CHƯƠNG 5O3 : Không Ai Cưới - Thì Anh Cưới Em ( 3 )
Đau đến cuối cùng Lục Cẩn Niên như cũ không có nghĩ ra từ để an ủi đưa tay ra mơ tưởng đem Kiều An Hảo kéo vào trong lòng ôm ấp không cho Cô một cái tiếng động,
Chính là tay Anh khôq đợi được đã chạm đến cánh tay Cô trước mặt Kiều An Hảo nước mắt lưu lại chợt đột nhiên khóe môi cong lên nở rộ tươi cười làm troq lòq rung động giọng nói mang theo vài phần vui mừq nói : "Lục Cẩn Niên, Anh tại sao lại ở chỗ này?"
Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo cười thình lình đầu có chút hơi lờ mờ cánh tay liền như vậy hung bạo ngừng ở giữa không trung mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm mặt Cô, rõ ràng nhìn đáy mắt này là tích trữ nước mắt .
Kiều An Hảo thế nào lại vừa khóc vừa cười sao... Sẽ không phải đả kích khi bị Hứa Gia Mộc vứt bỏ đi?
Lục Cẩn Niên lòng càng thêm đau, bởi vì đầu óc treo máy quá nghiêm trọng Anh thật sự không nghĩ ra được muốn nói cái gì và sẽ nên dùq từ gì để an ủi Cô, cửa mở phía sau mưa to vẫn còn không ngừng có gió thổi tới lạnh toàn thân ướt sũng Cô co rúm lại 1 chút, người Lục Cẩn Niên mới đột nhiên cho là tỉnh táo đem Kiều An Hảo bồng lên, đạp bước chân lên lầu phòng ngủ vào phòng tắm, đem Kiều An Hảo để ở trong bồn tắm mở vòi nước ra, điều chỉnh một chút nước ấm đem vòi hoa sen đưa tới troq tay Kiều An Hảo thấp giọng nói: "Tắm nước nóng, không cảm lạnh ."
Sau đó, liền đứng dậy, rời đi.
Lục Cẩn Niên đang đi ra trước phòng tắm còn không quên mở nội thất ấm đèn.
Kiều An Hảo sạch sẽ từ phòng tắm ra Lục Cẩn Niên vừa lúc bưng một ly trà gừng lên lầu.
Lục Cẩn Niên đem trà gừng đưa cho Kiều An Hảo, cầm máy sấy lên nhanh sấy tóc cho Cô
Máy sấy có tiếng hơi lớn hai người đều không lên tiếng, không khí ngược lại 2 người họ có chút giống như đã từng đóng giả vai vợ chồng thời ở cùng một chỗ.
Kiều An Hảo bưng trà gừng uống một ngụm, độ ấm lan tràn đến ngực trái Cô trong mềm mại 1 chỗ
Lục Cẩn Niên sấy xong tóc, đem máy sấy tuyến chỉnh lý để ở trên cái bàn kế bên.
Thiếu tiếng kêu máy sấy, trong phòng an tĩnh rất nhiều lờ mờ có thể nghe thấy tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ đã nhỏ lại
Lục Cẩn Niên đứng trước mặt Kiều An Hảo xem một miệng nhỏ một miệng nhỏ Cô mân trà gừng căng lâu như vậy đầu óc cuối cùng cũq nghĩ ra một câu quan tâm : "Kiều Kiều, Cô có ổn không?"
"Tôi rất tốt ..." Kiều An Hảo chỉ làm Lục Cẩn Niên một câu rất bình thường vấn an, rất tự nhiên đáp lại Anh một câu, sau đó đem uống sạch chén trà để ở trên bàn, giương khuôn mặt tươi cười ngẩng đầu nhìn Lục Cẩn Niên, chính mình vừa mới không kịp nói xong lại bị Lục Cẩn Niên ôm vào phòng tắm nghi hoặc, một hơi hỏi lên: "Lục Cẩn Niên, Anh không phải đang ở Hồng Kông sao? Ngày mai Anh không phải còn muốn ký họp đồng sao? Thế nào chợt đột nhiên trở về ?"
Kinh hãi quá độ như vậy Lục Cẩn Niên nghe Kiều An Hảo liên tiếp nói về vấn đề thì Anh bất tri bất giác ý thức đến Kiều An Hảo không phải đaq chật vật... Chính là, Lục Cẩn Niên nghĩ đến hình ảnh Kiều An Hảo vừa mới hồng hốc mắt cùng toàn thân ướt sũng, không hề trả lời vấn đề Cô hỏi ngược lại hỏi: "Cô vừa mới đi nơi nào? Đổ mưa thế này không biết mang cái dù ?"
Kiều An Hảo thành thật : "An hạ uống nhiều tại xanh vàng rực rỡ tôi đi tìm Đại Kiều do không mang dù nên vừa mới mắc mưa."
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm mặt mày Kiều An Hảo nghiêm túc rồi đánh giá một lát, cuối cùng xác định là do mình quá khẩn trương , Kiều An Hảo dườq như còn không biết sự việc Hứa Gia Mộc.
Lục Cẩn Niên phảng phất kiếp sau sống lại một mạng từ từ thư thả thở một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com