Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: Thư giãn trong sung sướng


Sau trận chiến quyết định tại Vực Sâu Bắc Cực, nơi Chu Phong tiêu diệt Zorath và Dạ Hắc, Liên Minh Đại Lục bước vào thời kỳ hòa bình rực rỡ, có thể kéo dài mãi mãi. Tử Vân, trái tim của Liên Minh, trở thành biểu tượng của sự bất khuất và thịnh vượng. Chu Phong, vị hoàng tử thép, đã hoàn thành sứ mệnh bảo vệ dân chúng, nhưng cơ thể và tâm trí hắn vẫn mang dấu vết của những ngày chiến đấu không ngừng. Những trận chiến liên tiếp từ Hắc Phong Sơn, Rừng Đen, Hẻm Vực Xám, đến Vực Sâu Bắc Cực đã khiến hắn kiệt sức, dù ý chí vẫn kiên cường. Hắn quyết định dành thời gian nghỉ ngơi để hồi phục, chuẩn bị cho vai trò lãnh đạo trong thời bình.

Một buổi tối yên tĩnh tại lâu đài Tử Vân, ánh trăng chiếu qua cửa sổ, rải bạc lên những bức tường đá. Chu Phong ngồi trong phòng riêng, ánh mắt trầm tư nhìn Huyết Phong treo trên tường. Thanh kiếm, người bạn đồng hành qua bao trận chiến, giờ đây lặng lẽ như một lời nhắc nhở về những ngày máu lửa. Hắn đứng dậy, cởi giáp nhẹ, để lộ cơ thể rắn rỏi: cơ bụng sáu múi săn chắc, lồng ngực rộng lớn, và những vết sẹo minh chứng cho sự bất khuất. Hắn gọi một lính gác: “Chuẩn bị bồn tắm. Ta muốn thư giãn.”

Người lính gật đầu, nhanh chóng ra lệnh cho các người hầu. Trong phòng tắm riêng của Chu Phong, một bồn tắm lớn bằng đá được đổ đầy nước nóng, hơi nước bốc lên nghi ngút, hòa quyện với mùi tinh dầu thảo mộc. Những ngọn nến được thắp quanh bồn, tỏa ánh sáng vàng ấm áp, tạo không gian yên bình hiếm có. Chu Phong bước vào, cởi bỏ quần áo, để cơ thể trần truồng hòa vào dòng nước ấm. Hắn ngả người, nhắm mắt, để nước xoa dịu những cơ bắp đau nhức. Con cu 22cm của hắn nổi lên trong nước, một biểu tượng của sức mạnh và sự nam tính, nhưng giờ đây hắn chỉ muốn thư giãn, quên đi những ngày chiến đấu.

Hắn thở dài, cảm nhận hơi nước làm cơ thể nhẹ nhõm. Những ngày chiến đấu liên tiếp không chỉ khiến cơ thể hắn mệt mỏi mà còn làm ham muốn tích tụ, một cảm giác nung nấu mà hắn cố kìm nén để tập trung vào sứ mệnh. Giờ đây, trong không gian yên tĩnh, cảm giác đó trỗi dậy mạnh mẽ, làm con cu của hắn cương cứng nhẹ dưới nước. Chu Phong mở mắt, nhìn ánh nến lập lòe, tự nhủ: “Chỉ một đêm nghỉ ngơi. Không được lơ là.” Nhưng hắn biết cơ thể mình đang khao khát một sự giải tỏa.

Hắn gọi to: “Gửi một người hầu vào xoa bóp cho ta.” Một người lính bên ngoài đáp: “Vâng, thưa hoàng tử!” Chưa đầy một phút sau, một người hầu trẻ tuổi, tên là Vren, bước vào. Vren cao ráo, dáng vẻ nhanh nhẹn, nhưng ánh mắt có chút tinh quái. Hắn quỳ xuống: “Thưa hoàng tử, tôi sẽ xoa bóp cho ngài.” Chu Phong gật đầu, không để ý nhiều, nhắm mắt lại, ngả người trong bồn: “Bắt đầu đi.”

Vren tiến đến, mang theo dầu massage thơm mùi gỗ thông. Hắn bắt đầu xoa bóp vai Chu Phong, đôi tay mạnh mẽ nhưng khéo léo, ấn vào những cơ bắp căng cứng. Chu Phong rên khẽ, cảm giác dễ chịu lan tỏa, làm hắn thư giãn hơn. “Tốt,” hắn thì thào, để Vren tiếp tục. Vren di chuyển tay xuống lưng, xoa bóp chậm rãi, nhưng dần dần, những động tác của hắn trở nên khác lạ. Thay vì tập trung vào cơ bắp, Vren cố ý để tay lướt qua ngực Chu Phong, chạm nhẹ vào núm vú, làm hắn khựng lại, mở mắt: “Ngươi làm gì vậy?”

Vren vội cúi đầu: “Xin lỗi, thưa hoàng tử, tôi vô ý.” Nhưng ánh mắt hắn lộ vẻ tinh ranh, không hề hối lỗi. Chu Phong nhíu mày, nhưng cảm giác kích thích từ cái chạm bất ngờ làm con cu của hắn cương cứng hơn dưới nước. Những ngày chiến đấu liên tiếp, không có thời gian giải tỏa, khiến hắn nhạy cảm hơn bình thường. Hắn nghiến răng, tự nhủ: “Chỉ là xoa bóp. Không để tâm.” Hắn ra lệnh: “Tiếp tục, nhưng cẩn thận.”

Vren gật đầu, nhưng thay vì xoa bóp vai, hắn chuyển sang massage đùi, tay cố ý lướt gần hạ bộ. Chu Phong cảm nhận ngón tay Vren chạm nhẹ vào trứng dái, làm hắn rên khẽ, cơ thể rung lên vì khoái cảm bất ngờ. Hắn mở mắt, gầm lên: “Ngươi dám sàm sỡ ta?” Vren quỳ xuống, giọng run rẩy: “Thưa hoàng tử, tôi không cố ý! Tôi chỉ muốn giúp ngài thư giãn!” Nhưng ánh mắt hắn lại lộ vẻ thèm khát, như thể đang thử thách giới hạn của Chu Phong.

Chu Phong định đuổi Vren ra ngoài, nhưng cảm giác nứng đã tích tụ quá lâu khiến hắn do dự. Hắn nghiến răng, ánh mắt sắc lạnh nhưng cơ thể không nghe lời, con cu giật thình thịch dưới nước. Hắn biết mình nên dừng lại, nhưng một phần trong hắn, mệt mỏi sau những ngày chiến đấu, muốn buông xuôi, chỉ một lần để giải tỏa. Hắn nói, giọng trầm lạnh: “Làm gì thì làm nhanh. Nhưng đừng vượt quá giới hạn.” Vren mỉm cười nhẹ, hiểu ý, và tiếp tục.

Vren đứng dậy, đổ thêm dầu lên tay, rồi xoa bóp ngực Chu Phong, cố ý xoắn núm vú một cách chậm rãi, mạnh bạo. Chu Phong rên khẽ, cảm giác đau và khoái cảm hòa quyện, làm con cu của hắn cương cứng tối đa. Vren không dừng lại, di chuyển tay xuống, nắm lấy con cu 22cm, sục nhẹ nhàng nhưng đều đặn. Chu Phong nghiến răng, cố kìm nén, nhưng khoái cảm quá mạnh. Hắn rên lớn: “Khốn…” Sau 5 phút, hắn không chịu nổi, bắn tinh lần đầu, 30 đợt xối xả, tinh dịch hòa vào nước, làm mặt nước gợn sóng. Hắn thở hổn hển, ánh mắt phẫn nộ nhưng vẫn để Vren tiếp tục, vì cảm giác chưa được giải tỏa hoàn toàn.

Vren, như được khuyến khích, tăng tốc độ sục, tay còn lại bóp nhẹ trứng dái, làm Chu Phong rung lên. Hắn cố gián: “Đủ rồi!” nhưng giọng nói thiếu sức mạnh, cơ thể đã bị khoái cảm chi phối. Vren thì thào: “Thưa hoàng tử, ngài cần thư giãn thêm.” Hắn sục nhanh hơn, mạnh hơn, đồng thời xoắn núm vú, làm Chu Phong rên liên tục. Sau 8 phút nữa, Chu Phong bắn lần thứ hai, 35 đợt lớn, tinh dịch lại nổi lên trong nước. Hắn thở dài, cơ thể mệt mỏi nhưng vẫn còn nứng, cảm giác chưa thỏa mãn. Hắn nhìn Vren, ánh mắt sắc lạnh: “Ngươi xong chưa?”

Vren cúi đầu, nhưng ánh mắt vẫn tinh quái: “Thưa ngài, tôi chỉ muốn giúp ngài.” Chu Phong nhíu mày, biết mình đã để Vren đi quá xa, nhưng cơ thể hắn vẫn khao khát thêm. Hắn đứng dậy khỏi bồn tắm, nước chảy xuống cơ thể rực rỡ, con cu vẫn cương cứng. Hắn ra lệnh: “Ra ngoài. Đừng để ta thấy ngươi làm thế lần nữa.” Vren gật đầu, rời đi, nhưng nụ cười trên môi hắn cho thấy hắn không hối tiếc.

Chu Phong ngồi lại bồn tắm, nhắm mắt, cố lấy lại bình tĩnh. Hắn tự nhủ: “Ta là hoàng tử Tử Vân. Không được để dục vọng chi phối.” Nhưng hai lần bắn tinh không đủ xoa dịu ham muốn tích tụ, làm hắn bồn chồn. Hắn đứng dậy, mặc áo choàng, bước ra ban công, nhìn ánh trăng. Gió đêm thổi qua, làm hắn tỉnh táo hơn. Hắn siết chặt tay, ánh mắt sắc lạnh: “Hòa bình đã đến. Ta phải mạnh mẽ hơn, không chỉ vì kẻ thù, mà vì chính mình.”

Sáng hôm sau, Chu Phong triệu tập Kael vào đại sảnh. Hắn ra lệnh: “Kiểm tra tất cả người hầu trong lâu đài. Không để kẻ nào thiếu trung thành.” Kael gật đầu: “Hiểu rồi. Có chuyện gì sao?” Chu Phong lắc đầu: “Chỉ là cẩn thận.” Hắn không kể về Vren, nhưng ánh mắt kiên định cho thấy hắn sẽ không để sự việc lặp lại. Hắn quay lại sân huấn luyện, dẫn đội Hắc Diệt tập luyện, dùng kiếm chém mạnh vào bao cát, như để trút bỏ ham muốn còn sót lại.

Đêm đó, dưới ánh nến trong phòng riêng, Chu Phong ngồi viết thư cho Lyria và Thane, ra lệnh tăng cường tuần tra và huấn luyện ở Hải Vân và Lục Phong. Hắn viết: “Hòa bình là của chúng ta, nhưng không được lơ là. Tử Vân sẽ là ngọn lửa dẫn đường.” Hắn đặt bút xuống, nhìn Huyết Phong, ánh mắt trầm tư: “Ta đã chiến thắng kẻ thù ngoài kia. Giờ ta phải chiến thắng chính mình.”

Tử Vân rực rỡ dưới ánh trăng, biểu tượng của hòa bình lâu dài. Chu Phong, với ý chí thép, đứng vững như ngọn núi, sẵn sàng bảo vệ Liên Minh Đại Lục, không chỉ trước kẻ thù, mà trước cả những cám dỗ trong tâm hồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com