3. Bạn gái của anh
Tống Uyển Vy bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sắc mặt trắng bệch. Trên giường,anh Thiên Vũ của cô đang xoa bóp cho một cô gái thân hình trần trụi không một mảnh vải che thân,không những thế gương mặt anh vô cùng ôn nhu,nở nụ cười dịu dàng lộ ra hai lúm đồng tiền có thể hại chết đông đảo phụ nữ. Còn cô gái kia,cô ta gối đầu lên đùi anh,nhìn anh cười một nụ cười xấu hổ,cô gái đó,thật xinh đẹp quá. Làn da trắng nõn kết hợp với làn da màu đồng của anh trông thật hoàn hảo. Nhưng tại sao? Bọn họ sao lại tự nhiên như vậy? Cô gái đó với anh là quan hệ gì? Người yêu? Không,không được,anh Thiên Vũ chỉ có thể là của cô,bất cứ ai cũng đừng mong giành được anh. Nghĩ vậy,Tống Uyển Vy hùng hổ bước lên nắm lấy bàn tay trắng nõn như rắn bò đang trườn trên ngực anh kéo ra. Đừng nhìn Tống Uyển Vy mảnh mai mà nghĩ cô yếu đuối,từ nhỏ cô đã học võ tới bây giờ trình độ cũng không tầm thường. Cô gái kia bị đau lại bị một cô gái lạ nhìn hết từ đầu tới cuối,xấu hổ hét lên,tay còn lại níu lấy cánh tay Hắc Thiên Vũ kêu lên
_A,Vũ....
Hắc Thiên Vũ nhìn thấy Tống Uyển Vy,khuôn mặt vui mừng trong chốc lát nhưng nhìn tay cô đang kéo tay của Vân Liên,sắc mặt lại trầm xuống,bắt lấy tay cô,không vui nói
_Vy Vy,bỏ tay Liên nhi ra,em làm cô ấy đau đấy
Đau? Anh quan tâm cô ta đau cũng không quan tâm tới vết thương trong tim cô? Tống Uyển Vy hung hăng hất tay cô ta ra,do lực quá mạnh khiến Vân Liên ngã xuống đất,trán đập vào thành giường chảy máu,cô ta lấy tay đã lấy trán nhìn thấy máu trên tay,hoảng sợ hét lên
_Máu. Vũ,cô ấy đẩy em chảy máu
Sắc mặt Tống Uyển Vy kinh ngạc. Cô không có,cô đẩy nhẹ như vậy sao có thể chảy máu được chứ? Hắc Thiên Vũ nhìn thấy vậy,vô cùng lo lắng tiến lên lấy tay ôm đầu cô tránh cho máu chảy tiếp,tức giận quay sang quát Tống Uyển Vy
_Vy Vy,em quá đáng rồi đấy
Tống Uyển Vy lắc đầu,bắt đầu sợ hãi
_Không,em đẩy rất nhẹ,không thể nào....
_Em thôi đi
Hắc Thiên Vũ híp mắt nói,giọng nói thập phần lạnh lùng,không còn thấy được vẻ yêu chiều như năm năm trước nữa
Nói xong Hắc Thiên Vũ vội bế Vân Liên chạy đi,lúc lướt qua người Tống Uyển Vy,anh gần như nghiến răng nói một câu
_Nếu cô ấy có chuyện gì,anh sẽ không tha thứ cho em. Em tốt nhất nên về nhà đóng cửa suy nghĩ đi
Tống Uyển Vy cố gắng kìm nén những giọt nước mắt sắp rơi xuống. Cô không được khóc,cho dù bằng giá nào cô cũng sẽ khiến cho anh yêu thương mình như ngày xưa. Nắm chặt tay,Tống Uyển Vy thầm hạ quyết tâm,xách túi trở về nhà,nhưng trên đường đi cô không sao bỏ được hình ảnh anh và cô gái kia thân mật,chúng luôn xuất hiện trong đầu cô
_Trời ạ điên mất thôi
Bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của cô vò vò mái tóc đã được chải chót kĩ càng. Hình ảnh này thế nhưng lọt vào mắt một người đàn ông lại trở thành vô cùng đáng yêu,khóe miệng anh ta cong lên,lái xe rời đi
Trong bệnh viện,Hắc Thiên Vũ ngồi bên cạnh giường bệnh cẩn thận gọt táo cho Vân Liên,sau đó ôn nhu từng miếng đưa đến miệng cô ta. Vân Liên hé miệng cắn một miếng,lại nhớ tới cô gái ban nãy không khỏi lên tiếng
_Vũ,cô gái vừa rồi là ai?
Hắc Thiên Vũ nhìn Vân Liên,nhẹ nhàng lấy tay lau đi khóe miệng dính nước của cô ta
_Cô ấy là Tống Uyển Vy,là người anh coi như em gái
_Vậy sao?
Vân Liên cười yếu ớt,chỉ sợ cô ta không coi anh là anh trai. Nghĩ tới đây đáy mắt Vân Liên lóe lên tia tàn ác,muốn có được Hắc Thiên Vũ? Mơ tưởng
Hắc Thiên Vũ nhìn đồng hồ nhíu mày
_Sắp tới giờ họp,em ở đây nghỉ ngơi,anh tới công ty một lát
Vân Liên ngoan ngoãn gật đầu. Từ sau khi tốt nghiệp,Hắc Thiên Vũ đã lập tức tiếp nhận Hắc thị ở Mỹ trở thành tổng tài. Ban đầu anh gặp rất nhiều khó khăn bởi những tên cổ đông cáo già không tin tưởng một người trẻ tuổi như vậy lại có thể điều khiển chi nhánh Hắc thị ở Mỹ nên bọn chúng luôn tìm mọi cách gây khó khăn bắt lỗi anh tuy nhiên dù có tìm mòn mắt bọn họ cũng không thể tìm được chút sơ hở nào cuối cùng bọn họ đành phải thừa nhận,Hắc Thiên Vũ thực sự có năng lực. Từ đó ai nấy trong công ty đều nghe theo lời anh,trong mấy năm qua Hắc thị ở Mỹ ngày càng lớn mạnh đồng nghĩa với việc Hắc Thiên Vũ ngày càng bận bịu,thật may có Vân Liên ở bên cạnh phụ giúp anh lâu ngày bọn họ nảy sinh tình cảm cuối cùng quyết định ở bên nhau
Hắc Thiên Vũ lái xe tới công ty,không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại đánh tay lái tới nhà Tống Uyển Vy. Anh rủa một tiếng,rồi nói với bản thân
_Chắc bây giờ nha đầu đó đang hối hận muốn chết,mình phải nói cho con bé biết Liên nhi đã không sao để con bé không cảm thấy áy náy
Xác định được mục đích tới đây khiến cho Hắc Thiên Vũ nhẹ nhõm hơn nhiều,anh xuống xe bấm chuông,ngay sau đó,bà Chu liền chạy ra,nhìn thấy anh đôi mắt bà hiện lên tia ngạc nhiên sau đó lại chuyển sang vui mừng
_Hắc thiếu gia,sao cậu lại tới đây? Có phải nhớ tiểu thư rồi không?
Hắc Thiên Vũ cười một cái,không trả lời câu hỏi của bà,lập tức hỏi
_Bà Chu,Vy Vy đâu?
Bà Chu cười tới vui vẻ,chỉ tay lên lầu
_Tiểu thư đang ở trên phòng,để tôi đi thông báo với con bé
_Không cần,con tự lên tìm Vy Vy
Hắc Thiên Vũ nhẹ nhàng từ chối,nâng đôi chân cao quý bước lên lầu cuối cùng dừng lại trước phòng Tống Uyển Vy,đứng trước cửa phòng cô,anh ưu nhã giơ tay lên gõ cửa nhưng bên trong không phản hồi lại,anh lại gõ một lần nữa kết quả vẫn như vậy
_Vy Vy,anh Thiên Vũ đây,anh vào nhé
_.....
Không nhận được câu trả lời,Hắc Thiên Vũ thực sự lo lắng,trực tiếp đẩy cửa đi vào,nào ngờ...
_Cho mày chết,dám cản đường bà à?
Tống Vy Vy một thân váy hồng lúc sáng đang ngồi trước tivi chơi game,bàn tay nhỏ nhắn đặt trên bộ điều khiển ấn loạn xạ,gương mặt xinh đẹp trắng nõn vì hưng phấn mà hơi đỏ lên,hình ảnh này khiến Hắc Thiên Vũ vừa buồn cười vừa tức giận,anh nghiêm mặt đi tới,ngồi xuống bên cạnh cô. Mà Tống Uyển Vy lúc này hoàn toàn không quan tâm ai đang ngồi cạnh mình,cô sắp thua rồi,phải dốc toàn lực để chiến thắng. Hắc Thiên Vũ có chút khó chịu nhìn cô gái đang chăm chú vào game kia,tới cái liếc mắt cũng không cho anh,cái trò chơi đó quan trọng hơn anh hay sao? Ngồi mười phút,cô vẫn không nói lời nào,chỉ mải mê chơi,lần này Hắc Thiên Vũ thực sự tức giận,giật lấy bộ điều khiển trên tay cô,ngay lập tức màn hình hiện lên dòng chữ "Game over". Tống Uyển Vy trơ mắt nhìn số điểm sắp vượt qua kỉ lục,ánh mắt như tóe ra tia lửa
_Muốn chết à?....
Ánh mắt chạm phải khuôn mặt lạnh lùng của Hắc Thiên Vũ,tâm trạng liền dịu xuống,ôm lấy cánh tay anh
_Anh Thiên Vũ,sao anh lại tới đây?
Hắc Thiên Vũ nghiêm mặt nhìn cô
_Anh kêu em đóng cửa suy nghĩ,suy nghĩ của em đây? Hả?
Ánh mắt Tống Uyển Vy liền tối đi,bàn tay nhỏ bé buông cánh tay anh ra,đứng lên đi về phía bàn nơi góc phòng rót cho anh một ly nước. Hắc Thiên Vũ nhận lấy ly nước,ánh mắt nghiêm khắc thủy chung nhìn vào cô,Tống Uyển Vy thấy vậy bĩu môi ngồi xuống cạnh anh,thẳng thắn nói
_Em suy nghĩ xong rồi
_Nói xem
Hắc Thiên Vũ uống một chút nước,tầm nhìn chuyển qua hướng cửa sổ. Tống Uyển Vy vẫn thủy chung nhìn anh
_Em thừa nhận em đã hơi mạnh tay,em không hề có ý định đả thương cô ấy
Hắc Thiên Vũ gật đầu
_Anh biết
Anh đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt tóc cô,ôm cô vào lòng
_Chuyện này bỏ qua đi,Liên nhi cũng không để ý đâu,đừng lo
Tống Uyển Vy ở trong lòng anh khinh bỉ "Không để ý? Cô không cần". Chợt ánh mắt cô lóe lên chút bi thương,bàn tay nhỏ nắm chặt vạt áo của anh,giọng nói trở nên căng thẳng
_Anh Thiên Vũ,cô gái đó là ai? Đối với anh có quan hệ gì?
Hắc Thiên Vũ vẫn dịu dàng vuốt tóc cô,ôn nhu giải thích
_Cô ấy là Vân Liên,bạn gái của anh
Khuôn mặt Tống Uyển Vy cứng đờ trong thoáng chốc nhưng rất nhanh cô liền lấy lại thần thái thoải mái. Khi nhìn thấy anh đối xử dịu dàng với cô ta cô cũng đã đoán trước được kết quả,chỉ là,từ chính miệng anh nói ra cô vẫn cảm thấy có chút bi quan. Nhưng muốn cô từ bỏ anh? Xin lỗi,cô không làm được. Tuy nhiên,cô cũng không thể làm người thứ ba chen vào tình cảm của bọn họ. Tống Uyển Vy thực sự đau đầu,cô nên làm gì bây giờ???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com