Chương 113 ❤️Mẹ❤️
Để ý thấy cách mình bốn, năm bước, xa xa người đàn ông kia đang nhìn cậu nhíu mày, lúc này Harry mới nhớ ra vấn đề thân phận.
"Severus Snape... thầy..." Harry hơi dừng một chút, dựa theo tính cách của Draco Malfoy, giơ lên cánh tay trái, đi tới chỗ Snape vẫn đang đứng, rồi cùng nhau đi qua cánh cửa màu đen lộng lẫy mà bước vào trong Thái ấp.
"Con quyết định..." Harry mở miệng, lại nghe bên cạnh trong đám cây cối rậm rạp đang có âm thanh soàn soạt thì đột ngột ngừng lại.
Snape cũng cảnh giác, y giơ đũa phép lên chiếu sáng nơi tiếng vang phát ra trong bụi cây.
Nhìn thấy phía dưới bóng cây vài con công đang đi lại, Harry mới thả lỏng, lại quên mất mình muốn nói gì.
Trong đầu của cậu chỉ còn lại một suy nghĩ, nhà Malfoy, thật sự đều là... Công!
"Ta nghĩ ngươi sẽ không về sớm như vậy, Draco." Snape bên cạnh đột nhiên mở miệng, Harry sợ hết hồn, bất an cầm lấy đũa phép giống y như đũa của Draco đang để trong túi tiền, lúc này mới hơi thoáng an tâm "con chỉ là ra ngoài đi tản bộ một chút, tìm bạn bè nói chuyện mà thôi."
Harry chột dạ mà nói dối "Sau khi vui vẻ hơn, con tất nhiên phải trở về, nơi này là nhà của con, không phải sao?"
"Nơi này không chỉ là nhà của ngươi, Draco." Snape bỗng nhiên nhỏ giọng, nhắc nhở "Ta nghĩ ngươi đã hiểu rõ."
"Con đã nghĩ thông suốt." Harry ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, toà nhà trong bóng tối chậm rãi hiện lên rực rỡ, dưới lầu là cửa sổ thủy tình lóng lánh như kim cương, nhìn chói cả mắt. Hạt cát dưới chân bị Harry và Snape dẵm phát ra vang lên giòn giã, thanh âm này ở một gõc độ nào đó làm Harry cảm thấy cậu và Snape cùng nhau nghiêm nghị, mà không khí ngột ngạt bên trong hơi hơi bớt lại.
Cậu nhìn đài phun nước cách đó không xa mà Malfoy đã từng nhắc, đến gần trước cửa, trong khoảnh khắc đột nhiên mở miệng.
"Con sẽ về Hogwarts."
Không chờ Snape nói thêm gì nữa, cánh cửa trước mặt tự động mở ra khi cả hai bước tới gần. Harry ngẩng đầu nhìn những trang trí hoa lệ được chạm dọc theo cổng vòm, thảm trải sàn mềm mại đến mức người đi trên đó cũng không phát ra tiếng bước chân, cậu thản nhiên hướng gian phòng có cánh cửa gỗ dày trước mặt mà đi.
"Như vậy, gặp sau." Harry dùng giọng điệu của Malfoy chậm rãi nói, nhìn Snape vặn tay nắm cửa bằng đồng tinh xảo, cố gắng liếc mắt nhìn vào phía trong căn phòng của người kia rồi mới làm bộ như không có chuyện gì xảy ra hướng về cầu thang bên cạnh mà đi tiếp.
Phòng của Draco là căn phòng thứ hai bên trái ở tận lầu 3, Harry bước từng bước vào khu vực có vẻ trống trải. Hai bên hành lang cách một khoảng là có một bức ảnh, người bên trong ảnh đều có sắc mặt tái nhợt đang nhìn chăm chú vào Harry.
Cái cảm giác này làm Harry dựng tóc gáy, cuối cùng cậu cũng đi được tới trước phòng của mình, nhỏ giọng thì thầm một câu, đẩy cửa phòng ra - đi vào.
Đóng cửa. Harry tỉnh táo trở lại. Draco Malfoy có kể qua, nhà Malfoy đều rất coi trọng việc riêng của mỗi người, trong phòng của Draco sẽ không có bức ảnh nào có thể tiết lộ bí mật của cậu.
"Cậu chủ nhỏ, bữa tối cậu muốn ăn gì?" Một gia tinh đột nhiên xuất hiện trước mặt Harry, Harry lập tức thẳng lưng "Hiện tại ta không muốn ăn, Kelly".
Cậu thử thăm dò gọi một tiếng, thấy con gia tinh mặc áo gối sạch sẽ kia không có bất kỳ phản ứng khác thường nào, lúc này mới thầm thở phào nhẹ nhõm "Ta nghĩ một lát nữa nếu như ta muốn ăn, sẽ gọi ngươi."
"Vâng thưa, cậu chủ nhỏ. Bất cứ lúc nào cậu cần thì cứ gọi Kelly." Kelly cúi đầu thật sâu, sau đó biến mất. Harry đi đến cái giường lớn ngay chính giữa căn phòng.
Cậu thật sự thuận lợi mà tiến vào thái ấp Malfoy, thậm chí còn liếc mắt một cái thấy đám tử thần thực tử đang họp. Tất nhiên, cậu không nhìn thấy Voldemort, nhưng mà Harry tin là Voldemort đang cách cậu đâu đó chừng năm mươi thước ở lầu dưới.
Cậu cách Voldemort gần như vậy, tự nhiên nhớ ra cái này là cho cả người Harry bắt đầu run rẩy. Nếu như cậu có được một cơ hội... Tay không tự chủ đụng vào đũa phép, đồng thời dùng sức siết chặt đến nỗi làm cho đũa phép kêu lên.
Không được, bây giờ chưa thể giết chết Voldemort. Harry chật vật buông tay, nỗ lực để toàn thân trở về bình thường.
Cậu là Malfoy, Draco Malfoy. Cậu không phải Harry Potter, không phải là chúa cứu thế, không phải là kẻ nhất định phải giết chết Voldemort hoặc là bị Voldemort giết chết!
Bây giờ cậu chỉ là một Malfoy, mà hiện tại không phải là thời điểm thích hợp để giết chết Voldemort, phải tiêu diệt hết tất cả trường sinh linh giá mới có thể chân chính giết chết Voldemort.
Cậu không thể vì nhất thời kích động mà phá huỷ một khả năng có thể chân chính giết chết Voldemort. Harry từ trên giường ngồi dậy, dựa theo thói quen của Draco, sau khi về đến nhà, nhất định phải thay quần áo, tắm rửa. Nếu đã quyết định làm như thế thì phải làm tốt nhất.
"Kelly" Hary lớn tiếng gọi, Kelly nhanh chóng xuất hiện ở trong phòng đối diện với Harry khom người xuống thật sâu "Cậu chủ có dặn dò gì?"
"Giúp ta chuẩn bị phòng tắm, ta muốn đi tắm".
"Cậu chủ muốn dùng tinh dầu loại nào?" Kelly ngẩng đầu lên, nhìn Harry. Harry chần chờ một chút, Draco Malfoy cũng không có nói chuyện này. Nhưng mà chỉ trong nháy mắt cậu liền ứng phó "Giống ngày hôm qua là được rồi."
"Dạ, được thưa cậu." Kelly biến mất, mấy phút sau lại xuất hiện lần nữa "Kelly đã chuẩn bị xong tất cả, cậu chủ có thể đi tắm bất cứ lúc nào"
"Rất tốt, một lát giặt quần áo giúp ta." Harry đứng dậy, hướng về cửa nhỏ bên phải phòng ngủ, mở cửa trực tiếp đi vào phòng tắm không khác so với phòng ngủ bao nhiêu, nhìn bể tắm nhà Malfoy... Harry nhìn đến ngây ngẩn cả người, nó rộng như một bể bơi nhỏ. Cậu cũng không nhịn được nữa nheo mắt đánh giá - Malfoy quả nhiên là quý tộc hàng đầu của giới phù thủy mấy trăm năm qua.
Hưởng thụ cái mà trước đó chính cậu coi là hủ bại, hơn nửa tiếng sau, Harry chậm rãi leo ra khỏi bồn tắm, cả làn da Harry hiện lên màu hồng nhạt đồng thời còn mang theo mùi hương sữa bò. Cậu mò vào trong đám quần áo đang để kế bên tìm một chai thủy tinh rồi mở ra uống một hớp. Chờ sau khi biến lại thành Malfoy mới gọi Kelly.
Kelly lập tức dâng lên trang phục mới, sau khi nó đi, cậu mới lau khô cơ thể, mặc quần áo của Malfoy vào.
Xem ra cậu phải luôn chú ý mọi lúc mọi nơi, nếu như không phải đang ở nơi riêng tư như trong phòng tắm mà là nơi có những người khác – Harry tự nhắc nhở bản thân, tại thái ấp Malfoy có thể có người tìm cậu, mà cần tìm cậu ngoài người nhà thì chỉ có thể là tử thần thực tử - nếu vậy thì cậu chết chắc.
Ăn qua loa bữa tối, Harry vẫn ở trong phòng ngủ của Malfoy, nhìn thấy trên đầu giường mấy cuốn sách có liên quan tới pháp thuật hắc ám.
Lúc cậu đang định thay áo ngủ thì có tiếng gõ cửa.
"Ai?" Harry cảnh giác hỏi, trong nháy mắt tay đã mò tới đũa phép đang giấu dưới gối.
"Draco, là ta." Ngoài cửa vang lên một giọng nữ lạnh lùng. Harry hoảng hốt, lúc này mới phát hiện từ khi cậu vào thái ấp Malfoy, chưa từng thấy vợ chồng Malfoy.
Cậu không muốn phải đứng dậy ngay mà tỉ mỉ nhớ lại tất cả những việc Draco đã kể có liên quan tới Narcissa Malfoy, lúc này mới chần chờ mở cửa phòng.
"... Con đang đọc sách." Harry nói, dù thế nào cũng sẽ không gọi từ mẹ. Cũng may, Narcissa Malfoy không giống như rất để ý đến việc này, bà chỉ nghe cậu đang đọc sách mà hơi nhíu đôi lông mày hoàn hảo một chút.
Nếu như không phải nhìn gương mặt trắng bệch cùng vẻ lo lắng kia, Harry sẽ cho là cậu lại thấy được cái vẻ kiêu ngạo từng thấy hồi ở Quidditch World chứ.
Harry nhích người để Narcissa Malfoy đi vào trong phòng của mình.
Narcissa dùng thái độ thận trọng đi vào phòng, ngồi ở một phía của bàn trà, sau đó mới ra hiệu cho Harry cùng ngồi xuống.
Harry im lặng ngồi đối diện với Narcissa "Dạ, người có muốn uống chút gì không?"
"Kelly" Narcissa nhỏ giọng nói "Cho ta một ly rượu đỏ" bà nhìn về phía Harry, Harry lắc đầu "Con không cần."
Kelly nhanh chóng dâng lên rượu đỏ mà Narcissa muốn. Sau khi Narcissa đuổi Kelly đi, rút đũa phép thành thạo hướng về phía cửa dùng một vài bùa chú không lời.
Harry nhìn ra từ cổ tay linh hoạt của bà bùa chú tĩnh âm, bùa khóa cửa và bùa cảnh báo.
"Đây là... ?" Cậu có chút nghi ngờ nheo mắt, nhìn vào đôi mắt màu xám giống Sirius như đúc, không hiểu vì sao lúc ở cùng với con trai vẫn phải cảnh giác như vậy.
"Ta vốn là muốn hỏi con ngày hôm nay đi đâu, làm gì..." Narcissa chậm rãi nói, đũa phép trong tay bà hơi đung đưa "...nhưng mà, hiện tại ta muốn hỏi chính là, ngươi —— đang ngồi ở trước mặt ta, rốt cuộc là ai?"
Tất cả thần kinh của Harry căng thẳng toàn thân, nhìn thấy người kia không hề che giấu mà dùng đũa phép chỉa vào mình, toàn bộ não được khởi động hết công suất..
------
Lời editor: tranh thủ hiện tại bớt việc và cũng có sức khoẻ tốt nên tiếp tục edit. Sẽ tiếp tục bò lê lết qua các chương nhưng không dám hứa sẽ nhanh.
Sau khi mình hoàn bộ Binh hoang mã loạn đích ái tình sẽ dồn thời gian làm tiếp bộ này. Mọi người cố gắng ủng hộ nhé.
*Cúi cúi cảm ơn*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com