Hồ Ly Tinh (2)
Những tia nắng vàng óng ả len lỏi qua những cành cây như những sợi tơ nhẹ nhàng, tạo nên bức tranh tuyệt đẹp trên con đường rợp bóng. Trong bóng tối của một góc quán trà, ba tâm hồn đang lẻ loi trong sự cô đơn và phân vân của cuộc đời.
Thành Tâm, người mắt sáng như sao, với vẻ đẹp lãng tử đặc trưng của một người anh hùng, đang cố gắng tìm ra bí ẩn của vụ án mạng đầy kỳ bí. Cùng bên cạnh là Lý Minh, người trẻ tuổi và tài năng, với ánh mắt sắc bén nhưng cũng ẩn chứa nỗi lo lắng sâu thẳm.
Và ở giữa họ, là Ngọc Lan, cô gái với vẻ đẹp thuần khiết và nụ cười hiền hòa, nhưng trong lòng cô ẩn chứa bao điều bí ẩn và khao khát tự do.
Những trận gió lạnh thổi qua những cánh cửa, như là một dấu hiệu cho những biến cố sắp đến. Trong sự im lặng của màn sương, những âm mưu và âm thanh của quyền lực đang lấn át cảnh sắc thiên nhiên, đẩy ba tâm hồn vào cuộc chiến không hồi kết.
Dĩ nhiên, dưới đây là một đoạn văn v
Trong quán trà, ba tinh anh ngồi quanh một bàn nhỏ, mặt đối mặt với nhau. Thành Tâm, với vẻ ngoài uy nghiêm và vẻ mặt sắc bén, nói lên ý kiến đầu tiên:
"Đó là một vụ án mạng rất kỳ lạ. Tôi không tin rằng Phan Hùng giết người mà không có động cơ hay ai hỗ trợ hắn!"
"Nhưng ta đã thấy đủ bằng chứng, chứng minh chỉ một mình Phan Hùng liên quan đến vụ án" Lý Minh đáp, giọng nói đầy tự tin. "Những sự thật đã chống lại
Ngọc Lan phát biểu, giọng nói trầm tĩnh nhưng chứa đựng một sự quyết đoán. "Nhưng có lẽ sự thật nằm ẩn sâu trong lòng chúng ta, đang chờ đợi được khám phá."
Thành Tâm nhìn sâu vào đôi mắt của Ngọc Lan, một ánh sáng của sự tin tưởng hiện lên trong ánh mắt của anh.
"Chúng ta sẽ tìm ra sự thật," anh nói, giọng nói quyết định và kiên định. "Dù có phải vượt qua bóng tối của địa ngục, chúng ta cũng sẽ làm được."
Những lời của Thành Tâm lan tỏa ra như một tia hy vọng giữa bóng tối, khi ba tinh anh chuẩn bị cho hành trình tiếp theo, một hành trình đầy nguy hiểm và khó khăn, nhưng cũng là một hành trình của sự bí ẩn.
Thành Tâm và Lý Minh quyết định lật lại vụ án "hồ ly tinh" sau khi phát hiện nhiều điểm mờ ám. Họ không thể tin rằng Phan Hùng là kẻ chủ mưu cuối cùng và quyết tâm tìm ra sự thật. Một buổi sáng, Thành Tâm rủ Lý Minh ra một quán trà nhỏ bên đường để bàn bạc.
"Minh huynh, ta vẫn cảm thấy có điều gì đó chưa ổn. Vụ án này quá nhiều điểm bất hợp lý," Thành Tâm nói với vẻ trầm ngâm.
Lý Minh nhấp một ngụm trà, đôi mắt sáng lên vẻ cảnh giác. "Ta cũng nghĩ vậy. Vết thương của nạn nhân và hiện trường vụ án đều có nhiều điều không khớp. Huynh có kế hoạch gì không?"
Thành Tâm gật đầu, "Ta nghĩ cần phải điều tra kỹ hơn về Trần Đại. Hắn ta giàu có, nhưng lại rất kín tiếng. Có vẻ như hắn có điều mờ ám gì đó!"
Lý Minh đồng ý, "Đúng. Ta đã nghe đồn rằng Trần Đại có nhiều vợ, nhưng mỗi khi cô vợ nào mang bầu đều bị chết yểu"
Cả hai bắt đầu cuộc điều tra từ ngôi nhà của Trần Đại. Dù biết nguy hiểm, họ không nản lòng. Sau nhiều ngày dò la và thu thập thông tin, cuối cùng họ cũng tìm ra một manh mối quan trọng. Một đêm, Thành Tâm và Lý Minh lẻn vào nhà của Trần Đại. Khi tìm đến thư phòng của hắn, họ phát hiện một bức thư mật.
"Lý huynh, hãy nhìn này!" Thành Tâm cầm bức thư lên, giọng thì thầm đầy hứng khởi. "Bức thư này chứa những chỉ thị từ một kẻ bí ẩn. Trần Đại chỉ là con tốt trên bàn cờ."
Lý Minh đọc qua bức thư, gương mặt hiện lên vẻ lo lắng. "Tên này thật sự nguy hiểm. Nhưng hắn là ai? Làm sao chúng ta tìm ra được?"
"Chúng ta cần phải tìm Trần Đại và đối chất với hắn," Thành Tâm quyết định. "Hắn chắc chắn biết danh tính của kẻ đứng sau."
Cả hai tiếp tục điều tra và cuối cùng tìm ra nơi ẩn náu của Trần Đại. Khi bị dồn vào chân tường, Trần Đại không còn cách nào khác đành phải thú nhận.
"Hắn là một người rất thần bí," Trần Đại run rẩy nói. "Ta chưa từng gặp mặt hắn, nhưng hắn uy hiếp ta phải sắp xếp mọi việc. Ta chỉ muốn bảo vệ gia đình mình nên đã làm theo."
Thành Tâm nhíu mày, "Vậy còn Phan Hùng? Hắn ta vì sao lại dính líu vào việc này?"
"Ta đã trả một khoản tiền lớn cho Phan Hùng," Trần Đại thở dài. "Hắn cần tiền để cứu mẹ nên đã nhận lời làm việc này."
Lý Minh trầm ngâm, "Nếu kẻ bí ẩn này nguy hiểm như vậy, chúng ta phải cẩn thận. Nhưng trước hết, phải làm sao để tìm ra danh tính của hắn."
"Chỉ có một cách," Thành Tâm kiên quyết. "Chúng ta phải truy lùng những manh mối từ những người đã từng làm việc cho Trần Đại và Phan Hùng."
Vài ngày sau đột nhiên, một cận vệ xông vào, hốt hoảng báo cáo, "Trần Đại... đã bị đầu độc. Hắn không thể qua khỏi."
Thành Tâm và Lý Minh tức tốc chạy đến, nhưng đã quá muộn. Trần Đại đã trút hơi thở cuối cùng. Trên mặt hắn còn vương lại vẻ hoảng loạn và đau đớn.
Lý Minh nhìn Thành Tâm, vẻ mặt nghiêm trọng, "Rõ ràng kẻ đứng sau không muốn chúng ta biết sự thật. Hắn đã giết Trần Đại để bịt đầu mối."
Thành Tâm trầm ngâm, "Tên này thật sự quá nguy hiểm. Chúng ta phải tìm ra hắn trước khi hắn làm hại thêm ai khác."
Từ đó vụ án lại càng đi vào bế tắc, liệu Thành Tâm có tìm ra được kẻ thần bí hay không, hãy chờ hồi sau sẽ rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com