Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương1 : lăng mộ bí ẩn

Tại công ty SM, Một loạt mỹ nữ nổi tiếng đang tập trung chuẩn bị chụp ảnh cho tạp chí, mỗi người xinh đẹp như hoa, trang điểm hoàn mỹ đến mức không cần dùng đến kĩ xảo, hào quang chiếu ra tứ phía.
Trợ lý cùng thư ký trường quay đứng ở một bên, vừa thưởng thức quá trình quay chụp vừa bàn tán nho nhỏ.
"Hóa trang thật sự đáng sợ, có thể biến mục nát thành thần kì! Exala lúc chưa trang điểm thì như người bình thường , trang điểm vào nhìn như một nàng tiên ý .So với trước khi chỉnh sửa, sau khi chỉnh xong hiệu quả còn lớn hơn nữa.
"Thôi đi, cô xem lại xem, ai là người tạo hình cho cô ta, chính là chuyên viên trang điểm nổi tiếng Hàn Băng Nhi đấy!".
Kỉ niệm ngày thành lập tạp chí cũng làm hoành tráng thật, mời tới toàn các đại minh tinh, ngay cả bộ phận hóa trang cũng được quan tâm như vậy.
"Hàn Băng Nhi bản thân vốn xinh đẹp , mới 16 tuổi thôi mà đẹp như Thiên sứ vậy".
-" uk ,hôm nay cô ấy còn đẹp hơn mấy người đang chụp ở trên kia , nếu tôi là đạo diễn thì tôi cho cô ấy làm nhân vật chính , chứ mấy người kia không bằng một phần của cổ"
-" tôi cũng nghĩ như cậu , cô ấy mặc váy màu hoa anh đào đẹp thật"
Cô trợ lý cực kì hâm mộ Băng Nhi, vừa quay đầu lại. Ế? Cô ấy đi đâu mất rồi?
-"Cô Hàn đâu rồi?"
-"Cô ấy tính tình rất kì quái, bình thường thích chơi trò cải trang, nhìn kỹ đi, có khi cô ấy đang ở bên cạnh cô đấy".
-"Cô ấy đẹp như vậy, nếu như "cải trang" thế nào cũng vẫn là mỹ nữ".
-"Cũng không nhất định, có lần cô hóa trang thành một cô nàng khủng long kinh dị, lần khác trong một buổi tiệc của giới người mẫu, cô lại hóa thân thành dáng vẻ giống như nữ thần sông Rhine diễm lệ".
-"Thật sao? Thật đáng tiếc, tôi không được nhìn thấy, nếu như thấy rồi thì nhất định sẽ nhận ra được cô ấy".
Bỗng nhiên có người vỗ vỗ vai trợ lý, vừa quay đầu lại, chỉ thấy một cô gái dung mạo bình thường, làn da có phần ngăm ngăm đen đứng sau lưng.
-"Tôi đi trước đây, mọi người vất vả rồi".
-"A, cô cũng vất vả rồi". Nhìn cô gái kia đi xa dần, tiểu trợ lý nghi hoặc hỏi cô thư kí đứng cạnh, "Người đó là ai vậy?"
-"Nhân viên công tác chăng?". Thư kí trường quay nhìn nhìn, khó hiểu.
-"Uhm, chưa nhìn thấy bao giờ".
Thư kí trường quay xoay người định tiếp tục công việc, bỗng nhiên nhớ ra cái gì - "A Ah! Cái đó không phải là vali đựng đồ trang điểm của Hàn tiểu thư sao?Lại còn vòng trang sức thạch anh hình hoa Anh đào nữa! Người ... người đó ....".
-"Cô có thể nói rõ được không? Tôi hồi hộp sắp ngất rồi này". Cô gái đó rốt cuộc là ai, chắc không phải nghi phạm giết người hay ma quỷ chứ?
-"Cô ấy là Hàn Băng Nhi!"
-"... Cô nói đùa phải không?". Trợ lý hai mắt trừng lớn, xua xua tay, cười nói: "Cái người qua đường lúc nãy sao? Ha ha ... Hàn Băng Nhi".
Thư kí trường quay khẳng định người nọ chính là Hàn Băng Nhi, chỉ là cô hóa trang thành như vậy là định đi đâu đây?
Nhưng sau đó thư kí nhanh chóng bị đạo diễn gọi đi làm việc, không có thời gian đi tìm hiểu. Còn cô nàng Băng Nhhi vừa nãy cải trang thành dung mạo thường thường hiện giờ đang ngồi trong xe, nghĩ đến cú điện thoại tối hôm qua -
-"Băng nhi a , ngày mai con có bận việc gì không"
-"có chuyện gì vậy mẹ ,đừng nói với con là mẹ bảo con đi shopping với mẹ nhé .con không đi đâu nhé
Mẹ bảo anh gọi bạn gái đi shopping với mẹ ý"
-" nè mẹ giận rồi đó nhe" tiếng khóc từ đầu dây bên kia vọng lại
-" được rồi có chuyện gì mẹ nói đi con nghe theo mẹ hết " nàng ta sợ nhất chính là lúc mẹ giận
--" con nói đó nhe . 15 h ngày Mai con phải có mặt ở nhà hàng xx "
-" có chuyện gì vậy "
-"xem mặt "
-"mẹ yêu quý à , mặt con có làm sao đâu mà phải xem mặt"
-"mày dám trả treo với mẹ à
Hồi mẹ bằng tuổi mày , mẹ đã lấy bố mày rồi đấy "

-" mẹ à , thời của mẹ khác với thời của con ,thời của mẹ lấy chồng lúc 16 tuổi là chuyện bình thường nhưng bây giờ thì khác rồi , với lại những người con quen chẳng có ai hợp với con cả"
-"vì vậy con phải đi xem mặt
Ko thì có ngày ế đấy con à mai nhớ đi đấy "
-"con biết rồi"
Mẹ cô lúc nào cũng vậy muốn cô lấy chồng sớm để có cháu bồng . Còn Anh trai thì mẹ không ép thế là thế nào nhỉ
Nghĩ đến đây , cô cảm thấy buồn cho cuộc đời mình
Hôm nay, cô trang điểm cho bản thân mình như một người bình thường , quần đùi áo phông hình con hổ ,tóc thì buộc chích chèo ,đeo một cái kính to tướng , người ngoài nhìn vào chỉ thấy một người con gái vô cùng nhà quê , và mục đích của việc này là đi xem mặt . Cô không tin có người chịu lấy cô ( trong bộ như thế này : hô hô)
Bây giờ mới có 10 h còn 5 h nữa mới đến giờ. Vì vậy mà cô nói với Tài xế cho mình đến chỗ làm việc của Anh trai cô . Đó là 1 người Anh tốt , Anh cô là một nhà khảo cổ nổi tiếng . Sáng sớm hôm nay Anh cô và một vài nhà khảo cổ mới tìm thấy một khu lăng mộ của 1 vị vua chưa từng có trong lịch sử và gọi điện thoại cho cô đến .
Trứơc lối vào lăng mộ có một vài người đang đứng đó , chưa cần nhìn cô cũng biết đó là ai . Cô chạy nhanh đến chỗ họ và thở ko ra hơi
-" xin lỗi . Em đến muộn "
-" xin hỏi cô là ai vậy" anh trai cô cau mày và hỏi cô
Cô nén cười và đứng trước mặt anh rồi thì thầm vào tai anh như sợ có người nghe thấy
-" anh à , em nè "
-" em làm khuôn mặt mình như thế này chắc lại đi xem mặt mấy người mẹ giới thiệu chứ gì
-" nè anh có muốn đi không hả " cô giả bộ dỗi
-" ừ nhỉ" anh quay sang và nói -" chúng ta bắt đầu thám hiểm "
-OK " những người còn lại đồng thanh trả lời
Thế là cả đoàn bắt đầu chuyến thám hiểm về vị vua mới phát hiện này . Sau khi đi qua những con đường vòng vèo cả đoàn cũng đến nơi cần tìm . Đó là một căn phòng rộng ở giữa có một chiếc quan tài xung quanh toàn là đồ đáng giá .
Khi bước vào đây cô cảm thấy đau đầu và có cái gì đó muốn giữ cô lại
"Băng Nhi , cuối cùng ta cũng gặp được nàng " tiếng nói cứ văng vẳng bên tai cô khiến cho cô nổi cả da gà
-" Anh à Anh có nghe thấy gì không" cô bám chặt cánh tay của Anh
-" ko có chuyện gì đâu chắc em mệt quá nên bị ảo tưởng thôi " anh xoa đầu cô và an ủi cô
-" chắc là vậy ,em đi xem đây " cô buông cánh tay của Anh ra và bước lên phía trên để ngắm nhìn hoa văn trên chiếc quan tài.
Càng đến gần tiếng gọi tên cô càng ngày càng hiện rõ trong đầu cô .Vì không để cho mọi người bị gián đoạn vì cô nên cô tỏ ra vô cùng thanh thản. Do đó cô đã lấy lại được dũng khí và bắt đầu chuyến tham quan
-" đây là vị vua nào nhỉ " một nhà nghiên cứu lên tiếng khi đến gần chiếc quan tài này
-" không biết nữa , nhìn kìa trên đó có viết chữ gì nhỉ, nhìn vào cứ như là mấy hình vuông nhỉ" nhà nghiên cứu khác vừa nói vừa chỉ lên mấy cái hình kì quái ở trên lăng mộ
-" chữ viết thời xưa chứ không phải mấy thứ mà mọi người nói đâu " tiếng nói của anh trai cô vọng từ đằng sau
Mọi người quay lại và nhìn anh . Nhưng chưa đầy 1 phút thì họ lại quay lại và nhìn lên đó . Một người đàn ông trẻ sau khi nhìn vào mấy dòng chữ đó rồi quay sang hỏi anh
-" anh biết mấy chữ này à "
-"tôi chỉ biết một vài chữ thôi"
Nghe anh trai nói , cô tiến lên và nhìn vào nó rồi nói:
-" Vương triều Thanh Long Quốc năm 983
Vua ....vua "
-" vua nào vậy " mọi người đồng thanh hỏi cô
-" chữ này tôi không dịch được " cô quay sang và nói
Anh trai cô nhìn lên đồng hồ rồi gọi mọi nguoi
-" chúng ta đi ăn thôi 12 h rồi đó . Ăn xong rồi chúng ta lại tham quan nữa"
Mọi người thu dọn đồ nghề vào vali của mình rồi bắt đầu đi ra khỏi căn phòng nay .Anh trai cô dẫn đầu và quay lại nói với cô
-" Băng Nhi ,đi thôi nào "
-"Anh ra trước đi , em làm rơi vòng cổ rồi . Chắc lúc nãy, em tham quan lên đánh rơi nó rồi . Chốc nữa em ra , em phải tìm được nó nếu ko mẹ chửi em mất"
-"có cần anh tìm hộ không " anh tiến lại gần chỗ cô đứng nhưng bị cô đẩy lên phía trứơc và nói -" thôi anh đi trước đi họ đang đợi anh đó"
-" vậy thì anh đi trứơc nhé "-" ừ"
Sau khi anh trai cô đi ,cô bắt đầu tìm chiếc vòng - đó là chiếc vòng cô thích nhất , bà ngoại tặng cô trước lúc mất . Cô tìm mãi và cuối cùng cũng nhìn thấy nó , nó rơi ngay chỗ quan tài - chắn nó bị rơi lúc cô đọc mấy dòng chữ ở đây , cô vô cùng vui khi tìm được nó mà không để ý sự xuất hiện của một vầng sáng , nó ngày càng lớn và bao trùm toàn bộ không gian của căn phòng .. Khi cô quay lại và nhìn thấy vầng sáng ,cô chưa kịp hét lên thì đã bị nó kéo vào trong và dần dần biến mất như chưa có chuyện gì chảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: