CHƯƠNG 5: BIẾT HỌC BÁ CÓ ÂM HỘ
Tạ Minh Tịnh ngây ngẩn cả người, cậu cho rằng có thể gặp được Hồ Sâu thật tốt, người hào phóng như hắn không phải hôm nào cũng gặp được, cậu không nghĩ tới đối phương còn chủ động đưa ra yêu cầu cậu làm chủ phòng riêng cho hắn.
"A.... Được," Tạ Minh Tịnh nhặt quần áo từ đất lên mặc lại, giải thích: "Nhưng tôi còn là học sinh, chỉ có thể phát sóng trực tiếp vào buổi tối."
Trần Đạm nghĩ thầm hắn cũng có khác gì đâu, "Không thành vấn đề, khi nào rảnh thì nhắn tôi, với lại mỗi ngày tan học xong cậu cũng đừng quên kiểm tra tin nhắn của tôi."
"A, được thôi."
--
Sau khi lần phát sóng trực tiếp đầu tiên kết thúc, Tạ Minh Tịnh toàn thân đều run rẩy, cậu vẫn không thể tin được những điều mình vừa làm, nói không hối hận là nói dối, nhưng tài khoản có thêm tiền là sự thật.
Cậu không có thời gian tự dằn vặt trong dòng suy nghĩ nữa, lắc lắc đầu đuổi những âm thanh ồn ào đó đi, nhanh chóng đổi phần thưởng vừa nhận được sang tiền trong tài khoản ngân hàng.
Nhìn số tiền trong tài khoản tăng lên, Tạ Minh Tịnh cảm thấy gánh nặng tâm lý nhẹ đi rất nhiều.
Bên kia, Trần Đạm rời khỏi "Dụ hoặc" một lúc rồi vẫn không thể tin những gì vừa xảy ra. Cái người chủ phòng vừa cởi sạch quần áo rồi tự an ủi ngay trước mặt mình là Tạ Minh Tịnh sao? Liệu hắn có nhận sai người không?
Hắn gác tay lên trán, nằm tư thế chữ X, hồi tưởng hình ảnh Tạ Minh Tịnh xoa nắn hột le đến cao trào lại không nhịn được mà kích động, hắn xua xua tay, nằm lăn lộn trên giường.
Aaaa, Trần Đạm mày ác quá, mày nỡ lòng nào biến học bá thanh cao nhà người ta thành kỹ nữ dâm đãng hả.
--
Ngày hôm sau, Tạ Minh Tịnh vẫn đến trường rất sớm như mọi ngày. Trước khi ca một bắt đầu, mọi người phải làm xong đề trắc nghiệm Tiếng Anh, cậu lần lượt phát đề với phiếu trả lời, đến chỗ Trần Đạm cũng vẫn thấy trống không như bình thường.
Tạ Minh Tịnh thở dài, nghĩ đến cảnh tượng cuối giờ cậu sẽ phải đi nhắc nhở Trần Đạm làm bù đề Tiếng Anh, sau đó Trần Đạm sẽ không những cự tuyệt mà còn châm chọc mỉa mai, cậu liền cảm thấy tinh thần và thể xác đều mệt mỏi bất an.
Mỗi lần cậu cùng Trần Đạm giằng co, mọi người trong lớp sẽ càng thêm dầu vào lửa. Nói không khó chịu là nói dối, nhưng đâu có thể làm được gì khác? Trần Đạm lớn lên đẹp trai, tính cách phóng khoáng rộng rãi, gia đình quyền thế giàu có, đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm chú ý, không giống chính mình, ngoại trừ học tập ra thì chẳng được điểm nào tốt.
Chuông báo hết giờ truy bài vang lên, Tạ Minh Tịnh thúc giục các bạn dừng bút, nộp đề và đáp án trắc nghiệm vừa làm, lúc này Trần Đạm mới dò dẫm bước vào phòng học.
Nhìn thấy Trần Đạm, Tạ Minh Tịnh lập tức đề phòng, nhưng ngoài dự đoán, Trần Đạm không có đi qua trừng mắt lườm cậu như mọi ngày, cũng không cười khinh miệt, mà chỉ cúi đầu đi đến chỗ mình ngồi xuống.
Tạ Minh Tịnh cảm thấy may mắn thoát chết, nhưng rồi vẫn phải chủ động đi đến cạnh Trần Đạm, đưa đề với phiếu làm bài Tiếng Anh cho hắn, "Trần Đạm, làm bù đề trắc nghiệm Tiếng Anh hôm nay đi."
Trần Đạm ngẩng đầu đối diện ánh mắt với cậu vài giây, Tạ Minh Tịnh theo bản năng định nhìn đi chỗ khác, ai ngờ lần này Trần Đạm lại là người dời mắt trước, cúi xuống bàn "Ừ" một tiếng, hắn cũng không thèm liếc Tạ Minh Tịnh một cái, chỉ duỗi tay nhận đề, nói: "Hết tiết học tôi nộp cho cậu."
".....Hả, a?" Tạ Minh Tịnh đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị Trần Đạm châm chọc móc mỉa, nhưng hôm nay dường như mặt trời mọc ở hướng Tây, hắn lại phối hợp với cậu.
Tạ Minh Tịnh bất đắc dĩ phỏng đoán, hay là hắn đang có âm mưu nào khác?
"Còn chuyện gì nữa?" Thấy cậu chậm chạp không đi, biểu tình của Trần Đạm có chút bực bội.
"Không có." Tạ Minh Tịnh nhanh chóng xoay người trở lại chỗ ngồi của mình.
Trần Đạm ngồi bàn cuối, ngơ ngác nhìn chằm chằm bóng lưng Tạ Minh Tịnh, nhìn đến không chớp mắt. Tạ Minh Tịnh mặc quần áo đồng phục bình thường, áo trắng cộc tay cùng quần dài, không khác gì mọi ngày, nhưng trong mắt Trần Đạm hôm nay, Tạ Minh Tịnh có phần.... quyến rũ?
Sự tình tối qua làm Trần Đạm cả đêm mộng xuân, trong mơ cậu bị hắn đè dưới thân, làn da trắng nõn, núm vú phấn nộn, bướm nộn thít chặt, dương vật nhỏ cũng đáng yêu. Bọn họ đại chiến 800 hiệp, hết nằm, ngồi lại đến đứng, vô vàn tư thế tình dục đặc sắc.
Sáng nay tỉnh dậy, Trần Đạm phát hiện quần lót hoàn toàn dính dớp nhầy nhụa.
Hắn một mặt mắng bản thân không có tiết tháo, đến Tạ Minh Tịnh mà cũng muốn ăn không còn gì, một mặt khác lại sinh ra khoái cảm sung sướng bí ẩn, nhìn xem, tên học bá mũ áo chỉnh tề cao ngạo kia, thực chất lại có thêm một cái động nhỏ, tối qua hắn còn bắt người ta banh lồn, dâm đãng tự an ủi đến bắn.
Tiết đầu là tiết Tiếng Anh, Trần Đạm bình thường sẽ ngủ gục trên bàn, nhưng hôm nay phá lệ cúi đầu làm đề Tiếng Anh.
Đề trắc nghiệm lần này là chọn từ điền vào chỗ trống, Trần Đạm khi còn nhỏ đã từng sống ở New York một thời gian, Tiếng Anh rất tốt, đọc một phát là làm xong.
Xong xuôi, hắn nhàm chán gấp đề với đáp án thành máy bay giấy, nhắm chuẩn lưng Tạ Minh Tịnh, "vèo" một cái đem máy bay phi đến đó.
Máy bay rơi cạnh chân Tạ Minh Tịnh, cậu chờ thầy quay lên viết bảng mới cúi đầu nhặt lên, quay đầu nhìn xem ai vừa phi, liền thấy Trần Đạm đang nhìn về phía mình.
"Cho ai?" Tạ Minh Tịnh cầm máy bay của Trận Đạm giơ lên mấp máy khẩu hình.
Kết quả Trần Đạm lại chỉ vào cậu.
"Ừm....." Tâm trạng Tạ Minh Tịnh phức tạp, trong lớp các bạn thỉnh thoảng sẽ truyền giấy cho nhau hoặc ném máy bay giấy trong giờ, nhưng từ trước đến giờ không ai làm điều này với Tạ Minh Tịnh, cậu trong lớp luôn cô độc không có bạn bè.
Lần đầu tiên cậu được nhận máy bay giấy thế mà lại là từ Trần Đạm.
Tạ Minh Tịnh mở máy bay ra mới phát hiện đây là đề và đáp án trắc nghiệm của Trần Đạm, cậu nhìn thoáng qua, thấy xác suất đúng của Trần Đạm rất cao, xem ra cũng không phải dựa vào tiền để vào trường.
Trần Đạm hôm nay thật sự rất phối hợp, đến tận khi tan học hắn cũng không cùng đám bạn đến gây chuyện với Tạ Minh Tịnh, cậu cả ngày nay may mắn không phải trải qua sóng gió, sau khi kết thúc buổi học, cậu nhận được tin nhắn của Hồ Sâu, hẹn đêm nay phát sóng trực tiếp.
Tan học, cậu đi đến viện thăm bà, nộp thêm phí nằm viện, dùng tiền thừa mua thêm sữa bột bổ sung canxi và bữa tối dinh dưỡng cho bà ngoại.
Từ bệnh viện về đến nhà đã là 9 giờ tối, Tạ Minh Tịnh tắm rửa thay quần áo, click mở "Dụ hoặc", điều chỉnh lại camera.
Vài phút sau, hệ thống nhắc nhở Hồ Sâu online, Tạ Minh Tịnh bấm nút bắt đầu phát sóng trực tiếp lần thứ hai.
//
wattpad: yangdangdingu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com