minh Tịnh đang mất phương hướng lại, đem cặp chân nâng lên vai hắn, xương mu cùng thịt mông dính chặt vào nhau, tư thế này khiến Tạ Minh Tịnh ngửa hoàn toàn về đằng sau, thân thể gập lại tạo thành một góc vuông.
Đáy mắt Trần Đạm như cất giấu bão bùng, hắn bắt đầu độc ác đóng cọc không ngừng, eo liên tục đưa đẩy, dương vật đâm vào nhụy hoa, đầu khấc hôn miệng tử cung non mềm.
"Không cần...."
Tạ Minh Tịnh hoảng hốt sợ bị chọc thủng, âm hộ mẫn cảm liên tục bị càn quét, chưa đến hai phút cậu đã run lẩy bẩy cao trào, vách thịt mãnh liệt co rút, như cái miệng nhỏ tham ăn bú lấy dương vật Trần Đạm.
Trần Đạm gầm nhẹ một tiếng, nhịn xúc động muốn bắn tinh, đem chân Tạ Minh Tịnh từ vai nâng lên khép lại, một tay to bắt lấy hai mắt cá chân đẩy về trước, làm thân thể cậu tạo thành một góc nhọn, ngay sau đó mãnh liệt địt vào.
"A......." Tạ Minh Tịnh bị địt đến mất nhận thức, miệng vô thức há ra, ánh mắt mê man, vừa mới cao trào xong, thân thể thập phần mẫn cảm, lại bị hắn cắm rút như vậy, trông không khác gì con búp bê vải bị chơi hỏng, đáng thương vặn vẹo, hai chân co lại, lồn nứng giần giật liên hồi.
Muốn bắn muốn bắn!
Mà thời điểm cậu tưởng như sắp lên đỉnh rồi, Trần Đạm đột nhiên rút gậy thịt ra, dương vật tím đỏ "pặc" một cái rút khỏi âm hộ, miệng bướm còn chưa được thỏa mãn, há ra mấp máy liên tục, nước lồn cứ theo đó chảy ồ ạt ra ngoài.
Thân thể thoáng chốc bị rơi xuống vực thẳm, Tạ Minh Tịnh buồn bã mất mát, miệng phát ra âm thanh "Ô ô" muốn giữ dương vật hắn lại, Trần Đạm vỗ một cái "ba" lên cặp mông núng nính, thấp giọng nói: "Xuống dưới, tay chống lên bàn."
"Hức...." Cả người Tạ Minh Tịnh mệt mỏi, phần eo bủn rủn, nhờ có Trần Đạm ôm mới miễn cưỡng đứng lên được.
Cặp đào đẫy đà áp vào cặc Trần Đạm, hắn cầm lấy dây quần lót giữa kẽ mông cậu, "Bảo bối, để chồng địt lỗ đít em."
Thân thể Tạ Minh Tịnh nháy mắt căng chặt, sợ hãi bò về trước, "Không được, đừng!" Nhưng đằng trước là bàn, đằng sau là Trần Đạm, có trốn đằng trời.
Trần Đạm thấy cậu thật sự sợ hãi, hơi mềm lòng, đem một chân cậu nhấc lên, chân dài bị tất ren bao quanh, muốn dâm dục bao nhiêu có bấy nhiêu, Trần Đạm nháy mắt lại nóng lên, thở hổn hển đâm vào bướm nộn phía trước.
Âm huyệt sớm đã bị hắn thao chín, dương vật vừa thọc vào đã bị hàng trăm lớp thịt cuốn lấy, hút mạnh, Trần Đạm nắm eo Tạ Minh Tịnh, ác độc đẩy dương vật vào sâu nhất có thể.
Cung khẩu non mềm bị đầu cặc chịch mở, Trần Đạm túm chặt eo cậu, không quan tâm đối phương giãy giụa, dùng tư thế địt từ sau đâm vào tử cung.
"A!" Tạ Minh Tịnh trợn mắt, cơ hồ muốn ngất đi, lối vào nhỏ hẹp bị quy đầu đâm thọc, vách thịt nóng ấm bị đè ép ma sát, hai chân cậu mềm nhũn, từ âm đạo phun ra một ngụm mật hoa trong suốt.
Trần Đạm hung hăng đâm chọc vài cái, cuối cùng không nhịn nổi xuất ra, tinh dịch tưới đầy tử cung, rửa vách thịt non mềm một lượt.
"Ha, ha....." Lúc này hắn đã bắn hết, Trần Đạm ôm Tạ Minh Tịnh, ngực dính sát vào lưng cậu.
Tạ Minh Tịnh bị hắn đè trên bàn thở dốc, không còn một chút sức lực nào.
Trần Đạm thể lực kinh người, chỉ nghỉ ngơi một lát đã khôi phục sức lực, hắn ngồi dậy, nhìn chằm chằm thân hình Tạ Minh Tịnh.
Tạ Minh Tịnh nằm ngửa trên mặt bàn, hai chân vô lực, mũi chân chống xuống sàn nhà.
Làn da cậu trắng mịn, dấu tay đỏ hằn trên da nổi bật hẳn lên, tinh dịch từ trong khe thịt hồng hào chảy ra tận đùi, có vài giọt thậm chí còn vẩy lên đôi tất ren trắng cậu đang đeo.
Thoạt nhìn chính là bộ dáng bị chịch hỏng.
Trần Đạm miệng đắng lưỡi khô, nửa thân dưới lại tiến lên, lật Tạ Minh Tịnh lại, Tạ Minh Tịnh mắt vừa thấy dương vật căng cứng của hắn, thân thể rụt rụt.
"Đừng..... Em thật sự không chịu được."
"Không cắm vào nữa," Trần Đạm mút môi cậu một cái, bế người từ trên bàn xuống ghế, nói: "Dùng chân."
Trần Đạm túm chặt hai mắt cá chân Tạ Minh Tịnh, gan bàn chân vòng lấy bao bọc dương vật thô kệch.
Bàn chân chậm rãi ma sát, kích thích khoái cảm cực đại, Trần Đạm chơi một lát đã muốn bắn, dừng lại cởi tất của cậu ra, lộ ra cẳng chân nuột nà.
Trần Đạm hôn mạnh lên đùi cậu mấy cái, sau lại đem hai chân cậu chà lên thân cặc của mình.
Dương vật trơn trượt nằm giữa hai gan bàn chân, một bên là da, một bên là vải dệt, hai loại cảm giác luân phiên kích thích côn thịt, Trần Đạm không kìm nén dục vọng nữa, dứt khoát hưởng thụ khoái cảm chân giao mang lại.
Sau một tiếng hít sâu, hắn vui sướng tràn trề mà bắn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com