24. Say
Sau một chuỗi hồi tưởng về quá khứ thì Kai cũng trở lại với thực tại, anh lúc này vẫn còn đang thẫn thờ tưởng chừng anh phải chú ý vào câu chuyện lắm nhưng chẳng phải, anh chỉ đang bận nghĩ về cái người con trai kia thôi; không biết gã đang làm gì nhỉ, liệu gã có nhớ đến anh như anh nhớ đến gã không hay gã vẫn đang hạnh phúc bên người con gái kia, anh cũng chẳng biết, chỉ biết rằng anh đang rất nhớ gã. Thấy anh không chú ý Kai lấy bàn tay khua khua trước mặt anh nhưng cũng chẳng thấy hồi đáp, nên cậu mới dùng tay bám lấy vai anh mà lắc mạnh, vừa lắc cậu vừa gọi
"Anh Yeonjun ! Anh Yeonjun...! ANH YEONJUN!!!"
Cậu bất ngờ hét lớn làm anh đang trầm ngâm suy nghĩ cũng phải giật mình tỉnh dậy
" uhm! Anh xin lỗi có chuyện gì vậy?"
" có vẻ anh không để tâm vào chuyện em kể nhỉ, anh có chuyện gì sao?"
" Ồ không có gì đâu, anh nghĩ tới mấy chuyện lặt vặt thôi"
"Uhm.." Kai có phần hơi hụt hẫng
"Vậy anh muốn về nhà chứ, chúng ta còn buổi gặp vào tối nay đấy"
" Được thôi, hẹn em tối nay"
Cuối cùng cả hai người ai về nhà nấy để chuẩn bị cho bữa tối nay
8h tối tại nhà hàng Together
"1..2..3 Dô!!! Đêm nay không say là không về" Beomgyu nói hớn hở
Đã đến giờ hẹn anh và Beomgyu cùng nhau đến nhà hàng mà HueningKai đặt trước. Nay anh mặc một chiếc áo phông đơn giản cùng chiếc quần đầy phong cách, nó toát lên một vẻ năng động trẻ trung mà vẫn quyến rũ đến lạ. Đây là một nhà hàng rất quen thuộc với cả ba người thời sinh viên, ai có chuyện buồn hay vui họ sẽ đều rủ nhau ra đây để chia sẻ, nhưng từ lúc Kai đi cả Beomgyu và anh đều không quay lại nhà hàng này nữa cho nên khi được trở lại nơi đây thì bao nhiêu kí ức hồi trước cũng lần lượt quay về. Bước đến cửa nhà hàng Kai đã đến từ bao giờ, cậu thấy hai người liền vội vã vẫy tay làm dấu và gọi tên cả hai. Tiến lại chiếc bàn mà Kai ngồi với bao nhiêu món ăn thơm ngon đã được dọn sẵn, tất cả dường như đã sẵn sàng để mời gọi chiếc bụng đói của anh.
Cả ba người bắt đầu ăn uống vui vẻ, bắt đầu ôn lại những kỉ niệm xưa cũ và chẳng phải nói thì ai cũng đoán ra Beomgyu là đứa lắm mồm nhất, xong còn bày ra cái trò thật hay thách ai thua phải uống rượu nữa chứ. Lúc đầu anh chẳng đồng ý đâu, bởi anh vốn tửu lượng kém 2-3 cốc là say ngoắc cần câu rồi, nhưng Beomgyu và Kai cứ kích động anh chê anh yếu này kia nên anh quyết định sẽ uống tới nóc cho hai con người kia biết mặt và cuối cùng ai cũng hiểu điều gì sẽ đến mà.
Ba con người mỗi người nằm lăn lóc tại nhà hàng,người ngợm tơi tả chẳng ai còn nhận ra ba người con trai bảnh bao như lúc đầu, giờ chỉ còn lại những con sâu rượu. Yeonjun thì vật vờ trên bàn, Beomgyu thì nằm luôn ra đất còn Kai hình như đã vào nhà vệ sinh rồi. Say là vậy nhưng Beomgyu vẫn cố với lấy máy mình mà gọi cho một dãy số quen thuộc
" Alo¬¬¬ Em yêu à, anh Beomgyu đẹp trai của em nè hehehe"
" Beomgyu sao em gọi cho anh cả tối không được vậy...... Anh say đấy à?"
" Vớ vẩn say gì mà say anh đang vô cùng tỉnh táo đấy nhé, anh còn gọi được cho em đây này heeheee" Beomgyu nói vô thức
" Anh yêu à anh đang say rồi đấy để em đón anh, anh đang ở đâu vậy"
" Khỏi lo ở đây còn có Yeonjun rồi, anh chỉ muốn nói anh nhớ em quá...ợ....mau dỗ anh đi tên ngốc này em muốn anh tức chết mới được à...ọe!!"
"Beomgyu anh thực sự không ổn rồi nói chỗ anh ở đi em đón anh về"
" Uhmm¬¬¬ Đây là..ờm .... gì nhỉ??...À nhớ rồi nhà hàng Together"
" Ok em sẽ đến đón anh ngay đừng có mà đi đâu đấy"
" Được thôi, yêu em"
Kang Taehyun sau cuộc trò chuyện hắn đang lo lắm đây, bởi anh người yêu của hắn đã say lắm rồi hắn sợ anh vì quá say mà làm may điều ngu ngốc thôi, nên gã nhanh chóng khoác tạm một chiếc áo mà phóng xe đi ngay. Mà hình như Beomgyu có nhắc đến Yeonjun? Nghĩ như vậy hắn liền gọi điện thông báo đến Soobin
" Mày đến nhà hàng Together ngay và luôn!!!"
" Có chuyện gì không,muộn thế này rồi tao không đi ăn đâu, cúp máy đây nhé" gã vừa ngái ngủ vừa nói
" MÀY CÓ MUỐN GẶP YEONJUN KHÔNG??!!!"
Vừa nghe thấy cái tên Yeonjun gã tỉnh ngủ hẳn và vội vàng lao đi luôn quên luôn cả việc tắt máy điện thoại
15' sau tại cửa hàng Together. Taehyun vội vàng lao vào để tìm anh yêu của hắn và có cả Soobin theo ngay đàng sau nữa. Bước vào nhà hàng đập vào mắt hai người là cảnh hai người con trai mà họ yêu đang say khướt mà lê lết trên bàn và trên đất và còn có cả một cậu trai lai tây nào đó nữa. Thấy vậy Taehyun và Soobin vội đến để dìu hai con người kia dậy, nhưng thức chất lè bế- bế kiểu công chúa, sau đó họ rời đi để lại một mình HueningKai đang thương lăn lóc dưới sàn nhà.
Taehyun đưa Beomgyu về căn nhà của hai người, bế anh lên phòng một cách cẩn thận, để anh yêu của hắn không tỉnh giấc, rồi lần lượt tháo giày và lau người cho anh, hạn vẫn luôn ân cần như vậy nhưng chỉ đối với người mà hắn yêu thôi. Taehyun lau từ mặt đến tay, rồi đến cổ và đến phần thân hắn bắt buộc phải cởi áo của anh ra. Nói thật dù quen nhau đã được nửa năm trời nhưng chưa bao giờ hai người tiến xa cả, đơn giản là một thứ tình yêu trong sáng nên giờ được ngắm thân thể của anh như này hắn cũng có chút ngại ngùng. Anh có một thân hình hút hắn đến lạ làm cho hắn mê mệt, mặt hắn đỏ lên thấy rõ, lần chiếc khăn ướt từ cổ xuống bộ ngực săn chắc rồi khi đến phần cơ bụng bỗng hắn bị anh bất ngờ kéo tay mà giật mạnh.
" Em đang làm gì vậy sóc con dễ thương?" lời nói của anh vẫn còn hơi men
" Em lau người giúp anh thôi, em xong rồi anh nghỉ ngơi đi nhé" hắn bày ra vẻ bối rối toan bỏ chạy
Taehyun toan đứng dậy thì bỗng lại bị Beomgyu kéo lại và anh kéo hắn vào một nụ hôn làm hắn tuy có hơi bất ngờ nhưng rồi cũng đáp lại nụ hôn của anh.Đầu tiên chỉ là nụ hôn phớt sau đó là sâu hơn, hai người họ hòa quyện với nhau, họ mê mệt đối phương không thể dứt ra được. Anh làm hắn mê muội bang thứ rượu chát vẫn còn vương trong miệng, mùi nồng của rượu và sự ngọt ngào của anh là hắn mất hết lí trí dù hằng ngày việc anh và hắn hôn nhau là điều rất bình thường nhưng hôm nay Taehyun lại lấy thấy phấn khích hơn bao giờ. Hai người cứ quấn lấy nhau như vậy đến khi hết không khí mới chịu thôi. Beomgyu một lần nữa lại ghé đến tại Taehyun mà nói
" Em có gì muốn nói với anh không"
Hắn thừa biết là anh muốn nói tới điều gì và hắn đạp lại ngay lập tức
" Em xin lỗi vì đã quá tò mò về cuộc sống của anh, em nên cho anh không gian riêng tư mới đúng . Em cũng xin lỗi vì đã tức giận chỉ vì anh không chịu nói cho em biết. Em biết sai thật rồi anh tha lỗi cho em đi, về nhà với em đi mà,được không???"
" Không được" anh dứt khoát
" TẠI SAO VẬY?" hắn hoang mang
" Chỉ xin lỗi bằng lời sao chưa đủ thành tâm"
" Vậy anh muốn gì em cũng sẽ đáp ứng mà, chỉ cần anh tha lỗi cho em"
" Em biết anh muốn gì mà" anh từ từ ngồi dậy
Vừa nói anh từ từ đưa tay lên chiếc cúc áo Taehyun mà mân mê, tháo từng chiếc một, anh đây là đang dụ dỗ hắn sao, đúng là vậy đấy. Thấy anh như vậy hắn còn hoang mang hơn vừa nãy, bởi hắn chẳng nghĩ anh sẽ chủ động cho việc này đâu, cũng có thể là do tác dụng của rượu, sợ anh sẽ hối hận nên hắn phải cẩn thận hỏi lại
" Anh chắc chắn là muốn làm việc này chứ?"
" Đừng nói những lời nhảm nhí nữa mau lên đi" anh hối thúc
" Vậy đừng cầu xin em dừng lại"
Nói rồi hắn vồ lấy anh mà ngấu nghiến như một con hổ vồ lấy miếng mồi béo bở được gìn giữ đến tận bay giờ mới có thể thưởng thức, quả thực mọi thứ đến lúc chín mùi đều là ngon nhất mà.
________________
Tại căn hộ của Soobin
" VÔ LIÊM SỈ TÔI THẬT SỰ RẤT HẬN CẬU!!!!!"
Só ry mọi người lâu r tui mới ra chap mới
Tính là ra từ trưa nay cơ nhưng tôi bận high sinh nhật của Sủ Bin nên quên mất 🥺
Nhưng vì đã hẹn r nên muộn tôi cũng đăng.Chẳng biết đăng giờ này có ai đọc không nhỉ :)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com