Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

....

Hoseok bước vào phòng trong trạng thái mồ hôi ướt từ đầu đến chân, chiếc áo cotton dính chặt vào ngực, phô bày ra cơ bắp cứng cáp, chất nước mằn mặn chảy dài xuống trán, lưng và cánh tay cậu.

Cậu bắt đầu cởi bỏ mọi thứ một cách vội vã, muốn nhanh chóng thoát khỏi đống quần áo dơ bận bốc mùi kia xong bước vào phòng tắm.

Những giọt nước nóng đầu tiên phả vào người khiến cậu khẽ rít lên qua kẽ răng. Nó khiến làn da ngăm của cậu hóa đỏ. Và cậu dần dần thư giãn, làn nước chảy dần từ gáy xuống gót chân đang đau tấy lên của cậu.

Thật quá mệt quá quá quá là mệt!

Tiếng gõ cửa vang lên thình lình lôi cậu khỏi mớ trống rỗng đang diễn ra và bất đắc dĩ cậu phải tắt vòi nước, lau qua loa xong vớ cái khăn lông gần nhất quàng hờ hững ngang hông.
“Vâng ?”

“Hoseok ơi, Yoongi gọi điện.” Mẹ cậu nói sau cửa, và Hoseok do dự không biết có nên nói với mẹ là cậu đang chẳng có tâm trạng trò chuyện mẹ gì cả. Nghiến răng, cậu thở sâu hai cái rồi quyết định mở cửa.

“Cảm ơn mẹ, con sẽ nghe ở đây.”

Dựa người vào cánh cửa đã đóng, cậu vẫn chưa nghe ngay mà cứ cầm nó trên tay.

“Đặt cái điện thoại chó chết đó vào tai ngay lập tức!”

Giọng trầm lè nhè đó vang rõ từ đầu dây bên kia, Hoseok nhăn mặt song vẫn làm theo yêu cầu “Cậu nghĩ vậy là vui lắm hả? Cậu dứt khoát không chịu nhìn mặt anh thế à?” Yoongi hỏi.

“Sao chứ?! Cưng à daddy cũng nhớ cưng lắm đấy!" Hoseok cố tình nhấn mạnh hai chữ "cưng" và "daddy". Đấy là cách mà cả hai vẫn thường gọi nhau khi hứng tình trên giường. Lần đầu tiên nghe người anh lớn gọi mình là daddy, máu trong người Hoseok sôi sùng sục và hậu quả là Yoongi thật sự không thể ngồi dậy. Hoseok bị Seokjin phạt không được lại gần Yoongi trong một tuần. Đáng ngạc nhiên hơn nữa là cái người anh lớn tưởng như lãnh đạm điềm tĩnh đó lại trở nên siêu dâm đãng lả lướt trên giường và thích cách xưng hô kì cục này mới lạ chứ (?!) Thường ngày, chỉ cần bất kì ai nói thiếu kính ngữ là Yoongi lập tức sẽ đập cả đôi giày vào mặt.

Hoseok rời lưng khỏi cửa và lười biếng ngã ra chiếc giường king size của mình, lý do vì sao đổi từ giường đơn ra cái giường to vật này thì cậu vẫn còn đang tự hỏi.

“Daddy cái con mẹ nó... Hmm.. Đã 3 tuần rồi, daddy à cục cưng của cậu chịu đếch nổi nữa!” Yoongi rên rỉ trong điện thoại. Cậu đi vòng quanh cái giường của mình, và nhìn nó chằm chằm... Cái vết màu trắng kia kìa, là của Jungkook và Jimin. Hai đứa chúng nó tuổi trẻ sung sức, về một cái là không biết phòng ai với ai cứ có giường là quần nhau ra. Lúc thấy nó Yoongi liền chửi bậy và xác định đứt dây thần kinh giới hạn...

“Tự xử lý rồi đấy à?” Hoseok hỏi, cảm nhận cơn dày vò quen thuộc sung sướng chảy xuyên qua đũng quần đang kích động của mình, chỉ ý nghĩ đó thôi cũng khiến máu trong người chảy dồn hết xuống phía dưới.

Câu hỏi từ cậu đối diện với một khoảng im lặng, cái của nợ trong quần kia lại cứ căng căng cứng cứng.

“Min Yoon Gi!” giọng trầm dày đặc khiến bồn chồn hơn, cả người Hoseok phát đau “Em. Hỏi. Cưng. Có. Tự. Xử. Hay. Chưa?” Hoseok nhấn mạnh từng từ.

Yoongi nuốt khan, khả năng nói dối của cậu như một đứa lớp 2.

“Một lần.” Và cậu nhanh chóng ngắt lời trước Hoseok “Anh không thể.. Lúc ghi hình cậu có thấy mà.. Uhm nó rõ quá.. Quần cũng quá chật nên anh phải giải tỏa một chút. Cậu biết chúng ta không nên xuất hiện trên TV với cái dương vật lồ lộ như vậy...” Giọng Yoongi nhỏ dần vào câu cuối và biết bên kia đường dây có một kẻ đang nhếch mép.

Mẹ nó chứ! Quyền lực làm anh của cậu đâu cả rồi? Sao chuyện chó chết này lại xảy ra với CẬU? Cậu có cái máu dâm dục này là do cái gì chứ? Yoongi lại nhìn vào cái vệt trắng, hơi thở lại thêm một chút rối loạn.

“Mỗi một lần à.. Em nghĩ nó chả giúp ích được gì cho cưng cả.” Hoseok siết chặt cái của nợ đã căng quá cỡ của mình, khép mắt tưởng tượng.

Yoongi thở dài nhưng cậu chẳng thoải mái được lâu vì câu tiếp theo từ Hoseok khiến tim cậu trở nên mất trí còn mấy cái dây thần kinh trên đầu thì căng ra giật tưng tưng.

“Sextoy em chuẩn bị sẵn.. Well mang cái remote đến đi, em nghĩ nó nằm trong ngăn kéo đầu tiên.”

“Hoseok.. Làm ơn.. Tốt nhất là quay lại đây đi đừng có hờn mát mãi như thế..” Yoongi cố van xin đồng thời tự nguyền rủa sự ngu si của bản thân khi gọi cho cậu ta. Nhưng nếu không gọi, cậu biết không đời nào Hoseok tự xách vali đi lại tự kéo về. Phải sống trong sự thống khổ giữa một lũ động dục 24/7 này, thân thể lẫn đầu óc cậu đều chịu không nổi. Seokjin có Namjoon, Jimin có Taehyung và Jungkook, chỉ có Min Yoongi này bó gối xem TV.

“Cái remote cưng à, anh biết daddy không thích lặp lại lời mình nói mà, hay anh muốn em ngừng tại đây?”

“Đồ chó, tôi ghét cậu. Khôn hồn thì về đây ngay.” Yoongi trườn đến bên tủ đầu giường, cầm lấy cái nắp kim loại, mắt cậu trượt dần xuống vật thể có màu xanh đậm kia. Cậu lấy nó với những ngón tay run rẩy và nằm dài thượt xuống nền nhà. Cậu còn chẳng muốn cái mông đắt giá của mình chạm đất.

Cậu đã làm gì để phải chịu vậy? Không gì cả! Ok?

Tán tỉnh ở sân khấu KHÔNG được tính, vì đó coi như một phần là công việc của họ. Vậy tại sao Hoseok lại cư xử như một thằng dở hơi và trừng phạt cậu khi cậu đùa giỡn vô tội với Taehyung? Và sao cậu lại chẳng được thốt lên câu gì khi đồ óc trâu hãm shit ấy ve vãn với Jimin tới mức HopeMin thành chiến hạm và HopeGa là cái thuyền lá bé tí teo trôi bên cạnh.. Thậm chí shipper của cậu ta với Namjoon cũng nhiều vô kể? Hoseok với cơn ghen trên tận đầu đã ban chiếu chỉ cấm Yoongi "tự an ủi" và hùng hồn kéo vali về nhà.

"Yoongi… vẫn ở đó chứ?”

Yoongi gầm gừ trong điện thoại nhưng không nói gì, lo nghĩ cho vành môi dưới của mình khi hàm răng trắng đều đang giầy xéo trên đó.

“Để nó vào ở mức 3.” Hoseok yêu cầu và nghe thấy người tình của cậu thở gấp.

“Quá nhiều!” Yoongi phàn nhàn nhưng cậu cũng ấn vào cái nút tròn hiển thị mức 3. Cơ thể cậu xốc nảy lên với sự chuyển động đột ngột, môi rời ra để rên rỉ to tiếng “Hoseok.. Hoseok...”

Hoseok gầm gừ trong nhục dục, nghe tên mình được gọi bằng giọng dâm đãng và tuyệt vọng từ đầu dây bên kia khiến tim cậu chợt thấy vui và sự căng thẳng, co giật giữa hai chân ngày một lớn. Tay cậu càng siết chặt ‘hung khí’ của mình hơn.

Yoongi cong lưng lại, với quả mông đang bị vật  lạ cắm vào rất dễ vỡ, sự đau đớn vô cùng nhạy cảm, đầu gối như đóng băng sau cơn run rẩy, sex toy dạng trứng đang rung động mạnh mẽ, rung vào cái sự căng như dây đàn đang bốc cháy của cậu. Lời cầu xin khác lại đổ vỡ, lần thử thách này đã quá giới hạn, cậu như sắp khóc.

“Hoseok... A.."

Cậu hổn hển, tay còn lại co thành nấm đấm chống xuống nền. Dương vật cậu giật giật và rò rỉ, thấm bẩn cả boxer, nhưng cậu chẳng để tâm chi đến những thứ ấy khi điều cậu muốn duy nhất là chà xát  vào dương vật mạnh hơn cho khuây khỏa, nhưng không, cậu chẳng thấy nhẹ nhõm gì. Nghe giọng rên rỉ từ người nhỏ hơn qua điện thoại đủ biết cậu ta cũng đang tự đụng chạm bản thân. Thật chẳng công bằng khi cậu không được chạm vào cái côn thịt cương cứng lắc qua lắc lại đang đau đớn quằn quại của mình dù chỉ một lần.

“Bốn.” Hoseok nói qua hàm răng nghiến chặt, cậu biết mình cũng đang gần điên lên. Yoongi đã phá vỡ vài điều luật giữa họ và băng qua lằn ranh đỏ khi để em Taehyung véo ti ở fansign. Giờ đây càng nghe những lời khẩn cầu quẫn trí, giọng rên rỉ dâm dục và tên mình được gọi đầy thèm khát và lôi cuốn khiến Hoseok mất dần nhận thức, càng thả lỏng cho con quái vật trong cậu hơn, cái dương vật đáng thương đập tưng bừng hơn trong tay anh, hai tinh hoàn phía dưới co lại sắp sửa phun trào tinh hoa.

“Daddy... Uhm Hoseok anh mày sắp chết rồi..” Yoongi hổn hà hổn hển qua điện thoại, gò má đỏ bừng và mồ hôi nhỏ giọt xuống trán. Cậu tự nẩy hông một cách vô thức. Thứ đồ chơi kia càng xoáy vào sâu hơn trong cậu và giáng liên tiếp vào tuyến tiền liệt, cơn xốc nảy của dòng điện phang vào trong cậu khiến cái ấy cũng giật mạnh, rò rỉ nhiều hơn, cả cơ thế nóng bừng như muốn tan chảy. Cậu không chịu nổi thêm nên đành tắt máy và yếu ớt ngả ra sàn thở hồng hộc.

Hoseok cũng bỏ tay khỏi chỗ đó, nghiến chặt răng vì cảm giác như mình sẽ vượt qua không gian lẫn thời gian để đến ngay bên người kia rồi phang cậu ta thật nhiệt tình, mãnh liệt và không thương xót.

“Đm.” Hoseok mở miệng chửi, nhịp thở của cậu chẳng thể nào quay lại nhịp độ bình thường. Kiểu hổn hển của Yoongi càng làm cậu khó chịu “Cưng à daddy của anh hứng quá rồi.”

“Đ*t m* cậu.” Yoongi nói, cơ thể cậu nhói khủng khiếp, mông thì run rẩy còn cái của nợ bị cầm tù kia thì cứ nói mấy câu kích tình vào mặt cậu.

“Đ*t anh nghe có vẻ thực hơn..”

“Thực cái mông—"

“Mông cưng là của daddy Hoseok này.” Hoseok ngắt lời cậu.

"Tốt, cứ làm vậy đi! Ở đó làm daddy thèm thuồng được làm tình với cái mông kiêu ngạo xinh đẹp này đi!” Yoongi nạt cậu và bấm vào nút đỏ trước khi quăng điện thoại trên giường. Tay cậu đã do dự một chút nhưng rồi cứ bấm con mẹ nó đi, chả nhẽ Hoseok lại nhảy từ nhà về đây giữa đêm thế này để trừng phạt cậu chứ. Tay cậu mò vào trong boxer từ phía sau, rên không ngừng khi chạm vào cái lỗ nhỏ kia. Yoongi và Hoseok mỗi khi bị tình dục thượng não sẽ trở thành hai cái máy chửi.

Yoongi thở mạnh khi cầm vào sợi dây điện nối với cái vật bằng nhựa hình oval. Cậu ngừng trong giây lát để hít thở, người thì đang quỳ xuống và chỗng đỡ bằng hai khuỷu tay.

“Tôi ghét cậu đm..…” Mắt cậu hóa cay lần nữa với nước mắt, thứ đang ở trong mông cậu đã rút ra được nửa. Phía sau cứ giật và cơ thể cứ đau.

“Chỉ cần kéo thêm một cái, nào Min Yoongi nào....”

Yoongi giật mạnh đến khi thứ nhớp nháp đó ra hẳn. Cậu hét lên một tiếng rồi xụi lơ nằm ra sàn thở. Dương vật  cọ vào tấm thảm dày và cái ham muốn trong vô thức khiến cậu có được chút thoải mái không đáng kể.

Cậu trôi dần vào giấc ngủ như thế, vẫn nguyền rủa Hoseok và tự rủa tim mình khi nghe theo mọi lời cậu ta muốn cậu làm...

-------------------

Ở bên kia, bình tĩnh một lúc rồi Hoseok thở dài mò tới cái tủ quần áo và thu dọn đồ dùng cá nhân..

"Mẹ. Con về bên kia đây."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com