Chương 9: Đàn anh
Cậu đi theo sau Taehyung, cùng vào lều, lấy quần áo ngủ và khăn tắm rồi cùng ra ngoài. Kang Ji Han hỏi: "Jeon Jungkook, cậu đi theo anh ấy làm gì?"
Jungkook đáp: "Đi tắm."
Kang Ji Han trông như vừa nghe thấy điều gì khó tin: "Tắm chung?"
"Ừm..."
Jungkook theo bước Taehyung, bước nhanh ra ngoài. Phòng tắm cách lều họ ở khá xa, trên đường đi không có đèn, giờ cậu cảm thấy như mình đang đi tới nơi tận thế vậy.
Phòng tắm là một căn phòng đơn sơ bằng gỗ, bên ngoài có một chiếc đèn treo, ánh sáng vàng vọt yếu ớt.
Taehyung đi trước, đẩy cửa phòng tắm bước vào. Jungkook đứng ở cửa, ngần ngại không tiến vào: "Hay là... thôi..."
Tắm chung với anh ấy... nghĩ thôi đã thấy không thể chịu nổi rồi.
Cảm giác ấy thật quá sức chịu đựng.
Taehyung quay đầu lại: "Đứng ở cửa làm gì? Vào đi chứ."
Lúc này mà lùi bước, chắc chắn Kim Taehyung sẽ nghi ngờ.
Jeon Jungkook hít sâu vài hơi, rồi mới đẩy cửa bước vào, nhưng khi vào rồi, cậu lại ngây người: "Có phòng riêng à?"
Bên trong có tổng cộng sáu phòng tắm, được ngăn cách bằng các tấm ván gỗ, trông giống như một nhà tắm lớn.
Kim Taehyung quay đầu lại, nhướng mày cười: "Chứ không thì sao? Cậu nghĩ là gì?"
"À, tôi... khụ."
Chết tiệt!!!
Thật là xấu hổ đến mức chỉ muốn độn thổ ngay lập tức! Trái tim cậu cả đêm cứ như ngồi tàu lượn siêu tốc, thót lên rồi lại thót xuống, nếu thêm một lần nữa chắc cậu sẽ chết đứng tại chỗ mất.
Taehyung nhìn thấu biểu cảm của cậu, cười đầy ý nhị: "Chẳng lẽ cậu muốn tắm cùng tôi?"
"Khụ." Jeon Jungkook cố gắng ho mạnh, "Không phải..."
Cậu nhanh chóng mang túi đựng quần áo ngủ vào một phòng tắm, xấu hổ che mặt.
Kim Taehyung vào phòng tắm bên cạnh, chỉ ngăn cách với cậu bằng một tấm ván gỗ, giải thích: "Đoàn đạo diễn cũng phải tắm ở đây, nên họ làm nhiều phòng để tiết kiệm thời gian."
"À, thì ra là vậy." Jeon Jungkook vừa trò chuyện vừa cởi quần áo, mặc dù không nhìn thấy gì, nhưng mặt cậu vẫn đỏ.
"Phải rồi, vừa nãy tôi thấy anh gọi điện thoại, cậu không nộp điện thoại à?"
Kim Taehyung bật vòi sen, tiếng nước chảy rào rào vang lên: "Tôi có nộp rồi, nhưng tạm thời có việc cần xử lý."
"Anh đã đi làm rồi à?" Jungkook ngạc nhiên.
Bên cạnh vang lên một tiếng cười, hòa lẫn với tiếng nước, nghe rất êm tai: "Sao thế? Trông tôi giống người thất nghiệp lắm à?"
"Không phải... tôi chỉ nghĩ anh còn trẻ, tưởng anh vẫn còn đi học."
"Cậu trông cũng trẻ mà, tuổi này chạy đi tìm bạn đời làm gì?"
"Tôi không còn nhỏ nữa... tôi 22 rồi."
"22 à, cũng còn nhỏ lắm. Tính theo tuổi thì cậu phải gọi tôi là hyung đấy."
Jungkook cắn môi, không gọi hyung mà chỉ gọi một tiếng "đàn anh."
Bên kia, Taehyung đang xoa đầu thì đột nhiên dừng tay.
Một ký ức xa xưa chợt ùa về trong tâm trí. Khi anh rời khỏi Trường Trung học SOPA, có một cậu thiếu niên đã chạy đến trước mặt anh, tỏ tình: "Đàn anh Kim, em thích anh!"
Đó là lần đầu tiên anh bị một chàng trai tỏ tình, mà cậu ấy còn... cướp đi nụ hôn đầu của anh.
Anh ngẩng đầu lên, để nước nóng xối xuống khuôn mặt, hồi ức đó thực sự không muốn nhớ lại.
"Cậu gọi tôi... gì cơ?"
Jungkook giải thích: "Đàn anh mà, ở trường chúng tôi đều gọi vậy."
"Cậu chưa tốt nghiệp à?"
"Chưa, năm nay tôi học năm cuối rồi."
"Học ngành gì?"
"Âm nhạc."
Kim Taehyung có phần ngạc nhiên: "Vậy à? Khi nào có dịp nhớ hát cho tôi nghe nhé."
"Lần sau... có cơ hội... chắc chắn hát cho anh nghe."
Cậu tò mò hỏi: "Anh học ngành gì ở đại học?"
"Chính là thiết kế, phụ là tài chính."
"Wow, giỏi quá."
Lại còn học song ngành nữa.
Ngày xưa khi còn đi học, Jeon Jungkook đã biết Kim Taehyung học rất giỏi, là một học bá đạt thành tích siêu việt, một đẳng cấp mà cậu không bao giờ với tới được.
Khi họ tắm xong và trở về lều, phát hiện mọi người đang nhìn họ bằng ánh mắt kỳ lạ. Jungkook nói: "Trong phòng tắm có nhiều phòng lắm, nếu mọi người vội thì cũng có thể tắm chung."
"Có phòng riêng à?" Lee Jong Suk bật cười khúc khích, "Tôi còn tưởng hai người các cậu thoáng đến mức ấy."
Kang Ji Han nghe xong cũng thở phào nhẹ nhõm, câu hỏi trước đó chính là do cậu ta hỏi, cậu ta muốn biết liệu Kim Taehyung có phải trai thẳng hay không.
Cha Eun-woo hỏi Kang Ji Han: "Hay là chúng ta cũng đi tắm chung? Tiết kiệm thời gian mà."
"Hả?"
Đối mặt với lời mời của ảnh đế, sao cậu ta có thể từ chối được?
"Thôi được, tắm xong rồi về ngủ sớm."
Lee Jong Suk cũng ngồi bật dậy khỏi giường: "Chờ tôi với, tôi cũng đi."
Jungkook nghe vậy, nghĩ thầm: Người ta đi hẹn hò, anh đi làm bóng đèn làm gì?
Sau khi bọn họ đi, trong lều lại chỉ còn lại hai người, cậu và Taehyung.
Sau khi sấy khô tóc xong, Jeon Jungkook đi đến bên giường. Chương trình chuẩn bị cho họ giường là một chiếc giường chung, chỉ cần không cẩn thận sẽ lăn vào nhau, thật là xấu hổ quá.
Nghĩ đến việc Kim Taehyung là một trong hai người trai thẳng trong số năm người, ngủ ở đây thật sự quá nguy hiểm.
Bên cạnh cậu là Kim Taehyung, nếu cậu lăn vào lòng Kim Taehyung thì...
Nghĩ một chút, có lẽ để Kim Taehyung nằm ở vị trí trong cùng sẽ an toàn hơn.
Cậu do dự một lát rồi hỏi: "À... anh có muốn đổi chỗ cho tôi không?"
Taehyung thu dọn đồ đạc xong, bước lại gần: "Tại sao?"
"Tôi..." Cậu vắt óc tìm lý do, "Tôi cảm thấy chỗ anh nằm sẽ vui hơn."
Kim Taehyung: "?"
Cậu vò đầu bứt tóc: "Anh không bị lệch múi giờ à? Ngủ bên trong có thể yên tĩnh hơn, sẽ giúp anh nghỉ ngơi tốt hơn."
Nghe vậy, Kim Taehyung cởi giày ra, leo lên giường: "Không cần đâu, ngủ ở đây cũng vậy thôi."
"Nhưng mà," anh nghiêng đầu nhìn cậu, cười nhẹ, "Cảm ơn cậu nhé, bạn cùng phòng nhỏ."
Bạn... cùng phòng nhỏ?
Cách gọi này, nghe dễ thương thật.
Đêm đầu tiên ở chung với năm người, mặc dù rất lạ lẫm, nhưng vẫn trôi qua được.
Jeon Jungkook ngủ thẳng đến sáng, tối qua cậu còn mơ một giấc mơ đẹp, có lẽ là vì Kim Taehyung nằm bên cạnh, nên cậu ngủ rất ngon.
Mở mắt ra, cậu thấy một làn da trắng như tuyết, xương quai xanh nổi bật, đường nét mượt mà.
Cậu nhìn lên trên, theo cằm sắc như dao, thấy một khuôn mặt đẹp trai, trắng trẻo.
Là Kim Taehyung!
Chết tiệt! Sao mình lại nằm sát bên anh ấy thế này?
Mắt cậu trợn tròn, ngay lúc đó, Kim Taehyung cũng tỉnh dậy. Mười giây nhìn nhau, cả hai có chút ngượng ngùng lùi về phía sau.
Lúc này Jeon Jungkook mới phát hiện, hóa ra là do cậu ngủ không yên, lăn sang giường của anh ấy.
"Xin... xin lỗi."
Thật là xấu hổ quá, hôm qua còn bảo Kang Ji Han sẽ lăn vào lòng anh ấy, kết quả là mình lại lăn trước.
May mà ba người kia vẫn chưa dậy, và buổi phát sóng trực tiếp vẫn chưa mở, nên không ai biết chuyện này.
Kim Taehyung lắc đầu: "Không sao."
Sự việc xấu hổ sáng nay rất nhanh đã bị cả hai bỏ qua.
Đến 10 giờ, họ bắt đầu ghi hình hôm nay.
Khi buổi phát sóng trực tiếp mở, khán giả lập tức ồ ạt nhắn tin, toàn bộ đều hỏi về chuyện tắm tối qua, nhưng tiếc là không ai nhìn thấy dòng tin nhắn này, nên chẳng ai ra giải đáp cả.
Vì tối qua Jeon Jungkook nhận được nhiều phiếu bầu nhất cho bữa tối, nên hôm nay cậu được trao một đặc quyền.
Hôm nay sẽ chụp ảnh quảng bá cho chương trình, chia làm ba nhóm. Cậu được quyền chọn đội hình và thành viên đầu tiên.
Có ba đội hình, cậu chọn đội ba người.
Lý do chính là vì nhóm hai người thì sẽ khá ngại ngùng.
Ánh mắt của Jeon Jungkook dừng lại ở ba cô gái đối diện. Nếu muốn tránh phiền phức, tốt nhất là chọn người ít có khả năng gây chuyện nhất. Vì vậy, cậu nói: "Tôi chọn Seulgi."
"Wow!"
Dường như ai cũng ngạc nhiên với lựa chọn này của cậu.
Seulgi rõ ràng thích mẫu đàn ông trưởng thành, quyến rũ, chắc chắn không có khả năng thích kiểu người như cậu, cho nên chọn cô ấy rất an toàn.
IU liếc nhìn cậu bằng ánh mắt đầy ẩn ý, như muốn nói: "Tôi hiểu rồi. Cậu thích chị gái phải không."
"Còn một người nữa, cậu chọn ai?"
Jeon Jungkook nói: "Người còn lại, Seulgi, chị chọn đi."
Seulgi nhìn quanh các chàng trai, rồi nhẹ nhàng chỉ vào Kim Taehyung: "Chọn anh đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com