Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 16: CHUẨN BỊ RỜI ĐI

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Mấy năm nay Harry vẫn luôn ở trong lâu đài. Bởi vì lúc này chưa có làng Hogsmeade, cũng không có Hẻm Xéo, cho nên cậu chỉ có thể đi dạo ở trong lãnh địa, nhưng cụ Dumbledore lần nào cũng đi theo, không ngừng cảnh báo cậu nơi xảy ra chuyện gì và có chuyện gì sai, còn Salazar thì chưa bao giờ rời khỏi lâu đài, tuy rằng cậu vẫn còn xa cách và có nhiều sự băn khoăn rất lớn đối với Snape, nhưng cậu vẫn bị hấp dẫn từ thế giới bên ngoài, cho nên hai cậu bé chạy đến trước mặt Snape, và người mở miệng hỏi chính là Salazar —— dù sao thì Harry mới chọc tức người này nên cậu cũng không có ý định chọc hắn lần hai.

Dumbledore đã đích thân dạy dỗ —— Chương 1 quy luật trêu chọc Snape: Chuyển biến tốt thì lập tức dừng lại.

Thế nên, người mở miệng dò hỏi chính là Salazar.

"Bên ngoài rất nguy hiểm?" Salazar lập tức hỏi thẳng vấn đề ở câu đầu tiên.

"Có một chút." Snape khẳng định cách nói nguy hiểm, sau đó trực tiếp làm lơ hai mắt tỏa sáng của Cậu Bé Vàng, "Thời đại này khác với thời đại của chúng ta. Ta nghĩ ngươi nên hiểu rõ."

Salazar gật đầu.

"Cho nên, ngươi cũng nên biết vận mệnh tương lai của mình?" Snape nhìn Salazar, nói "Vì vậy, lần này đi thánh địa Slyfimir, có lẽ sẽ vô cùng nguy hiểm."

"Vâng." Trên thực tế Salazar muốn nói là "Tôi biết", nhưng vốn từ ngữ của y không nhiều hoặc là nói...... Y chỉ không quen nói chuyện bằng tiếng Anh, nếu là xà ngữ thì y sẽ nói trôi chảy hơn nhiều.

"Vậy...trên cơ bản thì không có chuyện gì nữa." Snape gật đầu. Rất rõ ràng là hắn vô cùng hài lòng với Salazar, loài rắn đương nhiên là thích ở chung với loài rắn, còn sư tử thì hoạt bát đến mức khiến người khác cảm thấy không thể chịu đựng được —— hắn thật sự không thể chịu đựng tiểu cự quái mắt xanh đang đứng ở bên cạnh, hoặc là nói con tiểu cự quái không thể cao lên được.

Nhưng Harry lại không nghĩ là không còn chuyện gì nữa. Trong đầu cậu không ngừng quay cuồng bởi rất nhiều câu hỏi, khi Snape nói không còn chuyện gì nữa cậu lập tức lớn tiếng đáp trả: "Nhưng mà, chúng tôi không hiểu tình hình ở bên ngoài!" Sau khi nói xong, Harry choáng váng, cậu cảm thấy nhất định là mình bị cự quái bám vào người, hoặc là đầu óc của cậu bị con gì đó gặm...... Nhất định là vậy! Cậu vừa mới chọc tức Snape, hiện tại lại đáp trả hắn...... Ah, cậu nhất định sẽ bị mắng đến máu chó phun đầy đầu!

Quả nhiên, Snape lạnh lùng mà nhìn cậu, giống như cậu là một con quái vật mới từ trên núi xuống hoặc một con thủy quái mới leo ra khỏi mặt nước.

"Tôi...... Ý tôi là, ý tôi là......" Harry hít sâu hai giây, sau đó mới tìm được đầu lưỡi của mình, "Ý tôi nói là từ trước đến nay tôi và Saar chưa bao giờ rời khỏi lâu đài này, vậy thì...... Tôi nghĩ, bên ngoài khác rất xa với thời đại mà tôi từng sống, có đúng không, Severus?"

"Vô cùng...... tài tình." Mặc dù Snape bị mắc nghẹn bởi câu "Severus", nhưng hắn vẫn duy trì bộ mặt không biểu cảm đặc trưng, sau đó môi khẽ mấp máy, nói ra một câu như vậy. Nếu đây là...... cách nói mịt mờ, có lẽ đây là một Gryffindor có thể nói mịt mờ một cách tốt nhất—— "Từ trước đến nay chưa bao giờ ra ngoài", đúng vậy, rất mịt mờ.

Vì vậy, Snape rút ra một phần nhỏ ký ức của mình, đặt ở trong chậu tưởng ký. Hắn không giỏi việc kể lại một quá trình nào đó, ngoài ra...... Hắn cảm thấy bản thân mình không thích hợp để kể những chuyện đó. Và cho dù hắn có kể lại, có lẽ Cậu Bé Vàng cũng chưa chắc đã tin tưởng, cho nên hắn dùng phương pháp vừa trực tiếp vừa đơn giản. Tất nhiên nếu đề cập đến những thứ không nên xem thì hắn cũng sẽ không bỏ thêm vào, có lẽ Cậu Bé Vàng cũng không thích nhìn thấy những cái đó.

Harry và Salazar cùng nhau đi vào trong ký ức của Snape.

Phải mất hai năm mới có thể đi xong con đường đến thánh địa Slyfimir, vậy thì trên đường đã gặp những chuyện gì?

Nội dung vô cùng tàn khốc...... Harry xem đến mức dạ dày quay cuồng, khuôn mặt nhỏ của Salazar cũng trắng bệch...... thế giới Muggle thật sự vô cùng đáng sợ!

A! Lập tức dùng tay ăn gì đó sau khi đi vệ sinh xong...... Làm ơn, đó là bàn tay đúng không?!

A! Nhìn cái thứ xanh mơn mởn kia...... Merlin, đó tuyệt đối không phải là pho mát, tuyệt đối không phải!

Nhìn bánh mì mốc meo kìa...... Nhìn người phụ nữ nông dân mặc quần áo rách nát kia, nhìn nhóm người Muggle không thèm rửa mặt kìa!

Salazar chạy ra từ chậu tưởng ký và bắt đầu nôn khan với khuôn mặt trắng bệch. Những cảnh tượng đó quá mức khoa trương đối với một đứa trẻ tám tuổi...... Mọi thứ ở lâu đài đều thoải mái như vậy, nhưng hiển nhiên là...... sinh hoạt ở Muggle không hề được như thế.

Sau đó Harry chạy ra, cảm thấy ghê tởm tới mức không chịu được, bắt đầu nôn khan cùng với Salazar.

"Xem ra các ngươi đã cảm nhận trực tiếp được những việc sắp xảy ra trong tương lai." Snape hơi cong khóe miệng, vô cùng vui vẻ.

"Vô cùng...... Trực tiếp." Harry vỗ vỗ lưng của Salazar, giúp đỡ cậu bé thuận khí, lúc này mới vỗ vỗ ngực của mình để làm bản thân có thể hô hấp thuận lợi một chút. Cậu biết ngay mà, Snape nhất định sẽ trả thù cậu...... Vì vậy, hắn trả thù —— ah, chuyện này tuyệt đối không phải là một trò đùa dai!

"Rất tốt." Snape lấy lại ký ức của hắn, "Vậy thì, ba ngày sau chúng ta sẽ xuất phát."

Vì vậy, trong ba ngày, Harry chuẩn bị vô số đồ vật —— bọn họ không thể mang theo gia tinh, nhưng cậu có thể chuẩn bị những đồ dùng cần thiết, thậm chí bao gồm các loại gia vị! Đúng, không sai! Cũng cần rất nhiều vải để làm thành khăn tay, chuyện này vô cùng quan trọng!

Và Salazar cũng bắt đầu chuẩn bị những thứ mà y cần dùng, ngoại trừ ăn —— cái này Harry sẽ chuẩn bị cho y —— y còn cần rất nhiều quần áo để tắm rửa, còn có độc dược nữa! Đúng! Còn cần rất nhiều pho mát —— pho mát sữa màu trắng thơm ngọt, và phải dùng đủ loại thần chú bảo vệ lên trên nó để tránh nó bị hư mốc! Nghĩ đến pho mát, y lập tức chạy đi tìm Harry, bởi vì đồ ăn là do Harry phụ trách.

"Đúng vậy, có rất nhiều pho mát, bơ và bánh mì." Harry nghiêm nghị gật đầu, "Còn có rất nhiều bánh kem, tất cả đều dùng thần chú gia hạn và bảo vệ hết rồi."

Chuyện này đúng là một tin rất tốt."Snape đứng ở bên cạnh và lạnh lùng mở miệng, "Tuy nhiên, ta nghĩ đại não của các ngươi không dùng để trang trí, nên biết khi nào thì nên lấy ra...... Cất giấu cẩn thận những đồ ăn đó của các ngươi."

"Tất nhiên rồi." Harry lớn tiếng trả lời, "Nhưng Saar vẫn còn là một đứa trẻ, thân thể của cậu bé còn đang lớn lên, chúng ta không thể để cậu bé bởi vì những món ăn đáng sợ đó mà không cao lớn lên được!" Chiều cao, đối với cậu là một đề tài vô cùng đau khổ.

"Những thứ đồ ăn đó,vô cùng đáng sợ." Salazar gật đầu, mở to hai mắt nhìn Snape, đôi mắt của cậu bé giống y như Snape -đều là màu đen, nhưng hình dạng của đôi mắt lại có chút giống với Harry, khiến cho cậu trông vừa xinh đẹp vừa đáng yêu.

"Được rồi, đồ vật của ngươi đã chuẩn bị tốt hết rồi sao?" Snape chỉ có thể thỏa hiệp, ở thời điểm này hắn cảm thấy...... Rất không thích hợp.

"Đúng vậy, Harry nói, tôi chỉ cần chuẩn bị của mình là được rồi." Salazar gật đầu, "Anh ấy chuẩn bị đồ ăn, còn có khăn tay, còn có các loại vật dụng hằng ngày khác." Y nghiêm túc suy nghĩ, nhưng không nghĩ ra thứ gì cần chuẩn bị nữa, đành phải nói cho Snape, "Tôi còn cần độc dược."

"Ta sẽ chuẩn bị." Snape gật đầu.

"Đồ dùng vệ sinh tôi cũng chuẩn bị một ít, tôi chỉ hy vọng nguồn nước ở bên ngoài không quá dơ." Harry ở một bên lẩm bẩm một mình.

"Đúng vậy, tất cả đều chuẩn bị tốt, Harry...... Rất giống một người mẹ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com