g
Trong hành trình tuổi trẻ đầy nhiệt huyết , đôi khi bản thân ta sẽ cảm thấy lạc lõng bơ vơ . Rồi lại nhận thấy những kí ức kỉ niệm đầy sự yêu thương chứa đựng trong cả cuộc hành trình ấy . Một tuổi trẻ đầy nhiệt huyết , chắc hẳng rằng nó được thể hiện trọn vẹn trong tác phẩm " Chân trơi " của tác giả Nguyễn Nhật Ánh . Ông là một cây bút sáng giá trong làng thơ , văn , truyện ngắn . Nổi bật với nhiều tác phẩm như : Hoa vàng trên cỏ xanh , chân trời , cho tôi một vé về tuổi thơ ,... Tác phẩm chân trời cho ta thấy được , cuộc phiêu lưu tuổi trẻ , những kỉ niệm đẹp đẽ của ông bên người thân thương hay những triết lí sâu sắc ông tìm thấy được sau cuộc hành trình ở tuổi xế chiều .
Chân trời đối với ông luôn xa tít tắp tìm mãi , chạy mãi vẫn không gặp được chân trời ông hằng mong. Ông kể , những đám mây bay mãi bởi những ngọn gió . Rồi lại ngây ngô hỏi chân trời , mày ở đâu ? Không một ai đáp trả . Cứ thế ông bắt đầu cuộc hành trình tìm chân trời của mình . Chân trời , là nỗi niềm của tác giả . Kinh nghiệm sâu sắc mà ông muốn gửi gắm chúng đến với ta . Khi ta đọc thơ ta sẽ thấy được rằng bài thơ cho là lời tâm tình , chiêm nghiệm mang triết lí sâu sắc của chủ đề hành trình tìm kiếm xây dựng khác vọng đời mình của Nguyễn Nhật Ánh . Ông đã cho ta thấy được , lời tâm sự đến với ta . Những bài học ông đã hiểu ra suốt cuộc hành trình . Việc ông bảo đi đến điểm cuối của hành trình người ta thấy được cuối cùng không ai ngoài chính mình . Ông sử dụng chân trời ẩn dụ cho biểu tượng khát vọng tầm nhìn của con người ở mỗi giai đoạn khác nhau với những nỗi niềm , cảm xúc hoài niệm khác nhau . Cách ông ẩn dụ rất tinh tế . Ta dễ dàng thấy được , chân trời rất xa ta cũng như khác vọng của ta vậy phải chạy , phải tiềm kiếm mới đạt được đến chúng . Ngoài ra , qua sự quan sát của tác giả . Ông quan sát chân trời từ lúc lên đôi mươi đến bốn mươi tuổi , ông thấy được rằng . Chân trời lúc ông hai mươi tuổi thì mang hình dáng của một tà áo mỏng , là cánh cổng màu xanh . Xen lẫn là nỗi tuyệt vọng của ước mơ đôi mươi . Mãi mà chả tìm được chân trời . Tác giả cảm thấy cuộc hành trình có vẻ như thật khó khăn chán nản , xen lẫn tuyệt vọng . Xem chân trời là cái cổng mãi không mở để mình bước qua . Vậy còn chân trời tuổi bốn mươi ra sao ?
Chân trời vẫn là chân trời cũ , vẫn quen thuộc gắn kết đến lạ thường . Sau những cuộc hành trình miệt mài mệt mỏi . Thứ mà ta khát khao , mong muốn hóa ra lại quen thuộc đến vậy . Tuy là vậy , nhưng dù đã đi khắp mọi nơi nhưng tác giả vẫn không tìm thấy chân trời . Mang bên mình một câu hỏi không thể lí giải được để rồi ông nhận ra rằng . Đến cuối cùng người ông gặp ở đích đến không phải là chân trời mà là chính ông . Rồi tự cảm thấy rằng chân trời trước kia xa lạ , không chạm đến được lại gần gũi thân thuộc đến thế. Chân trời là sự thức tỉnh của tôi khi nhận ra rằng , trong cuộc hành trình này khác vọng lớn nhất của con người , chính là khám phá ra chính bản thân mình , nỗ lực tìn kiếm chính bản thân để thấu hiểu lắng nghe những khao khác , mong muốn thật sự của chính mình . Thấu hiểu những nỗi niềm thẩm sau trong tâm hồn ta . Ý thức về giá trị của bản thân để sống đúng , sống vui , sống thật có ý nghĩa và trọn vẹn nhất sau những gì mình đã nhận ra được .
Sâu trong tác phẩm , nhân vật trữ tình tôi luôn mang một vẻ đẹp tâm hồn sâu sắc và chân thật . Luôn kiến tạo những ước mơ , khát khao hoài bão , khát vọng cho đời . Và sự trưởng thành trong tâm hồn chính mình . Có sự tinh tế sâu sắc thể hiện qua từng câu văn .
Nét đặc sắc của bài thơ rất phong phú và , đa nhiệm màu . Bài thơ chân trời được viết dưới dạng thơ tự do , giọng thơ sâu lắng , mang đậm chất trữ tình . Song song là các biện pháp tu từ nhằm gợi hình , gợi cảm như nhân hóa ( mảy ) . Hay hình thức ẩn dụ ( chân trời , cánh cổng màu xanh ,..) . Ngoài ra điệp từ cũng được tác giả sử dụng nhiều trong bài như ( tôi , chân trời , nơi ...) Nguyễn Nhật Ánh đã khéo léo , đưa đẩy các biện pháp tu từ vào bài thơ của mình . Khiến cho những câu thơ có hồn và lắng đọng trong tâm trí người đọc dễ dàng hơn . Góp phần diễn tả cảm xúc thật , những suy tư của nhân vật chữ tình .
Paulo Coelho đã từng nói rằng " Đôi khi bạn phải đi thật xa mới nhận ra điều gù gần với tim mình ". Câu nói của ông rất hay và vô cùng chuẩn sát . Đôi khi bạn hay tôi phải đi , phải bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm để mới nhận ra thứ thật sự quan trọng với mình . Nhưng đôi khi , chính ta cũng đã quên mất nó thật sự đã ngay bên cạnh mình . Đó là nhà , là gia đình ba mẹ hay những thứ khác mà chính bạn không nhận thức được . Đôi khi mãi chạy theo hoài bão , khác khao mà quên mất nó đã luôn ở bên mình . Nếu là bạn , liệu bạn có chạy theo hoài bão đó không ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com