Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10

Ngày hôm sau hai người dậy từ rất sớm, thứ nhất là hưng phấn, thứ hai là có chút không quen thuộc trên giường, đột nhiên đổi chỗ, còn cần làm quen.

"Chào buổi sáng!" Wang Chuqin chủ động chào hỏi mọi người.

Nguyên nhân chính là do cô vợ tiểu Đậu Bao đêm hôm trước đã dạy cho cậu một bài học, nguyên nhân chính là cậu nói quá ít, dù không thích nói chuyện cũng phải chủ động chào hỏi.

Trong sân nhỏ mọi người đều dậy rất sớm, chỉ có ca sĩ lớn còn đang ngủ.

Adu đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp.

Anh A Trác đang tưới hoa khi nhìn thấy vợ chồng Sun Yingsha, anh mỉm cười gật đầu chào họ.

Sun Yingsha mỉm cười đáp lại, và Wang Chuqin gật đầu.

Lâm Vận Vận đang cho con cá vàng nhỏ ăn trong bể, khi nhìn thấy Sun Yingsha, cô ấy uể oải nói "Chào buổi sáng."

"Xin chào."

Sun Yingsha vội chạy tới nhìn cô cho cá ăn.

"Tôi buồn ngủ." Lâm Vận Vận vẫn đang ngáp.

“Vậy tại sao cậu lại dậy sớm thế?”

Sun Yingsha cũng cầm một ít thức ăn cho cá và cho cá ăn

"Hôm nay vốn là muốn ngắm mặt trời mọc, nhưng lại không xem dự báo thời tiết, trời nhiều mây, chết tiệt, tỉnh dậy lại không ngủ được."

Sun Yingsha cũng hiểu sâu sắc cảm giác này và bày tỏ sự hiểu biết của mình.

"Đã đến giờ ăn rồi!" Adu gọi mọi người lại ăn.

Wang Chuqin thấy A Trác đang tập trung tưới hoa, nghĩ nghĩ liền bước tới vỗ nhẹ A Trác quay người lại, Vương Chuqin chỉ vào bàn ăn cách đó không xa, mỉm cười hiểu biết, gật đầu đặt  cái chậu nước xuống Sau đó đi theo anh ấy.

Sun Yingsha đã nhìn thấy hết mọi việc ânh đã làm vừa rồi.Sun Yingsha nghiêng người tới và lặng lẽ giơ ngón tay cái lên cho anh ta, đồng thời nói với anh trai của mình bằng giọng mà chỉ có hai người họ mới có thể nghe được, "anh thật là một người tốt!"

"Đương nhiên, em còn không biết  chồng em là a sao "

Tên khốn hôi thối lại online rồi.

Sau bữa sáng, Wang Chuqin chủ động nhận nhiệm vụ dọn dẹp. Adu và A Trác đi ra ngoài, Sun Yingsha và Lâm Vận Vận ngồi trong sân uống trà.

Cuộc sống chậm lại thực sự khá thú vị.

"Bữa trưa có muốn ăn gì không?" Wang Chuqin dọn dẹp xong, ngồi xuống cạnh Sun Yingsha

"Cái gì cũng được ~, Vận Vận muốn ăn cái gì không." Sun Yingsha ra hiệu cho Lâm Vận Vận, người đang ngồi bên cạnh cô ấy.

“Tôi có thể gọi đồ ăn chứ?”

"Tất nhiên." Sun Yingsha cầm ấm trà lên và đưa cho cô một ít trà.

"Tôi gọi món được không? Tôi gọi món được không?" Lục Diêu nghe thấy tiếng động liền chạy tới và ngồi cạnh Lâm Vận Vận

"Ơ ~ Quầng thâm dưới mắt cậu thật đáng sợ!"

"Đừng nhắc tới, phòng tôi có gián!"

"A!" Sun Yingsha nghe xong lập tức quay đầu nhìn Wang Chuqin, "Datou phòng chúng ta có gián không ?"

"Không,em đừng lo lắng." Wang Chuqin vỗ vai cô.

Lục Diêu nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói: “Xem ra tôi phải mua thuốc giệt dán.”

Lộ Dao nhấp một ngụm trà, chậm rãi nói: “Xem ra tôi phải mua thuốc trừ sâu.”

Lâm Vận Vận bật cười và bắt đầu mắng Lục Diêu, "Gián không thể ở nơi sạch sẽ. Tôi đề nghị anh Lục dọn phòng trước!"

"Xiao Lâm, miệng của cậu đã làm tổn thương tôi." Lục Diêu chỉ vào Lâm Vận Vận và phàn nàn bất lực.

Sun Yingsha dựa vào vai Wang Chuqin và cười run rẩy.

Trò chuyện một lúc, mọi người lên đường đi chợ mua rau. Lâm Vận Vận lười di chuyển nên Lục Diêu dẫn họ đi.

Chợ cách đó không xa, dọc đường có mấy sạp hàng nhỏ do bà lão dựng lên, Sun Yingsha mua rất nhiều đồ dùng.

"Trước mặt có chợ, nếu không có việc gì thì có thể tới xem. Rau củ quả đều do mọi người tự trồng, rất tươi."

Nó thực sự rất tươi và bạn có thể ngửi thấy mùi thơm của trái cây từ khoảng cách rất xa.

Giá rất rẻ. Họ mua một số trái cây, rau và thịt cho buổi trưa.

Trên đường về, Lục Diêu bận rộn chỉ vào những tòa nhà bên đường để giới thiệu với họ hoặc nói cho họ biết đó là nhà của ai.

Sun Yingsha gật đầu đồng ý, nhưng nó đi vào tai trái và ra tai phải Có quá nhiều, ai có thể nhớ được.

"Buổi chiều cậu có thể đến hồ Nhĩ Hải. Buổi chiều tôi phải đi làm.Cậu có thể gọi cho Lâm Vận Vận, nhưng tôi không biết cô ấy có đi không vì lười quá ~"

"Không sao, chúng tôi có thể tự mình đi." Wang Chuqin đáp.

"Anh Lục, hãy cẩn thận nếu không tôi sẽ nói lại với vận vận!" Sun Yingsha cười trêu chọc anh, cố ý giơ điện thoại trong tay lên lắc lắc về phía anh,

"Này! Tôi nói bậy, tôi nói bậy..." Lục Diêu lập tức xua tay cầu xin sự thương xót.

Adu và A Trác không về ăn trưa nên Wang Chuqin đã nấu một bàn các món ăn miền Bắc.

Lâm Vận Vận cảm thấy khá mới lạ nên chụp vài bức ảnh gửi cho nhóm, cố tình chọc ghẹo hai người không có mặt trong sân nhỏ.

Đúng như dự đoán, Adu nói tệ quá!!!

Sun Yingsha mỉm cười và trả lời rằng cô ấy sẽ để lại một ít cho họ.

Wang Chuqin còn chiên hai món chay vì sợ hai người không quen với nước sốt đỏ béo ngậy của món ăn miền Bắc.

Lậm Vận Vận bắt đầu chia cơm.  Xét thấy cô ấy là con gái và shasha cũng vậy nên lấy ít hơn bát còn lại của Wang Chuqin.Ba phần cơm cuối cùng cũng không phải là quá nhiều, Sun Yingsha thậm chí còn lấy bát của Wang Chuqin.và đưa cho anh ta một nửa.

Wang Chuqin cười lắc đầu, vẫn có chút bất đắc dĩ, dùng giọng cầu xin khuyên nhủ: "Chỉ ăn hai miếng này thôi? Ăn thêm không được sao?"

"Em sẽ ăn nhiều đồ ăn hơn!"

"Ăn nhiều đồ ăn nữa nhé!"

"Datou thật tuyệt vời, món thịt này siêu ngon!" Sun Yingsha giơ ngón tay cái lên với sếp và bắt đầu chuyển chủ đề.

Wang Chuqin cũng cười, hiểu rằng mình không thể nói thêm nữa, nếu không cô bé sẽ khó chịu, sau đó anh chọn một miếng thịt lợn om mỏng cho vào bát shasha, chậm rãi dỗ dành nói:

“ được rồi nó thực sự tuyệt vời. Mì, ăn thêm mì đi!"

"Ối ~" Lục Diêu chán đến mức không chịu nhận thua mà gắp một miếng thịt cho vào bát, "Cậu cũng nên ăn nhiều đi~"

Lâm Vận Vận nhìn miếng thịt trong bát và liếc nhìn nó một cách không thương tiếc, "Cậu thậm chí không thể bắt chước cho giống Làm sao tôi có thể ăn miếng thịt mỡ như vậy?"

Hahahahaha..."

Cặp đôi cười vui vẻ sau khi chứng kiến mọi việc.

Buổi chiều, hai người không làm gì mà đi dạo quanh hồ Erhai, nắng vừa phải, trên người ấm áp nhưng không quá nóng.

Có rất nhiều cặp vợ chồng trẻ hoặc người yêu như họ...

Sun Yingsha lấy điện thoại di động ra, chụp cảnh đẹp, selfie rồi đưa điện thoại cho Wang Chuqin làm hộ anh.

"Anh ơi, giúp em chụp ảnh nhé~"

"Được~"

"Anh ơi, chúng ta đi cho hải âu ăn đi!"

"Được~"

"Anh ơi, em muốn đi xe đạp!"

"Được ~"

anh ơi...."

"Anh đây! Mệnh lệnh của em là gì, vợ yêu?"

“Chúng ta cùng chụp ảnh nhé!”

"Được!"

Wang Chuqin đứng trước ống kính, Sun Yingsha nhanh chóng yêu cầu tòa dừng lại.

"Có chuyện gì thế?"

"Em phải đứng lùi lại để anh cầm điện thoại. Mỗi lần đăng lên Moments, mặt em lại trở nên to ra".

"Thật lớn, thật đáng yêu." Chỉ nói như vậy còn chưa đủ, Wang Chuqin đưa tay xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm của cô.

Chà, chính Wang Chuqin đã nói điều đó nên hai người đã chụp ảnh chung với Erhai trong tư thế selfie như thường lệ.

Đã gần năm giờ, trời đột nhiên nhiều mây. Thời tiết có vẻ hơi xấu, người trên đường dần tản ra .Những người bán hàng rong cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Sun Yingsha đang thích thú đi mua sắm, còn Wang Chuqin muốn mua một chiếc ô và tiếp tục đi mua sắm, Adu đã gửi tin nhắn trong nhóm yêu cầu họ bớt ăn vặt, đồng thời cũng gửi một vài bức ảnh đang đeo tạp dề và A Trác đang chuẩn bị nguyên liệu

Buổi tối họ định ăn thịt nướng trong sân nhỏ. Nghĩ đến món thịt nướng, Sun Yingsha nóng lòng muốn quay lại giúp xiên thịt.

"Tou ca, chúng ta quay lại giúp đỡ thôi!"

"Được rồi~"

Thời tiết thay đổi quá nhanh, mây đen lập tức kéo đến, tốc độ người đi bộ trên đường dần dần tăng tốc.

Wang Chuqin chạy nhanh đến mức Sun Yingsha không theo kịp.

"Chậm thôi...thật...thật...mệt quá!"

"Thể lực của em sau khi giải nghệ lại sa sút quá nhanh, Tiểu Đậu Bao, như vậy không ổn!"

Tuy là phàn nàn nhưng anh ta vẫn hơi ngồi xổm xuống, đặt tiểu đậu bao lên lưng và lẩm bẩm: "em gầy đi rồi!"

Sun Yingsha thật vui, giảm cân thật tuyệt vời Hahahaha ...

Hai người đi quá xa, còn cách khoảng sân nhỏ một đoạn.

Cuối cùng cũng không trốn thoát, mưa vẫn rơi nhưng không lớn.

Wang Chuqin không đặt cô xuống mà từ từ tăng tốc độ.

Sun Yingsha đặt hai bàn tay nhỏ bé của mình lên trán Wang Chuqin để che mưa cho anh.

"Này, hãy che chắn cho mình đi, anh sẽ ổn thôi."

"Em sẽ che mưa cho anh." Cô ấy trở nên tràn đầy năng lượng hơn.

"Được rồi ~ Cảm ơn vì đã chiều chuộng anh  tiểu đậu bao của anh." Dù sao trời cũng không mưa to, cứ đi theo cô ấy đi, Wang Chuqin nghĩ.

Thỉnh thoảng bị mắc mưa cũng vui nhưng Sun Yingsha lại ngẩng đầu lên cảm nhận nhiều hơn khiến Wang Chuqin sợ hãi.

"Bảo Bảo , đừng nhúc nhích, lỡ như ngã thì sao?"
Ồ~
Vừa đến khoảng sân nhỏ, trời bắt đầu mưa to.

Khi họ đến gần sân, Sun Yingsha yêu cầu Wang Chuqin đặt cô xuống, nhưng Wang Chuqin không chịu nghe và kiên quyết bế cô vào sân.

Xong rồi! Adu, A Trác, Vận Vận , Lục Diêu

Tất cả đều chú ý đến hai người họ.

"Ối ~"

"Ơ~"

Lục Diêu không ngân ngại mà trêu chọc họ:

"Đây là một trò đùa nhỏ của một cặp đôi ~"

"Sai." Wang Chuqin nghiêm túc nói, thu hút sự chú ý của mọi người, bao gồm cả Sun Yingsha.

Sun Yingsha cũng chăm chú lắng nghe, muốn xem anh ta phải nói gì.

Wang Chuqin chậm rãi sửa lại, dùng ngữ điệu lịch sự nói: "Bọn tôi là một đôi vợ chồng trẻ ~"

"Ồ~"

"Tôi đánh trúng rồi, tôi đánh trúng rồi!" Lâm Vận Vận rất hưng phấn, khua khoắng xiên thịt mới nướng trong tay và gọi như điên!!!

"Ồ! Tại sao lại thế này?"
Sun Yingsha đỏ mặt. May mắn thay, vừa rồi cô rất mong đợi lời nói của Wang Chuqin

"Chúng ta đi thay quần áo trước đi! Vợ yêu của anh ~" Wang Chuqin ôm Sun Yingsha vào phòng ngủ, trêu chọc sau, vợ tôi không được để bị cảm.

Sun Yingsha lẩm bẩm điều gì đó với giọng trầm và đấm vào ngực anh ta một lần nữa trước khi cô bỏ cuộc.

Sau khi thay quần áo bước ra, Wang Chuqin đang ngồi vẫy tay với cô,Sun Yingsha vội vàng ngồi tới.

"Em đã lau tóc chưa?" Wang Chuqin nhìn đầu cô vẫn còn ướt.

"Không cần , không ướt lắm đâu."

"Ừ, để tôi xem thử."

Wang Chuqin dùng tay đỡ, Sun Yingsha ngoan ngoãn vươn đầu qua, "Nhìn xem, không có ướt quá!"

phía bên kia.

A Trác đang ngẩn người nhìn họ, A'Du đột nhiên nhét một quả dâu tây vào miệng. A Trác nhận ra mình đang làm gì, ngượng ngùng cười, lau tay rồi quay sang đút cho A'Du một quả dâu tây.

"Thật nhàm chán! Bạn không quan tâm đến sự sống hay cái chết của người độc thân, phải không?"

“Tôi cũng muốn nó!” Vận Vận phản đối!

"Tôi cũng vậy..." Lu Yao đang định làm theo, nhưng anh chưa kịp nói xong thì Adu đã nhét một quả dâu tây lớn vào miệng và chặn miệng anh lại.

"Vợ ơi~ anh cũng muốn nó!"

Giọng nói nhớp nháp của Wang Chuqin vang lên,Sun Yingsha dựng tóc gáy. Cô nghĩ hôm nay đại ca của cô hình như đã bị bắt đi, đặc biệt làm nũng.

Nhưng không sao, cô sẽ chiều chuộng đại ca của mình!!!

Ngay khi cô chuẩn bị lấy dâu tây, Lục Diêu đã đút nó cho Wang Chuqin trước cô.

Wang Chuqin: Anh có làm sao không hả ? Tôi đnag làm nũng với vợ tôi. Tạo sao anh lại phá đám vậy hả

Lu Yao: Tôi chỉ muốn tự mình chia rẻ tất cả những người yêu nhau và những cặp đôi trẻ!

Sun Yingsha sờ sờ đầu to của Datou sau đó đổi chủ đề: "Lục ca, anh không đi làm sao?"

"Tôi chỉ là một ca sĩ lang thang, loại người ngồi trong công viên và biểu diễn.." Lu Yao tự cười nhạo mình.

Hai ngày sau họ đến Núi Tuyết Ngọc Long, nhưng điều đáng tiếc duy nhất là trên núi không có tuyết và mới chỉ là tháng 9.

Sự tiếc nuối của Ngọc Long Tuyết Sơn đã được bù đắp ở Thung lũng Trăng Xanh.

Đó là vẻ đẹp gây sốc và vẻ đẹp an ủi.

Ở Thung lũng Trăng Xanh dưới chân núi, nước hồ trong xanh. Khi gió thổi, mặt hồ hơi gợn sóng và lấp lánh (((.

Hai người nép mình dưới chân núi, có Ngọc Long Tuyết Sơn phía sau bọn họ cũng không có chuẩn bị trước gì nên cũng không có ý định leo núi lên kiểm tra.

Một người giúp họ chụp ảnh và nhiệt tình giới thiệu rằng nếu hai tháng sau họ đến và trời có tuyết thì những ngọn núi phủ tuyết sẽ càng đẹp hơn.

Sau đó họ đến phố cổ và trải nghiệm cảm giác trói buộc.

Đi được nửa đường, Lâm Vận Vận đã rời đi.

Chỉ sau khi quen nhau được khoảng một tuần, Sun Yingsha đã thật sự xem cô như 1 người bạn

Buổi tối mọi người cùng nhau tổ chức tiệc nướng.

Con trai vẫn chịu trách nhiệm nướng bánh, con gái vẫn chịu trách nhiệm ăn uống.

"Ngày mai tôi sẽ rời đi, chuyến đi Vân Nam của tôi kết thúc tại đây. rất vui được gặp các bạn." Lâm Vận Vận trước đã mời một ly.

“Chúc một chuyến đi vui vẻ~”

"Mọi chuyện đều ổn~"

Mọi người cùng nhau nâng ly.

Bữa ăn khá thú vị và bầu không khí không tệ, nhưng Lục Diêu, người luôn nói nhiều, lại không nói một lời.
"Tiếp theo cậu muốn đi đâu?” Lục Diêu trầm mặc hồi lâu đột nhiên hỏi.

"Tây Tạng!"

"Chuyến đi vui vẻ."

"Cảm ơn cậu ~"

"Cậu thật tuyệt vời!" Sun Yingsha cũng khen ngợi cô ấy.

“Trời đang mưa~”

Cuộc sống ở Vân Nam nhàn nhã, thoải mái nhưng thời gian trôi nhanh và đã đến lúc họ phải nói lời chia tay.

Cũng là bữa tiệc chia tay đó, nhưng lần này nhân vật chính trở thành Sun Yingsha và Wang Chuqin.

Sau khi Lâm Vận Vận rời đi, Lục Diêu cũng phải rời đi, vì vậy đây là bữa tiệc chia tay của ba người họ.

"Bạn có thực sự đến Tây Tạng không?" Adu ngập ngừng hỏi Lục Diêu khi rót một ly rượu.

Ừ." Lục Dao gật đầu.

"Chúc cậu một chuyến đi an toàn."

"Tốt."

Sau khi dùng bữa xong, A Trác lại nhận nhiệm vụ dọn dẹp, Wang Chuqin muốn giúp đỡ nhưng A Du từ chối.

Sun Yingsha gật đầu rồi quay lại sân nhỏ pha một ấm trà, Lục Diêu đang ngồi trên chiếc ghế bập bênh trong sân, tự mình chơi đàn.

"Thầy Lu, thầy viết xong bài hát chưa?" Sun Yingsha đột nhiên hỏi anh.

“Không, tôi có nhiều thời gian, cứ viết chậm rãi thôi ~” Lục Diêu mỉm cười, đặt cây đàn xuống và nói tiếp: “Lần sau tôi đến Bắc Kinh, tôi sẽ hát cho cô nghe.”

"Vậy thì đừng đến một mình!" Wang Chuqin trả lời.

"Đã nhận được! Đừng lo lắng ~"

Vé vào buổi tối, sáng họ dậy ăn cơm rồi lên đường ra ga tàu cao tốc.

Kéo hai chiếc vali, tôi rời khỏi khoảng sân đầy hoa này.

Tôn Anh Sa nhìn lên tấm bảng trong sân

Lắng nghe từng tiếng nói của tình yêu

Trong sân, A Trác Adu vẫn đang chăm sóc hoa như thường lệ.

Tiếng nói của tình yêu có thể được nghe rõ ràng bởi những người được yêu thương

Đừng chỉ dùng đôi tai mà hãy lắng nghe bằng trái tim

Sun Yingsha từng hỏi Adu một câu, nếu bố mẹ cô ấy luôn không đồng tình thì sao.

Adu đáp: “Chúng ta vốn là tri kỷ rồi, nhưng vấn đề thực tế cũng cần phải cân nhắc. Tôi không muốn làm trái ý cha mẹ chứ đừng nói đến việc từ bỏ người yêu của mình, nên trạng thái này có thể gọi là cách tốt nhất để hòa hợp.Nếu một ngày nào đó chúng tôi phải chia tay, thì tôi sẽ mong rằng đó sẽ là ngày chết.Tôi muốn đấu tranh, tôi muốn đấu tranh cho tình yêu của mình, tôi muốn có được một kết quả mỹ mãn cho tình yêu nồng cháy của mình. "

Tôi không muốn trái ý cha mẹ nên không cưới anh, cũng không muốn bỏ người yêu nên ở lại với anh.

Người ta thường nói tình yêu có thể vượt qua mọi khó khăn, và có lẽ đúng như vậy.

"Datou, em yêu anh." Sun Yingsha, người vừa tỉnh dậy trên máy bay, đột nhiên nói điều này.

"Ân, anh cũng yêu em." Wang Chuqin lập tức đáp lại.

Anh ta dường như cảm thấy Sun Yingsha đang choáng váng. Anh ta nhìn sang mà không hề nhận ra, cúi đầu tập trung lục lọi trong túi.

"Em yêu anh rất nhiều." Sun Yingsha tiếp tục nhấn mạnh.

Wang Chuqin nhìn sang, đưa tay ra trước mặt cô, cầm một chai nước khoáng vừa mới khui.

Đưa nước đến miệng Sa Sa, Vương Sở Cầm lại chậm rãi nói: "Còn gì nữa? Trước đây em giả vờ yêu anh à?"

"Tình yêu đích thực, tình yêu đích thực, tất nhiên là tình yêu đích thực."

Sun Yingsha dùng sức gật đầu, nhấn mạnh mấy lần, quả thực khiến Wang Chuqin bật cười. Anh ta nói một cách ấm áp như đang dỗ dành một đứa trẻ: “Được rồi được rồi, cảm ơn tiêủ đậu bao của anh đã yêu thương anh. Anh Tou cũng yêu em, uống nhanh đi.” "

"Tốt."

Cô nhấp một ngụm rồi dựa vào vai Wang Chuqin.

Đầu to lấy nước khoáng vặn lại, tựa vào đầu nhỏ của nàng.

Không nói nên lời, nhưng nó chứa đụng rất nhiều

Hạnh phúc có lẽ là như thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #shatou