22. Anh ấy??
Tại căn nhà nọ
"Này sao mày không sang nhà tao ở đi còn thuê nhà nữa phí tiền quá"
" Tao sợ làm phiền mày với Taehyun lắm, với mày quên tao là ai à, tao là thiếu gia tập đoàn lớn đấy chút tiền thuê nhà có là gì đâu"
"ừ đúng rồi, thiếu gia Choi Yeonjun giàu thì không ai bằng rồi đâu như đứa đỗ nghèo khỉ tôi đây"
"Nghèo á?? Không phải Choi Beomgyu đây chuẩn bị là phu nhân của thiếu gia Kang Taehyun giàu nứt vách à?"
"Thôi mày đừng có trêu tao nữa tao với em ấy đang giận nhau đây"
"Lại sao, kể tao nghe xem"
"Thì tại dạo này tao cứ sang với mày này, xong mày bảo tao không được nói cho em ấy biết, xong em ấy cứ hỏi dò tao, xong hỏi không được trách tao không quan tâm em ấy, phiền phức quá nên tao dỗi luôn"
"Không,nhưng mà người nên dỗi phải là Taehyun chứ nhỉ sao mày lại dỗi"
"Vì tao thích thế được không"
"Được được, mày luôn đúng mà" Yeonjun cười trừ vì sự trẻ con của người bạn thân mình
Vào cái hôm anh bỏ đi anh cũng định sẽ ở nhờ nhà Beomgyu nhưng lại nghĩ lại bởi giờ đây Taehyun cũng đã sang nhà Beomgyu ở rồi,anh mà sang cũng không tiện,nếu về nhà thì càng không được bố mẹ anh sẽ lo lắng mất nên phương án cuối cùng anh lựa chọn là thuê nhà và chỗ ở này cũng chỉ có mình người bạn thân của anh được biết, tuyệt đối không ai được biết bởi anh thực sự không muốn gặp lại Soobin vào lúc này đâu. Ngày anh đi trời mưa to lắm lúc đó anh dường như suy sụp cảm giác như tất cả đều muốn chống lại anh kể cả thiên nhiên, nhưng suy cho cùng cơn mưa ấy cũng chẳng nặng chẳng to bằng cơn mưa trong lòng anh.Anh lướt thân mình qua từng con đường mà chẳng biết điểm dừng ở đâu, mưa vẫn cứ rơi càng lúc càng to anh cũng chẳng tự tìm cho mình một chỗ trú mà cứ thế đi mãi,vừa đi vừa khóc đến mức người ta không còn phân biệt đâu là mưa đâu là nước mắt được nữa. Anh cứ như vậy suốt một đêm, cứ mỗi lần nhớ đến thân ảnh của người con trai kia anh lại chẳng thể kìm lòng nổi mà trực trào nước mắt, người ta thường nói ai yêu nhiều hơn kẻ đó là kẻ thua cuộc quả không sai, anh chính là kẻ thua cuộc trong cuộc tình này, anh cho đi thật nhiều cuối cùng chỉ là nhận ra mình thật ngu ngốc vì đã lỡ trao đi quá nhiều nhưng biết sao giờ chỉ bởi anh quá yêu Soobin mà thôi. Cũng chính vì dầm mưa cả một đêm như vậy nên bạn thân Beomgyu của anh đã phải chật vật chăm sóc anh mấy ngày liền, Beomgyu thường xuyên sang nhà anh có hôm ngủ lại luôn, cậu đi nhiều đến mức cãi nhau với em người yêu Taehyun của cậu luôn, nhưng may Beomgyu chăm người mát tay thì sau ba ngày anh cũng bình thường trở lại. Vì đang giận dỗi em người yêu nên hôm nay Beomgyu lại xin ăn trực nhà Yeonjun và tất nhiên anh không thể nào từ chối được
" Beomgyu này mày nhớ là không được nói cho Taehyun biết chỗ ở của tao đâu đấy, nếu không em ấy sẽ nói cho Soobin biết mất"
" Mày đừng lo mồm tao hơi bị kín luôn, ngoài những lúc hay quên đó là bí mật ra thì tao không bao giờ nói ra"
"Uhmmm..... Mong là mày đừng quên vậy"
Sau một buổi sáng chăm chỉ đi chợ nấu nướng thì cuối cùng hai người đã có một bữa ăn thật ngon lành, bù đắp cho mấy ngày phải ăn cháo thật nhạt nhẽo. Dọn đồ ăn ra bàn, hai người ngồi đối diện nhau và bắt đầu ăn như bị bỏ đói mấy ngày, đang ăn ngon lành thì bỗng Beomgyu lên tiếng
"Yeonjun mày còn nhớ đàn em khóa dưới của mày hồi trước mà kêu thích mày không?"
"Huening Kai á, ừ tao vẫn nhớ, mà em ấy đi nước ngoài rồi mà mày nhắc lại làm gì?"
"Em ấy bảo tao là em ấy mới về nước nên tối muốn mời hai đứa minh đi ăn"
" Ồ vậy sao, hình như em ấy bảo với tao là sẽ định cư bên đấy mà giờ lại về á?"
"Tao chả biết, nhỡ đâu nhớ mày thì sao?"
" Mày thôi đi, tao với em ấy lâu rồi, tao giờ đã có chủ, chắc giờ em ấy cũng có hạnh phúc cho riêng mình rồi, chắc em ấy có việc gì nên về thôi"
"Ok thôi, tùy mày nghĩ, mà mày kêu mày có chủ rồi mà còn phải đi ở nhà thuê thế này à, cái tên hôn phu của mày có còn quan tâm mày không vậy, tao khuyên này em nó thật lòng đấy có gì cho em nó cơ hội đi"
"Ô tao đã nói là không nhắc tới nữa mà, ăn đi đồ nguội hết giờ, hay mày không ăn tao đổ đi nhớ"
"Bớt nóng bớt nóng, đồ ngon là phải ăn chứ bỏ lãng phí lắm, vậy là đồng ý tối đi ăn cùng em Kai nhớ"
" Biết rồi nói nhiều quá"
Sau khi đã ăn uống no nên, dọn rửa sạch sẽ cả hai cùng nhau đi xem tivi.Khi đang chăm chú xem thì điện thoại của anh rung lên báo hiệu tin nhắn tới, và khi anh mở máy một cái tên quen thuộc đập vào mắt anh là HueningKai
Cuối cùng anh cũng đã nhận lời của cậu trai đó, cùng nhau có một buổi cà phê riêng, anh chỉ nghĩ là anh em lâu ngày không gặp nên hẹn nhau ôn chuyện cũ nhưng cậu trai kia lại không nghĩ như vậy.
_________________
Sau bữa ăn vào buổi sáng, cũng như là được cậu bạn Taehyun xốc lại tinh thần thì bây giờ trông gã có vẻ khá khẩm hơn rất nhiều. Vì thấy bạn mình đang có chiều hướng tốt nên Taehyun tiếp tục rủ gã đi cà phê vào buổi chiều và đương nhiên là hắn bắt ép chứ tài nào Soobin chịu tự nguyện. Dù chẳng có tâm trạng đi chơi cho lắm nhưng vì cậu bạn Taehyun của gã cứ nói liên hồi không ngừng nghỉ và ép buộc gã đến nên cuối cùng gã cũng có mặt ở tại đây
" Taehyun à tao mệt lắm đừng bắt tao đi nữa có được không, tao đỡ hơn rồi mà"
" Không được, tao sẽ rủ mày đi mãi cho đên khi mày vui vẻ trở lại thì thôi"
"Tao chỉ vui khi anh Yeonjun quay lại với tao thôi mày hiểu mà đúng không?"
"Uhm tao hiểu, tao biết mày buồn, nhưng dù sao muốn anh Yeonjun quay lại thì mày phải thay đổi lại bản thân mình đi, hãy trở thành người tốt hơn trước chứng minh cho anh ấy thấy là mày xứng đáng để anh ấy yêu một lần nữa"
" Tao có mày làm bạn thật sự là một điều mày mắn đấy, cảm ơn lời khuyên của mày nhiều nhớ, à mà này cả ngày nay tao cứ thấy mày buồn buồn,sao đấy?"
" Mày cũng để ý cơ đấy"
"Chứ còn sao nữa, hai ta là chí cốt mà"
" Thì tao cũng có chuyện, mày cũng biết tao với Beomgyu yêu nhau cũng đã mấy tháng rồi đúng không, chả hiểu sao dạo gần đây anh ấy cứ đi suốt, xong cứ giấu tao cái gì ấy, mà tao muốn dò hỏi thì anh ấy lại quay sang giận dỗi tao, nên là bọn tao có cãi nhau"
" Ai cũng có quyền riêng tư mà mày phải hiểu cho anh ấy chứ, mày phải tinh tế vào mới giữ chân người mình yêu được đừng như tao"
"Có lẽ mày nói đúng, tao sẽ cố hiểu anh ấy hơn"
Cả hai người dường như đều được an ủi phần nào, gã cầm lấy cốc cà phê nóng hổi trên tay mà nhấm nháp nhìn qua tấm cửa kính và xem gã đã thấy được gì này.Nhìn từ xa một thân hình quen thuộc, khuôn mặt thanh tú đó, hình bóng mà gã đã mong nhớ bao ngày nay là Yeonjun, là anh ấy đúng không nhưng bên cạnh anh ấy là ai vậy, để rõ ràng hơn gã liền đứng dậy chạy thật nhanh ra cửa nhìn sang phía đối diện để tìm kiếm hình bóng quen thuộc làm cho Taehyun bị bất ngờ mà cũng phải chạy theo.
"Tự nhiên chạy đi thế mày điên à?"
"Tao đã thấy anh ấy"
"Ai??"
"Choi Yeonjun"
Chuyện kinh dị nhất lúc này: Mai tôi thi giữa kì 😱😱😱
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com