Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Mối tình đầu

Tôi và Kỷ Vân Hân đã ly hôn.

Giản Yên không nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày dùng ngữ khí ôn hòa như thế nói ra câu thế này, thật giống như đang cùng bằng hữu nói chuyện, hôm nay khí trời tốt như thế, ngoại trừ cảm giác tim có hơi trùng xuống, thì không có cảm thấy gì khác thường, trước kia là không nỡ, lưu luyến cùng dây dưa, mới vừa buông xuống quyết định sẽ là đau đớn cùng hối hận, tựa hồ cũng đã theo nàng ném xuống cùng những lễ vật kia, tan thành mây khói.

Nhiều năm như vậy, nàng sống như một giấc mộng, trong mộng có vui mừng có buồn thảm còn có cả khóc, cả cười, thật vất vả, nàng giẫy giụa, tỉnh mộng rồi, những thứ vui kia, buồn, cười, khóc đều đã thành mơ hồ đi.

Nàng bây giờ đối với Kỷ Vân Hân, triệt để là tuyệt vọng rồi.

Giản Yên ý thức được điều ấy, nhìn Kỷ Hàm, trịnh trọng gật đầu, lập lại: "Kỷ Hàm, tôi và Kỷ Vân Hân đã ly hôn, chúng tôi sẽ không còn bất kỳ liên quan nào, em về sau cũng không cần gọi tôi là chị dâu, trực tiếp gọi tên là được."

Kỷ Hàm mở to hai mắt, miệng mở ra: "Cái, cái gì? Hai người ly hôn? Là chị em . . ."

"Là tôi nói ra." Giản Yên đánh gãy lời nàng, Kỷ Hàm không chút nghĩ ngợi trả lời: "Không thể nào!"

Giản Yên nghe vậy cười cười, nàng lúc trước có bao nhiêu yêu thích Kỷ Vân Hân, mới để một người ngoài không biết mấy sự tình đều cho rằng người đưa ra quyết định ly hôn không thể là nàng đi ?

Chuyện không thể cũng đã thành sự thật, ly hôn, đúng là do nàng nói ra.

Kỷ Hàm đưa mắt nhìn về phía Giản Yên, chuyển động con mắt tròn vo, cô là thật sự không tin Giản Yên sẽ chủ động đưa ra đề nghị ly hôn, bởi vì chỉ cần hai người liền một chỗ, đều có thể nhìn ra Giản Yên có bao nhiêu yêu thích giành cho chị mình, ánh mắt kia chính là bằng chứng rõ ràng nhất. Còn nhớ  tết năm ngoái, ăn xong cơm tất niên, cô đưa Giản Yên cùng chị mình trở về biệt thự, hôm đó Kỷ Vân Hân dạ dày không được khoẻ, say xe, còn chưa tới biệt thự liền xuống xe ói ra, Giản Yên sốt ruột ở sau lưng, vỗ lưng, toàn ói ra nước, ở phía trên có chiếc xe chạy ẩu hướng về phía này, suýt chút nữa đụng vào chị cô, cô là từ trong gương nhìn thấy Giản Yên lập tức ôm chặt chị mình, đưa thân người đang mệt mỏi kia ôm chặt vào ngực, ngày đó Kỷ Hàm cô có bao nhiêu sửng sốt mới hoàn hồn, xuống xe đi lại hướng hai người thì liền nhìn thấy Giản Yên hai tay đều mềm nhũn do sợ, cảm tình như vậy, sẽ chủ động đưa ra đề nghị ly hôn sao?

Không thể!

Kỷ Hàm nhìn vài giây về phía Giản Yên, ánh mắt lóe lên, nghiêm túc nói: "Chị dâu, chị hãy nói thật, là không phải bởi vì Lê Vi Khanh về nước?"

Giản Yên nghe được danh tự này môi hơi giật giật, còn chưa nói, cửa bị vang lên, bên ngoài có người hô: "Kỷ tổng giám, phòng họp đều chuẩn bị xong."

"Đợi lát nữa, tôi đến. . ."

"Đi thôi." Giản Yên chủ động nói: "Nếu không đi qua, Tô tỷ cùng mọi người sẽ lo lắng."

Kỷ Hàm ở sau lưng nàng nhắc : "Nhưng là chị vẫn chưa trả lời câu hỏi của em ."

Giản Yên cười cười, không lên tiếng, Kỷ Hàm nhìn nghiêng mặt nàng, trong lòng đột nhiên liền khó chịu, cô thực sự là không biết nên nói như thế nào với chị mình, trong nhà đã có lão bà cực phẩm, một mực không thích, Lê Vi Khanh thoáng qua đã biết hồ ly, vừa nhìn liền biết không phải người đứng đắn gì, chị dâu cô mới đúng là bảo bối a, sự thật lại là!

Tức giận a!

Tức giận đến cực điểm, Kỷ Hàm đi phòng họp cũng không có chú tâm nghe nội dung bàn luận, đều nghe như gió thoảng qua tai, Lâm Mộc cùng cô xin ý kiến thì cô phất tay: "Các cậu đã có quyết định là tốt rồi."

Lâm Mộc cao hứng nói: "Vậy em cùng Tô tỷ tiếp tục thương lượng."

Giản Yên ngồi trên bàn hội nghị ở một bên khác nghe Lâm Mộc cùng Tô Tử Kỳ thảo luận các vấn đề của chương trình, vẻ mặt nghiêm túc, tình cờ Tô Tử Kỳ có vấn đề hỏi nàng, nàng cũng chỉ là khẽ gật đầu hoặc là nhỏ giọng tiếp chuyện, Kỷ Hàm nhìn nàng dáng vẻ xinh đẹp, cuốn hút, ngực càng thêm khó chịu, nàng chị dâu tốt như vậy, chị cô là mắt bị mù sao ? Lại cam lòng ly hôn? Ly hôn để làm gì? Đi tìm hồ ly tin Lê Vi Khanh kia đi?

Khẳng định là đúng đi, làm sao có khả năng như thế trùng hợp, Lê Vi Khanh mới vừa về nước, hai người bọn họ liền ly hôn? Khẳng định là chị cô đã làm chuyện gì có lỗi với chị dâu! Nói không chừng chính là cùng Lê Vi Khanh có quan hệ! Kỷ Hàm con mắt tròn vo, bình tĩnh nhìn về phía Giản Yên, cuối cùng trên bàn hội nghị cầm di động, bàn tay trên màn hình mà đùng đùng đánh chữ:

—— Gia gia, gia gia! Con có chuyện lớn muốn cùng người nói

Kỷ Tùng Lâm mới vừa vận động xong, trên mặt chảy vài giọt mồ hôi chưa kịp lau, quản gia liền đưa điện thoại di động đến, nói có người tìm, ông dùng khăn mặt tùy tiện lau sơ qua hai lần liền mở ra, nhìn thấy tin nhắn của Kỷ Hàm, chuyện đại sự? Là chuyện đại sự gì? Ông trực tiếp quăng điện thoại trở lại, di động Kỷ Hàm bất thình lình vang lên làm cô giật mình, những người khác liền trực tiếp chuyển ánh mắt qua nơi này, Kỷ Hàm xua tay: "Mọi người cứ tiếp tục, tôi tiếp điện thoại."

Lâm Mộc không để ý tiếp tục cùng Tô Tử Kỳ thảo luận vấn đề của chương trình.

Giản Yên đưa mắt đến hướng Kỷ Hàm, nàng suy đoán có phải cô ấy đang gọi điện nói Kỷ gia bên kia chuyện các nàng ly hôn, quả thật, Kỷ gia bên kia nên là để Kỷ Vân Hân thông báo, nếu Kỷ Hàm nói chuyện, nàng sợ để người ta hiểu sai ý, vì lẽ đó nên sớm một bước rũ sạch quan hệ, hi vọng Kỷ Vân Hân không trách mắng chính mình đây lắm chuyện.

"Là như vậy, chúng tôi không muốn lấy giống hoàn toàn khuôn mẫu đã có của nước ngoài , về cách thức vẫn là giống nhau, nhưng khách mời sẽ có sự thay đổi ."

Tô Tử Kỳ nghe cậu ta nói xong  đôi mi thanh túnhăn lại, đưa mắt về phía Giản Yên, phát hiện nàng ấy có chút thất thần, nhẹ kéo tay áo Giản Yên hỏi: "Em thấy thế nào?"

Giản Yên hoàn hồn: "Cái gì cơ?"

Lâm Mộc thuật lại lời nói lúc nãy, lặp lại một lần, Giản Yên nhìn mắt Tô Tử Kỳ, hỏi: "Làm sao thay đổi."

Lâm Mộc nói: "Ở chương trình nước ngoài hầu như đều mời nghệ sĩ, chúng tôi là muốn có nghệ sĩ cùng người khác tham gia, thế nhưng đối với những người này cũng có tiêu chí riêng, có nổi tiếng, ít nhiều công chúng cũng biết đến, chúng tôi cũng đã chọn vài người, hai người cùng xem qua coi sao."

Cậu ta nói xong đưa qua cho Giản Yên cùng Tô Tử Kỳ một phần tư tài liệu, Giản Yên cúi đầu xem, người đầu tiên có trong danh sách đề cử chính là La ba ngày, nàng không khỏi hỏi: "La biên kịch cũng tham gia? "

Lâm Mộc lắc đầu: "Cái này vẫn đang là đề cử, La biên kịch bên kia hiện tại còn đang thoả thuận."

Lâm Mộc vẻ mặt tỏ rõ không ôm hi vọng, Giản Yên hiểu, La ba ngày không thể tham gia những chương trình thế này, dù cho cô ấy không có trong giới giải trí lăn lộn, nhưng danh tiếng của cô không phải tương đối thấp, một siêu biên kịch trong giới , là người ai cũng phải nể mặt, đã có lời đồn đại từng có đạo diễn mời cô tham gia nghi thức khai nhưng cũng bị  khéo léo từ chối , chớ nói chi là đến tham gia một chương trình, ngoài ra lúc trước, từng có đài truyền hình yêu cầu bắt buộc phải mời được cô phỏng vấn, theo sau cả nhiều ngày trời, cuối cùng vẫn là không thành công.

Có thể càng là người thần bí, thì người ta lại càng hiếu kỳ, vì lẽ đó dù cho, biết cô ấy sẽ không tham gia bất cứ show truyền hình nào, nhưng hết thảy tổ chương trình vẫn để tên trong danh sách đề cử, vẫn cứ chiếm đầu bảng, cái này cũng chả lời cho câu hỏi nguyên nhân vì sao tên La ba ngày này xuất hiện.

Lâm Mộc xác thực đang liên hệ La ba ngày, thế nhưng liền ngay cả điện thoại trợ lí còn không muốn tiếp nói chi đến bản thân La ba ngày. Ở đáy lòng, danh sách này vẫn là do cậu ta tự đề cử, Giản Yên nhìn danh sách nổi tiếng một mình này, ngoại trừ La ba ngày, những cái tên khác vẫn là danh tiếng tương đối lớn, người thứ hai là nghệ sĩ dương cầm, thứ ba là hoà âm CV. Quả nhiên như Lâm Mộc từng nói qua, mặc dù là xưa nay những người này rất nổi tiếng, nhiều người biết đến họ, nhưng khả năng gặp mặt lại rất khó, nàng đối với Tô Tử Kỳ gật đầu, Tô Tử Kỳ mở miệng: "Được thôi, vậy cứ theo phương thức này, tôi trước tiên đem tài liệu mang về xem thật kỹ, các nghệ sĩ khác các cậu đều lựa chọn xong rồi sao ?"

Lâm Mộc lắc đầu: "Bản quyền vừa tới tay, vì lẽ đó. . ."

Tô Tử Kỳ nắm kịch bản: "Đã hiểu, cái kia không có cái gì xảy ra? Chúng ta trở lại?"

Giản Yên cũng đứng lên đi theo, ánh mặt trời từ phía sau chiếu xuống mang bên nàng một vầng sáng, nàng nghiêng mặt hờ hững, tầm mắt nhìn qua đống tài liệu thu thập trên bàn, Lâm Mộc nhìn nàng thu thập, nâng lên tài liệu không nhanh không chậm, trước tại quán bar, liền cảm thấy Giản Yên rất xinh đẹp, hiện tại khoảng cách gần như vậy, càng xinh đẹp hơn vạn phần, không kiêu căng, không làm càn, rất nội liễm trầm ổn, tính khí lại tao nhã, nhưng vóc người đẹp đến bất ngờ, ngực lớn mông cong, lại làm cho nàng thêm phần quyến rũ, gợi cảm, không phải là loại lẳng lơ, mà một cách tự nhiên tản ra mị lực làm người khác không kiềm lòng nổi, như là từ lúc sinh ra đã được ưu ái, Lâm Mộc cố gắng liên tưởng đến tất cả từ ngữ đẹp nhất , phát hiện đều không thể sánh bằng người trước mắt, ánh mắt hoàn toàn si mê làm cho người đang bận gọi điện thoại Kỷ Hàm bên này cũng chú ý tới, Kỷ Hàm lập tức đối với đầu điện thoại bên kia nói: "Cứ như vậy đi gia gia, những chuyện khác con cũng không biết, người vẫn nên tự đi hỏi chị ấy đi."

"Chị ngươi hiện tại ở đâu!" Đầu điện thoại bên kia ngữ khí hung ác nói: "Làm cho nó lập tức trở về nhà cho ta!"

Kỷ Hàm da đầu tê rần: "Con không biết, người vẫn là tự gọi điện thoại đi."

Kỷ Tùng Lâm hừ một tiếng, cắt đứt liên lạc, ông cảm thấy trong ngực khó chịu, ở phòng khách đi qua đi lại, quản gia thấy thế liền hỏi: "Lão gia tử, có chuyện sao?"

"Có chuyện ?" Kỷ Tùng Lâm đem điện thoại di động vứt lại trên tay quản gia: "Gọi điện thoại cho Vân Hân, làm cho nó lập tức về nhà ngay cho ta!"

Quản gia có chút mơ màng, ngày bình thường lão gia tử có tức giận đến đâu , điện thoại đều là tự mình gọi đến, xem ra lần này là tức giận không ít, quản gia lập tức bấm số điện thoại Kỷ Vân Hân gọi tới.

Kỷ Vân Hân mới vừa từ phòng họp đi ra, Phó Cường đi theo bên người nhẹ giọng nói: "Kỷ tổng, cùng Lư tổng có hẹn lúc mười một giờ rưỡi gặp mặt, là bây giờ nên xuất phát."

"Tôi trước hết muốn trở về văn phòng đổi quần áo, đợi lát nữa. . ." Lời còn chưa nói dứt di động liền vang lên, cô nhìn qua Phó Cường, Phó Cường rất thức thời lui về phía sau hai bước, Kỷ Vân Hân nhìn qua tên trên di động, nhận điện thoại: "Gia gia."

"Là ta, Vân Hân." Lão quản gia nhìn qua Kỷ Tùng Lâm, tức đến nỗi mặt đều đỏ lên, không dám thất lễ nói: "Gia gia con nói con bây giờ liền trở về nhà."

"Hiện tại?" Kỷ Vân Hân liếc qua đồng hồ, ánh mắt u uất: "Con biết rồi, con lập tức trở về."

Phó Cường thời điểm cúp điện thoại thì đi lên trước, nghe được Kỷ Vân Hân phân phó: "Buổi trưa bữa tiệc huỷ bỏ đi." nghĩ đến tiếp tục nói: "Buổi chiều tất cả lịch trình đều huỷ bỏ luôn."

Phó Cường không rõ: "Xảy ra chuyện gì sao?"

Kỷ Vân Hân lạnh lùng nhìn cậu ta, Phó Cường lập tức cúi đầu: "Tôi biết rồi, lập tức đi an bài."

Phó Cường quay đầu rời đi, cậu ta đúng là điên, ăn gan cọp, lại cùng Kỷ Vân Hân hỏi chuyện riêng tư kia, sợ là không biết trợ lí trước đã nghỉ việc như thế nào sao, cậu ta vừa tới không có mấy ngày, còn không muốn theo vết xe đỗ của trợ lí trước a, Phó Cường một bên vừa nói thầm trong lòng, một bên vừa đi về phía văn phòng, xa xa có người đứng trước cửa, tiến lên hai bước, hô: "Lê tiểu thư?"

Lê Vi Khanh một thân màu nhũ bạch, cổ thấp chữ V, quần khuy dài, váy bó sát ôm khít thân người, thư thái yểu điệu lộ ra ngoài, hơi động xíu, dáng người lúc ẩn lúc hiện, Phó Cường đứng bên cạnh hỏi: "Ngài là tìm Kỷ tổng sao?"

"Ừm, tôi là tới tìm Vân Hân, chị ấy có ở đây không?"

Phó Cường mới vừa mở miệng, phía sau liền có âm thanh: "Vi Khanh."

Là Kỷ Vân Hân, Phó Cường quay đầu, cung kính nói: "Kỷ tổng, Lê tiểu thư tìm sếp."

Kỷ Vân Hân hướng về Lê Vi Khanh, khẽ gật đầu, mở miệng: "Vào đi."

Lê Vi Khanh hướng về Phó Cường cười cười đi theo Kỷ Vân Hân, theo sau tiến vào văn phòng, cửa mới vừa khép lại, công tác vừa còn bận rộn, mấy thư ký đồng thời lập tức tiến đến: "Người kia không phải Lê Vi Khanh sao?"

"Là Lê Vi Khanh a, nàng cùng Kỷ tổng quan hệ gì ta?"

"Các người cũng không biết sao? Nghe nói Lê Vi Khanh là mối tình đầu của Kỷ tổng!"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com