1. Sống lại
"Harry Potter - một kẻ sinh ra trong bất hạnh thế mà lại là Cứu thế chủ của thế giới phép thuật, cậu là hy vọng của thế giới phép thuật nhưng tự hỏi ai là hy vọng là của cậu , ai hiểu được ẩn sâu trong con người cậu đang nghĩ gì. Khi họ ăn mừng vì Chúa tể Hắc ám rơi đài thì người anh hùng của họ rơi vào sự đau thương ,chiến thắng được trả giá bằng nhiều mạng sống của vô vàn sinh mạng khác.Thứ mà được nhận lại chỉ đơn giản là danh hiệu mà thôi. Dù biết chiến tranh luôn đi kèm với cái chết nhưng cậu không muốn chấp nhận. Cậu nhớ từng người , nhớ cái chết của họ ,ngay cả khi sau khi mọi người dần quên đi cuộc chiến đó thì cậu vẫn nhớ như in trong tâm trí . Nếu như có thể cậu nguyện hy sinh , dù sao cậu cũng là kẻ cô thân. Vậy hãy để cậu trọn vẹn là kẻ cô độc đi. "
"Harry , mày định làm cái gì ?" Người đàn ông béo ú khó hiểu nhìn đứa bé đang thần người đứng trước mắt ông , ông không hiểu tại sao chỉ sau một trận ốm thôi mà có thể khiến cho thằng bé yếu ớt không dám phản kháng lại trở nên khác biệt như vậy . Biết rằng trước mặt mình chỉ là một đứa trẻ gầy yếu nhưng không thể làm cho ông ngừng được cái cảm giác sợ hãi.
Harry hoàn hồn ,nhìn gia đình dì dượng của mình. Cậu mang một vẻ trầm ổn không đúng tuổi song song lại mang sự bi thương khó hiểu , một khí tức không hợp lý xuất hiện ở một đứa bé chỉ mới 6 tuổi , điều này làm cho người ta nghi ngờ . Cậu bước đến người dì của mình
"Cảm ơn dì đã chăm sóc cho con .Để cảm ơn ,con sẽ tặng dì một món quà " Cậu mỉm cười nhìn dì của mình , là nụ cười mà sao đau thương , sâu trong đôi mắt kia dường như hiện lên cả một sự tang thương .
Người đàn bà nhìn đứa bé , đôi mắt giống hệt em gái bà khiến bà không thể kìm được nước mắt . Đứa bé đó đang cảm ơn bà , dù bà đối xử với nó tệ hại nhưng nó vẫn cảm ơn bà. Bà từng hận em gái mình ,bởi em gái mình có phép thuật mà bà lại không nhưng sau cái chết của em gái bà , bà càng hận cái thứ mang tên phép thuật kia hơn. Em gái ruột của bà đã chết chỉ vì thứ đó, bà chỉ mong con trai của em gái mình không bao giờ dính dáng đến thứ phép thuật này , cứ là người bình thường. Hận, thương, đau khổ , mọi ấm ức dường như bùng nổ , nước mắt giàn dụa trên khuôn mặt không còn trẻ trung của người đàn bà. Bên tai bà vang vảng tiếng nói của cậu
"Hãy khóc đi, khóc to hơn nữa. Chúng ta đã quá mệt mỏi để hận thù nhau, dì mất đi em gái của mình , còn con mất đi cha mẹ của mình . Chúng ta đều là những kẻ bị tổn thương vậy nên hãy dừng việc hận thù lẫn nhau. "
" Hãy quên hết đi , dì của con . Qua đêm nay hãy quên hết đi , quên đi ký ức đau thương này . Hãy sống mà không hận thù, sống một cách vui vẻ. "
Harry nhìn ngôi nhà mà ở kiếp trước cậu từng ở, ngôi nhà này có thể nói là nơi duy nhất cậu có thể về ,dù trong gia đình này không ai thích cậu nhưng họ chưa bao giờ bỏ rơi cậu cả. Nên giờ đây cậu để họ đi , xóa sạch mọi sự tồn tại của cậu . Cậu tình nguyện trở thành kẻ cô đơn. Nhưng có lẽ cậu không ngờ có lúc phép thuật lại cố tình cho ta thấy một thứ khác, nó lại có lúc không nghe theo lời của chủ nhân mình .Người anh họ của cậu lại nhớ những ký ức này , dù mờ mịt nhưng nó vẫn nhớ mình có một đứa em họ. Ngày hôm sau giống như tỉnh sau một giấc mộng dài , nó bỗng như trở thành một người khác , dừng lại những trò chơi ngu xuẩn của mình , chăm chỉ học hành. Mà về sau khi thành đạt, nó bắt gặp lại hình ảnh của người em họ mà nó từng có, từng mà thôi, quá khứ đã qua tương lai ở phía trước , chỉ đơn giản là cảm ơn vì đã cho nó gặp được người này , có lẽ ký ức đêm đó đã nhắc nhở nó , nó có đầy đủ cha mẹ được nuông chiều chăm sóc . Nó được đầy đủ như vậy tại sao nó lại còn kiêu căng đi chế nhạo kẻ khác.Chỉ có kẻ ngu xuẩn mới làm như vậy. Cúi đầu cảm ơn , hai người đã có cuộc sống khác nhau thì hãy mãi mãi để hai con đường luôn khác nhau đi.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong ngôi biệt thự cổ xưa , nơi người ta sẽ ngạc nhiên khi nhìn thấy một loạt bông hoa rực đỏ , màu đỏ như máu mang đến cho người ta cảm giác đau thương , và nếu biết thì họ sẽ nhận ra loài hoa này Mạn Châu Sa Hoa, Bỉ Ngạn hoa - loài hoa mọc giữa ranh giới cái chết và cái sống. Người ta nói chỉ có người đã từng trải qua sinh tử mới có thể trồng được loài hoa này.
Gia chủ của biệt thự này được coi là gia chủ trẻ nhất của gia tộc , nhưng lại là gia chủ vĩ đại nhất trong gia tộc . Cậu chỉ mới xuất hiện mấy năm nhưng đã khiến cho gia tộc tưởng chừng lụi tàn này trở lại thành gia tộc vững mạnh như nghìn năm trước . Người này không ai khác chính là Harry Potter, cậu bé Cứu Thế Chủ mất tích mấy năm về trước . Sau khi giải quyết xong chuyện gia đình dượng Vernon ,cậu quay trở về tìm biệt thự Potter, kế thừa trở thành gia chủ , tìm kiếm , thành lập , xây dựng , kinh doanh , từng bước từng bước đưa gia tộc Potter trở về như xưa. Trải qua quá nhiều khiến cho cậu đủ kiên nhẫn để làm chủ cuộc sống của mình.
Cậu thành lập nên một tổ chức tên là Pain lấy Mạn Châu Sa Hoa làm ký hiệu , làm nên một ngõ pháp thuật buôn bán nhiều đồ cải tiến , đồng thời là nơi chứa chấp những kẻ không nhà , những kẻ cô độc đơn thân . Dù là phù thủy hay là Muggle hay bất kỳ sinh vật huyền bí nào chỉ thấy đã quá mệt mỏi để chạy xô với xã hội ngoài kia thì nơi đây sẽ chào mừng họ. Những người đến đây được đón tiếp bình đằng , họ là người ra sao , cao siêu hay tầm thường thì khi đến đây họ chỉ là những con người bình thường đã quá mệt mỏi và muốn nghỉ ngơi. Những thành viên của tổ chức này đều cảm ơn thủ lĩnh của họ , khi họ gia nhập cậu chỉ nói họ :" Mệt nhỉ ? Đây sẽ là nơi cho ngươi nghỉ ngơi nhưng hãy nhớ rằng nơi đây không ràng buộc ngươi , ta không cần ngươi bán mạng cho ta, chỉ cần hãy bảo vệ sinh mạng của mình mà thôi". Đúng vậy , thủ lĩnh luôn hỏi thăm họ , luôn có thể bất thình lình tìm một người trong số họ nói chuyện ,nhưng không hề động chạm gì đến quá khứ của họ , dù tay có có nhuốm bao máu tanh đi chăng nữa . Cậu ngồi nghe , chỉ thỉnh thoảng nói vài câu nhưng đã đủ cho những kẻ không chốn về cảm thấy ấm áp , ít ra có nơi vẫn chấp nhận họ . Có lẽ sẽ có người nói đây là thủ đoạn , nhưng đối với họ thủ đoạn cũng được ,thật tâm cũng được. Họ tin vào mắt mình , nghe theo lý trí của mình. Đối với những kẻ không nhà như thế là quá đủ.
Nên đến tận về sau , các đời thủ lĩnh về sau đều nhắc nhở thủ hạ của mình: Hãy nhớ , chúng ta có thể là kẻ độc tài, ác độc với kẻ khác, lạnh lùng thâm trầm với kẻ khác, nhưng phải nhớ biết ơn với người đã cho chúng ta mái nhà này , Harry Potter.
Potter - gia tộc cổ xưa , mang huyết thống của tinh linh, phượng hoàng là thủ hộ . Nếu là trước kia có lẽ cậu không biết nhưng sau khi quay về tìm hiểu rõ lịch sử của gia tộc cậu đã phát hiện , bên trong tầng hầm của gia tộc có một quả trứng phượng hoàng , nghe nói đã mấy trăm năm nó chưa hề nở. Phượng hoàng có thể nói là một trong những sinh vật bí ẩn nhất , chúng không dễ dàng phục tùng một người nào cả . Nói Harry là một gia chủ vĩ đại phần nào cũng vì có thể làm thức tỉnh quả trứng này . Ngay khi Harry bước vào biệt thự , quả trứng liền nở , nên bất kỳ ai trong gia tộc đều hiểu rằng gia tộc Potter có thể phục hưng hay không hoàn toàn nhờ vào đứa trẻ này.
" Harry , con đang suy nghĩ gì thế ?" Charlie Potter - ông nội của Harry thông qua các bức tranh mà đến thư phòng , nơi Harry đang đứng ngẩn người.
"Không có gì ạ , con đang nghĩ đến mấy việc của gia tộc thôi !" Harry, không còn như đời trước , đời này cậu thích nuôi tóc dài , mái tóc dài xuông được cố định bằng một dải ruy băng mày xanh trông vô cùng thanh lịch , không còn đôi kính tròn dày đặc che nữa hiện rõ đôi mắt màu xanh ngọc bích được thừa hưởng từ người mẹ thân yêu của mình , dáng người mấy năm được chăm sóc tử tế mà đã nhìn ra hình dáng hơn nhưng vẫn còn khá gầy theo như nhận xét của các bức tranh tổ tiên. Một quý tộc thực sự , một vương tử thực sự , bất kỳ ai nhìn đều không dám nghĩ đây từng là một con sư tử.
" Ồ, vậy sao !" Ông hiền hòa nói " Con không nên dồn mọi việc vào bản thân ,con tuyển người làm đâu phải để không , phải cho họ làm việc chứ ?" Ông không hề muốn đứa cháu của mình phải vất vả như vậy , dù sao việc phục hưng gia tộc không thể một sớm một chiều.
" Đương nhiên rồi thưa ông ,con không nói đến mấy việc kinh doanh đó , con tin vào những người mà con lựa chọn , con đang nghĩ đến vài bí thuật của gia tộc mà thôi . " Harry trầm ngâm nhìn về phía khu vườn hoa Bỉ Ngạn kia ,còn Charlie ngạc nhiên nhìn đứa cháu mình , có thể nói đã mấy trăm năm chưa ai có thể mở ra được tầng hầm đó , nhưng ngay khi Harry mới trở lại gia tộc thì tầng hầm đó liền mở ra như thể nó đang chờ đợi cậu vậy. Nên ông không hề biết những bí thuật mà Harry nói.
" Con đang nghĩ nếu như bí thuật này mà bị người ngoài biết,không biết là gia tộc Potter có bình yên nổi hay không nữa . "
"Là sao ?"
" Bí thuật này liên quan đến việc hồi sinh người chết ,nhưng số lượng người có hạn và phải có điều kiện." Harry bình tĩnh nói mà không hề phát hiện được rằng cái tin tức mình nói ra khiến cho người đang nghe rơi vào trạng thái khủng hoảng. Ông nghe thấy cái gì , hồi sinh người chết , nếu như ông không nhớ nhầm thì có một thứ có thể hồi sinh người chết đó là Hòn đá Phục Sinh,một trong những món bảo bối tử thần thì phải . Gia tộc Potter sở hữu một trong những món đó , nhưng đó là Chiếc Áo Tàng Hình , chứ không phải là Hòn đá Phục Sinh .
"Con biết ông đang nghĩ cái gì , không phải là Hòn đá Phục Sinh , một trong bảo bối tử thần. Nó là một trận pháp dựa trên máu của gia chủ và phượng hoàng , nhưng với điều kiện đó là người được hồi sinh phải là thành viên của gia tộc Potter, và gia chủ phải thức tỉnh huyết thống tinh linh. " Đồng thời phải qua được khảo nghiệm của Tử thần, có nghĩa rằng cậu sẽ có khả năng chết trong khảo nghiệm đó.
Đương nhiên cậu không có ý định nói gì. Cậu chắc chắn nói mình nói ra thì không ai để cậu làm điều này.
"Harry , con định hồi sinh cả nhà ta sao ?" Charlie không thể nào bình tĩnh được trước vấn đề này.
"Đúng, con sẽ làm điều này trước khi con đến trường . Và còn một số việc khác nữa "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com